Mọi người đều biết rõ trong tất cả các loại Linh thú, Băng thuộc tính Linh thú là kiêu ngạo nhất, cũng vì vậy nên bọn chúng rất khó cùng Triệu hoán sư ký kết khế ước. Bởi vậy, chỉ cần nắm giữ một đầu Băng thuộc tính Linh thú thôi cũng đã phi thường có mặt mũi rồi. Thế nhưng Băng Linh Huyễn Điểu đối với Hoàng Bắc Nguyệt hoàn toàn thần phục, đặc biệt là sau khi thấy được thực lực chân chính của nàng. Trong lòng hắn cảm giác được chủ nhân mình rất trâu bò nha, đi theo nàng tuyệt đối không lỗ.
Bởi vậy khi Hoàng Bắc Nguyệt vẫy tay, hắn liền nhu thuận cúi đầu, tuy rằng hắn cũng không thích, bất quá thỏa mãn nguyện vọng của chủ nhân chính là nghĩa vụ của hắn a.
Thiếu niên không dám tin nhìn Băng Linh Huyễn Điểu trước mặt đang cúi đầu với mình. Hắn ngạc nhiên đến mức trợn mắt há mồm.
Đám dong binh xung quanh thần tình cũng khiếp sợ như gặp quỷ vậy!
Ta dựa vào! (Nghĩa cũng giống như từ ta kháo) Hí Thiên đại nhân thực sự quá biến thái rồi, cư nhiên chỉ cần tùy tiện ngoắc tay cũng có thể khiến cho một trong Ngũ Linh là Băng Linh Huyễn Điểu lập tức cúi đầu!
Tiểu tử kia là vận cứt chó gì thế? (Vận cứt chó = số may mắn) Có thể sờ được đầu của Băng Linh Huyễn Điểu, phỏng chừng khi trở về chặt cánh tay kia xuống cũng có thể bán lấy tiền luôn ấy chứ!
” Cám, cám ơn!”
Thiếu niên nhanh chóng vuốt nhẹ đầu của Băng Linh Huyễn Điểu rồi vội vã rụt tay về.
Có mệnh lệnh của Hoàng Bắc Nguyệt nên Băng Linh Huyễn Điểu đã thu liễm toàn bộ cực hàn chi khí, do vậy tay của thiếu niên cũng không có bị thương, bất quá đầu là nơi tôn nghiêm nhất của hắn lại bị tên tiểu tử thúi này sờ soạng. Nghĩ đến đây, Băng Linh Huyễn Điểu từ trong lỗ mũi phát ra một tiếng hừ nhẹ.
” Chủ nhân! Tên tiểu tử này da thịt mềm mịn, nhất định ăn rất ngon.” Băng linh huyễn điểu trong lòng nói với Hoàng Bắc Nguyệt.
Nàng thấp giọng bật cười, ở trong lòng nói:” Ngươi đừng có làm loạn, tên nhóc này lai lịch e rằng cũng không nhỏ đâu.”
” Hí Thiên đại nhân, Hồng Thù này ngài định xử lý như thế nào? “Thiếu niên hưng phấn nhìn bàn tay vừa vuốt ve Băng Linh Huyễn Điểu, hỏi.
Hoàng Bắc Nguyệt liếc mắt nhìn Hồng Thù. Nàng vốn định mặc kệ nó, bất quá thiếu niên đã hỏi đến vậy chắc hẳn nó vẫn còn giá trị lợi dụng.
” Ngươi có đề nghị gì sao?”
” Ân!” Thiếu niên gật đầu:” Hồng Thù này tuy vẫn còn sống nhưng đã bị ngài đánh bại, cho nên có thể thuần phục nó làm Linh thú mang đi bán đấu giá, giá tiền rất cao đó!”
” Nga?” Vừa nghe đến còn có thể bán lấy tiền, Hoàng Bắc Nguyệt liền trở nên hứng thú:” Khoảng bao nhiêu?”
” Bởi vì Linh thú đẳng cấp càng cao thì càng khó có thể thuần phục, mà Triệu hoán sư nếu muốn đề cao thực lực thì phải cùng với Linh thú có đẳng cấp cao hơn mình ký khế ước. Tỷ như một Tam Tinh sơ cấp Triệu hoán sư nếu như có một con Ngũ giai Linh thú thì thực lực của hắn sẽ được đề thăng lên thành Tứ Tinh hoặc Ngũ Tinh, tùy theo vận khí!”
” Thế nhưng, cao cấp Linh thú tuyệt đối sẽ không tìm những Triệu hoán sư đẳng cấp quá thấp để ký khế ước. Tuy nhiên vẫn có một trường hợp ngoại lệ, đó là sau khi Linh thú bị đánh bại, bọn hắn sẽ hoàn toàn khuất phục người đã đánh bại mình. Nếu như người đó không muốn ký kết bản mệnh khế ước thì có thể nhượng lại cho người khác ký kết khế ước với nó bằng cách bán đấu giá!”
Thiếu niên thao thao bất tuyệt một phen, càng nói càng hưng phấn:” Hồng Thù là Linh thú từ Thập giai trở lên, gần như thuộc dạng có tiền cũng không mua được đâu!”
Nguyên lai còn có thể đi bán đấu giá, hơn nữa giá tiền cũng không thấp nha. Chỉ có điều nàng không quen biết người nào của phòng đấu giá hết, không chừng còn bị lừa sụp hố mất.
” Hí Thiên đại nhân, nếu như ngài không chê thì có thể dùng phòng đấu giá của nhà ta. Ta sẽ không lấy phí giao dịch của ngài đâu!”
Thiếu niên ánh mắt tràn ngập chờ mong nhìn vị Hí Thiên đại nhân vô cùng thần bí này. Nếu nàng có thể dùng phòng đấu giá của gia tộc hắn để bán đấu giá con Hồng Thù này, phụ thân đại nhân nhất định sẽ cao hứng đến mức không ngậm mồm vào được!
Nguyên lai nhà của thiếu niên này mở phách mại tràng (phòng đấu giá), trách không được hắn lại hiểu rõ như vậy.
Nàng hiện tại vô cùng cần tiền, có phương pháp kiếm tiền như vậy quả là phi thường tốt.
” Lúc nào thì có thể tiến hành bán đấu giá?”