. Lần đầu tiên của ngươi là khi nào?
Thẩm: Ở trong phòng tắm ký túc xá của hắn.
Tô: (đỏ mặt) Ân.
Quân: =口= Các ngươi … lão nương rõ ràng hỏi thời gian chứ không phải địa điểm!
. Đối tượng lúc đó là người yêu hiện tại?
Thẩm: (đạm đạm liếc người chủ trì) Chẳng lẽ ở trong phòng tắm của hắn ta lại làm với người khác?
Tô: (nhỏ giọng) Nhưng mà ta cũng có bạn cùng phòng…
Thẩm: Ân? Ngươi mong muốn ta làm với bạn cùng phòng của ngươi?
Tô: (sặc mùi giấm) Ngươi để ý Bùi Nam? Hay là Triệu Bắc? (tự biên tự diễn) Không được, bọn họ là một đôi, ngươi làm hồ ly tinh sẽ bị trời đánh!
Thẩm: … Câu tiếp theo.
. Ngươi có xấu hổ trước hoặc sau khi H không?
Quân: (giành cảm khái) Phúc hắc công mà biết xấu hổ thì Tiểu Tô nhà ta đã không làm thụ.
Thẩm: (gật đầu) Hắn hay xấu hổ, cả trước lẫn sau.
Tô: (nguyên khuôn mặt đã như tôm luộc, vẫn gân cổ chống chế) Lão tử mới không thụ! Lão tử mới không xấu hổ!
Thẩm Cố lại ‘chụt’ một cái lên gò má nóng hổi của Tô Tạ, thần tình bảy phần sủng nịch ba phần đắc ý.
Quân: (bi thống bóp trán) Tiểu Tô ngươi có biết ngươi như vậy càng dễ làm mồi cho sói không?! Có biết không?!
. Trong lúc H ngươi hy vọng đối phương nói gì?
Tô: (nhanh nhẩu) Lần này nhường ngươi.
Thẩm: (mặt không đổi sắc) Lão tử thoải mái quá.
Quân: (vỗ đùi) Đại nhân ngươi thật âm hiểm a âm hiểm. Thoải mái tức là khen kỹ thuật của ngươi, còn lão tử thì ngươi được dịp lấy cớ tiếp tục chà đạp Tiểu Tô của chúng ta.
Thẩm: (diện vô biểu tình) Không cần ngươi diễn giải.
Tô: Các ngươi cút hết cho lão tử 凸( ̄^ ̄)凸
. Trong lúc H chuyện gì tương đối thống khổ?
Thẩm: Sợ hắn đau.
Tô: Lần đầu rất đau, nhưng sau đó… (hai vành tai đỏ lên)
. Trong lúc H điều gì khiến ngươi hưng phấn hoặc là hồi hộp nhất?
Tô: (mơ màng) Người đang ở trên ta là đại nhân…
Thẩm: (cười ôn nhu) Chỉ cần nghĩ đến hắn ta liền hưng phấn.
. Trong lúc H ngươi làm gì khiến đối phương vui sướng nhất?
Thẩm: Ta nghĩ ta tận lực ôn nhu hắn sẽ vui sướng.
Tô: … Ta nghĩ ta tận lực phối hợp hắn sẽ vui sướng.
Quân: (gật gù) Cho nên nói bản thân hai ngươi vốn đã là điều khiến đối phương vui sướng.
Thẩm Cố và Tô Tạ đồng loạt nhìn người chủ trì bằng ánh mắt khác xưa.
Quân: (bị nhìn đến nổi da gà) Ta… ta nói gì sai sao?
Tô: (thành thật lắc đầu) Không, lần đầu tiên nghe ngươi nói một câu xuôi tai nhất kể từ khi bắt đầu phỏng vấn.
Quân: … =皿=
. Ngươi thích loại biểu tình nào của đối phương lúc H?
Thẩm: Ban đầu ẩn nhẫn, rồi xù lông oán giận, rồi hai mắt lại mơ màng ngấn nước, biểu tình nào cũng khả ái.
Tô: (áy náy) Thật ra lúc đó tầm mắt ta luôn mơ hồ, nên không để ý quan sát…
Thẩm: (mỉm cười ‘không sao cả’) Chứng tỏ ngươi rất thoải mái, rất chuyên tâm.
Quân: 囧 Đây là lý luận kiểu quái gì!
. Ngươi thích được hôn ở đâu nhất?
Tô: … Môi đi.
Thẩm: (trêu ghẹo) Chứ không lẽ là hoa cúc? Ân?
Quân: (° ngửa mặt nhìn trời) Rõ ràng hình tượng ta xây dựng cho hắn là tao nhã, là tao nhã a! Sao giờ lại lưu manh thế này?! Ô ô ô… ta thật thất bại, công thụ của ta đều bị biến chất ô ô ô…
Thẩm: Tự kỷ đủ chưa? Câu tiếp theo.
. Ngươi thích hôn chỗ nào của đối phương nhất?
Tô: … Môi đi.
Quân: Tiểu Tô ngươi quả là hiền thê truyền thống.
Thẩm: Nơi nào mềm ta hôn nơi đó.
Quân: Ách… Tiểu Tô nhìn thế nào cũng là một khối đậu hủ non, không chỗ nào không mềm.
Thẩm: (nồng nặc khói súng) Ngươi từng nhìn thấy thân thể hắn?
Quân: (cười gượng) A ha ha, câu tiếp theo…
. Đối tượng H lý tưởng là?
Thẩm: Tô Tô.
Tô: Đại nhân.
. Đối tượng hiện tại có phù hợp với lý tưởng không?
Thẩm Cố và Tô Tạ đều dùng ánh mắt “Quả nhiên ngốc đến mức không biết suy ra từ câu trên” để dìm chết người chủ trì.
. Ngoài đối phương ra ngươi từng có thân mật (về thể xác) với ai khác?
Thẩm: Chưa từng và không bao giờ.
Tô: Ở trên đã nói đại nhân là người đầu tiên của ta… (bị Thẩm Cố nhìn chăm chú, phụng phịu bổ sung) Ân, cũng là người duy nhất.
Thẩm: (đột nhiên ôm Tô Tạ, thở dài) Làm sao bây giờ? Lão bà của ta khả ái chết đi được…
. Nếu đối phương bị kẻ xấu cưỡng gian ngươi sẽ làm gì?
Thẩm: (lạnh lùng) Ta tuyệt đối không để chuyện đó xảy ra.
Quân: Ta nói là nếu a.
Thẩm: (ngữ khí uy hiếp) Không có nếu, tác giả dì ghẻ, không có nếu, ngươi hiểu chưa?
Quân: … (lệ rơi đầy ruột)
Tô: (rưng rưng cảm động) Đại nhân…
Thẩm: (mỉm cười xoa đầu) Ân, ngoan.
. Nếu có người bạn nói rằng “Ta cô đơn quá, cho nên đêm nay…”, đại khái là muốn H, ngươi sẽ thế nào?
Tô: Tiểu học đệ tuy hay ngả ngớn với ta, nhưng người hắn thích là Mạc Phụ Như Lai đại nhân.
Thẩm: (nhíu mày) Tại sao hỏi câu này ngươi liền nghĩ ngay tới Chè đậu đỏ gì đó?
Bầu không khí lại phảng phất mùi giấm…
Quân: (chữa giấm) Khụ, phiền đương sự quay lại với trọng điểm.
Tô: (tự động trấn an đại nhân) Ta sẽ liều chết cự tuyệt.
Thẩm Cố cảm thấy càng lúc càng yêu thảm tiểu bạch thỏ nhà mình, vì vậy hung hăng véo má hắn hai phát.
Tô: (ôm mặt oán giận) Đại nhân càng ngày càng thích động tay động chân!
. Ngươi có hứng thú với SM không?
Tô: Cường liệt bài xích!
Thẩm: (lâm vào trầm tư)
Tô: (đột nhiên bất an) Ngươi… ngươi còn suy nghĩ cái gì? Coi chừng ta cấm túc ngươi!
Thẩm: (vô tội) Tai thỏ, váy LOLI, ruy băng vân vân hẳn không tính là SM nhỉ?
Tô/Quân: ……
. Nếu đối phương bỗng nhiên không khao khát thân thể của ngươi nữa?
Tô: Hứ, ta mừng còn không kịp! (tuy mạnh miệng nhưng ngữ khí nhàn nhạt ưu thương)
Thẩm: (cười hiểu ý) Ta cầu hắn là được rồi.
Quân: (vỗ vai Thẩm) Con rể đừng lo, tới chừng đó ta sẽ cho ngươi xuân dược.
Tô: Ngươi không phải mẹ của lão tử ╭(╯^╰)╮Còn nữa, tại sao gọi hắn là con rể mà không phải con dâu?!
Thẩm: (sờ cằm) Trọng điểm không phải là xuân dược sao?
Tô: ……
Quân: (rầu rĩ) Ai~~ Tiểu Tô, bao giờ mới chữa khỏi bệnh lệch trọng điểm cho ngươi đây?
. Ngươi nghĩ sao về quan điểm “không chiếm được trái tim thì phải chiếm cho bằng được thể xác”?
Thẩm: Ta muốn cả thể xác lẫn trái tim của Tô Tô.
Quân: (nhắc nhở) Đại nhân ngươi lạc đề rồi.
Tô: (bênh vực chồng) Có cả từ ‘thể xác’ lẫn từ ‘trái tim’, lạc đề chỗ nào?
Quân: = = Các ngươi giỏi lắm, phu xướng phu tùy!
. Với ngươi H là gì?
Thẩm: Là tinh hoa của tình yêu.
Tô: Là cam kết cho tình yêu.
Quân: Hãn~ các ngươi đây là đang lên lớp triết lý sao?
. Hãy nói một câu với đối phương.
Thẩm: (biểu tình thập phần đứng đắn) Theo thống kê của ta thì hôm nay ngươi đã tự xưng lão tử lần, án quy định là ngươi câu dẫn ta lần, cũng tức là ngươi muốn lần. Bình phương lên thì tuần này chúng ta sẽ làm lần.
Tô: (đông đá giây, rã đông giây, đơ giây, hoàn hồn giây, cho nên giây sau…) A a a a a a đại nhân ngươi nhất định bị sắc quỷ nhập xác rồi! Ta muốn ly hôn!
Thẩm: (vuốt tóc lão bà) Ngươi đừng vội, chúng ta còn phải kết hôn trước rồi mới ly hôn được a.
Quân: … Đại nhân quả nhiên là đại nhân