Nguyệt Ninh nhìn Nhạc phu nhân cùng với Tần Trạch, nàng cười cười cười.
A, các ngươi càng tức giận thì lòng ta càng vui vẻ, có phải tức lắm không? Có phải chơi không lại ta không?
Tần Trạch nhìn thấy Nguyệt Ninh cười, hắn ta nhíu mày: "Nhạc Dao Dao, ngươi làm loạn như thế đủ chưa?"
Nguyệt Ninh: "Chưa nha"
Tần Trạch:"Ta không nghĩ rằng ngươi làm lớn chuyện này lên sẽ có tích sự gì , đã không có lợi ích, vậy tại sao ngươi lại làm những việc vô nghĩa này?"
Nguyệt Ninh: "Các ngươi đau khổ, ta vui"
Nhạc phu nhân sau khi nghe được câu nói này, sắc mặt bà ta trở nên xanh lét: "Ngươi...Ta không ngờ rằng ta có thể sinh ra loại người như ngươi"
Nguyệt Ninh cười cười: "A, đều như nhau cả mà thôi, nếu bà thật sự là người tốt thì sẽ không ai đối xử với bà như thế"
Nhạc phu nhân: "Ngươi...Ngươi"
Nhạc phu nhân trừng mắt mà nhìn Nguyệt Ninh, bà ta rất tức giận tức nhưng không nói được câu nào.
Thấy Nhạc Linh Nhi khó để nói chuyện, bà ta chuyển sang Tần Trạch:"Tiểu Trạch à, hiện tại Dao Dao đã trỡ về, hai đứa con vốn là một cặp hoàn hảo, nhưng vì con bé mất tích nên trễ hôn lễ, nên Nhạc Linh Nhi mới thay chị gái kết hôn cùng con"
"Hiện tại bây giờ Dao Dao đã về, con hãy li hôn cùng với cô ta đi, sau đó nhanh chóng cùng Dao Dao kết hôn rồi sinh cho ta một thằng cháu trai đáng yêu"
Nhạc phu nhân liếc mắt nhìn Nguyệt Ninh, nàng ta vốn rất yêu Tần Trạch, nghe bà nói câu này có phải cảm thấy rất đau lòng hay không?
Nét mặt Nguyệt Ninh không hề thay đổi, nàng vẫn an tĩnh mà ngồi ở đó:"Được nha, chúng ta ly hôn thôi"
Mau mau ly hôn đi, ta còn phải cõng một đống tiền mà chạy nữa! Sau đó tìm một nơi an an ổn ổn mà sinh hoạt, tìm một trăm nam nhân xinh đẹp mà nuôi trong biệt thự, thả bọn họ lượn qua lượn lại, đúng là cảnh đẹp ý vui...
Nguyệt Ninh tưởng tượng khoảnh khắc đó, nàng nhịn không được mà cười cười.
A, viễn cảnh thật đẹp, giấc mơ cao thượng!
Tần Trạch nhàn nhạt nói: "Được, ta sẽ nhanh chóng làm thủ tục ly hôn".
Hắn không yêu Nhạc Linh Nhi, cho dù bây giờ có ly hôn thì trong lòng hắn cũng chẳng có một chút tiếc nối nào.
Nếu có thể, hắn sẽ đưa nàng một số tiền xem như tiền bao nhiêu năm nay nàng ở cùng hắn, hi sinh cho Dao Dao.
Tần Trạch nói xong liền rời đi, Nguyệt Ninh nhìn theo bóng lưng của hắn cười lạnh.
A, nam nhân!
Nhạc phu nhân nhìn thấy Tần Trạch rời đi, bà ta cũng đi theo sau.
Bà ta tức giận mà trở về phòng Nhạc Dao Dao, sắc mặt bà ta vô cùng khó coi.
Nhạc Dao Dao: "Mẹ, vì sao sắc mặt lại nhợt nhạt như vậy? Người bị bệnh hay sao ạ? Cảm thấy không khỏe thì để con giúp mẹ gọi y tá nhé?"
Tần Trạch cười lạnh: "Ha, ngươi còn biết lo lắng sao? Giả tạo!"
Nhạc Dao Dao mím môi, nàng ta im lặng không trả lời hắn.
Nhạc phu nhân: "Thôi được rồi, hai đứa đừng cãi nhau.
Con tiện nhân kia đã khiến ta tức điên, ta đau đầu"
Nhạc Dao Dao nghe thấy Nhạc mẫu nói đến Nhạc Linh Nhi, thấy mẹ mình mắng nàng ta thì giả vờ hỏi: "Mẹ, em gái làm gì khiến cho mẹ tức giận vẫy ạ?"
Nhạc phu nhân nghe thấy có người muốn cùng bà ta tâm sự, bà ta liền trách móc một hơi: "Con tiện nhân kia nó báo cho cảnh sát là chúng ta mua bán nội tạng trái phép, cảnh sát tới điều tra chíng ta.
Nó khiến cái nhà này rối tung rối mù, nó muốn khiến Nhạc gia chúng ta sụp đổ"
"Con tiện nhân kia dùng thủ đoạn bỉ ổi, nó còn dám mắng ta cùng với Tiểu Trạch.
Ta cũng đã bàn bạc, dự định để Tiểu Trạch ly hôn nó, sau đó tụi con sẽ kết hôn"
Tần Trạch cau mày: "Ly hôn cùng Nhạc Linh Nhi là chuyện đương nhiên, nhưng có một chuyện ta muốn nói rõ ràng"
"Ta sẽ không kết hôn cùng với nàng ta, loại nữ nhân như thế khiến ta buồn nôn"
Nhạc Dao Dao: "Ta thì làm sao? A Trạch, ngươi có thể nói lý lẽ một chút được hay không? Mở miệng ra là loại người như ta, ta đã làm cái gì sao?"
Ngươi làm gì ngươi tự biết, đừng tưởng rằng ta là đồ ngu, ta không nói không phải ta không biét chuyện của ngươi!
Nhạc Dao Dao chột dạ: "Cái gì chuyện của ta? Ngươi đừng ngậm máu phun người!"
Có phải hắn biết được chuyện gì nữa hay không? bây giờ ta phải làm gì? Nếu hắn biết, có phải hắn lại thêm chán ghét nàng hay không?
Bỗng nhiên điện thoại tần Trạch lại reo lên, một cái tên thân thuộc kia đã gửi cho hắn một tệp hồ sơ, chính là cái tên Đội Hỏa Tiển Bảo Vệ Dãy Ngân Hà.
Đội Hỏa Tiển Bảo Vệ Dãy Ngân Hà gửi kèm một dòng tin nhắn: "Nhân danh mặt trăng, nhân danh công lý, ta sẽ giúp ngươi tìm ra chân tướng thật sự"
Tần Trạch đen mặt, hắn âm trầm mà nhìn điẹn dù không biết hồ sơ bên trong là cái gì nhưng hắn biết không phải chuyện tốt.
Tần Trạch xem tin nhắn, sau đó hắn cười lạnh.
Tần Trạch lạnh lẽo mà nhìn hai người: "Ha, quả nhiên đúng là mẹ con có khác"