Trần Hữu gương mặt hiền lành hắn cười cười mà nói: "Nhạc tiểu thư, ta chỉ là nói giỡn với ngươi mà thôi, chúng ta không thể nào lại xảy ra loại chuyện này, đúng không nào?"
Nguyệt Ninh cười lạnh: " Bác sĩ Trần Hữu, ngươi cảm thấy sau những chuyện mà ngươi đã gây ra thì ta có thể thân thiện với ngươi mà không phải gay gắt hay sao? Hửm???"
Trần Hữu bất ngờ, nhìn chằm chằm vào Nguyệt Ninh, nàng ta biết được những gì?
Vẻ mặt Nguyệt Ninh trở nên nhuyễn manh: "Ta chỉ là nói giỡn với ngươi mà thôi, chúng ta không thể nào lại xảy ra loại chuyện này, đúng không nào?"
Ha, tức chết ngươi!
Gương mặt Trần Hữu trở nên vặn vẹo, nhưng rất nhanh hắn đã trở lại dáng vẻ trang nhã mà bao lâu nay hắn đã ngụy tạo ra.
Ánh mắt của hắn nhìn thẳng vào Nguyệt Ninh: Nhạc tiểu thư thật biết nói đùa, ta cảm thấy tiểu thư rất thú vị
Nguyệt Ninh: Không, không, ta không thú vị, ngươi mau mau cút đi!
Nguyệt Ninh cười nhạt: Ta cảm thấy chúng ta vẫn nên nói chuyện chính thôi, con người của ta thật sự không tốt chút nào đâu
Ngươi muốn cùng ta hợp tác chuyện gì?
Trần Hữu cười cười, nàng ta tựa như một ác ma nhưng vẫn treo gương mặt của thiên sứ.
Nếu biết sớm tính cách thật sự này của nàng ta thì hắn đâu có ngu ngốc mà trêu vào nàng.
Tần Hữu nghiêm túc, hắn không nói nhảm nữa: Nhạc tiểu thư, chúng ta làm một giao dịch đi
Tôi sẽ giúp tiểu thư đối phó với Nhạc Dao Dao, đổi lại nhạc tiểu thư sẽ phải tìm cách giúp tôi thoát khỏi chuyện này"
Nguyệt Ninh cười lạnh: "Ha, ông muốn tôi cùng ông đối phó Nhạc Dao Dao?"
Trần Hữu vẻ mặt vô cùng hối hận: "Đúng thế, tôi thật sự rất hối hận những việc mà mình đã làm, bây giờ tôi rất muốn chuộc lỗi do bản thân đã gây ra".
Nguyệt Ninh nhếch môi, ngụy trang rất tốt, nhưng rất tiếc cho ông vì đã gặp một cô bé không có lương tâm như ta.
Trần Hữu nhìn thấy vẻ mặt Nguyệt Ninh thì hắn tỏ ra đau khổ: "Tôi biết Nhạc tiểu thư không tin, nhưng chỉ cần một chút thời gian thôi, tôi sẽ chứng minh những điều bản thân nói là sự thật"
Nguyệt Ninh âm thanh nhàn nhạt: " Thật ra ta đã có sẵn kế hoạch rồi, ta cũng chẳng cần ông giúp đỡ.
Nhưng nếu ông đã Hối hận thì ta sẽ cho ông một cơ hội"
Nàng bổ xung thêm một câu: "Có nắm bắt được hay không là chuyện của ông"
Nắm được thì là tốt, không nắm được thì ông cứ chuẩn bị bóc lịch đi.
Nếu ông biết điều mà phối hợp, ta sẽ giúp ông kéo dài thời gian vài tuần, sau đó vẫn là đi bóc lịch.
Trần Hữu, ông ta tưởng rằng làm việc xấu sẽ không ai biết hay sao? Dù sao thì sớm hay muộn nàng cũng đem ông ta ngồi tù đếm lịch, nàng không thiện lương đến mức tha thứ cho những kẻ như ông ta.
Cứ từ từ, sau này ông sẽ ngồi xổm bóc từng tấm lịch.
Khỏi cám ơn, ta ngại!
Trần Hữu nhiệt huyết tràn đầy, ông ta không biết bản thân mình bị hố: "Được, xin tiểu thư cứ nói.
Lão già này sẵn sàng lên núi đao xuống biển lửa!"
Nguyệt Ninh cười cười, ông ta bị đem bán nhưng vẫn giúp nàng đến tiền, thật ngoan, thật biết điều.
Nàng nhìn Trần Hữu, giọng nói trở nên ôn nhu vài phần: "Lên núi đao xuống biển lửa thì không cần, ta chỉ muốn ông đem thận Nhạc Dao Dao nôn ra, hoặc là thận của Tần Trạch móc ra!"
Hệ thống đang cắn hạt dưa: [Kí chủ a, ngài định moi thận nam chính ra sao? Nghe hay nha!]
Nguyệt Ninh cười cười: "Mi còn thốt lên câu Nghe hay nha được sao? Có cái hệ thống nào thích hóng chuyện như mi sao?"
Hệ thống : [Bổn hệ thống là vì kí chủ mà phục vụ, nam nữ chính là cái thá gì cơ chứ? Dù Thiên Đạo có trách thì ta sẽ giúp ngài chống lưng, ta sẽ luôn ở bên phe của ngài]
Hệ thống ngạo kiều: Hừ, bổn hệ thống sẽ bảo vệ kí chủ!
Nguyệt Ninh nghi hoặc: "Thật sự sẽ không ngăn cản ta? Ta nghe nói những hệ thống khác luôn nói rằng không nên động vào nam nữ chính bởi vì Thiên Đạo sẽ không tha cho bọn họ cơ mà?"
Hệ thống khinh thường mà nói: [Hừ, mấy cái hệ thống đó sao có thể so sánh với bổn hệ thống cơ chứ?]
Nguyệt Ninh cười cười, nàng cảm thấy có cái hệ thống tổng tài ngạo kiều này cũng rất tốt.
Nàng được nó quan tâm, được nó bảo vệ...Mặc dù nó yếu gà.
Nguyệt Ninh sủng nịnh nói: "Được, được, ngươi là nhất.
Nhất ngươi rồi"
Hệ thống : [Hừ!]
Trần Hữu suy nghĩ một lúc lâu, đến khi Nguyệt Ninh cùng hệ thống nói nhảm vài câu nhưng hắn vẫn chưa suy nghĩ xong.
Một lát sau đó, hắn mới do dự mà nói: "Chuyện này...Nhạc tiểu thư, chuyện này là không thể nào làm được.
Ngài đổi một cái yêu cầu khác đi"
Âm thanh Nguyệt Ninh nhàn nhạt mà nói: "Bác sĩ Trần Hữu, ta không nhất thiết phải cùng ông giao dịch việc này.
Ta có kế hoạch, ta có bằng chứng để chứng minh"
Trần Hữu do dự một lúc, sau đó dứt khoát từ bỏ: "Nhưng việc này quá khó khăn, lão già ta vẫn không thể làm được.
Nếu tiểu thư không muốn thì thôi, chúng ta kết thúc giao dịch tại đây!"