Bởi vì Nhạc Dao Dao thực sự quá Thiện lương, cho nên nàng ta liên tục gọi điện thoại cầu xin Tần Trạch buông tha cho Mộ Dung Duật.
Nghe thấy Nhạc Dao Dao vì Mộ Dung Duật cầu xin, Tần Trạch vốn dĩ đã tức giận vì chuyện ở bệnh viện, đến bây giờ còn chưa ngôi giận.
Thế mà bây giờ hắn lại nghe nàng ta liên tục vì người đàn ông khác cầu xin, khiến cho hắn càng thêm tức giận.
Tần Trạch quyết không buông tha cho Mộ Dung Duật và toàn bộ gia đình của hắn.
Không chỉ thế, hắn còn muốn giết Thiên Âm, nàng ta đã từng cùng với Mộ Dung Duật đem Nhạc Dao Dao trốn đi.
Chỉ cần là người muốn đem Nhạc Dao Dao rời khỏi hắn, là người muốn phản hắn thì chắc chắn bọn họ sẽ phải chết, Tần Trạch sẽ không bao giờ buông tha.
Tại biệt thự nào đó, Nhạc Dao Dao đã bị đem trở về.
Nàng ta lâu lâu lại gọi điện thoại cầu xin Tần Trạch tha cho Mộ Dung Duật, sau đó lại ngồi khóc thút thít trong phòng.
Nguyệt Ninh: (﹁﹁) Nhức cả trứng.
Bởi vì sự kích thích của Thánh Mẫu Nhạc Dao Dao, cho nên Tần Trạch trở nên điên cuồng.
Hắn nhanh chóng chèn ép công ty Thiên Âm và Mộ gia.
Rất nhanh, một tuần sau công ty do Thiên Âm và người chồng mới cưới họ Mộc kia liền bị sụp đổ.
Trở thành món ăn nhỏ cho tổ chức "WL" kia.
Sau khi sụp đổ, Thiên gia và Mộc gia liền trở thành tội phạm truy nã.
Công ty của Mộ Dung Duật cũng bị sứt mẻ một mảng rất lớn, nhìn có vẻ vô cùng nghiêm trọng.
Chính vì lẽ đó, Mộ Dung Duật bận rộn mà làm việc, phục hồi công ty.
Tuy rằng tình huống hiện tại không ổn lắm nhưng ít nhất Mộ gia không có bị sụp đổ, điều này khiến cho Mộ Dung Duật càng thêm kiêng kị Tần Trạch.
Nguyệt Ninh đương nhiên biết chuyện này, vì thế nàng lại cùng Mộ Dung Duật liên lạc.
Nàng hẹn hắn gặp mặt nói chuyện, không phải là thông qua điện thoại như trước nữa.
Sau khi Mộ Dung Duật nhận được cuộc gọi, hắn lập tức đồng ý gặp mặt Nguyệt Ninh vào buổi chiều hôm nay.
Hiện tại đã gần tới giờ, Mộ Dung Duật hẹn nàng sát giờ như vậy thì có lẽ hắn đã nghi ngờ cái gì đó.
Nguyệt Ninh thở dài một hơi, sau đó nàng nghĩ ngơi một chút rồi mới từ từ mà rời đi.
Chuyện gì đến thì cũng sẽ đến mà thôi, không cần phải bận tâm.
Nguyệt Ninh lái xe rời đi, nàng đến trước nữa tiếng sau đó ngồi ở cái bàn gần bên cửa sổ đợi Mộ Dung Duật.
Đến khi Mộ Dung Duật tiến đến thì nhìn thấy một màn: Một nữ nhân vô cùng xinh đẹp đang khẽ chống cằm, nghiêng đầu nhìn qua cửa sổ.
Bộ dáng của nàng tựa như con mèo lười biếng, tuy vậy nhưng từng cử chỉ ấy lại vô cùng ưu nhã.
Ân, giống như một con mèo quý tộc của một vị Nữ Hoàng nào đó.
Không biết vì sao hắn lại có suy nghĩ kia, Mộ Dung Duật lắc lắc đầu sau đó tiến đến chỗ Nguyệt Ninh mà ngồi xuống.
Nam thanh, nữ tú.
Khung cảnh vô cùng thích hợp, không khí và nhiệt độ cũng thế.
Cảnh tượng này rất thích hợp để trò chuyện tình yêu, hoặc là hẹn hò ngọt ngào.
Thế nhưng, câu chuyện tình yêu không xảy ra, buổi hẹn hò ngọt ngào gì đó cũng không hề có.
Thay vào đó là giọng nói nhàn nhạt lười nhác của Nguyệt Ninh vang lên.
Nguyệt Ninh khẽ gõ gõ mặt bàn, âm thanh không lớn nhưng tựa như đang gõ vào tim của Mộ Dung Duật: "Chúng ta vào thẳng vấn đề, tôi nói trước..."
"Tôi muốn cùng anh hợp tác, lúc trước chỉ là trao đổi mà thôi.
Tựa như anh thấy, hiện tại anh không thể dùng công phu mèo ba chân của mình mà cào Tần Trạch được.
Thế lực của hắn rất lớn, không thể hủy hoại trong một vài ngày"
Mộ Dung Duật nhíu mày, sau đó mới nói: "Đương nhiên là tôi biết đều này, chẳng qua là không rõ lắm về thế lực phía sau lưng của hắn mà thôi"
Nguyệt Ninh tiếp tục nói: "Chúng ta hợp tác đi, tôi cung cấp tất cả thông tin liên quan đến hắn, bao gồm cả tổ chức kia.
Còn anh chỉ cần dựa theo kế hoạch mà làm, sau đó thành công cứu Nhạc Dao Dao".
Thật sự thì nàng có thể tự mình làm việc này, không cần hợp tác cùng Mộ Dung Duật.
Thế nhưng có chút rắc rối, vì thế nên nàng mới hợp tác cùng hắn.
Thêm người, ít việc.
Nàng có thể lười biếng thêm một chút, việc có lợi như thế tại sao không làm?
Mộ Dung Duật thoải mái cười: "Dựa vào đâu mà tôi phải tin cô? Với lại, một chút thông tin của cô thì làm sao có thể làm Tần Trạch bị hủy hoại? Cô tưởng bản thân mình là Thần sao?"
Nguyệt Ninh nhìn thẳng vào mắt hắn, đôi mắt của nàng tĩnh lặng, thanh triệt thấy đáy, nhưng lại làm cho Mộ Dung Duật lạnh gáy: "Những gì tôi biết có khi còn khiến anh sợ hãi đến cực điểm, có lẽ sẽ khiến anh từ bỏ tất cả, kể cả tính mạng"
Nguyệt Ninh cười nhạt: "Biết nhiều, chết sớm.
Vì thế ngoan ngoãn mà làm theo lời tôi nói, đừng tìm hiểu sâu hơn về tôi.
Tôi chắc chắn, anh không thể tìm ra bất cứ thứ gì, ngược lại thì đến mạng của chính mình cũng không còn"
Tuy lời nói của Nguyệt Ninh nhẹ nhàng ôn nhu, nhưng Mộ Dung Duật lại cảm thấy không rét mà run.
Hắn cứng đơ thân thể, khẽ cảm thán.
Người này, là ma quỷ.