Dịch: Hạo Thiên
Đả tự: Vạn Kiếm Chi Vương
Ngoài ra còn có phái Nga Mi, chỉ bất quá người của Nga Mi hôm nay Hoắc Nguyên Chân cũng không nhận ra.
Đều là nhân sĩ võ lâm, gặp nhau khó tránh khỏi sẽ nói chuyện cùng người quen một phen.
Bên trong sân tạo thành rất nhiều vòng nhỏ, mỗi người đều tìm kiếm người mình quen biết nói chuyện với nhau.
Hoắc Nguyên Chân lại một mình đi sang một bên. Văn vô đệ nhất, võ vô đệ nhị, bây giờ những người này tỏ ra ôn hòa nói chuyện với nhau, thật ra cũng là giấu giếm mũi nhọn, không phục lẫn nhau, hết thảy sẽ lộ ra rõ ràng vào thời điểm tỷ võ.
Bên cạnh có hai đệ tử võ lâm đang nói chuyện với nhau, nội dung nói chuyện là nữ nhân.
- Vương sư đệ, hạnh ngộ hạnh ngộ.
- Cẩu sư huynh, hạnh ngộ hạnh ngộ.
- Lần trước từ biệt cùng Vương sư đệ ở Giang Nam, đến nay đã có hai ba năm.
- Đúng vậy, còn nhớ trên Ỷ Hồng lâu ở Giang Nam, lúc ấy hai người chúng ta đối tửu ca vang, một khúc Thương Hải Nhất Tiếu cảm động thế nhân, vô số nữ tử trẻ đẹp gọi tên chúng ta khen hay, quả thật vô cùng phong lưu tiêu sái.
- Đúng vậy đúng vậy, bất quá sau lần đó chưa từng gặp lại Vương sư đệ. Lần ở trước gặp được Thất ca cùng Cửu đệ của đệ, bọn họ nói đệ muốn đại biểu môn phái tham gia luận võ Hoa Sơn, huynh mới biết lại có cơ hội cùng Vương sư đệ uống rượu luận đàm rồi.
- Chuyện này là tự nhiên, người giang hồ chúng ta phải cười ngắm hồng trần, sống sao không uống cuộc đời này mới phải.
Nghe thấy hai người này đối thoại, Hoắc Nguyên Chân cũng không nhịn được cười. Nếu như hai tiểu tử này đến kiếp trước, tuyệt đối có thiên phú trở thành lưu manh. Cất tiếng ca vang trên Ỷ Hồng lâu, còn có vô số nữ tử khen hay, rõ ràng chính là đi tìm cô nương, cũng có thể nói lớn lối mà không biết thẹn như vậy.
- Không biết hôm nay Vương sư đệ đã có ý trung nhân chưa?
- Từng ra biển cả không gì nước, hiện tại sư đệ quả thật rất khó tìm.
- Đó là vì tầm mắt sư đệ quá cao, bất quá nữ tử trong giang hồ này, người có thể xứng với Vương sự đệ quả thật không có mấy.
- Cẩu sư huynh quá khen, không phải huynh cũng là như thế sao?
Cẩu sư huynh lấy tay búng vào trường kiếm mình:
- Ôi, tật xấu chung tình của ta là không thay đổi được. Ta đã lập chí, cuộc đời này không phải là Giang Hồ Tứ Đại Mỹ Nhân không lập gia đình, đối với các nàng si tâm một mảnh, ông trời chứng giám.
- Ủa, không biết Cẩu sư huynh có chí lớn như vậy, vậy Giang Hồ Tứ Đại Mỹ Nhân theo như huynh nói có những ai vậy?
- Vương sư đệ, rõ ràng là đệ lạc hậu rồi, Giang Hồ Tứ Đại Mỹ Nhân đương nhiên là bổn mỹ nữ kia...
Vương sư để suy nghĩ một chút:
- Để để nghĩ xem, nhất định là có Thiên Nhai Hải Các Mộ Dung cô nương.
- Đã đoán đúng, còn ba.
- Đã có Mộ Dung cô nương, vậy Thánh Hỏa giáo Ninh Uyển Quân khẳng định cũng là không thiếu được.
- Còn hai.
- Vậy suy đoán Linh Tiêu cung Hoa Tiểu Hoàn cũng là một người trong số đó. Mặc dù nữ tử này tu luyện Cửu Âm Bạch Cốt Trảo, khí tức lạnh như băng, nhưng tuyệt đối là vô cùng xinh đẹp.
- Cũng đúng, còn một người nữa.
- Người còn lại không dễ đoán, chẳng lẽ Thiên Nhai Hải Các Mặc Lan cũng là một người trong số đó?
- Mặc dù Mặc Lan đẹp, nhưng luôn có cảm giác còn kém một chút. Nếu như Mị công nàng luyện đến đại thành, tuyệt đối có thể lọt vào, nhưng hiện tại vẫn còn kém một chút.
- Vậy cũng chỉ có Pháp Vương La Thái Y Thánh Hỏa giáo.
- La Thái Y quả thật đủ tư cách, bất quá nàng đã vượt qua hai mươi lăm tuổi, trong bốn nữ tử này, người lớn nhất cũng không vượt qua hai mươi tuổi.
- Vậy sư đệ không nghĩ ra được người cuối cùng.
Cẩu sư huynh đảo mắt mấy vòng, nhìn về phía nữ tử Từ Hàng Tĩnh Trai bên kia một cái:
- Mặc dù nữ nhân này giống như Ninh Uyển Quân, đều là quanh năm che mặt, nhưng nghe nói sắc đẹp hai người không phân cao thấp.
- Ủa, còn có chuyện này sao, trước kia để chưa từng thấy qua nữ tử này.
- Từ Hàng Tĩnh Trai người ta từ trước tới nay không xuất hiện giang hồ, chỉ có trước khi giang hồ đại kiếp xuất hiện mới có đệ tử hành tẩu giang hồ, đi ra lịch lãm, đương nhiên là đệ chưa thấy.
Vương sư đệ cười một cái:
- Cầu sư huynh, nếu huynh lập chí cưới Giang Hồ Tứ Đại Mỹ Nhân làm vợ, vậy thể từ tương lai của huynh đang ở trước mắt, vì sao còn chưa đi qua thăm hỏi?
- Vương sư đệ có chỗ không biết, tuyệt sắc như thế, cũng không phải là những thứ son phấn thế tục có thể sánh bằng. Mặc dù bề ngoài ta anh tuấn thật, nhưng nếu tùy tiện đến gần nàng e rằng cũng sẽ có điều không ổn. Chờ sau khi ta chiếm ngồi đệ nhất đại hội luận võ sẽ đi tìm nàng, lúc ấy nắm chắc hơn một chút.
- Nói như thế, Cẩu sư huynh là đối thủ trên đường đến ngôi đệ nhất của đệ rồi.
- Không thể không nói, Vương sư đệ cùng ta bằng tuổi nhau, thật sự là tạo hóa trêu người. Hai người chúng ta là bằng hữu, cũng là đối thủ, tương lai trên giang hồ chúng ta sẽ đấu với nhau.
- Không sao, cuộc sống khó được một tri kỷ, nếu không có nhân vật anh hùng như Cẩu sư huynh làm bạn, chẳng phải là cả đời này hết sức tịch mịch sao?
- Ha ha, Vương sư đệ quả nhiên phóng khoáng thẳng thắn, cao sơn lưu thủy, rốt cục gặp tri âm.
- Đúng vậy, muốn đem tâm sự gởi cung đàn, tri âm không có tiếng đàn chỉ Cẩu huynh nghe.
Hai người tự biên tự diễn thật là đáng chán, khiến cho vô số người để ý. Mặc dù Hoắc Nguyên Chân cảm thấy buồn cười nhưng cũng sinh ra chút tò mò với nữ nhân Từ Hàng Tĩnh Trai kia.
Nghe nói môn phái này lấy truy tìm Thiên Đạo làm mục tiêu, bình thời căn bản không xuất hiện ở nhân gian, chỉ có trước khi giang hồ hạo kiếp sắp tới mới xuất hiện giang hồ. Hôm nay lại tới tham gia đại hội luận võ Hoa Sơn, chẳng lẽ giang hồ thật sự sắp có hạo kiếp sao?
Huống chi Từ Hàng Tĩnh Trai này thành lập bất quá trăm năm, nào có trải qua hạo kiếp gì lớn, hắn cũng là cố ý tung lời đồn, lừa gạt người khác mà thôi.
Lại một lát sau, Hoắc Nguyên Chân đột nhiên thấy Hoa Tiểu Hoàn cùng Mộ Dung Thu Vũ tới.
Mộ Dung Thu Vũ một thân áo lông cừu, tóc mai bên thái dương vén thành hai vòng tròn, mặt ngọc nhìn trời, đẹp như hoa nở. Dù rằng tỏ vẻ lạnh nhạt nhưng không thể nào che giấu được nét quốc sắc thiên hương, khiến cho người ta có cảm giác kích động thương yêu.
Hoa Tiểu Hoàn vẫn một thân áo đen, khí chất đẹp lạnh lùng không gì sánh kịp, ngày thường sắc mặt Hoa Tiểu Hoàn thường là tái nhợt, tựa như khối băng, cho nên mọi người còn có chút dị nghị đối với chuyện nàng được liệt vào Tứ Đại Mỹ Nhân. Nhưng hôm nay nhìn lại, chỉ thấy khí sắc Hoa Tiểu Hoàn dường như tốt hơn nhiều, về tái nhợt bệnh hoạn trước kia đã không còn thấy nữa, thay vào đó là dung nhan rực rỡ diễm lệ. Mặc dù dáng vẻ nàng vẫn lạnh lùng như trước, nhưng hiện tại đứng cạnh Mộ Dung Thu Vũ lại không kém chút nào.
Giờ phút này mọi người có cảm giác hai nàng đang đua nhau khoe sắc, giống như mai nở trong tuyết, quả thật là kỳ cảnh chốn nhân gian.