Dịch: Hạo Thiên
Đả tự: Vạn Kiếm Chi Vương
- Mộ Dung Thu Vũ cũng rất mệt mỏi, bận rộn cả đêm vẫn không được nghỉ ngơi, vốn là tính toán rúc vào nơi này trò chuyện với hắn, nhưng vừa nằm xuống, cảm giác mệt mỏi lập tức lan tỏa khắp toàn thân.
- Hoắc Nguyên Chân, người bị thương, không nên cử động, ta mệt quá, muốn nghỉ ngơi một chút.
Mộ Dung Thu Vũ dứt lời, ôm cánh tay của Hoắc Nguyên Chân đặt dưới đầu mình, sau đó cứ như vậy ngủ thật say.
Đối với tình huống Mộ Dung Thu Vũ, thậm chí Hoắc Nguyên Chân không có chú ý, bởi vì tâm thần của hắn đã bị thanh âm nhắc nhở của Hệ Thống hấp dẫn.
Hệ Thống xảy ra một tình huống mới.
Trong lúc suýt chút nữa hắn ôm Mộ Dung Thu Vũ vào lòng, thanh âm nhắc nhở của Hệ Thống vang lên.
- Tình Kiếp Hệ Thống mở ra!
Sau đó Hệ Thống chớp động ánh sáng một trận, bên dưới luân bàn Hệ Thống quen thuộc chợt xuất hiện một thiên giải thích.
Thanh âm Hệ Thống vang lên:
- Túc chủ đã động phàm tâm, Tình Kiếp sơ hiện, mở ra Tình Kiếp Hệ Thống.
- Như thế nào là Tình Kiếp Hệ Thống?
Hoắc Nguyên Chân hỏi một câu.
Hắn và Hệ Thống nói chuyện trao đổi hoàn toàn là trạng thái tinh thần, người bên ngoài không cách nào biết được, cho nên lúc hắn và Hệ Thống đối thoại, Mộ Dung Thu Vũ bên cạnh căn bản sẽ không phát hiện.
Thanh âm nhắc nhở của Hệ Thống lại nói:
- Túc chủ thân là người chuyển kiếp, Tiên Thiên Ngũ Hành thiếu sót, thiên địa nhị hồn bất ổn, vì vậy tu luyện bất kỳ công pháp nào cũng chỉ có tư chất bình thường, tiến triển chậm chạp. Tuy có được Phương Trượng viện cùng đài sen tương trợ, nhiều nhất cũng chỉ có thể tiến vào cảnh giới Tiên Thiên hậu kỳ đỉnh phong của Đồng Tử Công, không cách nào tiến vào Tiên Thiên đại viên mãn.
Nghe đến đó, Hoắc Nguyên Chân nhất thời lạnh toát trong lòng, nếu là như vậy, bất kể mình tu luyện thế nào cũng không thể đạt tới yêu cầu cuối cùng của Hệ Thống. Đồng Tử Công tối đa đạt tới Tiên Thiên hậu kỳ, có nghĩa là kém một bước không có cách nào đại thành.
Khó trách tư chất mình lại kém như vậy, thì ra là thân là người xuyên qua, thật ra thì chính là linh hồn chuyển thế, sinh ra không có lực Ngũ Hành, thậm chí thiên địa nhị hồn bất ổn, thì ra đều là do thân phận chuyển kiếp này đang tác quái.
- Những chuyện này có quan hệ gì với Tình Kiếp?
Thanh âm nhắc nhở của Hệ Thống tiếp tục nói:
- Bởi vì thiếu sót bảy thứ, vì vậy túc chủ cần phải tìm đến nữ tử có lực Tiên Thiên Ngũ Hành cùng lực thiên địa nhị hồn vượt trội để bù đắp. Hai bên tâm ý tương thông, thật lòng yêu nhau, lại vừa đền bù Ngũ Hành cùng thiên địa nhị hồn, đây là Thất Diệu.
- Thất Diệu?
- Thiên địa nhị hồn đối ứng nhật nguyệt, Tiên Thiên Ngũ Hành đối ứng Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ. Chỉ cần tìm được bảy người này, nhờ vào tâm ý tưởng thông có thể đền bù Thất Diệu chưa đủ của bản thân, tăng tư chất, tăng nhanh tốc độ tu luyện. Sau khi Thất Diệu đầy đủ hết, Đồng Tử Công của túc chủ có thể tiến vào Tiên Thiên viên mãn.
- Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, Nhật, Nguyệt là Thất Diệu? Ta cần lực Thất Diệu đền bù sao?
- Đúng vậy, Ngũ Hành tề tụ, nhị hồn ổn định mới là một người bình thường, bây giờ người vẫn không phải là một người bình thường.
- Nhưng muốn làm được tâm ý tương thông cùng một nữ tử nói dễ vậy sao, hơn nữa làm sao biết được nữ tử kia có được Tiên Thiên Ngũ Hành vượt trội hay không?
- Tiên Thiên Ngũ Hành của mỗi người không hề thăng bằng, thứ này ít, thứ kia nhiều, cho nên tìm người rất dễ dàng. Về phần Ngũ Hành nàng có được hạng mục nào đó vượt trội hay không, chỉ có sau khi người cùng nàng tâm ý tương thông, người mới có thể thông qua Hệ Thống tra xét.
Hoắc Nguyên Chân lắc đầu một cái:
- Đến khi đó, tra xét cũng là vô dụng, chẳng lẽ ta bởi vì người mình thích có Ngũ Hành không hợp hoặc là trùng lặp với mình, cố ý bỏ nàng, sau đó lại đi tìm mục tiêu khác, sau đó tâm ý tưởng thông lại tra xét nữa sao? Nếu là như vậy, bần tăng tình nguyện vĩnh viễn đèn xanh sách cổ, hầu hạ trước Phật.
Hệ Thống không trả lời Hoắc Nguyên Chân câu hỏi này.
Thấy Hệ Thống không trả lời, Hoắc Nguyên Chân không thể làm gì khác hơn là tiếp tục nói:
- Nếu ta cùng người kia tâm ý tương thông, trước khi Đồng Tử Công đại thành có thể làm chuyện nam nữ hay không?
Không phải là hiện tại Hoắc Nguyên Chân muốn như vậy, mà là hắn muốn tìm hiểu trước.
- Trước khi Đồng Tử Công đại thành, chuyện phòng the sẽ khiến cho túc chủ tán công bỏ mình, chớ nên vọng động.
Hoắc Nguyên Chân gật đầu một cái, vốn hắn cũng không có ý định như vậy, chỉ là xác nhận một cái mà thôi.
- Vậy sau khi đại thành đương nhiên là có thể rồi...
Hoắc Nguyên Chân thuận miệng nói một câu, chuyện này hắn là lẽ đương nhiên.
Không ngờ thanh âm nhắc nhở của Hệ Thống lại nói:
- Sau khi đại thành cũng không được.
- Tại sao?
Lần này Hoắc Nguyên Chân thật sự giật mình, trước đại thành sẽ tán công, chuyện này có thể hiểu được, nhưng sau khi đại thành, dựa vào cái gì vẫn không thể? Nếu là như vậy, mình theo đuổi hoàn tục có ích gì, Đồng Tử Công đại thành thì có ích gì? Không thể mang lại hạnh phúc chung thân cho ý trung nhân, như vậy không bằng hiện tại đoạn tuyệt hồng trần, cũng không theo đuổi đệ nhất thiên hạ, cũng không theo đuổi Minh chủ võ lâm, cứ sống nốt chuỗi ngày tàn trên non vắng chẳng phải hay hơn?
- Có thể cùng những người khác, nhưng không thể cùng nữ tử tâm ý tương thông với mình.
Thanh âm nhắc nhở của Hệ Thống lần nữa làm cho Hoắc Nguyên Chân phát điên, người mình thích lại không thể, người không thích lại không thành vấn đề, ai định ra quy củ cái rắm này vậy?
- Vì sao lại đối xử với ta như vậy?
Trong lòng Hoắc Nguyên Chân phát ra tiếng rống giận, không có hy vọng, thật không có hy vọng, điều kiện loại này không hợp lý chút nào.
Thanh âm nhắc nhở của Hệ Thống lần nữa vang lên:
- Cái gọi là Tình Kiếp dĩ nhiên là kiếp số, nếu có thể dễ dàng vượt qua vậy không phải là kiếp số, hôm nay người đang ở trong kiếp số, đã không có lựa chọn, chỉ có hai con đường cuối cùng.
- Đó là đường gì?
- Thứ nhất, sau khi Thất Diệu tề tụ, Đồng Tử Công đại thành, hoàn toàn đoạn hồng trần, quy theo Phật tổ, hoằng dương Phật pháp, phổ độ chúng sinh.
Nghe thấy thanh âm nhắc nhở của Hệ Thống, Hoắc Nguyên Chân ngẩn người một chút, đây cũng là một con đường, thậm chí mình đã có chút nghiêng về con đường này. Hắn không bỏ được một tay xây dựng Thiếu Lâm tự, thật sự không bỏ được, cho nên hắn mới nhiều lần từ chối cảm tình trong lòng, thời gian này toàn là mâu thuẫn cùng bồi hồi.
- Con đường thứ hai thì sao?
- Thứ hai, Hệ Thống ngẫu nhiên thu hồi một ít võ công đã thưởng cho ngươi, đổi lấy tự do cho một người người thích. Chỉ cần người chịu bỏ ra võ học đã lấy được là có thể giải phóng một nữ tử, từ đó về sau nữ tử đó sẽ có thể làm vợ của ngươi.
- Phương pháp đổi như thế nào?
- Thất Diệu Nữ, mỗi người cần ngươi bỏ ra hai môn võ học cao cấp, năm môn võ học trung cấp, mười môn võ học căn bản mới có thể đổi lấy, Hệ Thống sẽ quay ngẫu nhiên trong số võ công người học tập.
Nghe thấy điều kiện như vậy, Hoắc Nguyên Chân chợt lạnh toát trong lòng. Giải phóng một người cần hai môn võ học cao cấp, trước mắt mình cũng chỉ có bốn môn Cửu Dương chân kinh, Long Tượng Bát Nhã công, còn có Kim Chung Tráo, Sư Tử Hống coi như là võ học cao cấp.
Võ học trung cấp có Vô Tướng Thần Công, Vô Tướng Kiếp Chỉ, Đại Lực Kim Cương Chưởng, Đại Từ Đại Bi Chưởng, Nhất Vĩ Độ Giang, thân pháp Đại Na Di.
Võ học cấp thấp có Thiết Đầu công, Bá Vương Trửu, bộ pháp Mai Hoa Thung, Thiết Đương Công, còn thiếu rất nhiều.
Bản thân Lục Tự Đại Minh Chú cũng không được xếp loại võ học.
Cộng hết những môn võ học này lại cũng không cứu được một người.
Mà lúc này Hệ Thống lại nhắc nhở:
- Võ học cao cấp phải là học đến đại thành, mới có thể dùng để giải cứu.
Nghe đến lời này Hoắc Nguyên Chân càng lạnh toát, mình chưa học được môn võ học cao cấp nào đạt tới cảnh giới đại thành, bí tịch cao cấp vốn xuất hiện rất ít, làm sao có thể dễ dàng học thành?
Lý tưởng từ lâu của hắn hiện tại có hơi dao động, mình thực sự có thể hoàn thành điều kiện hà khắc như vậy sao?
- Vậy... Vậy thông cảm một chút, giảm phân nửa đi!
Rốt cục Hoắc Nguyên Chân mở miệng thỉnh cầu Hệ Thống, bảo Hệ Thống cho mình một chút ưu đãi.
Nhưng Hệ Thống chỉ là Hệ Thống, nó có thể giới thiệu cho Hoắc Nguyên Chân, lại không tiếp nhận thỉnh cầu của hắn, chỉ là nói:
- Ngươi đã động phàm tâm, Tình Kiếp đã mở, tai kiếp khó thoát, trước khi chưa hoàn thành được điều kiện, làm chuyện nam nữ sẽ tán công mà chết. Mà nếu trong vòng hai mươi năm chưa hoàn thành ba yêu cầu của Hệ Thống, vậy cũng sẽ chết. Đi tìm Thất Diệu của ngươi đi, khi các ngươi chân chính tâm ý tương thông, có thể thông qua Hệ Thống tra xét lực Thất Diệu của nàng.
- Nói cách khác, ta nhất định phải tìm được Thất Diệu Nữ thuộc về ta, hơn nữa phải thật lòng yêu nhau cùng các nàng, hơn nữa cuối cùng vẫn không thể sống chung một chỗ cùng các nàng. Trừ phi dùng võ công đổi lấy, hoặc là dứt khoát sau khi Thất Diệu tề tụ, chỉ có thể hoàn toàn đoạn tuyệt hồng trần?
- Không sai.
Hai mắt Hoắc Nguyên Chân nhắm nghiền, như thế rõ ràng là ép mình lên tuyệt lộ.
Hệ Thống nhắc nhở lần nữa:
- Chỉ cần người quay trúng đủ nhiều võ công hơn nữa sớm ngày tìm được Thất Diệu thuộc về người, như vậy sẽ hoàn thành nhiệm vụ Hệ Thống rất nhanh, đến lúc đó dùng võ công đổi lấy các nàng là được.
- Nhưng võ công khó xuất hiện như vậy, đổi lấy một người cần mười bảy môn võ học, bảy người cần một trăm mười chín môn, hơn nữa toàn bộ cũng phải là võ công cảnh giới viên mãn, ta phải quay thưởng tới năm nào tháng nào?
- Quay thưởng Tiết Đoan Ngọ, Hệ Thống sẽ làm ra sửa đổi, chờ sau khi người hoàn thành những điều kiện này, là say mê hồng trần hay là cuối cùng đốn ngộ thành Phật, chỉ trong một niệm mà thôi.
Nói tới chỗ này, thanh âm nhắc nhở của Hệ Thống hoàn toàn kết thúc, rốt cục đã giới thiệu xong chuyện Thất Diệu Tình Kiếp.
Bất quá cũng may Hệ Thống cho hắn một hy vọng, chính là sau tiết Đoan Ngọ, dường như Hệ Thống quay thưởng có chút thay đổi, như thế tựa hồ hắn còn có chút cơ hội.
Nếu không sau khi quay trúng hơn một trăm môn võ công này, cho dù hai mươi năm có thể hoàn thành, những nữ tử kia cũng già rồi.
Hai con đường...
Hoắc Nguyên Chân trầm ngâm một chút, bây giờ mình đã không có lựa chọn, Tình Kiếp mở ra, hai mươi năm không hoàn thành ba nhiệm vụ Hệ Thống sẽ phải chết, cho nên nhất định phải tìm kiếm Thất Diệu Nữ, nhưng lại không thể tra xét trước.
Nếu như lựa chọn con đường thứ nhất, lại đơn giản hơn một ít, cuối cùng sau khi tâm ý tưởng thông cùng bảy người, Đồng Tử Công đại thành, liều đoạn hồng trần, cũng không nói.
Nhưng nếu làm như vậy, mình biết tìm ai đây?
Cúi đầu nhìn Mộ Dung Thu Vũ cuộn tròn ngủ bên người mình giống như con mèo nhỏ, Hoắc Nguyên Chân thấp giọng nói:
- Nàng là Thất Diệu của ta sao?
Sáng sớm hôm sau, sau khi thương thế Hoắc Nguyên Chân chuyển biến tốt hơn một chút, bèn rời đi Phương Trượng viện, dặn dò chuyện ở Thiếu Lâm tự một phen.
Thật ra thì cũng không có quá nhiều chuyện có thể dặn dò, hậu sơn khai phá xây dựng hoàn toàn là dựa theo ý nghĩ của mình, khu nông điền, khu để ở là trọng điểm, khu hồ lại tạm thời không động tới.
Những nạn dân này có chuyện làm, nhiệt tình cũng rất cao, mặc dù công trình hậu sơn Thiếu Lâm không nhỏ, nhưng Hoắc Nguyên Chân suy đoán, trong hai tháng khẳng định cũng có thể làm xong.
Mà cuộc chiến này nhờ có Hoắc Nguyên Chân âm thầm nhúng tay vào, người Phù Tang chắc chắn không tới được, Quan Thiên Chiếu thất bại cũng nằm trong tình lý, bất quá không biết Quan Thiên Chiếu có thể kiên trì hai tháng hay không.
Nếu tạm thời không có đại sự gì, mình cũng nên đi Hàng Châu, vừa trợ giúp Mộ Dung Thu Vũ, đồng thời còn có thể tìm kiếm tung tích Huyết Ma tàn đồ.
Tụ tập chín mảnh Huyết Ma tàn đồ cũng là chuyện Hoắc Nguyên Chân nhất định phải làm, trên con đường Thiếu Lâm thành tựu đệ nhất võ lâm, không thể lưu lại tai họa ngầm.
Để Kim Nhãn Ưng ở lại Thiếu Lâm tự, chỉ cần nơi này vừa có chuyện quan trọng phát sinh, Kim Nhãn Ưng sẽ lập tức đi Hàng Châu đi đón mình. Lộ trình hơn một ngàn dặm, cả đi lẫn về chỉ mất chừng nửa ngày, tin rằng sẽ không làm trễ nải đại sự.
- Phương trượng, ngài lại tới, lần này là tìm cô nương nào vậy?
Sau khi điếm tiểu nhị Thiền Lâm khách sạn nói xong, đột nhiên liên tục phun nước bọt:
- Phương trượng, ngài ngàn vạn lần không nên lấy làm phiền lòng, có lúc tiểu nhân nói chuyện không biết lựa lời, ngài chỉ tìm bằng hữu, cũng không phải là loại cô nương đó.
- A Di Đà Phật, thí chủ không cần giải thích, bần tăng hiểu được.
Hoắc Nguyên Chân không có tiếp tục nói chuyện cùng điếm tiểu nhị, lòng nghĩ những nữ tử này cũng thật là, không nên ở Thiền Lâm khách sạn. Ninh Uyển Quân, Lâm Nhu, cùng với Mộ Dung Thu Vũ bây giờ đều là ở tại nơi này, hơn nữa mỗi lần đều là tiểu nhị này tiếp đãi.
Đi tới trước phòng Mộ Dung Thu Vũ, đang muốn gõ cửa, Mộ Dung Thu Vũ đã trực tiếp mở cửa.
- Hoắc Nguyên Chân, ngươi đã đến rồi, mau vào đi.
Hoắc Nguyên Chân nhìn qua, hôm nay Mộ Dung Thu Vũ đã đổi một thân y phục mới, áo vải màu trắng, bên ngoài có một cái áo lụa mỏng màu vàng, thoạt nhìn thanh xuân tịnh lệ, kiều diễm vô song.
Mặc y phục xoay một vòng trước mặt Hoắc Nguyên Chân, Mộ Dung Thu Vũ nói:
- Nguyên Chân, người cảm thấy ta có đẹp không?
- Thoáng bóng mây hoa, nhớ bóng hồng. Gió xuân dìu dặt giọt sương trong. Ví chăng non ngọc không nhìn thấy, dưới nguyệt đài Dao thử ngóng trông. Thu Vũ như vậy, là muốn phân cao thấp cùng tiên tử trên Nguyệt cung hay sao?
(Bài Thanh Bình điệu của Lý Bạch, Ngô Tất Tố dịch)
Hoắc Nguyên Chân vừa dứt lời, vẻ mặt nghiêm trang nhìn Mộ Dung Thu Vũ.
Tình Kiếp đã sinh, không thể tránh, nếu mình muốn độ kiếp, vậy phải tiếp cận Mộ Dung Thu Vũ, bằng không Cửu Dương chân kinh làm tiền đặt cuộc của mình sẽ hoàn toàn bỏ mình mà đi.
Hơn nữa Hoắc Nguyên Chân phát hiện, rộng mở cánh cửa lòng ca ngợi nàng như vậy, không ngờ rằng trong lòng mình cũng cảm thấy thư thả khoan khoái.