Phương Trượng

chương 532: lựa chọn gian nan

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Dịch: Hạo Thiên

Đả tự: Sơn Lão Ma

Mắt thấy Lý Thanh Hoa đã hoàn toàn mất đi ý thức tự chống cự và bảo vệ, Hoắc Nguyên Chân càng không dám chậm trễ, lại lần nữa nhảy lên, trực tiếp đi tới trong tiểu viện của Lý Thanh Hoa ở.

Chưa kịp vào phòng, Lý Thanh Hoa cũng không biết lấy khí lực ở đâu, đột nhiên từ sau lưng của Hoắc Nguyên Chân giãy dụa ra, không ngờ chuyển thân thể đến chính diện của hắn.

“Xoạt” tiếng vải rách vang lên, một bờ vai trắng như ngọc của Lý Thanh Hoa đã xuất hiện ở trước mắt của Hoắc Nguyên Chân.

Nàng đã có vẻ điên cuồng rồi, hai chân cuốn lấy hông của Hoắc Nguyên Chân, một tay ôm cổ của hắn, tay còn lại đang điên cuồng xé y phục của mình xuống.

Khuôn mặt nóng dọa người còn đang liều mạng dán vào mặt của Hoắc Nguyên Chân.

Đôi môi đỏ mọng mềm mại áp vào gò má của Hoắc Nguyên Chân, còn đang tìm kiếm đôi môi của Hoắc Nguyên Chân.

Nếu không phải Hoắc Nguyên Chân một mực tránh né, đã sớm bị Lý Thanh Hoa đắc thủ.

Bất chấp tất cả Hoắc Nguyên Chân tung người tiến vào trong phòng, sau đó hất tay đóng cửa lại, nhìn xung quanh một cái, vẫn là tiền vào gian phòng của Lý Thanh Hoa.

Công kích hương diễm của Lý Thanh Hoa cho tới bây giờ cũng chưa có gián đoạn nửa khắc, Hoắc Nguyên Chân đi nhanh hai bước, đi tới mép giường của Lý Thanh Hoa, trực tiếp ném Lý Thanh Hoa lên trên giường.

Thân thể của Lý Thanh Hoa giống như gắn lò xo, vừa mới chạm đến giường đã lập tức bắn lên.

Công phu cơ bản của Tiên Thiên viên mãn còn rất là xác thật, cứ như vậy trong khi rơi xuống, quần áo bên ngoài của Lý Thanh Hoa đã rơi xuống, lộ ra quần áo lót màu trắng bên trong, vóc người lồi lõm không có chỗ nào không biểu lộ nữ nhân này là một báu vật.

Lúc này, không phải là Hoắc Nguyên Chân không thể tránh thoát, thế nhưng hắn không thể tránh né. Nhất định phải giải quyết vấn đề của Lý Thanh Hoa, hắn không thể bỏ mặc nữ nhân này không để ý đến được.

Nhìn thấy Lý Thanh Hoa lần nữa nhào tới, Hoắc Nguyên Chân chỉ có thể bày ra một tư thế nhu hòa một chút để lấy thân thể của nàng, sau đó nâng mông của nàng nhô lên, để thân thể của nàng không đến nỗi trượt xuống quá mức, không đến nỗi chạm tới hạ thân của mình là tốt rồi. Cũng bất chấp nụ hôn lao thẳng tới mặt, Hoắc Nguyên Chân nhìn bốn phía một chút, phát hiện góc tường có một thùng gỗ lớn, hẳn là thùng gỗ Lý Thanh Hoa thường dùng tắm rửa.

Bên trong thùng gỗ lớn đã đổ đầy nước, Hoắc Nguyên Chân vội vàng đi tới lấy tay thử dò xét một chút, cảm giác nước còn ấm áp, hắn là thói quen mỗi ngày đều tắm rửa của Lý Thanh Hoa, hạ nhân sẽ chủ động chuẩn bị nước cho nàng.

Lúc này, áo lót trên người Lý Thanh Hoa cũng đã bị nàng kéo xuống, thậm chí ngay cả cái yếm màu hồng phấn cũng bị xé đi, chỉ còn lại một chiếc khố nhỏ sát người.

Vừa nâng thân thể của nữ nhân trong ngực, Hoắc Nguyên Chân hơi phát lực, kéo thân thể của nàng từ trên người mình xuống, ném thắng nàng vào trong chiếc thùng gỗ lớn này.

Thời khắc đặc biệt, Hoắc Nguyên Chân cũng không có tâm tư thương hoa tiếc ngọc gì một tay nắm được cái gáy trắng như thiên nga của Lý Thanh Hoa lập tức ấn đầu nàng xuống nước.

Lý Thanh Hoa đường đường Tiên Thiên viên mãn, dưới tình huống mất đi nội lực, căn bản không cách nào đối kháng man lực của Hoắc Nguyên Chân, không có chút năng lực chống cự nào đã bị Hoắc Nguyên Chân đè xuống nước, hai cánh tay còn đang vung vẩy.

Hoắc Nguyên Chân nhẫn nại, trong lòng yên lặng tính toán ước chừng mười giây, sau đó đột nhiên khoát tay, kéo Lý Thanh Hoa từ trong nước ra.

Thời điểm kéo lên hắn dùng lực lớn một chút, hai ngọn ngọc phong cao vút trước ngực của Lý Thanh Hoa nhún nhảy, hai khối tròn trắng mịn còn có hai điểm đỏ hồng phía trên lắc lư liên tục, kích thích mắt của Hoắc Nguyên Chân, làm cho trong lòng hắn không khỏi thầm niệm A Di Đà Phật.

Cũng không biết rốt cuộc Lý Thanh Hoa này bao nhiêu tuổi, bảo dưỡng của thân thể nàng quả thật giống như thiếu nữ thanh xuân, hơn nữa là thiếu nữ thanh xuân phát dục đặc biệt tốt.

Khó trách tên Hoàng đế Mã Đạo Viễn kia cũng không để ý thân phận, một lòng muốn thu Lý Thanh Hoa vào trong hậu cung.

Lý Thanh Hoa từ dưới nước ngoi lên, ho khan kịch liệt hai tiếng, bị sặc không ít nước.

Hít thở không thông trong thời gian ngắn làm cho thần trí của nàng đã khôi phục một chút, màu hồng trên mặt thoáng rút đi, ánh mắt cũng chậm rãi mở ra.

Hoắc Nguyên Chân biết, đây chỉ là phương pháp trị ngọn không trị gốc, muốn chân chính giải trừ xuân dược dựa vào nước là không được, thế nhưng hắn muốn chính là Lý Thanh Hoa thanh tỉnh một chút, tối thiểu để mình biết nên làm thế nào.

Sau khi Lý Thanh Hoa ho khan, hô hấp kịch liệt, chậm rãi mở mắt ra, nhìn nam tử trước mắt.

Ánh mắt của nàng có chút mông lung, dường như vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, mơ mơ hồ hồ nhìn Hoắc Nguyên Chân, lẩm bẩm nói:

- Là ai?

- Ta là Hoắc Nguyên Chân.

- Thì ra là ngươi, ta biết người, không nghĩ đến chúng ta vẫn thật có duyên phận.

Giọng nói của Lý Thanh Hoa rất gấp, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể tiến vào trạng thái điên cuồng kia lần nữa.

Hoắc Nguyên Chân vội vàng nói:

- Lý giáo chủ, ngươi đã trúng xuân dược cực kỳ lợi hại, hiện tại ta phải làm sao mới có thể cứu người?

- Xuân dược.

Trên mặt của Lý Thanh Hoa xuất hiện vẻ xấu hổ, hiện tại nàng gần như rõ ràng trạng thái toàn thân, thế nhưng nàng đã không thể ra sức, chỉ có thể liều mạng áp chế bản thân sắp bộc phát, nói với Hoắc Nguyên Chân:

- Nếu là ngươi, ta cũng không phải là không thể tiếp nhận, hôm nay là kiếp số của ta, ngươi tùy tiện đi, nếu như có thể không phá hư thân thể của ta, tốt nhất không nên phá hư.

Hoắc Nguyên Chân vừa nghe đã khẩn trương, ta không phá hư thân thể của nàng được, mấu chốt chỉ sợ nàng phá hư thân thể của ta.

- Lý giáo chủ, ý của ta là, nàng còn có phương pháp khác giải trừ xuân dược này hay không?

Lý Thanh Hoa đã lại có chút không kiên trì nổi, lồng ngực không ngừng nhập phồng, song phong đầy đặn kia đong đưa ở trước mắt của Hoắc Nguyên Chân.

Đây không phải là ý của nàng, thậm chí Hoắc Nguyên Chân nhìn thấy, theo động tác của nàng, một giọt nước mắt trong suốt từ trên khuôn mặt của nàng lăn xuống.

- Ta cũng không có biện pháp khác rồi, chỉ có thể dựa vào người nghĩ biện pháp, ta tín nhiệm người bởi vì ngươi là người hữu duyên của ta.

Lúc này Lý Thanh Hoa cũng đã không nhịn được nữa rồi, vừa rồi thương tâm rơi lệ giống như chỉ là phù dung sớm nở tối tàn, sau đó cả người liền lao ra khỏi thùng nước tắm, lần nữa liều mạng quấn lấy Hoắc Nguyên Chân. Ý thức của nàng đã hoàn toàn mơ hồ, làn nước mát mẻ đã không thể làm cho nàng thanh tỉnh lần nữa.

Mà Hoắc Nguyên Chân cũng phát hiện, chút vải che giấu cuối cùng trên người nàng cũng đã biến mất ở trong thùng nước. Hiện tại toàn thân Lý Thanh Hoa đã hiện ra ở trước mắt của Hoắc Nguyên Chân, mặc cho hòa thượng trẻ tuổi này muốn làm gì thì làm.

Theo ngọc thể của Lý Thanh Hoa lao vào ngực, rốt cuộc Hoắc Nguyên Chân cũng thở dài một tiếng.

Chuyện cho tới lúc này dường như cũng không có biện pháp gì nữa, đi cũng không phải, làm chuyện đó cũng không làm được, thật đúng là tiến thoái lưỡng nan.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio