Phương Trượng

chương 534: không thể nói

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Dịch: Hạo Thiên

Đả tự: Sơn Lão Ma

- Lý giáo chủ, thế sự vô thường, cũng không ai có thể chân chính tính toán hết thảy, chuyện này bần tăng đã quên, cũng không cần nhắc làm gì nữa.

Lý Thanh Hoa cúi đầu, tâm sự nặng nề suy nghĩ hồi lâu, mới nói với Hoắc Nguyên Chân:

- Thật ra ngươi không cần phải đi chặn giết Tứ Đại Thánh Hỏa sứ Ba Tư cũng được, trước hết người nên đi tìm Thiên Cơ lão nhân, Kế Vô Song là đồ đệ của lão, chỉ bất quá ngày đó gặp ngươi, ta đã bảo y đi trước.

Hoắc Nguyên Chân khẽ gật đầu, cuối cùng chuyện này đã được chứng thực, quả nhiên Kể Vô Song là bị Lý Thanh Hoa ép đi.

Lý Thanh Hoa tiếp tục nói:

- Mặc dù võ công Thiên Cơ lão nhân cũng không tồi, nhưng nếu so với Thiên Cơ thuật của lão, võ công của lão không đáng để nhắc tới. Dường như lão có thể biết được hết thảy sự tình, nếu lão đã tìm người, nhất định là có chuyện cực kỳ quan trọng.

- Không sao, Kế Vô Song đã nói cho bần tăng chỗ ở Thiên Cơ lão nhân, bần tăng muốn đi tới đó hay muốn đi qua Thiên Sơn, chặn đường sứ giả Ba Tư cũng là thuận đường.

Hoắc Nguyên Chân dùng một chút:

- Hơn nữa trước lúc này, bần tăng muốn đi tìm Đông Phương Minh chủ.

Lúc này, ánh mắt Hoắc Nguyên Chân nhìn thẳng vào mắt Lý Thanh Hoa:

- Lý giáo chủ, chuyện giữa nàng và Đông Phương Minh chỉ là thế nào vậy?

Lý Thanh Hoa thở dài một tiếng:

- Chuyện này nói ra rất dài dòng, nhất thời nửa khắc không thể nào nói hết. Nếu người thật sự có thể cứu Đông Phương Tình ra, như vậy chắc chắn người sẽ còn trở lại nơi này, đến lúc đó chúng ta hãy nói cũng được.

Nói xong Lý Thanh Hoa có vẻ buồn bã cười cười:

- Hy vọng đến lúc đó không phải là lúc chúng ta phân sinh tử.

Nghe thấy lời Lý Thanh Hoa, Hoắc Nguyên Chân cũng hơi thở dài, không có lên tiếng. Nếu quả thật có ngày đó, không thể nghi ngờ là mình phải đứng về phía Đông Phương Tình.

- Ngươi đã cứu ta, đến lúc đó trở lại đối địch cùng ta, quả thật số mạng thích trêu người.

Lý Thanh Hoa cười khổ một tiếng:

- Đi đi, hết thảy sẽ có kết quả, nhất định Đông Phương Tình còn sống, bất quá ta không cho là người sẽ tìm được nàng nhanh chóng, tốt nhất người vẫn nên đi làm những chuyện khác trước.

Hoắc Nguyên Chân không hỏi nguyên nhân, Lý Thanh Hoa cũng không nói tỉ mi, chẳng qua chỉ biết một phương vị đại khái của Đông Phương Tình, muốn tìm nhất định là không dễ dàng như vậy.

Tuy rằng còn có một chút nghi vấn đối với Lý Thanh Hoa, nhưng Hoắc Nguyên Chân không hỏi nữa. Chỉ cần bây giờ Lý Thanh Hoa không sao, như vậy Mã Đạo Viễn chắc chắn là gặp nạn.

Bất kể y đối phó Lý Thanh Hoa là vì mục đích gì, sau khi trải qua chuyện lần này, chắc chắn Lý Thanh Hoa sẽ không cho y một cơ hội nào nữa. Nói không chừng Đại Hạ quốc ngày sau sẽ phải đổi chủ.

- Lý giáo chủ, vậy bần tăng cáo từ.

Hoắc Nguyên Chân chắp tay thi lễ Lý Thanh Hoa, sau đó xoay người đi ra ngoài.

- Chậm đã!

Lý Thanh Hoa đột nhiên gọi Hoắc Nguyên Chân lại. Hoắc Nguyên Chân quay đầu lại, lộ ra ánh mắt hỏi han.

Lúc này sắc mặt Lý Thanh Hoa đột nhiên trở nên đỏ bừng. Là một cao thủ Tiên Thiền viên mãn, có thể có biểu hiện như vậy quả thật là khó lòng tin được, bởi vì nàng đã từng trải rất nhiều.

- Ta thấy thân đồng tử của ngươi vẫn còn, hơn nữa thân thể của ta cũng... Không có vấn đề gì lớn. Vậy ngươi làm thế nào giải trừ xuân dược cho ta.

Hoắc Nguyên Chân ngẩn người một chút:

- Chuyện này chỉ cần khổ tâm nghiên cứu, luôn luôn sẽ có biện pháp giải quyết.

Lý Thanh Hoa nghi ngờ ngẩng đầu, không biết Hoắc Nguyên Chân nói như vậy là có ý gì.

- Có thể nói cụ thể một chút được chăng?

- A Di Đà Phật!

Hoắc Nguyên Chân tuyển một tiếng Phật hiệu, mặt không lộ vẻ gì nói:

- Phật viết, không thể nói, không thể nói!

Sau khi nói xong, Hoắc Nguyên Chân xoay người dứt khoát đi ra khỏi tiểu viện Lý Thanh Hoa ở, cáo biệt tiểu viện đầy hương kia.

Có lẽ lần sau trở lại, chính là địch nhân.

- ------------------------------

Bên trong tổng đàn Ma giáo Thiên Sơn.

Mạc Thiên Tà một mình ngồi trên ghế giáo chủ của mình, đang khoanh chân tu luyện.

Trước cửa đại điện, Đông Phương Thiếu Bạch mặt không lộ vẻ gì đứng ở nơi đó, nhiệm vụ của y chính là không cho phép bất luận kẻ nào tới quấy rầy Mạc Thiên Tà, đây là ý niệm duy nhất trong lòng y.

Có tên hộ vệ Đông Phương Thiếu Bạch này, Mạc Thiên Tà đã không cần hộ vệ nào khác, không có hộ vệ nào có thể đắc lực hơn Đông Phương Thiếu Bạch

Đây là một cao thủ viên mãn, hơn nữa còn không phải là viên mãn phổ thông. Nếu như Đông Phương Thiếu Bạch có thần trí, y tuyệt đối là một cao thủ có thể đạt tới cảnh giới Ngự.

Chỉ bất quá huyết khí của Hóa Huyết Ma công cơ hồ chiếm cứ hoàn toàn y, làm cho y không có năng lực suy nghĩ như người bình thường. Hiện tại năng lực suy tư y cũng chỉ tương đương một đứa bé ba tuổi.

Mỗi ngày Đông Phương Thiếu Bạch ở trước mắt Mạc Thiên Tà, điều này làm cho trong lòng Mạc Thiên Tà cũng không phải là hết sức thích ứng. Bởi vì cho dù là hộ vệ công lực cao hơn nữa cũng chỉ là một hộ vệ, mà không phải năng lực của bản thân Mạc Thiên Tà.

Trong lòng của Mạc Thiên Tà không cam lòng, hai người sư tỷ lão cũng đã là cao thủ Tiên Thiên viên mãn, thế nhưng lão vẫn chưa đột phá, chuyện này làm cho lão cảm thấy nguy cơ.

Không thể đạt tới cảnh giới viên mãn, còn nói gì xưng bá giang hồ! Chẳng lẽ dựa vào một con rối mất đi phần lớn ý thức là có thể chân chính thành sự được sao?

Chuyện này là không thể nào.

Nếu là trước đây có lẽ Mạc Thiên Tà còn có ý nghĩ như vậy, những trải qua trận chiến ở Thiếu Lâm, Đông Phương Thiếu Bạch thất bại làm cho Mạc Thiên Tà tỉnh táo nhận ra điểm này. Không ngờ rằng địa phương nhỏ bé như Thiếu Lâm tự cũng có cao thủ Tiên Thiên viên mãn ẩn nấp.

Nếu không phải là cuối cùng lão xuất hiện, con rối Đông Phương Thiếu Bạch khổ tâm lấy được đã chôn trong Thiếu Lâm tự. Điểm này làm cho Mạc Thiên Tà cảm giác, chuyện có thể tin được nhất là lực lượng của chính bản thân mình.

Cho nên dù đã đạt đến cảnh giới chuẩn viên mãn, lão vẫn chưa cam tâm dừng lại nơi này, lão hy vọng mình có thể nỗ lực tiến thêm một bước, chân chính xông phá gông cùm của sinh tử huyền quan, thành tựu cảnh giới viên mãn.

Lão đã tu luyện bên trong phòng ba ngày ba đêm, chính là vì xung kích sinh tử huyền quan cuối cùng.

Bên cạnh lão là kiếm của lão, Phúc Vũ kiếm, đây là Nhiễm Đông Dạ đã cho lão, ngoài ra còn có một bản bí tịch kiếm pháp.

Nhiễm Đông Dạ đưa ra bốn bản bí tịch, theo như lời nàng đều có lực lượng thần kỳ, phải xem mấy người bọn lão có thể chân chính tham ngộ được không.

Mạc Thiên Tà không biết Bắc Minh thần công của Giác Viễn có cái gì, nhưng lão đã biết bí tịch phi đao của Lý Thanh Hoa và Quỳ Hoa Bảo Điển của Đông Phương Tình quả thật đều có lực lượng thần kỳ, trợ giúp các nàng thành tựu cảnh giới Tiên Thiên viên mãn.

Phi đao vừa ra, thiên hạ vô địch! Đây là lực lượng của phi đao.

Quỳ Hoa Bảo Điển cực kỳ cường hãn không nói, hơn nữa không ngờ rằng có thể làm cho Đông Phương Tình trở thành nữ nhân, đây cũng là một chuyện làm cho Mạc Thiên Tà thật sự tò mò.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio