Dịch: Hạo Thiên
Đả tự: Sơn Lão Ma
Động Huyền Tử nói lời này, đi tới trước mắt Hoắc Nguyên Chân, chuẩn bị xuất thủ.
- Chậm đã!
Hoắc Nguyên Chấn quát to một tiếng, thừa dịp Động Huyền Tử sửng sốt, vội vàng nói:
- Động Huyền Tử, bần tăng biết lão đã tiến vào Tiên Thiên viên mãn, nhưng bần tăng cũng không sợ lão. Chỉ bất quá nơi này địa thế chật hẹp hòi, không bằng chúng ta đổi một nơi khác có được chăng?
Ánh mắt Động Huyền Tử liếc Thiên Cơ lão nhân trên nóc nhà một cái:
- Cũng được, bất quá trước khi rời đi, bần đạo phải thu thập lão nhân này trước.
Thấy Động Huyền Tử không chịu mắc bẫy, Hoắc Nguyên Chân lại nói:
- Lão là Tiên Thiên viên mãn, ta cũng không dây dưa đấu với lão, chỉ cần lão có thể tiếp bần tăng ba chiêu, vậy bần tăng sẽ thối lui, mặc cho lão đối phó Thiên Cơ lão nhân, như thế nào?
Động Huyền Tử bĩu môi khinh thường:
- Con lừa trọc, người đừng giở trò trước mặt bần đạo nữa, ngươi không thể trốn thoát, lão già kia cũng không thể.
Động Huyền Tử cũng không phải là hài tử ba tuổi, tự nhiên lão có thể nhìn ra Thiên Cơ lão nhân đang xem bói, cũng nhìn ra được đang vào thời khắc mấu chốt.
Mặc dù, chuyện này không có liên quan gì với lão, nhưng Hoắc Nguyên Chân là địch nhân, dĩ nhiên lão sẽ không để cho địch nhân được như nguyện.
Việc đã đến nước này Hoắc Nguyên Chân nói gì cũng vô ích, liếc mắt nhìn thời gian, còn có ba phút.
Đến lúc này, Hoắc Nguyên Chấn chỉ có xuất thủ trước, có thể trì hoãn thêm được lúc nào hay lúc ấy.
Đối phó Động Huyền Tử đã là Tiên Thiên viên mãn, Hoắc Nguyên Chân không dám có chút khinh thường, vừa lên liền chuẩn bị phát ra một chữ Vạn thử nghiệm trước một cái.
Nhưng không đợi hắn động thủ, Động Huyền Tử đã tranh trước xuất thủ.
Một đạo hồng quang chớp động, một bàn tay màu đỏ máu trong nháy mắt đã xuất hiện trước ngực Hoắc Nguyên Chân.
Hoắc Nguyên Chân căn bản cũng không thấy rõ xảy ra chuyện gì, chỉ cảm thấy nơi ngực một trận bình phong đánh tới, sợ hãi lập tức thi triển một chiều Đại Na Di đến thẳng sau lưng Động Huyền Tử.
Xuất hiện ở sau lưng Động Huyền Tử, Hoắc Nguyên Chân cũng có thể cảm giác y phục trên ngực mình có vẻ khác thường.
Một dấu tay mờ mờ đã xuất hiện trước ngực, đó là chưởng phong Động Huyền Tử tạo thành, nếu như Hoắc Nguyên Chân chậm một chút, vào lúc này suy đoán đã bị chấn đứt kinh mạch.
Đối với bản lãnh Đại Na Di xuất quỷ nhập thần của Hoắc Nguyên Chân, Động Huyền Tử cũng cảm thấy hơi nhức đầu. Nhưng dù sao lão cũng là Tiên Thiên viên mãn, tốc độ phản ứng đều đạt tới một mức độ khó lòng tin được. Đồng thời Hoắc Nguyên Chân biến mất, lão cũng di chuyển trong nháy mắt, lui nhanh về phía sau, trở tay đánh ngược một chưởng vào bụng Hoắc Nguyên Chân.
Hoắc Nguyên Chân tránh né không kịp, không thể làm gì khác hơn là lần nữa sử dụng Đại Na Di, lại tới bên người Động Huyền Tử, đồng thời cũng thi triển Bát Nhã thần chưởng công kích vào cổ Động Huyền Tử.
- Không biết tự lượng sức mình!
Thân thể Động Huyền Tử khẽ thấp thoáng, một chưởng của Hoắc Nguyên Chân đánh lướt qua trong ly tấc.
Đồng thời Động Huyền Tử co tay thành trào, chộp vào ngực Hoắc Nguyên Chân.
Tốc độ quá nhanh, hoàn toàn không thể phát hiện.
Hoắc Nguyên Chân có thể liên tục sử dụng ba lần Đại Na Di, nhưng Động Huyền Từ xuất thủ cũng quá nhanh, hắn không còn kịp tránh né nữa, không thể làm gì khác hơn là sử dụng Đại Na Di lần nữa, nháy mắt xuất hiện ở trên trời.
- Soạt!
Y phục trước ngực Hoắc Nguyên Chân bị Động Huyền Tử xé ra một mảnh, hắn na di lên trên trời, y phục vẫn bị xé rách.
Hoắc Nguyên Chân chưa kịp lấy hơi, thân thể Động Huyền Tử cũng xuất hiện theo trên bầu trời, hơn nữa ở sau lưng Hoắc Nguyên Chân.
Khóe môi Động Huyền Tử nhếch lên cười lạnh:
- Nhất Giới, phô trương tốc độ trước mặt Huyết Ảnh thần công rõ ràng là múa búa trước cửa Lỗ Ban, Huyết Ảnh độn pháp cũng không thua gì Đại Na Di ngươi!
Lúc này Hoắc Nguyên Chân mới thật sự nhận thức được uy lực của Huyết Ảnh thần công Đại Na Di của mình lại không thể chiếm ưu thế trước tốc độ thần quỷ khôn lường của đối phương.
Hơn nữa Đại Na Di thi triển có số lần hạn chế, Huyết Ảnh thần công cũng không có hạn chế này.
Quỳ Hoa Bảo Điển của Đông Phương Tình đạt tới Tiên Thiên viên mãn, tốc độ cũng thật nhanh, nhưng suy đoán cũng không nhanh hơn Huyết Ảnh thần công này.
Động Huyền Tử xuất hiện ở sau lưng Hoắc Nguyên Chân, lập tức xuất thủ lần nữa, song chưởng nện mạnh vào lưng Hoắc Nguyên Chân.
Vào giờ phút này, Hoắc Nguyên Chân cũng không cách nào tránh né nữa.
Nhưng hắn cũng có tính quật cường, biết tránh né không được cũng không nhé, cũng không sử dụng Kim Chung Tráo ngạnh kháng. Nếu như là quyển thứ ba Kim Chung Tráo còn có chút giá trị, dù sao Kim Chung Tráo bây giờ cũng không đỡ được Tiên Thiên viên mãn tấn công.
Biện pháp của hắn chính là nhanh chóng ngưng kết ra Tam Phân Âm Dương Khí.
Luồng khí to như quả dưa hấu toát ra lưu quang sáng chói, ẩn chứa uy lực bùng nổ.
Hoắc Nguyên Chân trong nháy mắt tụ tập ra Tam Phân Âm Dương Khí, hất tay đánh thẳng vào đầu Động Huyền Tử.
Dưới Thiên Nhãn của hắn, Động Huyền Tử cũng không thể lẩn trốn, Hoắc Nguyên Chân cũng không cần cố ý tìm vị trí đầu đối phương, cứ như vậy trực tiếp đập tới.
Lão đánh trúng ta, ta chưa chắc chết, nhưng Tam Phân Âm Dương Khí đập trúng đầu, cho dù là lão là Tiên Thiên viên mãn cũng đừng hòng sống được.
Động Huyền Tử cũng không nghĩ tới Hoắc Nguyên Chân có thể sử dụng loại đấu pháp đồng quy ư tận này, luồng khí to như quả dưa hấu kia nhìn qua vô cùng kinh khủng, Động Huyền Tử không dám đón đỡ.
Nhưng lão không đón đỡ, không có nghĩa là lão không có cách nào đối phó Hoắc Nguyên Chân.
Vội vàng thu hồi song chưởng, thân thể Động Huyền Tử ngửa về phía sau một chút, Tam Phân Âm Dương Khí bay lướt qua bên trên.
Nhân cơ hội ngửa người, Động Huyền Tử chợt tung ra một cước.
Hoắc Nguyên Chân tránh thoát song chương Động Huyền Tử, nhưng lại không thể tránh thoát một cước bất thình lình, bị Động Huyền Tử đá trúng sau lưng.
Chợt phun ra một ngụm máu tươi, thân thể Hoắc Nguyên Chân giống như diều đứt dây, rơi xuống bên dưới tuyết sơn.
Thân thể Động Huyền Tử rơi xuống đất, nhìn Hoắc Nguyên Chân rơi vào bóng tối ngoài xa, khóe miệng nhếch một nụ cười lạnh lẽo:
- Con lừa trọc, cho dù là một cước này đã không chết người, cũng sẽ làm cho ngươi ngã chết. Chờ ta thu thập xong Thiên Cơ lão quỷ sẽ tìm thi thể của ngươi.
Nói xong Động Huyền Tử trực tiếp cất bước đi về phía nhà Thiên Cơ lão nhân.
Thiên Cơ lão nhân vẫn ở nóc nhà ngồi xếp bằng xem bói, Hoắc Nguyên Chân cùng Động Huyền Tử giao thủ giống như điện chớp, chỉ mất mười mấy giây. Hiện tại còn hơn hai phút nữa sẽ kết thúc xem bói, lúc này cho dù là trời sập Thiên Cơ lão nhân cũng sẽ không động mảy may.
Thân thể Hoắc Nguyên Chân rơi xuống tuyết sơn, sau lưng như vừa bị một nhát búa nặng ngàn cân giáng trúng, đối kháng với Tiên Thiên viên mãn quả thật không dễ dàng gì.
Nhưng Hoắc Nguyên Chân cũng không hề bỏ cuộc, hắn cố gắng chịu đựng đau đớn, trong lòng âm thầm lặng lẽ kêu gọi Kim Nhãn Điêu.
Kim Nhãn Điêu vẫn đang quanh quẩn ở xung quanh, đây là hậu thủ của Hoắc Nguyên Chân.