Phương Trượng

chương 597: kiếm điển trận

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Dịch: Hạo Thiên

Đả tự: Sơn Lão Ma

Ban đầu Tuệ Cương chạy trốn sang Thiên Trúc, chính là bị Hứa Tiêm Tiêm cùng sư huynh của nàng truy sát. Tuệ Cương có ấn tượng rất sâu về nàng, chỉ bất quá hôm nay nàng đổi trang phục ni cô, trong lúc nhất thời không nhận ra.

Đối với sư phụ của mình, Tuệ Cương vẫn rất kính trọng, nhưng trong lòng cũng cảm thấy hơi buồn phiền. Dường như sư phụ mình rất có duyên với nữ nhân, lúc trước ở Thiên Trúc thiếu chút nữa bị thu làm Phò mã, bất quá sư phụ không muốn, mang theo Hứa Tiêm Tiêm này rời đi Thiên Trúc.

Khi đó Tuệ Cương cho rằng Hứa Tiêm Tiêm này là nữ nhân của sư phụ, ít nhất cũng là hồng nhan tri kỷ.

Sư phụ trở lại Thịnh Đường xảy ra chuyện gì Tuệ Cương không biết, nhưng hôm nay đột nhiên gặp được Hứa Tiêm Tiêm ở phụ cận núi Thiếu Thất, Tuệ Cương bèn cho rằng nhất định nàng vẫn có liên lạc cùng sư phụ.

Nói không chừng đây chính là sư nương, cũng không thể đắc tội.

Tuệ Cương sắp xếp lời nói một chút, sau đó nói với Hứa Tiêm Tiêm:

- A Di Đà Phật! Mấy năm không gặp, Hứa sư... Cô nương vẫn khỏe, thật là đáng mừng.

Tuệ Cương lỡ lời khiến cho sắc mặt Hứa Tiêm Tiêm đỏ ửng, nhưng cũng vời như không nghe thấy, nói với Tuệ Cương:

- Tuệ Cương Đại sư, A Dục Già vương tử, các ngươi từ Thiên Trúc đã tới, đoạn đường vừa qua hẳn là khổ cực không ít.

A Dục Già cũng thi lễ cùng Hứa Tiêm Tiêm, đang muốn nói mấy câu, bên cạnh Mạnh Kỷ Thiên có chút không nhịn được.

Mạnh Kỷ Thiên là bang chủ Cái Bang, giao du rộng lớn, là cao thủ có danh tiếng trên giang hồ cơ hồ đều biết. Lão cũng biết bọn Hứa Tiêm Tiêm, hơn nữa Hứa Tiêm Tiêm là một trong Võ Lâm Tứ Đại Mỹ Nữ, dĩ nhiên lão biết, thấy nàng nói chuyện cùng bọn Tuệ Cương ở chỗ này, lập tức lạnh lùng nói:

- Đây không phải là Từ Hàng Tĩnh Trai Hứa cô nương sao? Sao hả, cũng tới tham gia miếu hội Thiếu Lâm sao? Nếu như đúng vậy, lão khiếu hóa khuyên nàng cứ việc đi thẳng là tới Thiếu Lâm tự, không nên nhúng tay vào chuyện ở chỗ này.

Hứa Tiêm Tiêm nghe thấy Mạnh Kỷ Thiên nói như vậy, trong lòng cũng không thích.

Trước kia mặc dù Từ Hàng Tĩnh Trai không xuất hiện ở giang hồ, nhưng vô cùng gắn bó với Tịnh Niệm Thiền tông. Hai người Khô Mộc Niệm Từ cũng là cao thủ hàng đầu, so ra còn lợi hại hơn Cái Bang một chút, khi đó Mạnh Kỷ Thiên không dám nói gì. Hôm nay uy danh Tịnh Niệm Thiền Tông cùng Từ Hàng Tĩnh Trai không còn nữa, lão lập tức trở mặt.

Người ta đều có ba phần hỏa khí, Hứa Tiêm Tiêm cũng không phải loại nữ tử yếu ớt gió thổi muốn bay, bằng không lúc trước đã không truy sát Tuệ Cương tới tận Thiên Trúc. Lúc này nghe Mạnh Kỷ Thiên nói như vậy, nàng lập tức phản kích:

- Mạnh Đại bang chủ uy phong thật to, ở Thiếu Thất chân núi cũng diễu võ dương oai như vậy, muốn khi hiếp tiểu nữ tử chúng ta sao? Nơi này cũng không phải là địa bàn Cái Bang của lão, lão tưởng rằng mình có thể một tay che trời hay sao?

Lời của Hứa Tiêm Tiêm nghe không có gì, nhưng hàm nghĩa bên trong có thể dễ dàng suy đoán. Người khác có thể không cảm giác ra được, nhưng Mạnh Kỷ Thiên là lão giang hồ, có thể nào nghe không hiểu.

Một tay che trời, rõ ràng chính là đang chửi Mạnh Kỷ Thiên chỉ còn lại một cánh tay vẫn còn giương oai ở nơi này, đây coi như là đả kích cùng trào phúng rất sắc bén.

Mặt Mạnh Kỷ Thiên lập tức trở nên xanh, tức giận nói:

- Giỏi cho một con nha đầu miệng lưỡi chua ngoa, trước đây Từ Hàng Tĩnh Trai các ngươi gia nhập Lạc Hoa thần giáo, đáng tiếc Lý Thanh Hoa kia kém cỏi bất tài, không gánh vác nổi Lạc Hoa thần giáo. Niệm Từ lão ni cô đã chết trận, Từ Hàng Tĩnh Trai các ngươi đã thành chó nhà có tang, ai ai cũng đòi đánh, còn dám tỏ ra ngông cuồng trước mặt bản bang chủ. Chớ nói Niệm Từ đã chết, cho dù là không chết hôm nay cũng phải cúi đầu trước mặt lão khiếu hóa.

Hứa Tiêm Tiêm nghe thấy Mạnh Kỷ Thiên vũ nhục Từ Hàng Tĩnh Trại, nhất thời sắc mặt trở nên lạnh lẽo:

- Mạnh Kỷ Thiên, mặc dù Từ Hàng Tĩnh Trai ta gặp đại nạn, nhưng hôm nay cô ương tiếp chưởng Từ Hàng Tinh Trai cũng không thể cho phép người khác tùy ý vũ nhục. Hôm nay lão dám nói như thế, vậy sẽ phải trả giá thật lớn!

- Chỉ bằng vào người sao? Thật là nực cười!

Mạnh Kỷ Thiên khinh thường nhìn Hứa Tiêm Tiêm một cái, trong lòng cũng không coi nàng ra gì.

Lúc trước Hứa Tiêm Tiêm bất quá chỉ là Tiên Thiên sơ kỳ, trở lại Thịnh Đường hai năm qua, mỗi ngày tìm hiểu chí bảo Kiếm Điển Từ Hàng Tĩnh Trai, công lực cũng đột nhiên tăng mạnh. Dưới tình huống lòng không tạp niệm, đã đột phá đến Tiên Thiên trung kỳ đỉnh phong, nhưng Mạnh Kỷ Thiên vẫn không xem nàng ra gì. Nhân vật chưa đạt tới hậu kỳ đỉnh phong, làm sao có thể chống lại chuẩn viên mãn.

Nhưng sau khoảnh khắc, Hứa Tiêm Tiêm đã cho lão một bất ngờ.

- Lâm Di sư muội, lấy kiếm! Chư vị trưởng lão, kiếm trận!

Tiểu cô nương bên cạnh Hứa Tiêm Tiêm kia chính là Lâm Di lúc trước từ giã Hoắc Nguyên Chân đi Từ Hàng Tĩnh Trai. Tiểu nha đầu trước kia hiện tại cũng đã trưởng thành một ít, công lực cũng tiến vào Tiên Thiên sơ kỳ đỉnh phong, trong tay đang cầm bảo kiếm lúc trước Tuyệt Diệt lão ni cô lưu lại, nghe thấy Hứa Tiêm Tiêm cho gọi, lập tức bảo kiếm ra khỏi vỏ.

Hứa Tiêm Tiêm rút phắt ra Đoàn Thiên thần kiếm, một vệt hàn quang lóe lên, thanh âm vang lên như tiếng long ngâm.

Mà bốn ni cô sau lưng nàng cũng rối rít rút bảo kiếm ra, đứng ở bên người Hứa Tiêm Tiêm.

- Mạnh Kỷ Thiên! Lão tự thụ võ công cao cường, đạt tới cảnh giới chuẩn viên mãn, vậy hôm nay hãy lãnh giáo Kiếm Điển trận của Từ Hàng Tĩnh Trai chúng ta một lần, xem thử kiếm trận của chúng ta như thế nào, để tránh cho lão xem thiên hạ không người.

Lúc này, Mạnh Kỷ Thiên vẫn không xem bọn Hứa Tiêm Tiêm ra gì. Hứa Tiêm Tiêm chỉ là một Tiên Thiên trung kỳ đỉnh phong, bốn lão ni cô sau lưng nàng mạnh hơn một chút, đều là Tiên Thiên hậu kỳ, mặc dù nhìn qua cũng không tệ, nhưng có thể nào chống lại mình.

Hứa Tiêm Tiêm ra lệnh một tiếng, bốn ni cô tả hữu tiến lên bao vây. Mà Hứa Tiêm Tiêm đối mặt Mạnh Kỷ Thiên chuẩn viên mãn vẫn không lộ ra chút vẻ sợ hãi nào, hai tay nàng cầm kiếm giống như nam tử, một kiếm Lực Phách Hoa Sơn chợt bổ xuống.

Đoạn Thiên thần kiếm mang theo một đạo cầu vồng, kiếm khí sắc bén khiến cho người ta phải dựng tóc gáy, kiếm vừa ra đã biết uy lực tuyệt luân.

Bậc hành gia vừa ra tay đã biết bản lãnh thế nào. Mặc dù công lực Hứa Tiêm Tiêm không đủ, nhưng uy lực một kiếm này lại quá lớn, khiến cho Mạnh Kỷ Thiên phải xuất mồ hôi lạnh toàn thân.

Thì ra nha đầu này thật sự nắm giữ huyền bí Kiếm Điển, chỉ bất quá thời gian tu luyện còn ít, nội lực còn tương đối thấp. Nhưng nàng cầm trong tay Đoạn Thiên thần kiếm đủ để đền bù khuyết điểm này, vừa xuất kiếm đã làm cho Mạnh Kỳ Thiên không thể không cẩn thận ứng đối.

Không dám đón đỡ kiếm phong Hứa Tiêm Tiêm, thân thể Mạnh Kỷ Thiên nhanh chóng né tránh, tiện tay rút ra Đả Cẩu Bổng chuẩn bị đánh trả.

Bốn ni cô sau lưng Hứa Tiêm Tiêm đã vọt tới, phối hợp cùng Hứa Tiêm Tiêm tạo thành một Ngũ Hành Kiếm Trận.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio