Phương Trượng

chương 647: nên uống viên nào?

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Dịch: Hạo Thiên

Đả tự: Sơn Lão Ma

- Huyết Ảnh thần công của Đinh Bất Nhị chỉ là ngụy trang bề ngoài, chân chính khống chế An Mộ Phong là một loại công phu kỳ môn khác, hẳn là hôm nay ngươi cũng đã nhìn thấy.

Hoắc Nguyên Chân lập tức nhớ lại hắc khí khắp người An Mộ Phong, loại Ma công này là cái gì?

Lúc này Nhiễm Đông Dạ cười khổ một cái:

- Đến hôm nay An Mộ Phong mới nhớ lại, trước khi đi Đinh Bất Nhị đã từng để lại một cái hộp, chính là hộp trước mắt này. Y nói với An Mộ Phong, nếu như có một ngày có vấn đề không cách nào giải quyết, hãy mở hộp ra. Trước kia An Mộ Phong bị Huyết Ảnh thần công khống chế đã từng thử mở ra, nhưng lại không thể mở được. Cho đến sau khi y truyền Huyết Ảnh thần công lại cho Động Huyền Tử, mới mở ra được hộp này.

- Cái hộp này... Ba viên đan dược? Có huyền cơ gì sao?

- Ngươi xem thử phía dưới cái hộp.

Hoắc Nguyên Chân nghi ngờ cầm hộp lên, chỉ thấy phía dưới có khắc mấy hàng chữ nhỏ.

Câu thứ nhất: Kim đan không thể cứu ngươi, ngân đan có thể cứu ngươi. Câu thứ hai: Kim đan không thể cứu ngươi, hắc đan có thể cứu ngươi.

Câu thứ ba: Hắc đan không thể cứu ngươi, kim đan có thể cứu ngươi.

Cuối cùng còn có một câu chú giải, toàn bộ ba câu này, mỗi câu có hai vế, một câu hai vế toàn là thật, một câu hai vế toàn là giả, còn có một câu là nửa thật nửa giả.

Hoắc Nguyên Chân hoang mang ngơ ngác, vật này là do Đinh Bất Nhị lưu lại hay sao, chẳng lẽ đây chính là tác phong của Huyết Ma?

Nhiễm Đông Dạ tựa hồ có vẻ bất đắc dĩ nói:

- Đinh Bất Nhị có lúc giống như trẻ nhỏ, y đã làm rất nhiều lần loại chuyện tương tự trò đùa ác này. Thật ra thì hai người các ngươi có rất nhiều chỗ tương tự, ngươi có thể nhìn ra viên đan dược nào có thể cứu An Mộ Phong hay không?

Đôi mắt Nhiễm Đông Dạ toát ra ánh sáng lấp lánh nhìn chằm chằm Hoắc Nguyên Chân, Hoắc Nguyên Chân cũng đang nhìn nàng chăm chú.

Nhiễm Đông Dạ nghĩ là, hòa thượng này có thể đưa ra cho mình câu trả lời gì đây? Mở ra cái hộp này cũng có một thời gian, nhưng nàng cũng vậy, An Mộ Phong cũng vậy, không ai có thể đưa ra câu trả lời hoàn toàn thuyết phục, cũng không có kết luận cụ thể nên uống viên đan dược nào.

Có câu không biết Lư Sơn chân diện mục, chỉ vì đang ở tại núi này, có lẽ người ở trong cuộc mất sáng suốt, để cho người ngoài như Hoắc Nguyên Chân xem thử, nói không chừng có thể phát hiện ra manh mối gì đó.

Hoắc Nguyên Chân lại có chút nghi ngờ, vấn đề này hẳn không phải là rất khó, Nhiễm Đông Dạ cùng An Mộ Phong không thể tìm ra câu trả lời sao? Hẳn sẽ không, vậy là nguyên nhân gì làm cho hai kỳ tài ngút trời này cũng phải chịu bó tay như vậy?

Bất quá nhìn chằm chằm Nhiễm Đông Dạ thời gian dài là không được, nữ tử này quá mức yêu nghiệt, nhìn lâu e rằng cũng không còn đầu óc nào trả lời vấn đề này.

Đưa mắt trở lại ba câu này, Hoắc Nguyên Chân trầm ngâm một chút:

- Nếu như từ câu chữ mà nói, câu trả lời rất đơn giản, đó chính là phải uống hắc đan mới có thể cứu người.

- Nói như vậy là thế nào?

Nhiễm Đông Dạ tựa hồ có lòng thử thách Hoắc Nguyên Chân.

- Bởi vì giải thích ba câu trong hộp này, trong ba câu một câu toàn là thật, một câu toàn là giả, một câu nửa thật nửa giả. Chỉ cần tính toán sơ qua là có thể biết, chỉ có hắc đan là thành lập. Câu thứ hai toàn là thật, câu thứ ba toàn là giả, câu thứ nhất nửa thật nửa giả, nếu không sẽ không có cách nào thỏa mãn đầu đề.

Nói đến chỗ này, Hoắc Nguyên Chân dùng một chút:

- Đáp án này cũng không khó đoán, vì sao Nhiễm tiền bối...?

Nhiễm Đông Dạ khe khẽ gật đầu:

- Đáp án ngươi nói, mới bắt đầu ta cùng An Mộ Phong đã nhận ra. Quả thật như vậy, nếu như dựa theo chú giải Đinh Bất Nhị lưu lại, chỉ có hắc đan có thể thỏa mãn điều kiện, nhưng người hãy cầm đan dược lên xem thử.

Hoắc Nguyên Chân nghi ngờ cầm hắc đan lên, cẩn thận quan sát mới phát hiện phía trên hắc đạn có một lỗ hổng nho nhỏ, hình như là bị người nào khoét đi một chút.

- Đây là...

- Đinh Bất Nhị vốn vô cùng giảo hoạt, chúng ta không tin y chỉ đố một câu dễ dàng như vậy, cho nên lấy ra một ít thuốc trên hắc đan, sau đó đi tìm một con trâu thử nghiệm.

- Kết quả thế nào?

- Kết quả chính là, chỉ một chút thuốc như vậy chỉ trong khoảnh khắc đã độc chết con trâu kia, toàn thân rữa nát, hóa thành nước máu.

Hoắc Nguyên Chân nghe xong cũng hít sâu một hơi khí lạnh, không ngờ rằng hắc đan là độc dược kịch liệt như vậy, chẳng lẽ đây là Đinh Bất Nhị cố tình bày mê trận, dẫn dụ An Mộ Phong uống hắc đan, mượn cơ hội này lấy đi tính mạng An Mộ Phong sao?

Bất quá bằng vào thủ đoạn Đinh Bất Nhị năm xưa, nếu muốn diệt trừ An Mộ Phong tựa hồ không khó khăn gì, đâu cần phí tâm bày ra mưu kế như vậy?

Hơn nữa còn có một điểm, chính là làm sao Đinh Bất Nhị biết sau này An Mộ Phong nhất định sẽ thoát khỏi Huyết Ảnh thần công, sau đó mở hộp này ra? Chẳng lẽ là hậu thủ?

Tuổi Hoắc Nguyên Chân quá nhỏ, kém Đinh Bất Nhị quá xa, cũng không biết được tính cách Đinh Bất Nhị thể nào, trong lúc nhất thời quả thật khó lòng suy đoán tâm tư của lão ma đầu này.

Nhiễm Đông Dạ thấy Hoắc Nguyên Chân chìm vào trầm tư, nhưng vẫn không chịu dễ dàng bỏ qua cho hắn, tiếp tục hỏi:

- Ngươi có đề nghị gì không?

Hoắc Nguyên Chân lại quan sát thử mấy câu kia lần nữa, phân tích một hồi, đột nhiên lại nghĩ tới một khả năng nói với Nhiễm Đông Dạ:

- Tiền bối, ta phát hiện một vấn đề. - Vấn đề gì vậy?

Ánh mắt tương đối bình thản của Nhiễm Đông Dạ rốt cục nổi lên vẻ hứng thú, hiển nhiên Hoắc Nguyên Chân đã nghĩ ra sâu hơn một tầng.

- Dường như Đinh Bất Nhị cũng không nói rằng muốn cứu tính mạng An Mộ Phong chỉ có thể uống một viên đan dược. Chẳng lẽ chúng ta hiểu sai lầm, cho rằng chỉ có thể uống được một viên đan dược, cho nên mạo hiểm lựa chọn hắc đan?

- Ừm! Ngươi nói rất có lý, quả thật Đinh Bất Nhị không có nói phải uống mấy viên đan dược mới được, người bình thường đều bị suy nghĩ chỉ có thể uống một viên đan dược dẫn dắt, mà không nghĩ tới sâu xa hơn. Ngươi có thể nghĩ ra được điểm này là rất khá.

Nghe thấy lời của Nhiễm Đông Dạ, Hoắc Nguyên Chân lập tức hiểu ra người ta cũng sớm nghĩ đến điểm này, mình còn cho rằng bọn họ không biết.

Bất quá đã nói tới đây, Hoắc Nguyên Chân chỉ có thể nói hết lời:

- Nếu như giả định câu thứ ba toàn là thật, câu đầu tiên nửa thật nửa giả, trong đó về ngân đan có thể cứu người là thật, vế kim đan không thể cứu người coi như là giả. Cuối cùng giả định câu thứ hai toàn là giả, như vậy là có thể cho ra một kết luận, kim đan cùng ngân đan cũng có thể cứu người, nhưng hai viên đan dược này phải lựa chọn thế nào đây?

- Đó chính là cùng nhau uống kim đan cùng ngân đan mới có thể cứu An Mộ Phong, coi như chỉ có hắc đan là không thể uống, như vậy không phải là có thể giải thích hắc đan là độc dược sao?

Nghe xong Hoắc Nguyên Chân giải thích, Nhiễm Đông Dạ cũng có vẻ bội phục:

- Ngươi có thể nghĩ tới điểm này trong thời gian ngắn như vậy, quả thật đã giỏi hơn ta và An Mộ Phong. Sau khi chúng ta xác định hắc đan là độc dược mới nghiên cứu những khả năng khác, cuối cùng có được kết luận phải uống kim đan và ngân đan cùng nhau...

Nghe đến đó, Hoắc Nguyên Chân không chờ Nhiễm Đông Dạ nói hết, lập tức cầm kim đan cùng ngân đan lên quan sát, quả nhiên chỉ thấy trên kim đan cùng ngân đan cũng có lỗ hổng nho nhỏ, hơn nữa lỗ hổng này tựa hồ còn lớn hơn lỗ hổng hắc đan một ít.

- Các vị đã từng thử nghiệm qua hai viên này rồi sao?

- Không sai, đã thí nghiệm qua, đơn độc uống kim đan hoặc là ngân đan đều không có vấn đề gì, An Mộ Phong cũng từng cách một thời gian chia ra thứ hai loại dược vật này, cũng không có bất cứ hiệu quả nào. Sau đó chúng ta dùng kim đan cùng ngân đan cùng nhau cho một con trâu uống vào, thậm chí độc tính còn mãnh liệt hơn cả hắc đan.

Nghe thấy kết luận này, Hoắc Nguyên Chân cũng choáng váng đầu óc, như vậy là thế vào. Đơn độc uống kim đan hoặc là ngân đan vô dụng, nhưng bất kể là uống hắc đan, hay là cùng uống kim đan ngắn đạn cũng sẽ mất mạng. Thế nhưng nhìn qua câu đố này không còn khả năng nào khác.

Chẳng lẽ này Đinh Bất Nhị là thật sự muốn lấy mạng An Mộ Phong, biết câu trả lời thứ nhất hắc đan không làm khó được y, cho nên lại bày ra một đạo mê hồn trận, muốn cho An Mộ Phong cùng uống kim đan ngân đan, kết quả thật ra hai đáp án này đều là bẫy rập?

- Nhiễm tiền bối cảm thấy Đinh Bất Nhị này lưu chữ như vậy, là có cố ý muốn hại An tiền bối hay không?

Lúc này Nhiễm Đông Dạ khẽ lắc đầu một cái:

- Có lẽ có một chút ý đó, nhưng ta lại cảm thấy không, lúc y giở những trò đùa ác như vậy, thường là sẽ chừa lại cho người ta một cơ hội, nhưng cơ hội là cực nhỏ. Nếu như ngươi không hiểu được, vậy sẽ trúng kế của y. Cho nên ta vẫn cho rằng mấy câu này là không có vấn đề gì, có thể còn có địa phương nào đó mà ta chưa nghĩ tới.

Hoắc Nguyên Chân suy nghĩ một chút:

- Vậy nếu như An tiền bối không chịu uống đan dược, kết quả sẽ thế nào?

- Trong cơ thể An Mộ Phong có một ít vật Đinh Bất Nhị lưu lại không cách nào loại bỏ, chẳng những vật kia có ma tính hùng mạnh, có thể làm cho An Mộ Phong từ từ mất đi bản ngã, quan trọng hơn nữa là vật kia còn có kịch độc. Chẳng qua là độc này phát tác chậm, nhưng lại dần dần ăn sâu tận xương tủy, nếu không có phương pháp gì hữu hiệu trị liệu, như vậy chỉ sợ y không sống được mấy năm.

Thần sắc Nhiễm Đông Dạ tỏ vẻ thương cảm:

- Bao nhiêu năm qua những người ta quen biết đã dần dần rời bỏ ta mà đi, người năm xưa đã không còn lại được mấy. Mặc dù ta có bốn tên đồ đệ, nhưng dù sao tuổi tác bọn họ còn nhỏ, An Mộ Phong là cố nhân hiếm có, ta cũng không muốn nhìn y chết như vậy...

Hoắc Nguyên Chân có thể hiểu tâm trạng Nhiễm Đông Dạ, mặc dù nhìn qua Nhiễm Đông Dạ giống như thiếu nữ mười chín đôi mươi, nhưng trên thực tế đã hơn một trăm tuổi, hơn nữa sau này thậm chí còn có thể sống thêm mấy trăm năm, chẳng khác nào thần tiên, nhưng dù sao cũng không phải là thần tiên chân chính. Nàng cũng còn là người, cũng có tình cảm, đối mặt người xung quanh dần dần rời đi, tỏ ra thương cảm là không tránh khỏi.

Nếu muốn Nhiễm Đông Dạ không thương cảm như vậy, sẽ phải tìm ra biện pháp giải quyết vấn đề cho nàng.

Thở dài, Hoắc Nguyên Chân thế một câu:

- Nhiễm tiền bối, có thể nào hắc đan, hoặc là kim đan ngân đan tổ hợp, lại có thể phối hợp cùng thứ bên trong cơ thể An tiền bối, từ đó sẽ không làm thương tổn tới thân thể y hay không?

- Cũng không phải là không có khả năng này, vạn vật trong thiên hạ hết sức thần kỳ, có lẽ hắc khí trong cơ thể An Mộ Phong lại có thể hấp thu loại kịch độc của vật này.

Nhiễm Đông Dạ lắc đầu một cái:

- Sẽ không, độc tính loại độc này cực kỳ mãnh liệt, sau khi chạm phải da thịt sẽ lập tức phát tác. Nếu như An Mộ Phong uống vào, sợ rằng dược vật mới vừa đến cổ họng đã bắt đầu ăn mòn thân thể y. Cho dù là có thể có phản ứng gì với hắc khí trong cơ thể y, nhất định y cũng sẽ bị độc chết.

Hoắc Nguyên Chân cảm giác lời của Nhiễm Đông Dạ có chút mâu thuẫn. Một mặt nói Đinh Bất Nhị nhắn lại phải là thật, một mặt còn nói bất kể hắc đan hoặc là kim đan ngân đan tổ hợp cũng không thể uống vào. Như vậy đã nói lên tất cả ba viên đan dược này đều là độc dược, bất kỳ viên nào cũng không thể uống được.

Nhưng dựa theo lời của Đinh Bất Nhị, nhất định là có phương pháp có thể cứu An Mộ Phong, phải xem lựa chọn thế nào.

Nếu không uống sớm muộn gì cũng chết, uống vào còn có chút cơ hội.

Cơ hội chỉ có một lần, một bước thiên đường, một bước địa ngục, đây thật là làm khó người ta.

Nhiễm Đông Dạ tiếp tục nói:

- Chúng ta không suy tính ra phương pháp, cho nên vẫn dựa theo phương pháp ban đầu An Mộ Phong nghĩ ra lúc cảm giác được bị Huyết Ảnh thần công khống chế, tìm biện pháp khống chế trở lại Đinh Bất Nhị, uy hiếp y nói ra phương pháp giải cứu An Mộ Phong.

Hoắc Nguyên Chân lẳng lặng nghe, khi đó bọn họ còn chưa biết chuyện của đan dược, chẳng qua là vì thoát khỏi Huyết Ảnh thần công, nhưng sau đó An Mộ Phong tìm được phương pháp thoát khỏi Huyết Ảnh thần công, kết quả lại xảy ra thêm chuyện đan dược.

- Nhưng chúng ta cũng không biết tung tích Đinh Bất Nhị, qua nhiều năm như vậy chúng ta vẫn đang cố gắng... Hoặc phải nói là An Mộ Phong một mực đang cố gắng, ta cũng không xuất lực bao nhiêu, y khổ tâm nghiên cứu thiên tượng vận hành cùng mệnh lý khí vận, cuối cùng tìm ra một biện pháp, đó chính là vào lúc Thất Tinh Liên Châu, lợi dụng một ít thứ năm đó Đinh Bất Nhị thỉnh thoảng lưu lại như huyết dịch, là có thể lợi dụng lực thiên tượng, làm cho Đinh Bất Nhị ẩn nấp bấy lâu xuất thế một lần nữa.

Hoắc Nguyên Chân nghe giống như nghe thiên thư, trên thế gian này còn có chuyện như vậy, chuyện này đã không thể dùng võ công là có thể hình dung. Trong này bao hàm Thời Luân vận hành, bao gồm chiêm tinh thuật, thậm chí còn bao gồm coi bói, thậm chí Vu thuật vân vân rất nhiều thứ. An Mộ Phong này cũng không phải là đèn cạn khô dầu, thậm chí ngay cả biện pháp không thể nào tưởng tượng này cũng có thể nghĩ ra được.

- Nguyệt thực nhật thực đã thành công, đến khi Thất Tinh Liên Châu diễn ra, chỉ cần Đinh Bất Nhị còn ở trên thế giới này, vậy nhất định sẽ xuất hiện. Bất quá ta cũng không muốn thấy kết quả như vậy, cho nên mới nhờ người suy nghĩ giúp ta một chút, phải chăng là còn có điểm nào chúng ta không nghĩ tới hay không?

Nhiễm Đông Dạ không có giải thích đến lúc xảy ra Thất Tinh Liên Châu cụ thể còn sẽ phát sinh cái gì, nàng vẫn còn ôm một tia hy vọng, hy vọng Hoắc Nguyên Chân có thể tìm ra một đáp án.

Nhưng rất hiển nhiên, nàng cũng không có bao nhiêu lòng tin.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio