Phương Trượng

chương 54: độc chiêu của trần định

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Dịch: Hạo Thiên

Đả tự: Vạn Kiếm Chi Vương

Sau khi nghe Nhạc Sơn đã được phương trượng Thiếu Lâm Nhất Giới cứu đi, Trần Định cũng không có lập tức đi tới Thiếu Lâm đòi người.

Bởi vì hôm đó chiến đấu, cuối cùng tình huống Nhạc Sơn rất thảm, lúc ấy Trần Định đang ở trong đám người, nhưng y không có ra tay trợ giúp Nhạc Sơn, bởi vì đối thủ của Nhạc Sơn là người của Tung Sơn phái.

Ở địa giới Hà Nam, thế lực lớn nhất là Tiết Độ Sứ, thế lực lớn thứ hai chính là Thiên Đạo Minh.

Thủ lãnh Thiên Đạo Minh chính là chưởng môn Tung Sơn Hoa Vô Kỵ, mà bản thân Hoa Vô Kỵ càng là thượng tân của phủ Tiết Độ Sứ. Có thể nói bọn họ căn bản là một phe, chỉ bất quá Tiết Độ Sứ đại biểu quan phủ, mà Hoa Vô Kỵ lại đại biểu võ lâm, hắc bạch lưỡng đạo ở tỉnh Hà Nam một tay che trời.

Trịnh Châu cũng vậy, Đăng Phong cũng vậy, cũng không ai chọc nổi Tung Sơn phái. Đừng nói là Trần Định, cho dù là Trung Nhạc phái núi Thiếu Thất cũng tuyệt đối không dám vuốt râu hùm Tung Sơn phái.

Huống chi bản thân Trung Nhạc phái cũng là một thành viên Thiên Đạo Minh, càng sẽ không có xung đột cùng Tung Sơn phái.

Nhạc Sơn là bằng hữu của mình không sai, là mình mời tới cũng không sai, nếu như Nhạc Sơn phát sinh chiến đấu tranh chấp với những người khác, Trần Định tuyệt đối sẽ xông lên trợ giúp Nhạc Sơn, nhưng Tung Sơn phái thì không được.

Trần Định không chọc nổi, cho nên y quyết định bàng quan, cho dù là Nhạc Sơn chết đi y cũng sẽ làm như không nhìn thấy.

Nhưng chuyện phát triển không ngờ, Nhạc Sơn hung mãnh vô cùng, chẳng những đánh trọng thương mấy đệ tử Tung Sơn, cuối cùng còn được phương trượng Thiếu Lâm cứu đi.

Tình cảnh phương trượng Thiếu Lâm một tay xách Nhạc Sơn lên lúc ấy, Trần Định cũng nhìn thấy.

Không ngờ rằng trước đây mình đã nhìn lầm. Lúc trước ở tiền trang, y còn tưởng rằng tiểu hòa thượng không có bản lĩnh gì, bây giờ nhìn lại quả thật là sai lầm rất lớn. Chỉ bằng vào một thân lực lượng này, có thể thấy được tiểu phương trượng này cũng không phải tầm thường, chỉ cần biết được chút quyền cước binh khí cũng có thể coi là cao thủ.

Phương trượng Thiếu Lâm đã cứu Nhạc Sơn đi, Trần Định cũng không vội đi tìm. Thứ nhất tựa hồ thương thế Nhạc Sơn không nhẹ, cho dù cứu, có thể cứu sống hay không cũng là vấn đề. Cho dù là cứu sống, phỏng đoán trong thời gian ngắn cũng là một phế nhân, đã không thể nào trợ giúp được gì nữa.

Còn có một điểm, chính là tên phương trượng kia làm như vậy đã thu hút sự chú ý của Tung Sơn phái, chắc chắn Tung Sơn phái sẽ không bỏ qua chuyện này. Và như vậy, có lẽ nhiệm vụ diệt trừ Thiếu Lâm tự của y sẽ trở nên hết sức dễ dàng.

Nhưng đợi mấy ngày, không biết tại sao bên Tung Sơn phái không có động tĩnh, ngược lại bên này nghe nói thương thế Nhạc Sơn đã có chuyển biến tốt, thậm chí có lúc còn đi dạy các đệ tử tục gia Thiếu Lâm học tập côn pháp.

Càng kỳ quái hơn chính là Nhạc Sơn dứt khoát xuất gia ở Thiếu Lâm tự, trở thành hòa thượng.

Vốn là kế hoạch là sau khi Nhạc Sơn trợ giúp bên mình đánh thắng Đăng Phong lôi đài, sẽ để cho Nhạc Sơn trở thành trưởng lão Pháp Vương tự, nhưng bây giờ xem ra hoàn toàn không thể có chuyện như vậy.

Trần Định biết thực lực Nhạc Sơn rất rõ ràng, nếu như Nhạc Sơn xuất thủ, bên mình không người nào có thể địch, tổng cộng chín trận tỷ thí, một thằng một bại chính là chênh lệch hai trận. Và như vậy, Đăng Phong lôi đài vốn cho rằng thắng lợi chắc chắn hiện tại đã xuất hiện biến số, đây là chuyện mà Trần Định không thể tiếp nhận.

Mấy ngày nay Trần Định vẫn đang do dự xem có nên đi Thiếu Lâm tìm kiếm Nhạc Sơn hay không, tin tưởng bằng vào nhiều năm giao tình giữa mình và Nhạc Sơn, lại thêm mời Nhạc Sơn lập tức đi Pháp Vương tự nhận chức trưởng lão, như vậy rất có thể Nhạc Sơn sẽ trở lại.

Duy nhất phiền phức chính là, nếu như đến lúc đó Tung Sơn phái truy cứu, rất có thể sẽ rước họa vào thân.

Nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng Trần Định đi thỉnh giáo sư thúc của mình Đoạn Thủy Kiếm Sài Nhàn.

Sài Nhàn cho Trần Định một chủ ý, chuyện này để cho Lợi Huyền ra mặt, mình chỉ theo đuổi, bảo Lợi Huyền đi Thiếu Lâm tự nói. Dù sao tìm Nhạc Sơn về cũng là gia nhập Pháp Vương tự, đến lúc đó có xảy ra chuyện gì, Tung Sơn phái truy cứu cũng sẽ có Pháp Vương tự chịu trách nhiệm.

Được Sài Nhàn chỉ điểm, Trần Định cảm thấy yên lòng, bèn lập tức đi tìm Lợi Huyền.

Lợi Huyền hiện tại càng ngày càng lún sâu hơn, dù sao Pháp Vương tự đã tới mức này rồi, cũng không sợ Tung Sơn phái truy cứu. Cùng lắm thì sau khi tìm Nhạc Sơn về, đánh xong Đăng Phong lôi đài mình sẽ chuồn êm, chỉ muốn trả thù Thiếu Lâm tự, hết thảy những thứ khác đều không là vấn đề.

Bất quá kẻ hèn nhát là hèn nhát, cho dù là muốn giả vờ cứng rắn can đảm cũng không thể được. Dù sao bây giờ đủ loại dấu hiệu tỏ rõ Thiếu Lâm Nhất Giới cũng không phải là phường giá áo túi cơm, nếu như hai người bọn họ mạo hiểm tới đó, vạn nhất bị tất cả tăng chúng Thiếu Lâm ùa lên đánh hội đồng một lượt, vậy thì nguy to.

Hai người lại nghiên cứu rất lâu, cuối cùng nghĩ ra được một độc chiêu.

- ---------

- Phương trượng, ngài thấy tư thế của đệ tử có sai chỗ nào không?

- Phương trượng xem thử phương thức ra quyền phát lực của đệ tử có đúng không...

Hôm nay Hoắc Nguyên Chân tu luyện xong Đồng Tử Công, cảm giác được mình đã đạt đến một điểm giới hạn, chỉ cần có chút kỳ ngộ lập tức sẽ tiến vào Hậu Thiên trung kỳ.

Tâm trạng hắn rất tốt, cũng không nôn nóng, thong thả đi ra xem các đệ tử tục gia tập võ một chút.

Thông thường đệ tử Thiếu Lâm luyện võ vào buổi sáng và hoàng hôn, địa điểm nằm ở trên bờ Âm Mã hồ. Chỉ có những đệ tử tục gia đặc biệt chăm chỉ mới tranh thủ thời gian rảnh chạy tới diễn võ trường luyện tập một mình.

Hôm nay Hoàng Phi Hồng và Tô Xán cùng với mười mấy tên đệ tử tục gia đều tụ tập ở diễn võ trường luyện quyền, vừa đúng lúc Hoắc Nguyên Chân đi tới, rối rít thính giáo Hoắc Nguyên Chân.

Trong lòng bọn họ, người võ công cao nhất Thiếu Lâm không phải là phương trượng thì còn ai nữa. Có thể được đến phương trượng chỉ điểm sẽ có muôn vàn ích lợi cho tinh tiến võ công của mình.

Nhưng bọn họ lại không biết rằng trong cả Thiếu Lâm này, võ công kém nhất chính là phương trượng, không biết một chiêu nào.

Nhưng Hoắc Nguyên Chân tuyệt đối sẽ không để lộ ra mình không biết chút gì. Sau khi đi tới thế giới này đã quyết chí lập nên chiêu bài phương trượng vô địch, cho môn nhân đệ tử có được lòng tin và lực lượng, cho nên Hoắc Nguyên Chân vô cùng cẩn thận, không để lộ ra chút sơ hở nào.

Thấy Hoàng Phi Hồng đang thịnh giáo mình, Hoắc Nguyên Chân nhanh chóng sải bước đi tới, cũng không nói lời nào, chẳng qua là ra hiệu cho Hoàng Phi Hồng tiếp tục.

Hoàng Phi Hồng tinh thần tỉnh táo, luyện một bộ Phục Hổ quyền hết sức uy phong, lực đạo mười phần.

Đợi Hoàng Phi Hồng đánh xong, Hoắc Nguyên Chân gật đầu một cái:

- Bộ quyền này là do Nhất Tịnh dạy ngươi ư?

- Đúng vậy phương trượng, mới bắt đầu Nhất Tịnh Đại sư truyền thụ cho chúng ta bộ Phục Hổ quyền này, bất quá chúng ta xuất quyền không thể lợi hại được như Nhất Tịnh Đại sư. Hơn nữa gần đây, quyền của Nhất Tịnh Đại sư thậm chí có thể đánh nát đá, cũng không biết lúc nào chúng ta mới có thể đạt tới trình độ như Nhất Tịnh Đại sư.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio