Một đống lớn vật phẩm cần Lâm Phàm đi phân loại. Phần lớn trong đống vật phẩm này toàn là các dụng cụ cùng vật phẩm dùng trong khi đi câu.
Lâm Phàm đoán phần lớn vật phẩm nằm ở đây chủ yếu là do ông lão câu cá kia “tặng” cho con này Whiscash. Chỉ có một số là nó kiếm được hoặc là lấy của những huấn luyện gia khác đến đây câu như Satoshi.
Riêng về cần câu đã có chiếc. Tất cả nhìn qua đều rất xa xỉ. Một chiếc cần có màu lam ngọc bao phủ toàn thân trong đêm tối vẫn phát ra ánh sáng như huỳnh quang.
Một chiếc khác thì toàn thân là màu đen bao phủ lộ ra huyền bí, một chiếc thì lại là màu trắng muốt bao phủ toàn thân. Rất có thể hai chiếc cần này là một cặp đi cùng với nhau.
Khiến Lâm Phàm chú ý là chiếc cần cuối cùng với toàn thân như vàng ròng tạo thành kể cả dây câu. Ở đầu cần còn lắp một quả bóng Poke có màu sắc hoàn toàn màu vàng kim.
Tất cả chiếc cần khác đều không có gắn mồi hay bóng Poke ở đầu cần nhưng riêng chiếc cần câu này là có gắn một quả bóng Poke mà Lâm Phàm cũng không biết đến.
“ Mặc kệ có tác dụng gì tất cả trước thu lại sau này nghiên cứu nếu không được ta cũng có thể dùng giá cả thích hợp bán đi chúng.”
Nói xong Lâm Phàm đem chiếc cần câu xếp ngay ngắn cất vào trong balo chuyên dụng của mình.
Sau đó hắn tiếp tục kiểm kê được đó là các loại bóng Poke.
Vừa dùng hết tất cả bóng Poke của mình chỉ còn lại toàn là loại thông thường Poke Ball cùng với một quả Park Ball chưa thể sử dụng, không thể không nói nhóm này bóng Poke đưa đến cửa vừa kịp lúc giải quyết vấn đề hiện tại của Lâm Phàm.
Đã thu được Master Ball cùng với đó là thu đủ số lượng các Pokemon tham gia thi đấu liên minh nên đoạn đường sau này hắn cũng sẽ không tẻ nhạt mà đi theo chân Satoshi quá nhiều hắn sẽ có thể yên tâm mà dời đi nhân vật chính Satoshi để làm một số chuyện của riêng mình.
“ quả Ultra Ball, quả Luxury Ball, còn có quả này Fast Ball chắc cũng là tác phẩm của một mình ông lão kia à.
Có thể hắn thấy tốc độ của Whiscash cao như vậy nên thử vận khí bằng quả này Fast Ball nhưng không ngờ vẫn là bị nó nuốt mất.”
Fast Ball có tỉ lệ cao bắt được những con Pokemon có tốc độ cao. Càng cao tỉ lệ bắt thành công là càng lớn.
Nhưng vấn đề tiên quyết đặt ra là ngươi phải ném bóng chúng được những con Pokemon có tốc độ này không thì bóng loại này ném ra cũng chẳng khác gì một cục đá.
Con này Whiscash cũng là một kẻ kén trọn, không phải tinh phẩm tuyệt đối không thu nên bóng Poke qua bao nhiêu năm nó thu được chỉ có vậy. Tuy chỉ có quả bóng Poke nhưng Lâm Phàm đã cảm thấy vậy là đủ.
Trong đầu đã hiện lên dự định cho quả này Luxury Ball đó là hắn sẽ dùng nó cho May. Dù sao Eevee cần tiến hóa thành Sylveon cũng cần có điểm thân mật độ rất cao nên Luxury Ball không thể nghi ngờ sẽ giúp May rất nhiều bận bịu.
Còn lại quả bóng Poke đã đủ cho hắn sử dụng trong thời gian sắp tới, nếu không đủ hắn còn một đống lớn Poke Ball đang chờ đâu. Hắn sẽ giữ lại quả này bóng Poke để phòng trường hợp cần thiết sẽ đem ra sử dụng.
Còn hai quả Master Ball chỉ trường hợp đặc biệt thật cần thiết hắn mới sẽ sử dụng. Dù sao Master Ball trân quý trình độ là không phải hư danh.
Qua tất cả các tập phim đã xem của mình Lâm Phàm mới chỉ biết đến ông lão đánh cá này có một quả này giờ đã trong tay hắn Master Ball.
Tuy ở đây là thế giới thực nhưng Lâm Phàm cũng sẽ không nghi ngờ về trình độ trân quý của Master Ball.
Trong đống vật phẩm này còn có một vật to bằng nắm đấm hình lục giác có màu nâu vàng thu hút sự chú ý của Lâm Phàm. Cầm lên tay xem xét hắn bỗng nhiên thấy ở trong bóng Poke Pupitar đột nhiên rục rịnh kháng nghị đòi ra.
Cảm nhận được Pupitar truyền đến dị động Lâm Phàm lập tức thả nó ra khỏi bóng Poke.
Vừa ra khỏi bóng Poke Pupitar lập tức cà tưng mà nhảy tại chỗ khao khát mà nhìn trong tay Lâm Phàm viên này màu nâu đất vật thể.
Cảm nhận được năng lượng hệ Ground thuần khiết truyền ra từ viên đá này Pupitar hưng phấn. Cơ thể nó khao khát sở hữu được vật này cho riêng mình vì nó cảm nhận được nguồn năng lượng Ground khổng lồ ẩn chứa trong viên đá này.
“ Ngươi muốn có được nó sao?” Dơ lên trên tay mình viên đá hình lục giác Lâm Phàm biết rồi còn cố hỏi trêu đùa một chút Pupitar.
Pupitar lập tức gật đầu lia lịa, trong miệng liên tục phát ra pupi pupi hưng phấn cùng khẩn cầu thanh âm mà nhìn Lâm Phàm.
Thấy Pupitar đã gấp đến độ không thể chờ đợi Lâm Phàm mới đưa cho nó viên này màu nâu đất vật phẩm.
Vừa ngậm vào miệng viên này hệ đất năng lượng tinh hoa Pupitar thoải mái mà phát ra âm thanh rên rỉ.
Cả người nó tràn ngập màu vàng nâu năng lượng bao phủ thấm vào từng tế bào trong cơ thể. Cả cơ thể đang thiếu hụt năng lượng nó như ruộng khô được tưới nước kịp thời thoải mái trình độ có thể nghĩ.
Sau đó tất cả năng lượng dư thừa ra đều lại rút về trong người Pupitar viên này lục giác vật phẩm. Được cung cấp đủ năng lượng Pupitar thoải mái lâm vào ngủ say.
Năng lượng Ground vẫn không ngừng truyền vào cơ thể Pupitar từ viên đá kia giúp nó phát triển cùng kéo lên thực lực.
Nhìn đã ngủ say còn mang theo biểu lộ vui thích Pupitar Lâm Phàm vui vẻ mà thu nó vào bóng Poke để không quấy rầy nó.
“Con này Whiscash quả nhiên là phúc tinh của ta à vậy mà hiến cho ta vật tốt như vậy. Xem ra vật này đối với Pupitar quả thật là có ích lợi to lớn nên nó mới có thể có biểu hiện như vậy.
Nếu ta đoán không sai viên đá này cũng giống với viên đá hình giọt nước mà lúc trước Gyarados khi còn là Magikarp đã ăn. Nếu thật như vậy lần này ta kiếm lớn ha ha.”
Lâm Phàm cười to có chút nhớ thương con này Whiscash. Rất muốn tìm nó để cảm ơn một chút à.
Đang rầu rĩ thả mình trên mặt hồ vì mất đi vật trân quý nhất của mình là viên kia lục giác màu vàng nâu viên đá. Vật đó đã giúp nó có được kích cỡ cùng thực lực như bây giờ nó có suy nghĩ muốn quay lại tìm Lâm Phàm liều mạng xúc động.
Đột Nhiên Whiscash cảm thấy lạnh hết cả sống lưng. Vừa mới nổi lên suy nghĩ này nó cảm thấy nguy cơ ập đến.
Tên đại ác ma này vậy mà còn định không tha cho nó. Nghĩ đến kết quả đáng sợ khi gặp được Lâm Phàm Whiscash xuất hiện trong đầu ý nghĩ chỉ có một chứ “chốn”.
Lặn mất tăm tiến về phía đáy hồ Whiscash quyết định vì an toàn của mình thời gian này nó sẽ ẩn cư nơi đáy hồ đoạn tuyệt quan hệ với thế giới bên ngoài.
Còn lại đều là mấy thứ linh tinh không có tác dụng gì Lâm Phàm cũng lười nhét chúng vào balo mà vứt chúng ở lại nơi đó.
Thấy trăng đã treo cao xem ra đã là đêm muộn Lâm Phàm cấp tốc trở lại khu cắm trại vì sợ May tỉnh giấc không thấy hắn
sẽ lo lắng.
Quả nhiên không ngoài dự đoán của Lâm Phàm khi về đến nơi Lâm Phàm thu hồi S.Ariados chui vào lều vải đã thấy May ôm gối ngồi khóc thút thít.
Lâm Phàm đau lòng nhìn May, hắn nhẹ nhàng tiến đến bên May. Như có cảm ứng May ngẩng đầu nhìn lên khi vừa thấy bóng dáng của Lâm Phàm May lập tức nhào vào ngực hắn ôm chặt hắn nỉ non.
Ôm May vào lòng Lâm Phàm đau lòng mà an ủi May. May không khóc lớn chỉ nỉ non như vậy càng làm cho Lân Phàm cảm thấy có lỗi.
“ Được rồi ngoan đừng khóc, không phải ta đã trở về rồi sao?” Vừa nói Lâm Phàm vừa xoa nhẹ lưng May an ủi.
“ Ngươi đừng bỏ ta lại, đừng dời đi ta có được hay không? Đừng bỏ ta một mình đi đâu cũng mang ta theo có được không?” Qua một lúc May mới mếu máo nói với Lâm Phàm.
“ Được rồi ngoan không khóc lần sau đi đâu ta hứa sẽ mang ngươi theo nếu không cũng sẽ nói với ngươi một tiếng được không?”
May gật đầu tỏ vẻ đồng ý. Từ khi yêu nhau đây là lần đầu mà Lâm Phàm dời đi May nên May mới có phản ứng như vậy.
Khi hỏi ra mới biết May là do gặp ác mộng cộng với đó là đã quen thuộc có hắn ở bên hôm nay tỉnh dậy lại không thấy hắn nên mới lo lắng sợ Lâm Phàm bỏ mình mà đi như trong mơ nên mới có phản ứng mạnh như vậy.
Một nụ hôn sâu từ Lâm Phàm dành cho May để trấn an hoàn toàn tâm hồn mong manh thương tổn của May. Đây là cách duy nhất Lâm Phàm có thể nghĩ ra để an ủi May lúc này.
Cô bé đã ngưng thút thít sau nụ hôn dài. Có Lâm Phàm ở bên cảm giác an toàn cùng hạnh phúc lại ùa về.
“ Muộn rồi chúng ta đi ngủ ngày mai con khởi hành sớm được không?” Được sự đồng ý của cô bé Lâm Phàm bế lên May như bế công chúa xong nhẹ nhàng đặt vào ổ chăn sau đó hắn cũng nằm xuống bên cạnh.
Vừa nằm xuống May lại lập tức tiến vào ngực hắn ôm hắn thật chặt. Mang theo chút hạnh phúc hai người chìm vào giấc ngủ êm đềm sau chút ít việc linh tinh xảy ra vừa rồi.
Bình minh vừa lên May đã mở mắt tỉnh dậy. Vội vàng mở mắt xem xét vì sợ Lâm Phàm biến mất bên cạnh mình May lộ ra yên tâm biểu lộ khi thấy hắn nằm ở kề bên.
Cảm giác được May rúc vào ngực mình không ngừng cọ sát Lâm Phàm tỉnh giấc. Ôm chặt May vào lòng hắn tham lam mà hít vào mũi mùi thơm cơ thể từ người cô bé.
Bắt đầu mỗi buổi sáng bằng việc có cô bé này ở bên đối với Lâm Phàm quả thật cũng là một điều tuyệt vời.
Thư thái dời lều nhỏ cùng với May bắt đầu vệ sinh cá nhân cùng chuẩn bị mọi thứ để lên đường.
Sau May và Lâm Phàm là Brock cùng Max dời giường cuối cùng mới là Satoshi. Thu dọn lều trại xử lí xong bữa sáng nhóm bạn lại bắt đầu tiếp tục bước lên hành trình.