Bữa tối!
Cùng Kurenai hàn huyên một chút về đám học trò mới.
Không có gì bất ngờ, Kurenai học trò vẫn là Hyuga Hinata - Inuzuka Kiba - Aburame Shino.
Cơm nước xong xuôi Lâm Phàm mới thông báo với Kimimaro, ngày mai ra ngoài cùng hắn có việc, rồi để bọn họ trở về.
Ánh mắt oán trách như "cô vợ nhỏ bị bỏ rơi" của Hotaru, Lâm Phàm trực tiếp không nhìn.
Thời gian này thực sự quá bận, đến thời gian dành cho Kurenai còn không có, lấy đâu thời gian bồi tiếp và dỗ dành nàng, lấy đâu thời gian cùng nàng tập luyện "hầu tử hái đào"!
" Đợi một thời gian sau bù đắp đi!"
...
Một đêm vô sự.
Sáng ngày thứ hai, địa điểm tập trung tập luyện, đó là một bãi cỏ ở bìa rừng vị trí.
Đến sớm nhất là đội !
Bọn họ khi biết thầy của mình là Lâm Phàm sau, háo hức và vui vẻ tâm tình khiến cả nhóm không tự kiềm chế được bản thân đến sớm.
Người vì tò mò về đám thông linh thú bị hấp dẫn đến, người thì vì Lâm Phàm bản thân và độ đẹp trai của thầy mình.
Lâm Phàm không có hứng thú, nhưng vì Kimimaro, hắn cũng không chậm chễ và đến rất đúng giờ.
" Đều đến rồi sao!"
" Vâng! Sensei... Sensei hắn là ai?"
" Hắn là nhân vật chính hôm nay... Hôm nay trước tiên không vội luyện tập. Ta sẽ nhường các ngươi xem trước một hồi thú vị chiến đấu."
Nói Lâm Phàm quay qua Kimimaro hỏi " Đã chuẩn bị sẵn sàng sao?"
Trong lòng hồi hộp, dù sao tuổi thật mới chỉ là một tên thiếu niên, nhưng Kimimaro vẻ mặt vẫn như thường, nặng nề gật đầu.
" Đã như vậy! Triệu hồi chi thuật..."
Kết ấn triệu hồi, bụp!
Khói trắng xuất hiện rồi tiêu tán, để lộ ra bên trong một con Cubone có khủng long con bộ dạng.
Có một điểm mà Lâm Phàm nhìn thấy nó sau lập tức chú ý đến, đó là trên trán của nó không trắng bóng như những con Cubone thông thường, mà ở trên đó xuất hiện một họa tiết hình ngôi sao màu nâu đen.
Tinh ý sẽ lập tức phát hiện, đây hẳn là hộp sọ của một con Marowak của vùng Alola.
Cubone sau một giây ngơ ngác khi hoàn cảnh xung quanh biến đổi sau, lập tức trở nên cảnh giác với đám người lạ mặt ở xung quanh.
Đây hiển nhiên là một con hoang dã Cubone, đó là quà của Jessica dành cho Lâm Phàm.
" Đi lên đi, đem nó đánh phục, nó liền thành đồng đội của ngươi."
" Ca, ta thật phải cùng nó đánh nhau sao?" nhớ tới Cubone, nhớ tới những gì đã trải qua trong mộng cảnh, Kimimaro có chút không nỡ ra tay.
" Yên tâm, hành động đó ở thế giới kia mới để cho nó tin phục và nguyện ý đi theo ngươi..."
Nghe Lâm Phàm giải thích, lại nhìn Cubone biểu hiện, Kimimaro rốt cuộc nhận lệnh.
Xương cánh tay chồi ra, tạo thành vũ khí, Kimimaro hướng về phía Cubone tiến đến.
Thấy người duy nhất động là Kimimaro, Cubone lập tức tập trung sự chú ý vào hắn, đồng thời thấy trong tay đối phương cũng là khúc xương vũ khí, nó lập tức coi đối phương thành đối thủ.
Hiển nhiên hoang dã Cubone cũng không phải là dạng hiền lành và yếu đuối.
Vụt...
Kimimaro tăng tốc, thân ảnh như một bóng đen lao đến Cubone.
Thấy vậy Cubone lập tức sử dụng chiêu thức đặc hữu của mình tấn công kẻ lao đến.
Khúc xương trong tay nó được ném đi như một chiếc bu-mê-răng, với tốc độ cao phát ra vù vù thanh âm, không những thế hướng đi của khúc xương còn được Cubone điều khiển theo ý nó.
Kimimaro dễ dàng né tránh được lần đầu bắn tới, khúc xương lập tức vòng lại, từ phía sau lưng tấn công Kimimaro.
Nhìn cũng không nhìn, Kimimaro tạo ra những gai xương để phòng bị, còn mình thì tiếp tục ép đến chỗ của Cubone.
Nhưng Kimimaro đánh giá thấp sức sát thương của chiêu thức mà một con Pokemon có thể tạo ra rồi.
Oành!
Phần lưng như bị xe tải đủng trúng, khiến Kimimaro lảo đảo bay lệch vị trí, xương cứng bảo vệ giúp hắn không phải chịu tổn thương về da thịt, nhưng cũng tức ngực vì bị đụng mạnh.
Cảm thụ sức mạnh kia, hồi tưởng lại những gì đã từng thấy, Kimimaro lập tức tỉnh ngộ, đối phương có một "quá khứ" đau khổ, chứ cũng không yếu đuối.
Coi khinh sinh vật nhỏ bé này sức mạnh, sẽ phải trả giá đắt. Đồng thời Cubone cũng không dễ bị đánh bại như vậy.
Tiếp tục tiếp cận, nhưng lần này Kimimaro sử dụng huyết kế giới hạn sức mạnh, đem các khớp ngón tay như đạn bắn ra.
Quấy nhiễu Cubone, ý đồ không cho nó tiếp tục điều khiển Bonemerang công kích.
Cubone sau khi công kích được nó cho là đẩy bay đối thủ, độ tự tin lên cao, nó cũng không sợ cùng Kimimaro đối đầu.
Đặc biệt là khi ở đây theo nó thấy toàn là con người. Mà con người trong mắt pokemon thì thường là yếu ớt sinh vật.
Khúc xương được quay tít trên tay, tạo thành một tấm khiên, Cubone cản lại những đốt xương mà Kimimaro bắn đến, lao thân về phía Kimimaro.
Coóc coóc... hai cục xương của hai tên lấy xương làm vũ khí liên tục va vào nhau.
Một tay cầm xương giao thủ dần biến thành hai tay cầm xương.
Thấy tên nhân loại lấy thêm vũ khí, Cubone đồng thời nhân cơ hội sử dụng kỹ năng, lấy ra thêm một cây gậy xương.
Một tay cầm xương thật, một tay cầm lờ mờ hư ảo một thanh xương, tiếp tục gõ đối phương.
" Con Cubone này ý chí cũng không phải bình thường Cubone có thể so sánh!" Nhìn Cubone sử dụng được giống Lucario để lấy gậy xương làm vũ khí, Lâm Phàm kết luận.
Lâm Phàm thì thưởng thức trận này chiến đấu, còn Ino đám nhóc đã sớm nhìn ngốc.
Lại thêm một con quái vật! Mặc dù hình thể nhỏ bé nhưng sức chiến đấu lại rất kinh người.
Có điều đây là trong mắt đám nhỏ, trong mắt Lâm Phàm và Kimimaro, Cubone hay là còn quá yếu. Dù sao tiềm lực mạnh cũng không đại biểu thực lực hiện tại liền mạnh.
Cộc!
Khô khốc thanh âm vang lên, đầu Cubone bị Kimimaro dùng côn xương gõ trúng, nó lập tức loạng choạng ngã ra đất.
Sau đó thanh tỉnh lại, đối phương qua mấy hiệp giao thủ lại đem nó đánh ngơ. Lại tỉnh lại ngơ lại tỉnh lại ngơ...
Mãi đến lần thứ năm, Cubone liền buông gậy không đánh, đối với Kimimaro khoa tay múa chân, kêu la gì đó, với vẻ mặt thật bất mãn.
Nếu có người hiểu Cubone thì sẽ biết được nó đang phát tiết ra trong lòng uất ức " Không phải ngươi muốn thu phục ta sao, ta đều đã phục ngươi còn không chịu thu, liên tục đánh bất tỉnh ta làm cái gì...!!!?"
Thấy Cubone dạng này, Lâm Phàm thì hiểu, dù sao tính ra hắn có kinh nghiệm về Pokemon hơn đám gà mờ này quá nhiều.
Ném cho Kimimaro một quyển sách thông linh mới tinh, Lâm Phàm giải thích cho hắn ý tứ mà Cubone muốn biểu lộ.
Biết được sau, Kimimaro biểu lộ trên mặt liền biến thành áy náy cùng xin lỗi, sau đó tiến đến Cubone vị trí, trước tiên cắt máu điểm chỉ, sau đó ra hiệu cho Cubone làm theo.
Mặc dù không biết đối phương làm gì, tại sao không tung ra Pokeball bắt chính mình, nhưng Cubone thấy Kimimaro mong chờ ánh mắt, ma xui quỷ khiến nó liền làm theo đối phương. Cắn tay dùng máu và điểm chỉ.
Khi máu còn chưa khô, Kimimaro lập tức lấy lại thông linh quyển trục, bắt đầu tô tô vẽ vẽ bùa trú theo cách Lâm Phàm dạy hắn.
Làm xong sau, cả hai trong đầu hiện lên kỳ diệu liên kết. Loại liên kết không có ràng buộc và tẩy não tính. Có chỉ là cảm nhận được đối phương tồn tại để triệu hồi khi cần.
Điều này làm cho Cubone ngơ ngác nhìn Kimimaro " Rồi ta bị thu phục hay chưa?"
Còn không đợi nó thắc mắc xong, Lâm Phàm đã sớm đem thông linh thuật giải trừ. Để Kimimaro sau đó tự động sử dụng triệu hồi chi thuật, đem Cubone triệu hồi ra. Dù sao Cubone đã là thông linh thú của Kimimaro.
Làm xong tất cả, Lâm Phàm mới chú ý đến Shikamaru đám nhóc này.
" Học được gì sao?"
Cả đám như vịt nghe sấm, ngơ ngơ lắc lắc đầu.
Nghĩ lại cũng đúng!
Ở đây tổ ba người, trừ cận chiến hình thức là có thể đồng nhất giáo dục giống Kimimaro và tìm được điểm để cấu thành giáo dục phương pháp ra, thì còn lại khả năng đặc biệt của bọn họ, Lâm Phàm không biết dạy thế nào.
Tóm lại là khả năng của hắn không thể đem ra dạy người, khả năng của người ta hắn lại chỉ biết hình không biết ý, không biết phương thức tu luyện, thế thì dạy cái rắm...
Khoan đã!
Trọng tâm không phải là để đám nhóc tăng lên thực lực.
Trọng tâm ở thời gian ban đầu này là để bọn họ quen thuộc chiến đấu nhóm và hỗ trợ nhau khi đối địch mà...
Tóm lại là để bọn nhóc thành chân chính một đội là được.
Nghĩ nghĩ Lâm Phàm liền dùng phương pháp mà Kakashi và các đời trước đã làm, dùng để đào tạo dạng này ninja nhí.
Đó chính là đoạt chuông!
Leng keng...
" Các ngươi mau dùng bản lĩnh của mình đến cướp đoạt hai chiếc chuông này từ ta..."
" Ế ế ế ế... sao cơ sensei. Chỉ bằng ba chúng ta sao?"
" Không được... Chúng ta tuyệt đối không làm được."
Shikamaru chắp tay sau ót không nói, nhưng ánh mắt đã cho Lâm Phàm biết đáp án.
" Ba điều ta muốn các ngươi phải nhớ, nhớ khắc cốt ghi tâm!" Lâm Phàm vẻ mặt đột nhiên nghiêm túc lên, ba đứa nhóc lập tức thẳng mình tập trung lắng nghe.
" Thứ nhất phải đối với bản thân mình có lòng tin tuyệt đối, không có việc gì khó chỉ sợ lòng không bền (và tiền không nhiều)."
" Thứ hai nam nhân không được nói không được, đặc biệt là trước mặt nữ nhân."
" Thứ ba hiện tại phải học cách chấp hành mệnh lệnh của ta, bởi dù là làm gì các ngươi chắc chắn cũng sẽ không CHẾT!"