Pokemon Dị Điểm

chương 26: 26: thức tỉnh tình cảm

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trong giấc mơ, Riley cùng một cái bóng đuổi theo Mew, cậu được dẫn đi qua, thấy được rất nhiều quang cảnh, có ở tương lai, có ở hiện tại.

Cậu thấy được những đế chế hùng mạnh được sự bảo hộ của thần linh tại thời đại thần linh, thấy những thượng nhân vĩ đại vẫy cao ngọn cờ của mình tại thời đại thượng nhân.

Thấy đám gen đang nghiên cứu, thấy cả những lòng tham của các đại đế, thấy được ước mơ của vị vua đầu tiên, v.v, Riley thấy rất nhiều thứ nhưng bây giờ chỉ còn lại cát bụi.

Theo thời gian xa dần bây giờ chẳng còn ai nhớ tới họ, thậm chí chẳng ai nhớ tới những công nghệ vĩ đại thời đó, mấy ai nhớ người anh hùng tên Hercules.

Vị anh hùng thượng nhân vì đòi lại công bằng cho con dân mà đánh tan cả bầu trời, thách thức những vị anh hùng ngồi trên đỉnh núi cao nhất thế giới, Olympus.

Mấy ai nhớ Hades vì sự trong sạch của Persephone mà cùng Kratos lật cả Olympus để đòi lại công đạo cho muôn dân, mấy ai nhớ vị vua tên Gilgamesh.

Riley thấy những cảnh đang diễn ra ở các nơi cực kỳ xa xôi như Dialga và Palkia đang đánh nhau, Giratina đang liên tục va chạm vào rào cản của hai thế giới.

Necrozma vì đánh thua Solgaleo và Lunala liên hợp nên đã chạy về Ultra Space để dưỡng thương nhưng nó không muốn dừng lại, nó muốn đòi lại thứ đáng lý là của mình.

Tới những cảnh ở gần đây như Riley đang tại nhà của professor Oak, thấy được sự thật rằng cậu đã mất tất cả những thứ mà bản thân coi là đáng giá nhất.

Ngoài ra, Riley cũng biết vì bản thân đang bất động nên cậu đang được truyền nước và chất khoáng, cậu biết bản thân đang yếu đuối đến mức nào.

Riley đang được rất nhiều loại máy móc nối vào, trông chẳng khác gì một người thực vật, chỉ biết ngắm nhìn thế giới xung quanh mà chẳng thể điều khiển nổi thể xác của mình.

Riley còn thấy rất nhiều người tới thăm, quan tâm, chăm sóc cho cậu như Samuel, Blue, Ash, Gary, v.v, họ đều hy vọng cậu có thể vượt qua nổi mất mát này và đặc biệt nhất là Whitney.

Riley thực sự rất muốn ra ngoài đó ôm trầm lấy rồi cảm ơn Whitney, cô ấy đã hy sinh rất nhiều nhân mạch ở gia tộc chỉ để đến đây chưa kể còn phải nhường quyền tộc trưởng trong vòng năm.

May thay là Whitney vẫn được làm gymleader để trấn an lòng dân nhưng cũng đã mất đi trong số con ở team chính, đây là cái giá phải đổi cho cuộc gặp này.

Cô ấy là con gái út của gia tộc danh giá bậc nhất thế giới, thậm chí còn là tộc trưởng kế nhiệm, gymleader của hiện tại còn cậu là ai cơ chứ?

Riley chỉ là thằng bé được sinh ra trong gia đình bình thường, trừ hơi thông minh và có kha khá kiến thức từ người đàn ông đó ra thì cậu chẳng có gì cả.

Thấy quá nhiều khiến Riley hiểu rõ hơn về khoảng cách giữa cả , Whitney ngay từ lúc sinh ra đã luôn nằm ở đỉnh cao nhất của thế giới còn cậu thì tuy không phải thấp nhất nhưng cũng gần như vậy.

Lúc Riley gần chạm vào người Whitney thì Mew đưa cậu đi xa hơn nữa, nó đang đưa cậu đi gặp người được cho là thiên tài bậc nhất trong lịch sử.

Riley thấy được cảm xúc AZ lúc chỉ nhận được xác chết của Floette sau cái chết của nó trên chiến trường, lúc ông ấy dồn tất cả mọi thứ vào The Machine.

Cảm xúc vui mừng khi thành công hồi sinh Floette và cho nó sự bất tử và cả cảm xúc tức giận vì cuộc chiến tranh vô nghĩa của đám đại đế đã hại chết Floette.

Nên ông ta đã quyết định chuyển The Machine thành Ultimate Weapon ra đòn bắn chết % người, pokemon trên chiến trường tại Kalos region năm đó.

Rồi cả lúc tuyệt vọng khi Floette bỏ đi, bỏ lại mình AZ cô đơn xuyên suốt năm, đi xa hơn Riley thấy cảm xúc của Arceus dành cho vị vua đầu tiên, dành cho con người.

Từ sự quan tâm đến tạo vật của mình, trao cho con người các lệnh bài của ngài để chế tạo ra các luật giúp hai chủng tộc hiểu nhau hơn tới cảm giác bị lừa gạt rồi bị phong ấn, ngủ say hàng triệu năm.

Nhìn thấy quá nhiều thứ, quá nhiều viễn cảnh, cảm xúc của những anh hùng, thiên tài của mỗi thời đại làm Riley cũng dần dần nhạt đi nổi đau, sự mất mát, sự bất lực của bản thân.

Nhưng Riley không quên, vì nhớ là một cách để chứng minh cho sự tồn tại của những người đã chết, họ tồn tại mãi trong kí ức những người còn sống.

Sau khi đi xa tới vậy, thấy được nhiều sự kiện lịch sử, Riley không tin là sự kiện này chỉ là ngẫu nhiên, cậu phải moi ra tên hung thủ rồi trả thù cho cả làng.

Vì khắc thạch được chính lệnh bài của Arceus tạo ra chỉ có những pokemon đạt tới lv hơn mới có thể bỏ qua được cảm giác khó chịu đó.

Trong Viridian forest thì tại nơi mà gia đình Riley cùng dân làng sinh sống, cao nhất chỉ là lv mà thôi, nếu đám tộc quần, tộc đàn sâu trong rừng không ra thì sao đám này dám tấn công vào làng được?

Tới cuối chặng đường, tất cả không gian xung quanh như tấm gương, vỡ tan ra thành từng mảnh chỉ để lại một không gian tràn ngập sắc màu chứ không còn là bất kỳ viễn cảnh gì nữa.

Riley đang sững sờ vì không gian xung quanh thay đổi quá nhanh thì Mew quay đầu lại, nó nhìn vào ánh mắt của cậu và bắt đầu nói:

"Vẫn chưa tới lúc đó, phải tới khi ngươi thấy và chạm vào thứ đó thì món quà này mới được mở ra, nhưng sớm thôi, ta tin là như vậy.

Bây giờ ta chỉ có thể giúp ngươi mở một cái khe thôi, tốt nhất là nên tìm được món đồ đó càng sớm càng tốt, có nó thì ngươi mới biết được bản thân là ai?

Sứ mệnh của mình là gì? Tại sao mọi người lại quyết tâm thủ hộ ngôi làng? Rồi tại sao lại đặt vào ngươi nhiều sự kỳ vọng đến vậy? Hơn cả là cách để có được sức mạnh trên con đường sắp tới.

Cái này không chỉ riêng mình ngươi mà còn liên quan đến cả gia phả nhà ngươi nên hãy tìm nó, đừng để hy vọng của cả chủng tộc dừng lại tại đây."

Nói xong Mew biến mất, để lại một Riley ngơ ngác không biết chuyện gì đang xảy ra, ngay sau đó là cảm giác bị đá ra khỏi vùng không gian đó, kéo theo sự thức tỉnh của Riley.

Lúc này thì trong không gian này chỉ còn Mew, không, còn bóng của thứ gì đó nữa, nó là cái bóng thứ và đã có sẵn ở đây ngay từ lúc ban đầu rồi, Mew bắt đầu nói:

"Lựa chọn của ngài tôi sẽ không quan tâm đến nhưng ngài nên biết bản thân mình sinh ra là vì cái gì? Ngài là trong luật cơ bản, đầu tiên của thế giới này.

Ngài là thứ đại diện cho sự công bằng nhất của thứ đó nhưng giờ ngài lại phá luật lệ do bản thân đại diện, ngài nên biết là mọi chuyện rồi sẽ chẳng đi đến đâu."

"Ta có sự lựa chọn của riêng mình, không cần ngươi phải quan tâm, dù sao ta hiện tại đã không còn là ta trước kia nữa, nhưng bản thân ta chưa từng hối hận về nó."

Sau đó thì cái bóng kia cũng biến mất để lại Mew mình, lúc này thì nó cũng chỉ biết thở dài, không ngờ trong lệnh bài lại chọn đi ra bước này.

Nó cũng chỉ mới biến mất có năm mà thôi, có cần phải rối đến mức này không? Mà cũng đã đến lúc đi gặp đám homie rồi.

Trở lại bên Riley, cậu ngồi bật dậy làm Whitney đang ngồi ngủ gật bên cạnh cũng giật mình tỉnh lại sau một cơn mê ngủ, dù sao cô cũng đã thức suốt ngày đêm.

Việc đầu tiên cậu làm là ôm Whitney vào lòng rồi hôn một hơi thật sâu, sau khi xong thì Riley tinh nghịch liếm môi một cái.

Để lại Whitney với cái đầu trống không, đây là thứ duy nhất Riley có thể làm cho cô ấy hiện tại còn tương lai thì chắc chắn cậu sẽ cố gắng hết sức.

Riley bắt đầu suy nghĩ về tương lai khi cậu tới rước dâu thì người nhà Whitney sẽ phản ứng như thế nào? Tên con hai người sẽ là gì?

Trong lúc Riley đang suy nghĩ về việc sẽ xảy ra vào một tương lai tương đối xa xôi thì Whitney cuối cùng cũng hoàn hồn trở lại trước cuộc tấn công đầy bất nhờ của cậu.

Whitney đỏ mặt, rồi lấy hai tay liên tục đánh Riley, xong thì gục vào người cậu bắt đầu lẩm bẩm về việc kế hoạch trong tương lai của cả .

Riley thấy vậy cũng hứa với Whitney rằng năm nữa dù cô ấy không nhắc thì cậu cũng tới trước cửa nhà cầu hôn, đương nhiên nếu được thì cậu sẽ làm sớm hơn.

Nếu không thành thì trực tiếp xông vào cướp vợ luôn, Whitney nghe vậy vừa cười vừa khóc cùng ngoắc ngón tay với Riley và nói rằng nếu cậu không làm hoặc có người khác thì cô ấy sẽ đi tìm rồi xiên chết cậu.

Ngay tới lúc này thì Riley cảm nhận được nhiệt độ trong phòng bắt đầu giảm xuống tức mức đông đá, đôi mắt của Whitney thì hóa đen tuy chỉ là khoảnh khắc nhưng cậu vẫn thấy được.

Rồi Whitney bắt đầu kể về những trải nghiệm khi được làm tộc trưởng cũng như gymleader trong suốt một năm qua, tuy cực khổ nhưng nó giúp cô gần như với điều mà mình muốn.

Lúc này thì professor Oak và Blue nghe thấy động tĩnh nên chạy vào, cả hai thấy tình cảnh như thế này chỉ cười thầm dù sao tình trạng bệnh nhân vẫn là quan trọng nhất nên ngay lập tức mang Riley đi làm một bài kiểm tra toàn diện về sức khỏe.

Đương nhiên professor Oak cũng không quên dẫn Riley đến một bàn tràn ngập thức ăn để cậu bổ sung năng lượng, người bình thường đáng lý không ăn được ngay khi vừa tỉnh dậy.

Nhưng Riley lại có thân phận rất đặc thù và professor Oak biết về nó nên ông ấy cũng biết rằng cậu có thể chất như thế nào.

Sau một đợt kiểm tra toàn diện xong Blue tưởng là máy đã lâu nên hỏng gì đó vì thông số sức khỏe của Riley quá cao, cao tới mức ngang các vận động viên hàng đầu rồi.

Bây giờ Riley đã có khả năng bắt tay bo hiệp với một con Pidgey, đây cũng là giới hạn mà khoa học có thể mang con người tới hiện nay.

Trong khi Riley mới ngủ ngày loạn xong, người bình thường ngủ lâu vậy không teo cơ đã là hiếm có đây còn mạnh hơn.

Blue bắt đầu nhìn Riley với ánh mắt như trước mặt cậu là một sinh vật lạ hoặc là một dạng năng lượng mới ngang với siêu năng.

Trong khi đó thì Riley vẫn tiếp tục ăn như hổ đói, mặc kệ người đời soi mói, ở mức độ này Riley có thể dễ dàng ôm một con Larvitar nặng kg như ôm gấu bông.

Professor Oak đương nhiên là hiểu chuyện gì đang xảy ra nên không cần thiết phải kiểm tra nữa nhưng ông ấy cũng không quên hỏi về chuyện nguồn gốc của sức mạnh vô lý này.

Riley cũng biết đây là do Mew nhưng cậu không kể gì về chuyện này mà chỉ đánh nói vu vơ là mình không nhớ gì sau khi bất tỉnh.

Việc này khiến professor Oak không biết là nên thế nào dù ông cũng khá nghi ngờ về thái độ của Riley với Whitney thay đổi quá nhanh nhưng ai cũng có một bí mật nhỏ cả, tốt nhất là không nên hỏi.

Professor Oak tiếp tục hỏi Riley về những chuyện đã xảy ra, dù ông ấy đã mường tượng sơ sơ qua trong đầu nhưng có tiếng nói của người trong cuộc sẽ chắc chắn hơn.

Mắt Riley tối sầm lại, dù có trải nghiệm của rất nhiều nhân vật trong lịch sử nhưng cảm giác này vẫn cứ ăn mòn cậu mỗi khi nhắc tới chuyện này.

Sau khi thành công kể xong hết thảy, Riley bây giờ đang ôm Blue khóc kể về những kỉ niệm cậu đã dành bên gia đình và giờ cậu đã mất tất cả.

Vì là một người từng trải nên Blue chỉ có thể an ủi cậu vì cách tốt nhất để vượt qua mọi chuyện là tự mình vượt qua, phải có đủ can đảm đương đầu thì mới thực sự vượt qua được.

Professor Oak cũng xin lỗi vì đã khiến cậu phải nhớ về quá khứ, ông nghi ngờ là có một số người lợi dụng sức mạnh của các tàn tích cổ đại để điều khiển pokemon gây ra thảm họa này.

Dù sao professor Oak cũng đi qua một số di tích về những thứ vũ khí tương tự với Ultimate Weapon, đúng hơn thì chúng đều là phần của Ultimate Weapon cả.

Trước khi đi thì Samuel và Blue đều cổ vũ Riley cố gắng vượt qua quá khứ, Samuel còn hứa rằng sẽ giúp cậu một chuyện trong lĩnh vực professor rồi đưa cho cậu một số pokeNAV cá nhân.

Và professor Oak còn nói khi Riley quyết định về điều này thì hãy gọi thông qua số này để nhờ ông ấy giúp đỡ, lời hứa của professor quả là trong những thứ đáng giá nhất.

Sau khi được thả thì Riley lập tức chạy đi tìm Whitney và biết được cô ấy phải về ngay bây giờ vì chỉ còn giờ nữa là lễ khởi hành cũng là thời gian gym bắt đầu mở lại.

Hai người trao đổi số pokeNAV xong thì Riley hứa là sẽ gọi một tuần ít nhất một lần để báo cáo tình hình của cậu cho Whitney để chắc chắn không có chuyện gì xảy ra.

Cả hai ôm nhau trước mặt quản gia của gia tộc Whitney, rồi sau đó là màn chào tạm biệt của Riley dành cho cô ấy, tiếc là cả không thể ở bên cạnh nhau lâu hơn vì khoảng cách giữa giai cấp.

Whitney tuy đã mất chức tộc trưởng cũng như để mất rất nhiều nhân mạch, hơn cả là thực lực cô ấy cũng bị suy giảm nhưng trong gia tộc, Whitney chỉ còn sợ mỗi ông cô ấy nên nếu cô ấy không ngại mấy việc này thì cậu ngại làm gì?

Dù sao Whitney cũng là phú bà, có phú bà chống lưng thì ngại làm gì? Gia tộc của Whitney cho người tới đánh đập cậu ư? Xin lỗi luôn, rõ ràng Whitney leo tới ngang đây là đã quá kinh khủng rồi.

Không chỉ ép cùng thế hệ mà xa hơn, Whitney trực tiếp ép cả thế hệ của cha, mẹ, cô, dì, chú, bác căn bản thì ông của cô ấy là tộc trưởng tiền nhiệm.

người con út trong gia tộc lại ép tất cả để leo lên cái đỉnh cao nhất căn bản là nỗi ác mộng cho những đối thủ của Whitney.

Sau khi đưa tiễn Whitney xong thì cậu phóng Abra ra kiểm tra vì sau khi nhận sức mạnh từ Mew thì cậu cũng được tăng cường về mặt cảm giác.

Hiện tại đã đủ hiểu sơ về cảm xúc của pokemon, cũng đủ để hiểu ra một số từ cơ bản của pokemon dù nghe như nó là một đoạn bị cắt ở một số chỗ.

Sau một hồi bên Riley hỏi rất nhiều lần một câu, bên Abra cũng cố gắng hết sức để giải thích một câu rất nhiều lần thì cuối cùng cậu biết được cái bóng đi theo mình trong giấc mơ là Abra.

Có thể đây là hình thức ban đầu của move Dream Eater, dù move này có thể học thông qua TM nhưng không ai bán cũng như nó chỉ xuất hiện trong các cuộc đấu giá bí mật tại thế giới ngầm mà thôi.

Còn về phần thứ mà Mew nhắc tới thì Riley cảm giác nó có liên hệ gì đó với cái chìa khóa mà Nara đưa cho cậu, ngoài nó ra thì cậu thực sự không biết gì hơn.

Hơn cả là trong nhà của Riley có duy nhất cái tầng hầm ẩn là cậu vẫn chưa vào, đó là nơi sâu nhất của căn nhà tầng hầm bên trong tầng hầm.

Thứ nhất là Riley lúc đó không có khóa, thứ hai là Nara luôn xuất hiện đằng sau cốc đầu cậu một cái rồi luôn miệng nói chưa tới lúc.

Lúc đó Riley cũng khá oán trách người bố của mình, nhưng hiện tại theo lời Mew thì nó là căn cơ của gia tộc nên việc Nara không cho cậu tiếp xúc quá sớm cũng dễ hiểu.

P/s: League cuối cùng trong năm là Galar cũng là vào tháng , sau khi kết thúc vào ngày tháng xong thì tất cả mọi gym đều được nghỉ cho tới ngày khởi hành.

Mà hình như ta viết tình cảm xến và hơi nhanh:v..

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio