Edit + Beta: Vịt
Từ Tư Miểu lộ ra ánh mắt khinh miệt, nói: "Bỏ tay xuống."
Hàn Huấn thả tay xuống, Từ Tư Miểu quyết đoán đóng cửa sổ, quay đầu xe, săm lốp xe đua ma sát với mặt đất xoẹt mạnh, giẫm chân ga, xe vọt ra ngoài tốc độ cao, rất nhanh biến mất bóng dáng.
Hàn Huấn xác định, đây tuyệt đối không phải xấu hổ đến mức chạy trối chết.
Nhìn bộ dạng khinh thường của Từ tổng, hẳn là đang khinh cậu không biết tự lượng sức mình, ăn bát nhìn nồi, không hổ là gay.
Hàn Huấn bị tưởng tượng của mình chọc cười, Từ Tư Miểu thoạt nhìn tâm tư sâu, đôi khi suy nghĩ rất dễ hiểu.
Thật quá tốt.
Cậu bình tĩnh quay lại ghế lái, giống như thở phào nghĩ: Nếu Từ Tư Miểu phản đối, vậy mình cũng không cần miễn cưỡng bản thân viết phim tình cảm.
Bởi vì thật sự không viết được.
Biên kịch chuyên nghiệp cũng có nhược điểm, Hàn Huấn quyết định tiếp nhận không hoàn mỹ của mình.
Hàn Huấn cũng không lái nhanh, cậu chậm rãi lái xe về biệt thự.
Xe đua của Từ Tư Miểu an tĩnh đỗ ở gara, xem ra vị kim chủ này, một đường bão táp, không phải đi hưởng thụ cuộc sống mà là về ngủ.
Cậu đi ra gara, đi lòng vòng quanh biệt thự, ngẩng đầu thấy phòng Từ Tư Miểu sáng đèn.
Hàn Huấn không cách nào xác định thái độ của Từ Tư Miểu, chỉ cảm thấy mình chủ động từ bỏ kịch bản tình cảm hình như không tốt lắm.
Từ Tư Miểu vì kịch bản này, ý tốt giới thiệu bạn cho cậu, nhưng cậu thật sự không có cảm giác, hoàn toàn không lĩnh hội được tim đập nhanh trong miêu tả yêu đương, xoắn xuýt vô cùng, lo trước lo sau.
Mạnh Hiên Kỳ là một thính giả tốt, cũng là một nhà giảng thuật tốt, lúc bọn cậu ở chung, trong đầu Hàn Huấn đều là suy nghĩ lấy tư liệu, nếu như không phải không mang theo notebook, cậu nhất định sẽ viết tại chỗ, nhân lúc còn nóng khởi công.
Hàn Huấn sống rất rõ ràng, cậu sẽ không già mồm cãi láo nói mình là thiếu thốn tình cảm, càng sẽ không tận lực nói thích ai.
Cậu chỉ thành thực cho rằng: Từ Tư Miểu có thể cho cậu linh cảm《Trái tim mỹ vị》, nói không chừng cũng có thể cho cậu cảm xúc phim tình cảm.
Dù sao cũng là nhân sĩ thành công anh tuấn đẹp trai có tiền tự tin, dựa vào khuôn mặt người gặp người thích, dẫn tới chụp ảnh chung tập thể ở tượng voi trắng trong sở thú, Từ Tư Miểu đều là nam chính hoàn mỹ vô khuyết của phim tình cảm.
Hàn Huấn cầm lấy hộp quà buổi chiều đã mua, mang theo áy náy đến trước cửa phòng Từ Tư Miểu.
Cậu nghĩ lại, chẳng lẽ là mình nói tới mức cảm giác lợi dụng quá mạnh, chọc đại kim chủ ngạo mạn này tức giận?
Lấy thân phận của Từ Tư Miểu, cho tới bây giờ chỉ có anh lợi dụng người khác, vẫn chưa có người nào dám lợi dụng anh.
Hàn Huấn gõ gõ cửa, không có trả lời.
Quả nhiên là tức giận, nếu không dựa theo tính cách Từ Tư Miểu, cho dù hai tay không rảnh, cũng sẽ nói "Vào đi".
Hàn Huấn lập tức gập ngón trỏ, nhanh chóng gõ cửa tới tấp, tiếp cộc cộc phiền giống như chim gõ kiến.
Từ Tư Miểu hơi nước đầy người, giọt nước trên lọn tóc rơi vào áo ngủ, lỏng lẻo vẫn chưa kịp buộc lại, mở rộng ra một mảng lồng ngực màu mật ong, theo hô hấp tức giận của anh phập phồng.
Anh còn đang tắm, thằng cha này điên cuồng gõ cửa là hôm nay hẹn hò sướng rồi đến đòi đánh sao!
Cho dù tắm nước nóng, cũng không làm tan được lãnh mạc băng sương trên mặt Từ Tư Miểu.
Cằm Từ Tư Miểu khẽ nhếch, hỏi: "Làm gì?"
"Tôi cảm thấy anh chắc là sẽ thích cái này, cho nên mua về tặng anh. Từ tổng, đề nghị lúc trước của tôi, anh có phải đã bác bỏ hay không, vậy tôi không viết kịch bản tình cảm nữa, đi viết vườn trường —"
"Rầm!"
Cửa phẫn nộ đóng lại trước mặt Hàn Huấn, Từ Tư Miểu còn không quên lấy đi hộp quà trong tay Hàn Huấn.
Hàn Huấn:......
Cho nên rốt cục có phải không đây?
Từ Tư Miểu đóng cửa lại liền mở hộp, anh thề, đây tuyệt đối không phải khẩn cấp, mà là xem xem Hàn Huấn cầm cái gì đến lấy lệ anh.
Yêu đương? Từ Tư Miểu cảm thấy Hàn Huấn đáng ghét, biết rõ mình theo dõi cả ngày, còn không vạch trần, thân mật chơi lãng mạn với Mạnh Hiên Kỳ. Sau khi xong rồi còn xin anh nói yêu đương.
Người này lợi hại như vậy, sao không mời anh đến P chứ!
Anh mở hộp nhỏ trên tay ra, bên trong chính là voi trắng của sở thú, mũi dài của nó giương lên, đứng trong hồ Hứa Nguyện, khí chất đáng yêu.
Từ Tư Miểu nhìn chằm chằm mắt tròn nhỏ của voi trắng, không biết điểm nào của vật này chọc anh thích.
Anh ở vườn thú thoạt nhìn vui lắm à?! Vui chính là tên gay này đó.
Anh ghét kiểu hành động mình chơi vui liền đoán lung tung anh cũng chơi vui.
Có thể nói cả ngày hôm nay, tâm tình của Từ Tư Miểu không dễ chịu.
Từ Tư Miểu vốn hăng hái bừng bừng chuẩn bị nhìn Hàn Huấn tẻ nhạt, tính của biên kịch nhỏ anh rất hiểu, trước giờ không thích phản ứng người khác, đối tượng xem mắt đích thân lựa chọn thì sao, chắc là ăn cơm xong liền ngoan ngoãn tạm biệt, chuẩn bị về dập đầu chết với kịch bản tình cảm vĩnh viễn không đạt chuẩn kia.
Nhưng, Hàn Huấn rất vui, Mạnh Hiên Kỳ rất vui, Từ Tư Miểu uất ức.
Anh đã định nghe Hàn Huấn cao quý lãnh diễm oán giận người, không biết nhìn ánh mắt người khác, bình thường ở trước mặt anh lớn lối không chút kiêng kỵ, thả ra cắn loạn nhất định có thể mang đến vui vẻ gấp bội cho anh.
Kết quả, Từ Tư Miểu không vui quay về biệt thự, còn không vui nhận được một con voi trắng siêu đáng ghét.
Xoắn xuýt hồi lâu giữa ném vào thùng rác và miễn cưỡng nhận, Từ Tư Miểu rốt cục nhận mệnh đặt con voi trắng ở đầu giường.
Đây là đồ mà Hàn Huấn dùng tiền mình cho để mua, đương nhiên là của mình, sao phải ném, lãng phí.
Cả đêm, Từ Tư Miểu nắm trên giường suy nghĩ, mặc dù đề nghị giới thiệu bạn gay cho Hàn Huấn là anh, nhưng tại sao trong lòng khó chịu cũng là anh.
Từ Tư Miểu quy tất cả dị thường là dục chiếm hữu kỳ diệu của hội chứng kim chủ.
Giống như tốn tiền mua một con mèo tính cách kiêu ngạo, bình thường lạnh nhạt vô tình cách xa anh, đến trong ngực của người ngoài, lại ôn nhu nghe theo kêu meow meow cầu vuốt ve.
Đổi thành trước kia, anh đã bóp chết mèo.
Nhưng vừa nghĩ tới Hàn Huấn, đáy lòng liền sẽ dâng lên một trận rầu rĩ, đừng nói chi là ra tay với Hàn Huấn.
Mẹ đã từng nói một câu Từ Tư Miểu cực kỳ không ủng hộ.
Bà nói: Một mình lâu sẽ cô đơn.
Cho nên bà chấp nhận Adrian, cho dù trong lòng không thích người đàn ông này, bà vẫn ở bên Adrian.
Từ Tư Miểu chưa bao giờ cảm giác mình sẽ cô đơn, sau khi nhận thấy Hàn Huấn có thể đối xử dịu dàng với người khác, thậm chí trở thành vật sở hữu của người khác, chân thực cảm nhận được loại tình cảm khó có thể miêu tả này.
Cho nên, anh giận.
Anh sẽ bởi vì Hàn Huấn yêu đương cảm thấy cô đơn, nhưng anh ở trong mắt Hàn Huấn, quả thực chính là một lốp dự phòng dùng tốt.
Gọi thì đến, vẫy thì đi, chỉ cần Hàn Huấn cần, anh nên ở bên cạnh?
Cái này liên quan đến tôn nghiêm của đàn ông, Từ Tư Miểu sẽ không tùy tiện thỏa hiệp.
Từ Tư Miểu tâm tình không quá vui, lúc xuống tầng vẫn quần áo chỉnh tề, quay trở lại công tử ưu nhã và thong dong bình thường của anh, không chút nhìn ra tối qua mất ngủ.
Đáng tiếc, không có nụ cười.
Đi tới phòng khách, có thể nhìn thấy sách nghiên cứu, tài liệu tham khảo xếp lộn xộn, mà Hàn Huấn chuyên chú ngồi trước máy tính cố gắng phấn đấu.
Từ Tư Miểu cược, Hàn Huấn viết kịch bản tình cảm tuyệt đối tốc độ tay không nhanh như vậy.
Chỉ nhìn nụ cười nhàn nhạt trên khuôn mặt tái nhợt của Hàn Huấn, biết ngay cậu khả năng đang viết kịch bản Mạnh Hiên Kỳ đóng vai chính.
"Từ tổng, chào buổi sáng." Hàn Huấn bình thường đắm chìm trong sáng tác kịch bản, căn bản sẽ không nhìn Từ Tư Miểu thêm một cái, nhất thời dừng công việc, cho Từ Tư Miểu một khuôn mặt tươi cười nịnh nọt.
Từ Tư Miểu cười lạnh một tiếng, nói: "Thầy Hàn sớm." (Hàn lão sư sớm)
Bốn chữ, lập tức khiến Hàn Huấn ý thức được kim chủ đại nhân tức chưa tan.
Cậu có chút không biết mở miệng thế nào, dường như nói gì cũng sai.
Cho nên, cậu quyết định nói thật.
Hàn Huấn đứng lên, có chút áy náy đút tay trong túi quần, nói: "Từ tổng, tôi tối qua sâu sắc nghĩ lại sai lầm của tôi, đúng là sau khi hẹn hò với người ta phát hiện không có cảm giác yêu đương, không nên trực tiếp yêu cầu ngài phối hợp với tôi. Tôi chấp nhất với kịch bản có chút điên rồ, không nghĩ đến cảm thụ của ngài, tôi chân thành xin lỗi, rất xin lỗi."
Cậu thề, đây là câu xin lỗi khó khăn nhất mà cậu từng nói.
Bởi vì hơi không chú ý, Từ Tư Miểu liền sẽ cười lạnh châm chọc cậu.
"Cậu còn biết nhận lỗi?" Từ Tư Miểu nhìn bộ dáng câu nệ của cậu, trong lòng khó chịu vô cùng, thái độ này của Hàn Huấn, anh căn bản không cách nào không chấp nhận xin lỗi.
Nói cho cùng, vẫn là mình hẹp hòi, vừa so sánh như vậy, mình hình như càng thêm nhỏ mọn.
"Tôi sai rồi, Từ tổng."
"Xin lỗi không phải dựa vào miệng nói." Từ Tư Miểu chiếm hết thượng phong, rốt cục kiêu ngạo trở lại.
"Con voi trắng nhỏ tối qua......"
Cậu ta còn có mặt mũi nhắc đến voi trắng!
Trong mắt Từ Tư Miểu băng sương vạn dặm, ánh mắt hung ác, Hàn Huấn ngoan ngoãn ngậm họng.
Cậu còn tưởng Từ Tư Miểu sẽ thích món quà nhỏ chuyên dụng nói xin lỗi chứ, cái nhìn giận dữ lúc nãy, suýt nữa hết kịch toàn bộ.
Nói xin lỗi không dựa vào miệng nói, vậy thì phải dựa vào người làm.
Hàn Huấn vô cùng nghe theo nói: "Từ tổng ngài nói đi, làm sao có thể tha thứ cho tôi, tôi nhất định làm theo."
"Trước khi viết được kịch bản tình cảm, không được viết kịch bản vườn trường gì đó."
Từ Tư Miểu vừa nói, Hàn Huấn liền cau mày.
"Có thể đổi yêu cầu không?"
Từ Tư Miểu hết sức không vui, ngữ khí hung tợn, "Cậu còn dám nói điều kiện?"
Không dám.
Hàn Huấn sợ Từ Tư Miểu lửa giận ngút trời phá giường cậu, buổi tối để cậu trần truồng làm ấm giường.
"Vâng." Hàn Huấn thở dài một tiếng, "Vậy tôi tiếp tục chỉnh sửa nơi làm việc thăng chức yêu đương lúc trước nhé."
Từ Tư Miểu nhớ tới kịch bản kia, trong lòng tràn đầy ghét bỏ, "Nát vậy cậu cũng không sợ vỡ chiêu bài."
Kể từ khi Từ tổng biết xem kịch bản, càng ngày càng không dễ lừa nữa.
Hàn Huấn nhún nhún vai, không sao cả nói: "Tôi có chiêu bài gì có thể vỡ được, quay phim tình cảm, tôi còn có《Toàn vũ hành gia》《Thần hôn tuyến bộ thủ》......"
Từ Tư Miểu cắt đứt cậu, "Được rồi đừng đếm nữa, cậu vẫn chưa giành lại quyền tác giả."
"Tôi sẽ giành lại." Hàn Huấn tự tin nói xong, lại tiếc nuối bổ sung, "Cơ mà...... chắc là phải chờ đến khi phim tình cảm quay xong mới chờ được tố tụng kết thúc."
Từ Tư Miểu dặn dò bản thân không được mềm lòng, đáng tiếc, vừa nhìn vẻ mặt tiếc nuối của cậu, lại không đành lòng.
Tố tụng đạo văn tốn thời gian, mặc dù ủy thác toàn quyền cho luật sư tinh anh trong giới, quá trình chờ đợi kết quả mới là dày vò nhất.
Thẳng nam muốn đội trời đạp đất, không thể ỷ thế bắt nạt tiểu gay tâm tư tinh tế.
Từ Tư Miểu sắp bị thiện giải nhân ý của mình làm cảm động, câu lên nụ cườ nhàn nhạt, cả người tràn đầy đắc ý nói: "Yêu đương với cậu đúng không, vậy cậu van xin tôi."
Từ Tư Miểu cười, trong lòng Hàn Huấn liền nhẹ nhõm.
Cậu cố gắng biểu hiện thành ý của mình, nói: "Van xin ngài, Từ tổng, đây là thỉnh cầu duy nhất trong cuộc đời tôi."
Họ tên: Từ Tư Miểu
Tuổi:
Giới tính: nam
Lý lịch sơ lược: Mẫu giáo học ở mầm non song ngữ quốc tế Rainbow
Tiểu học học ở tiểu học song ngữ quốc tế Hồ Triêu
Trung học học ở Trung học Harrow của Anh
Đại học học ở đại học Cambridge của Anh
Nghiên cứu sinh học ở đại học Cambridge của Anh
(Trong mấy trường kể trên trừ trường Hồ Triêu ra thì đều có thật, trường Harrow với Cambridge thì quá nổi rồi, còn trường Rainbow tui tra trên baidu cũng có luôn, chỉ là không biết có phải trường dành cho nhà giàu hay không thôi)
Sở thích: rượu brandy, whisky, khinh khí cầu.
Viết xuống khinh khí cầu, Hàn Huấn tò mò hỏi: "Khinh khí cầu này chính là khinh khí cầu trên không m mà anh siêu chấp nhất đó sao?"
"Ừ, đúng." Từ Tư Miểu nhìn thông tin của mình, đột nhiên cảm giác được quen mắt.
Thứ này, không phải form tài liệu trong album ảnh xem mắt lần trước cho Hàn Huấn?
Từ Tư Miểu nói: "Cậu đây là yêu đương hay là làm điều tra bối cảnh?!"
Hàn Huấn viết note phía sau khinh khí cầu, cúi đầu nói: "Hiểu rõ nhau, là bước đầu tiên của yêu đương."
"Vậy bước thứ hai?"
"...... Ăn cơm xem phim, về phòng ngủ."
Cái đó có gì khác với bọn họ bình thường cùng làm?
Từ Tư Miểu cảm giác mình bị miễn cưỡng, "Ánh đèn lãng mạn thổ lộ trên không của tôi đâu? Cậu cầu xin tôi yêu đương với cậu, chính là đứng ở cổng trường người khác nói một câu, rồi tặng tôi một thứ to bằng lòng bàn tay?"
Hàn Huấn đã bắt đầu cảm thấy Từ Tư Miểu phiền phức, yêu cầu yêu đương như vậy, cậu có thể sẽ lựa chọn chết.
Cậu nói: "Tôi cảm thấy không phù hợp với chúng ta lắm, đều là người lớn, không cần làm nhiều nghi thức như vậy."
"Cảm giác nghi thức cậu cũng không chuẩn bị, còn yêu đương quái gì. Tôi đã bỏ họp giám đốc thường kỳ, ở đây tìm linh cảm giúp cậu, cậu không phối hợp như vậy, có phải không muốn viết kịch bản tình cảm không."
Tốt, rất tốt, Từ Tư Miểu hoàn mỹ biểu hiện ra dáng vẻ bị ép yêu dương, Hàn Huấn cảm giác mình có chút cảm giác yêu đương rồi, loại cảm giác yêu đương nhanh chóng muốn chia tay.
Trong lòng Hàn Huấn đã cầm bút viết Từ Tư Miểu chết ở khúc mở đầu kịch bản tình cảm, viết nam chính giết chết người yêu cũ cưỡng ép bạn gái, để tạo ra chứng cứ không có ở hiện trường, lôi kéo cấp dưới của mình, tạo ra tình yêu lãng mạn tràn đầy lừa dối.
Phi thường hoàn mỹ.
Hàn Huấn cảm giác yêu đương mười phần, cười hỏi: "Từ tổng thích cái nào, tôi đi chuẩn bị?"
Hàn Huấn ngoan ngoãn nghe lời như vậy, Từ Tư Miểu thoải mái, "Trước tiên bắt đầu từ tỏ tình trên không m căn bản nhất, cậu đã thổ lộ cũng coi như thổ lộ? Có bản lĩnh viết vào kịch bản, xem xem đạo diễn sẽ cười chết cậu không."
"...... Từ tổng, anh thích trên không m cỡ nào."
"Siêu thích."
Vì trên không m mà Từ Tư Miểu siêu thích, Hàn Huấn đặc biệt liên hệ với công ty có hạng mục khinh khí cầu, hẹn thời gian.
Nhưng đến hiện trường, đối mặt với hành trình trên không mà mình siêu thích, Từ Tư Miểu hoàn toàn không có cảm giác hưng phấn, vẻ mặt hờ hững.
Hàn Huấn cũng vẻ mặt lạnh nhạt nhìn anh.
Hai thằng cha ngạo mạn tới hững hờ, không nói một câu, bề ngoài loại đẹp trai, nhân viên khinh khí cầu không dám lên tiếng đến gần nói chuyện.
Đến ngồi khinh khí cầu không phải tình nhân, chính là gia đình đông đủ, các vị khách vẻ mặt tươi cười tràn đầy mong đợi.
Hai vị này, vẻ mặt nghiêm túc giống như đi chấp hành nhiệm vụ đặc biệt vậy, tùy thời có thể từ trên cao nhảy vọt xuống, làm một trận đại cứu viện tuyệt mệnh.
Làm xong công tác kiểm tra khinh khí cầu, người điều khiển sẽ đi lên khinh khí cầu, kết quả rào chắn cửa còn chưa mở ra, đã bị Từ Tư Miểu từ chối.
"Tôi có giấy phép điều khiển khinh khí cầu." Từ Tư Miểu lấy ra giấy chứng nhận của mình, nói, "Chứng nhận thế chấp cho anh, tôi thao tác."
Ngay cả giấy phép cũng có, Từ Tư Miểu quả nhiên là siêu thích.
Bay lên không trung, quan sát cảnh sắc lộ vẻ nhỏ bé phía dưới, Hàn Huấn đã quen ngồi máy bay, vẫn cảm thấy trải nghiệm độc đáo như vậy tràn đầy mới lạ.
Khinh khí cầu dùng để chơi không thể bay quá cao, ở khu phong cảnh thung lũng mênh mông này, cùng lắm cách mặt đất - trăm mét.
Mặc dù không phải là trên cao m, đã là khinh khí cầu tốt nhất mà biên kịch nhỏ dốc toàn lực có thể tìm được.
Từ Tư Miểu khoan dung đại lượng lựa chọn tha thứ, tùy ý khinh khí cầu chậm chạp lơ lửng, quay đầu nhìn Hàn Huấn đã vui vẻ đắm chìm trong phi hành khinh khí cầu, lấy điện thoại ra chụp hình tài liệu, bất đắc dĩ nói: "Cậu sinh ra đã hưởng thụ rồi nhỉ?"
Hàn Huấn cười nói: "Vẫn là Từ tổng chiều tôi, nếu không tôi đâu có cơ hội."
Vẫn là Hàn Huấn hiểu nhìn sắc mặt, từng câu nói an ủi đến ngực Từ Tư Miểu như vậy vừa mắt.
Từ Tư Miểu hít sâu không khí hơi lạnh trên không, nói: "Sự lãng mạn của đàn ông, trước giờ là trời cao biển rộng sa mạc đỉnh núi. Ở nơi thế này nhận được tỏ tình, không có người đàn ông nào sẽ không cảm động."
Hàn Huấn nghĩ thầm, thổ lộ trên cao không phải đều là độc quyền của tổng tài bá đạo, nữ chính chỉ cần chờ oa oa oa thật lãng mạn quá, ngồi không hưởng lộc sao.
Cơ mà, nghe ý của Từ Tư Miểu, ngồi không hưởng lộc biến thành tổng tài bá đạo.
Hàn Huấn cười đến ôn nhu, trong ánh mắt mong chờ của Từ Tư Miểu, nói: "Em thích anh."
"Anh cũng thích em."
Nói xong, Từ Tư Miểu không nhịn được sung sướng bật cười.
(Chưa thấy màn tỏ tình nào mà tui cười ị như này =))))))))))))
Hai tên đàn ông, nói thích đến là hư tình giả ý, vẻ mặt lại vô cùng đồng đều, giống như vì hoàn thành nhiệm vụ gì đó, nói ra khỏi miệng liền thoải mái, cười đến không kìm được.
Anh và Hàn Huấn ở chung, vẫn luôn hết sức thoải mái, không hề cấp bách muốn làm gì đó, cực kỳ hưởng thụ thời gian nhàn nhã hiếm có.
Khinh khí cầu chậm rãi đu đưa giữa không trung, Hàn Huấn ở độ cao m, linh hồn được gột rửa.
Ngay cả nhìn Từ Tư Miểu cũng thuận mắt.
Mặc dù Hàn Huấn không có cảm nhận được cảm giác yêu đương thần kỳ của nai con đi loạn, Hàn Huấn đã từ trên người Từ Tư Miểu khai thác được sự ngớ ngẩn mà nam chính phim tình cảm nên có.
Motif bình thường không cách nào thỏa mãn nhu cầu của Từ tổng đối với phim tình cảm, Hàn Huấn không để ý kiếm tẩu thiên phong, làm một trận sáng tác điên cuồng không làm chết thì sẽ chết.
Viết ngay một nhân vật chính giống Từ Tư Miểu.
Cao lớn đẹp trai anh tuấn, cả người lãng mạn tình cảm, khinh thường người bình thường những thứ tầm thường, cuối cùng trầm mê vào khinh khí cầu không thể tự kềm chế.
Hàn Huấn nhìn con ngươi màu hổ phách xinh đẹp của Từ Tư Miểu, cảm thấy thằng cha này toàn thân là kịch, quả nhiên là nàng thơ linh cảm của cậu.
"Từ tổng, tôi nghĩ xong kịch bản tình cảm rồi. Tôi tin lần này nhất định có thể khiến anh vừa ý."
Cũng khiến tất cả đạo diễn vừa ý.
Từ Tư Miểu cười đến là tuấn lãng, ánh mắt tán dương nói: "Không hổ là thầy Hàn, lần này tôi giúp cậu nhiều vậy, tôi muốn làm nam chính."
Hàn Huấn lắc đầu, "Nữ chính."
"Nam chính!"
"Nữ chính."
Từ Tư Miểu trong nháy mắt thu lại nụ cười, sắc mặt âm trầm, ngữ khí uy hiếp nói: "Hàn Huấn, tôi là người sở hữu Ảnh thị Angus, CEO của đầu tư Roth, còn là người thao tác khinh khí cầu này, cậu nếu không để tôi làm nam chính, tôi lập tức đưa cậu lên trời, chúng ta đồng quy vu tận!"
Mặc dù ấu trĩ cực kỳ, Từ Tư Miểu mà cậu quen đã quay về rồi.
"OK, nam chính." Biên kịch chuyên nghiệp hữu cầu tất ứng, đã suy nghĩ kỹ trọng yếu của nội dung phim, Hàn Huấn không sợ không cách nào thỏa mãn yêu cầu của Từ tổng.
Nam chính thì nam chính, cậu gấp rút muốn nhìn bộ dạng kinh ngạc của Từ Tư Miểu sau khi nhìn thấy kịch bản.