Bọn họ không nhắc tới chắc Dụ Diên cũng quên mất tiêu, không ngờ cái này còn được nhắc lại.
Dụ Diên nói: "Nhưng mà..."
Lộ Lộ vui vẻ: "Đúng vậy đúng vậy! Đợt đó Chuối Tiêu xanh mét mặt luôn ha ha ha, còn vịt chết mạnh miệng, nói mình chưa từng nói Dụ Diên hack, để khán giả không nghĩ là mình phát tán, lúc đó xem mà tôi thoải mái biết bao nhiêu, chỉ hận không thể chạy qua spam sao cho Dụ Diên!"
Dụ Diên: "Không cần đâu..."
Đoàn Đoàn: "Nói vậy là quản trị viên vẫn còn thường xuyên ngồi ở live tiểu Diên?"
Dụ Diên: "Không phải em..."
"Đúng, còn ra tay khóa nhiều người!" Lộ Lộ nói rất dứt khoát, "Hậu đài tiểu Diên lợi hại quá nha!"
Dụ Diên: "Em không có..."
"Cưng yên tâm, chúng ta sẽ không xem thường cưng." Bao Đoàn nói, "Đây là ưu thế rất lớn nha! Giờ chị phải nịnh em cho thật tốt để sau này chẳng may có người hãm hại, thì em phải ra mặt bảo vệ chị đấy."
Dụ Diên có trăm miệng cũng không thể bào chữa, khóc không ra nước mắt.
Sau khi voice chat kết thúc, Dương Dương còn gửi qua lời mời kết bạn, Dụ Diên nhìn chằm chằm lời mời hồi lâu, cũng không biết nên đồng ý hay từ chối mới tốt, cậu chỉ sợ hắn cũng nghĩ cậu có hậu đài, đặc biệt chạy tới cầu viện...Chẳng phải sẽ khó xử lắm sao.
Cũng may sau khi xác nhận thì hắn cũng chỉ hỏi thăm cậu đôi câu, không nói gì thêm.
Tắt QQ, Dụ Diên lại quay về weibo lướt xem, dưới thông báo weibo chính thức đang chia làm hai phe, một phe là fans Chuối Tiêu, đang không ngừng gáy to, cằm sắp hất cao lên tận trời, phe còn lại lại gào to "Star TV đen không tháy đáy", bày tỏ không tin phán quyến này, yêu cầu quan phương đưa ra chứng cứ kiểm tra.
Xem ra đến bây giờ, thế lực hai bên ngang nhau. Xem thái độ quan phương lần này, chắc cũng không có ý bàn tới chuyện này nữa.
Dụ Diên thở dài.
Nếu đúng như lời Dương Dương từng nói, Chuối Tiêu ở nhánh này một tay che trời, còn có hậu đài vững chắc, nắm chắc giải thưởng streamer hay nhất hằng năm...Vậy thì % Lão Thử cũng gần như vậy.
Vậy kế hoạch nâng đỡ streamer cùng Vua Sát Nhân cũng kiểu không thấy đáy rồi.
Tuy bản thân cậu không có hi vọng gì lớn với giải thưởng, nhưng sau khi đã biết rồi thì vẫn có chút khó chịu.
Có điều thế giới này chính là vậy, trước giờ không có gì công bằng, cậu quá rõ ràng.
Chỉ là mỗi lần gặp phải chuyện như vậy, vẫn cảm thấy không cam lòng cùng không phục.
Bỏ đi,
Dụ Diên tiện tạy đặt điện thoại qua bên gối, kéo chăn trùm đầu, nhắm mắt ép mình ngủ.
Hai phút sau, chăn bị kéo phắt ra, Dụ Diên vươn người dậy, lần nữa cầm điện thoại lên mở wechat.
Trò chuyện ưu tiên còn dừng lại ở ngày hôm qua, là cậu gửi qua một câu "được, vậy lần sau nhé", đến giờ vẫn chưa được rep.
Một tuần qua không cùng chơi game, đến nói chuyện cũng ít đi.
Mở khung chat ra, đang định nhắn một câu, trên khung đột nhiên biến đổi – –
[Đối phương đang nhập nội dung.]
Dụ Diên mở to mắt, ngón tay dừng lại ở icon, yên lặng chờ.
Hai phút trôi qua.
Năm phút trôi qua.
Mười phút...
Dụ Diên chịu hết nổi, cảm thấy bồn chồn, không chút nghĩ ngời mở khung chat – –
Dụ Diên:?
Người nọ gần như rep ngay sau đó.
:?
Dụ Diên: Ngài còn đang bận sao?
: Hết bận rồi.
Dụ Diên không ngừng cố gắng, hỏi: Vậy mai cùng chơi game chứ?
Người đầu kia chần chừ hồi lâu, mới rep: Chắc không rảnh rồi.
Lại bị từ chối.
Dụ Diên thở dài, rep: Ừm.
: Sao còn chưa ngủ?
Dụ Diên: Vậy giờ ngủ.
: Ừm.
Dụ Diên: Chờ chút.
:?
Dụ Diên: Nếu ngài còn chưa ngủ...tôi có thể xem mèo không?
:...
Nhìn hàng dấu chấm này, đáy lòng Dụ Diên lặng đi, đánh chữ chậm rì: Không được cũng không sao.
Còn chưa gửi đi, giao diện điện thoại nhảy ra yêu cầu mời trò chuyện video.
Dụ Diên lấy lại tinh thần, mau chóng ấn nghe.
Một gương mặt mèo to lớn lọt vào, Diên Diên chớp đôi mắt to tròn, cứ dùng cái đầu dụi điện thoại.
"Đừng dụi." Giọng người đàn ông trầm thấp nặng nề, còn mang chút khàn khàn, giọng điệu bất đắc dĩ, "Mèo ngốc."
Dụ Diên vừa nhìn thấy cảnh này xong thì nỗi buồn xiu xíu chớp mắt được chữa trị.
Cậu nhìn chằm chằm mèo con, nỗ lực từ góc trống quanh mèo con nhìn trộm được chủ nhân của nó.
Trong lúc cậu đang gian nan nhìn trộm, người đối diện cũng đang nhìn cậu.
Ánh đèn rất mờ, chỉ bật một cái đèn ngủ, bóng tối phủ lên mặt anh, làm ngũ quan hiện rõ góc cạnh.
Trên người vẫn là áo thun, bởi vì vừa chui từ trong chăn ra, mà cổ áo hơi xộc xệch, từ góc độ này nhìn vào, có thể nhìn rõ đường nét xương quai xanh cao cao lộ ra.
Thật sự tuần qua Dịch Sâm rất bận, bàn chuyện hạng mục mấy tháng tiếp theo đến giờ mới xem như gần xong, bởi vì có hai mục cùng tiến hành, mà chỉ sáu ngày qua anh đã phải chạy tới chạy lui bốn chuyến, họp từ vấn đề này sang vấn đề khác, mà anh cũng chỉ vừa về đến nhà, tắm còn chưa kịp tắm, thì tin nhắn tiểu streamer tới.
Anh khẽ gãi cằm mèo con, hỏi: "Sao không nói gì, ngốc rồi?"
Dụ Diên tỉnh táo lại: "À, không có, không ngốc."
Này còn không phải ngốc?
Dịch Sâm khẽ cười một tiếng, hỏi cậu: "Không phải nghỉ live sớm rồi sao, sao giờ còn chưa ngủ?"
Dụ Diên nói thật: "Vừa chat voice xong, đang định đi ngủ. Sau lại đột nhiên...muốn xem mèo chút."
"Voice chat?" Dịch Sâm nhướng mày, động tác đùa mèo ngừng lại, "Cùng ai?"
"Mấy chị Đoàn Đoàn."
Dịch Sâm liếc mắt nhìn đồng hồ, đã hơn mười hai giờ khuya rồi.
Muộn thế này còn voice chat với người khác?
Mèo còn đột nhiên kêu "meow~", nhân lúc chủ nhân buông tay, thì xoay thân nhảy xuống.
Dụ Diên vốn còn đang nhìn xung quanh, giờ không có vật chắn, lại càng nhìn rõ ràng hơn.
Cũng giống như trước, quần trắng quần đen, mà áo sơ mí có hơi nhăn chút, lộ mặt khóa thắt lưng in nhãn hiệu hãng nào đó.
Tư thế anh ngồi tùy ý, quần tây ôm sát đôi chân, mà Dụ Diên lại liếc liếc phải nơi nào đó ùng lên bất thường.
"..."
Thật sự cậu không hề cố ý, mà ở góc độ này thật sự quá phạm tội.
Đôi tai hơi hơi nóng lên, mau chóng dời tầm mắt.
Dịch Sâm khom lưng, giơ bàn tay chụp tới, bắt được mèo con đang tháo chạy trở về: "Mèo ngốc, chạy nữa là lạc."
Mèo con như nghe hiểu, tức khắc ngoan ngoãn ngồi im.
"Nó thật ngoan." Dụ Diên hỏi, "Tính mang đi triệt sản chứ?"
"Cái này cần hỏi nó." Dịch Sâm dùng ngón cái nâng cằm nó lên, hỏi: "Mèo ngốc, có muốn ra ngoài tìm mèo cái không?"
Mèo con hoàn toàn không biết hai người này đang thảo luận đại sự cuộc đời nó, một chút động đậy cũng không có, Dụ Diên nhìn cười, theo bản năng há miệng nói: "Mèo, muốn tìm."
Dịch Sâm lặng im: "..."
"Nó chỉ là mèo, ngài đừng bắt nạt nó không biết nói chuyện." Dụ Diên nói, "Tôi đáp thay cho nó."
Dịch Sâm hạ mắt nhìn người trong video, giơ tay xoa nhẹ đầu nó hai lần.
"...Muốn tìm?" Anh nói, "Mai sẽ mang đi triệt." [:D??? Chơi vậy ai a.]
"..." Vậy ngài vừa hỏi nó làm gì.
Thấy người ta không có biểu cảm gì, Dịch Sâm cười cười, lúc này mới nói nghiêm túc: "Tôi rất bận rộn, nuôi một mình nó là đủ rồi, không có sức lại đi nuôi thêm con cháu của nó."
Lại hàn huyên một lúc, lúc tắt voice chat Dụ Diên mới phát hiện bọn họ nói chuyện vừa đủ nửa tiếng.
Nhưng nếu cậu muốn nói thêm gì đó, trong thời gian ngắn thật sự không nghĩ ra cái gì để nói.
Cậu mở trang web video được đánh dấu trang nào đó, chọn video thường xem trước khi ngủ, mở trang cá nhân PO video.
Quả nhiên, tập ba [tiểu streamer cũng ông chủ lớn] đã có.
Thật là một chủ PO có lương tâm, trong lúc tải video mới xuống, Dụ Diên thoải mái tặng mấy quà nhỏ cho chủ PO.
Dịch Sâm tắt voice chat, tùy ý đặt điện thoại lên bàn, ôm mèo ra ngoài.
Vừa ra khỏi cửa phòng, thì đụng phải Dịch Nhiễm vừa từ bên ngoài trở về.
"Anh, anh còn chưa ngủ à?" Dịch Nhiễm tiến tới, sờ sờ cằm mèo.
"Ngài mai em mang con mèo ngốc này đi triệt sản."
"Triệt sản? Anh, anh làm thế là mất nhân đạo đó, quá tàn nhẫn rồi." Dịch Nhiễm nói.
"Nếu có thêm sinh mệnh, em nuôi?"
"Vậy thì triệt đi, nuôi vui một con là được rồi, có thêm nữa em không chịu nổi." Dịch Nhiễm nói xong, như phát hiện thêm gì đó, hỏi, "Anh, sao gần đây anh cứ gọi là mèo ngốc vậy, không phải nó tên gì đó sao."
Dịch Sâm thả mèo xuống, mặc nó chạy loạn phòng khách: "Đổi lại."
"Ồ...sao vậy?"
Dịch Sâm cũng không đáp, xoay người về phòng.
Người đi rồi, Dịch Nhiễm tặc lưỡi ôm lấy mèo: "Mèo con đáng thương của anh, anh ý thích mày thì gọi mày là Diên Diên, ghét mày lại gọi mày là mèo ngốc, đó chính là đàn ông, sau này có thể mày phải ăn chút giáo huấn."
_ _
Ngày hôm sau, Dụ Diên vừa vào Trực tiếp liền cảm thấy có chỗ nào đó là lạ.
Nhìn qua mới phát hiện thông báo quản trị viên phát lên đã biến mất.
"Sao thông báo kia lại mất rồi?"
"Chắc là thông báo có thời gian?"
"Cái rắm, là quan phương thu hồi rồi phạt đi? Trước đó streamer chơi trận không drop súng cũng vì mở hack, làm nhiễu loạn ảnh hưởng tới game, xem như là cú nện chân thật đi??" [:D?? logic]
"Lầu trên này mày xem thì được thôi, mở hack mà nhiễu loạn ảnh hưởng tới game được, vậy thì Blue hole sập được rồi."
Dụ Diên nói: "Đừng spam nữa, chuyện này mình sẽ hỏi quản trị viên."
Mà lời cậu nói hẳn là không có tác dụng gì, xu hướng bình luận vẫn sôi nổi.
Hôm nay thứ tư, PUBG bảo trì như thường lệ, Dụ Diên mở QQ mạt chược: "Đừng cãi nhau, còn cãi thì quản phòng cứ khóa lại. Hôm nay bảo trì, nên chúng ta chơi hai trận mạt chược bồi dưỡng tình cảm."
Trận đầu tiên được một bộ bài tốt, mới đánh qua lại được ba tấm bài, hệ thống bên phải bắn ra ra hiệu cậu có thẻ hồ bài.
Dương như không chút nghĩ ngợi, ấn từ bỏ, tiếp tục xào bài.
Bình luận lập tức spam một đống dấu chấm hỏi, Dụ Diên đánh bài, cười nói: "Không hồ, bình hồ đáng là gì? Muốn chơi là phải chơi một trận lớn."
"Đừng tham quá, cậu mau tỉnh táo lại, ba nghìn đậu mạt chược đấy!!"
"Được rồi." Dụ Diên nói, "Xem tôi trở mình ăn gấp lần đây."
Kìm nén chờ ván bài chỉ còn dư lại hàng cuối cùng, đại bài của cậu chỉ thiếu một tấm là có thể tố thành.
Lúc này, lại có người yêu cầu cậu hồ bài.
"Sắp lưu cục rồi, hồ đi, đừng đợi nữa."
Dụ Diên quyết đoán ấn từ chối, một con bài vừa nắm lên, chính là một con cậu còn thiếu, thật sự thành đại bài.
"???"
"Nhìn streamer chơi mạt chược rất kinh, thu đồ đội không?"
"Tố thành đại bài thì sao nào, cũng chẳng còn vài con bài, trận này % bài chết."
Dụ Diên không để ý nói: "Bình thường mình chơi game lợi hại như vậy, sao không thấy ai bái sư?"
Bài mạt chược trên màn hình càng lúc càng ít đi, chó đến lá cuối được lấy, hệ thống gợi ý bên phải đột nhiên hiện ra – – tự tìm.
Bình luận lập tức spam đầy màn hình, Dụ Diên cười cười, đang định ấn " tự tìm", trên giao diện Trực tiếp đột nhiên nhảy ra một thông báo.
" ném một làn lưu tinh vũ ở Trực tiếp Hạt gạo nhỏ, may mắn có thể nhận được hộp sao!"
Dụ Diên ngẩn ra, tay chợt run lên, ấn phải "từ bỏ".
Một đại bài hoàn chỉnh, chứ thế thành bài chết.