Lúc rời đi, Phương Niên bắt gặp Giang Ngộ bị một đám người vây quanh, có vẻ tâm trạng anh không tốt lắm.Khi tâm trạng cực kỳ khó chịu, anh thường nhíu mày.Vì sao anh lại buồn bực? Là do cô sao?Trước khi đi thử vai, cô không biết nam chính là ai? Các kênh truyền thông chỉ nói rằng đó là diễn viên tuyến đầu, nhưng không ngờ người đó lại là anh.Nếu sớm biết người đó là anh, có lẽ cô đã không đi.Lên taxi, cô gọi điện cho Lâm San: “Chị San, em là Phương Niên.”“Ừ Phương Niên, có chuyện gì sao? Chị đang cùng Tiểu Như đi tham dự buổi họp báo, tối nay chờ chị về công ty rồi nói sau nhé.”Thấy đối phương chuẩn bị cúp máy, Phương Niên vội vàng bổ sung: “Em thử vai thành công, cần chị chuẩn bị ký hợp đồng.
Ngoài ra, Thạch đạo yêu cầu cuối tuần em tiến tổ tham gia lớp học lễ nghi.
Vì thế thời gian tới, chị không cần sắp xếp thêm công việc cho em nữa.”Mặc dù mọi khi cũng không có công việc.Kể từ ba năm trước đây, sau khi những scandal xấu của cô bị truyền ra, ngoại trừ việc đóng vai phụ của một số bộ phim truyền hình, làm nền cho một số tiểu hoa đán, còn lại thì cô không có công việc gì làm.Vừa cúp điện thoại, tài xế taxi đột nhiên hỏi: “Cô gái, cô là có phải là đại minh tinh không?”Phương Niên sửng sốt rồi cười đáp: “Cháu không phải minh tinh gì cả, chỉ là một diễn viên nhỏ thôi ạ.”“Diễn viên cũng rất tốt, bây giờ diễn viên có thực lực không nhiều lắm.”Bác tài là người niềm nở, chỉ có điều từ xưa tới giờ Phương Niên luôn thận trọng khi tiếp xúc với người lạ nên cô không biết đáp lại như nào, chỉ có thể mỉm cười.Bốn mười phút sau, chiếc taxi dừng lại ở dưới căn hộ của cô.
Trước khi xuống xe bác tài còn nhìn cô mà khuyên: “Cô gái nhỏ, dù cho trong công việc có gặp khó khăn gì đừng có nản chí.
Tôi tin cô nhất định sẽ nổi tiếng, hơn cả những minh tinh mà con gái tôi thích.”“Vâng ạ, cảm ơn bác nhiều.”Diễn viên trẻ luôn phải ăn kiêng, khống chế lượng thức ăn nạp vào cơ thể, duy trì vóc dáng tốt nhất.
Phương Niên giải quyết bữa tối chỉ với một chút rau xanh luộc và một miếng ức gà rồi lại tập yoga một tiếng.
Sau khi làm hết tất cả mọi việc, cô tựa vào sofa nghỉ ngơi, đọc kịch bản.Nếu như mọi khi, cô đã có thể tĩnh tâm đọc.Thế nhưng hôm nay, tâm tư rối loạn khiến cho một chữ trong trang giấy cô cũng không đọc được.Đọc được một lúc, phía sau có bàn tay nhẹ nhàng xoa trêи huyệt thái dương của cô, lực đạo xoa bóp vừa đủ.“Niên Niên, mệt mỏi thì đừng đọc nữa.”“Không được, đạo diễn đặc biệt nghiêm khắc, nếu em không đảm nhiệm vai được, sẽ bị thay thế ngay lập tức.”“Nghe anh, trước tiên đi ngủ đã, khi nào tỉnh dậy rồi xem sau.”“Không...”.