Nguyệt Nhị và Nguyệt Tứ lâm vào trầm mặt, sau đó thở dài một hơi. Nguyệt Nhị bắt đầu nhớ lại chuyện cũ,
- Haizz, nói đến chuyện này thì phải nói đến vạn năm trước. Trận chiến kia thật sự quá khốc liệt, thư viện lúc đó mất rất nhiều đệ tử và tiền bối, đến cả viện trưởng lúc đó cũng bỏ mạng. Trận ác chiến kia dẫn đến tất cả thế lực trên Tây Đại Lục lâm vào tổn thất thảm trọng. Nói đến hai chúng ta thì phải nói đến tên Dị Nhị Ma Nhất Dị.
Nhất Thành nghe tên này thì sửng sốt, liền hỏi:
- Tên Dị Giáo bị chính ma vây công vạn năm trước và trở thành quái dị không chế Hắc Phong sao?
Nguyệt Tứ kinh ngạc nói:
- Tiểu Sư Huynh biết tên đó?
Nhất Thành cười nói:
- Biết chứ, ta còn gặp hắn ở thế giới quái dị, bây giờ ta còn nhớ kỷ hình dạng tên kia đây, thật sự đáng sợ.
Nguyệt Nhị ồ lên kinh ngạc, sau đó nói tiếp chuyện của mình,
- Nếu Tiểu Sư Huynh biết hắn thì ta sẽ không nói đến lai lịch hắn nữa. Vạn năm trước, hơn vị cường giả Khởi Nguyên Pháp Sư vây công hắn, trong đó có hai chúng ta, kết quả thì chúng ta suýt thất bại. Hai huynh đệ chúng ta phải liều mạng, kích hoạt cấm phát mới đánh được hắn trọng thương. Cũng nhờ vậy mà ép tên kia và đường cùng bị Hắc Phong nuốt chửng. Có điều sau khi biến thành quái dị, hắn quay lại trả thù, kết quả năm vị cường giả Pháp Sư Khởi Nguyên vây công hắn bỏ mạng. Lúc đó, chúng ta vì liều mạng mà trả cái giá cực đắt, cấm pháp phản phệ, lại bị tên kia đánh trúng, đánh thủng bình chứa ma pháp trong người và cắt đứt liên hệ của bình chứa và Magic Plate. Cũng nhờ bị thương quá nặng không thể tiếp tục chiến đấu mà được đưa về thư viện, tránh được một kiếp. Vạn năm qua, chúng ta tìm khắp trị liệu sư nghĩ có thể trị cho chúng ta nhưng đều lắc đầu bó tay.
Lần này đến phiên Nhất Thành ồ lên kinh ngạc, không nghĩ tên kia mạnh đến vậy cần đến vị cường giả, hai vị liều mạng mới ép hắn đến đường cùng. Bỗng nhiên Nhất Thành nhíu mày hỏi:
- Khởi Nguyên Pháp Sư là gì?
Nguyệt Nhị ngớ người sau đó cười nói:
- Ta quên mất Tiểu Sư Huynh chưa đến cảnh giới kia nên không biết. Nói đơn giản là khi đến Silver Plate từ cấp sao pháp sư Thiên Long thì gọi là Đại Pháp Sư. Đại Pháp Sư chúng ta dùng sơ cấp, trung cấp, và cao cấp để đánh dấu pháp sư Silver Plate cấp Thiên Long, cấp Lạp Hộ, cấp Thước Từ. Gọi là Đại Pháp Sư là vì lúc đó những pháp sư này đã được thần chúc phúc. Khi đột phá Silver Plate thì chúng ta sẽ đến Khởi Nguyên Pháp Sư, và tên gọi của Magic Plate mới là Gold Plate. Gold Plate này chỉ là cách gọi, tùy theo nguyên tố của mỗi người để định giá sức mạnh nguyên tố của người đó và Gold Plate cũng sẽ biến thành màu mà nguyên tố đó mang lại. Trên Khởi Nguyên Pháp Sư còn vài đẳng cấp nữa nhưng tiểu sư huynh không nên biết quá nhiều. Càng nhiều thì càng cảm thấy áp lực.
Nhất Thành gật đầu hiểu ý, hắn đã từng nghe đến Gold Plate nhưng không nghĩ lại phân chia phức tạp như vậy, nói chung là đột phá lên Đại Pháp Sư, pháp sư đột phá sẽ được thần chúc phúc, nhưng người đó sẽ nắm giữ một nguyên tố trong thiên địa làm chủ đạo chứ không tu luyện tạp nham như lúc còn ở cấp thấp. Cũng vì tập trung vào một nguyên tố mà người đó sẽ có thể lĩnh ngộ cao hơn, pháp thuật cũng mạnh hơn nhiều so với người tu luyện nhiều nguyên tố. Trên Đại Pháp Sư chính là Khởi Nguyên Pháp Sư, từ những gì Nguyệt Nhị nói chính là sẽ xuất hiện một biến hóa mới ở trên Magic Plate của pháp sư. Giờ hắn chưa biết biến hóa đó là gì nhưng sẽ nhanh đến thôi. Nhất Thành trầm ngâm một chút nói:
- Hai vị bị đánh vỡ bình ma pháp, mấp liên hệ không chế với Magic Plate của bản thân mình. Không biết ta có thể quan sát một chút tình hình không?
Nguyệt Tứ vương tay ra nói:
- Tiểu Sư Huynh cứ tự nhiên.
Nhất Thành đặt tay mình lên cổ tay Nguyệt Tứ như bắt mạch, thần thức của hắn bắt đầu xâm nhập vào sâu trong cơ thể Nguyệt Tứ. Sau một linh thì hắn đã tìm kiếm được bình chứa ma pháp và Magic Plate của Nguyệt Tứ. Dễ dàng xâm nhập như vậy cũng vì Nguyệt Tứ đã mất đi lực phòng vệ và cũng như không phải ai cũng như Nhất Thành, linh hồn nhập vào cơ thể.
Nhất Thành tập trung tinh thần quan sát, cơ thể lão dù đã già yếu nhưng không tồi chút nào! Sức mạnh thể chất vẫn còn tồn tại dù không đánh nổi ai nhưng mạnh mẽ gắp người bình thường vài lần. Nói đến đây cũng là vì bình ma pháp bị đánh vỡ, năng lượng tràn vào công thân thể rồi thoát ra nhưng cũng vì chúng tràn vào thân thể nên thể chất Nguyệt Tứ lại được tăng lên. Có thể vì thế mà hai người này dù bị phế nhưng vẫn sống đến nay, tuổi thọ không giảm.
Đến lúc Nhất Thành nhìn bình chứa ma pháp thì khiếp sợ, không gian bình chứa trong này khá là rộng lớn, gấp mấy lần bình chứa lúc trước hắn thấy trong cơ thể Đa Tác lúc chửa trị. Không nghĩ đến hai người này khoảng cách lại xa như vậy. Có điều dù bình chứa này có rộng lớn như thế nào nhưng đã bị đánh thủng một lỗ lớn, vì thế mà không còn chứa đựng pháp lực được nữa. Hơn nữa linh hồn Nguyệt Tứ hình như đã bị tổn thương nghiêm trọng vì vết rách của bình chứa ma pháp, may mắn là linh hồn lão rất mạnh dù bị tổn thương nhưng so với người bình thường hay pháp sư bình thường thì vẫn vượt trội hơn rất nhiều. Nghĩ đến đây thì hắn khá khâm phục tên Nhị Dị Ma Nhất Dị, không biết dùng thủ đoạn gì mà có thể đánh thủng bình chứa ma pháp gây ra những vết thương này.
Đến lúc hắn quan sát Magic Plate của lão thì càng thảm hơn, mờ nhạt đến mức khó thấy rõ, cảm giác nó sẽ tan biến bất cứ lúc nào. Có thể là do mất kết nối với bình chứa ma pháp và không có năng lượng ma pháp chống đỡ nên xói mòn đến sắp biến mất như vậy.
Sau khi quan sát Nguyệt Tứ, Nhất Thành quay sang quan sát Nguyệt Nhị, tình trạng của lão cũng tương tự, hai người này có thể là dùng cùng một loại pháp thuật và cùng một lúc bị thương mới có vết thương khá giống nhau như vậy. Có điều Magic Plate của Nguyệt Nhị đỡ hơn một chút, không mờ ảo đến mức sắp tan biến nhưng cũng không tốt hơn bao nhiêu, chỉ có thể kéo dài lâu hơn Nguyệt Tứ một chút mà thôi.
Nhất Thành sau khi xem vết thương của hai người xong thì lâm vào trầm mặt. Thật sự khó, hắn thứ nhất không phải trị liệu sư, không học trị liệu chỉ biết một số thủ thuật đặc biệt và dựa vào những năng lượng ma pháp đặc biệt năng lượng đang có mà thôi. Nếu là vết thương có liên quan đến hắc khí độc dược hắn sẽ có cách trị chứ như vậy thì thật khó.
Thấy Nhất Thành trầm mặt thì mọi người cũng không ai dám lên tiếng. Trong lòng hồi hộp nhất bây giờ không ai khác là Nguyệt Tứ và Nguyệt Nhị.
Nhất Thành suy nghĩ một lúc thì biết mình vô kế khả thi thì đành phải dựa vào Trí Tuệ Thẻ. Hắn hỏi:
- Ta bó tay rồi, Trí Tuệ Thẻ, ngươi có cách gì không?
Trí Tuệ Thẻ thở dài nói:
- Túc chủ nhiều lúc tưởng mình vạn năng sao? Nhiều lúc quá tự tin rồi.
Nhất Thành nghe vậy trong lòng cũng trở nên nặng nề hỏi:
- Thật không có cách sao?
- Có
Nhất Thành đang buồn phiền nghe có cách thì mừng rõ hỏi:
- Cách gì?