Quái Dị Thẻ Ma Pháp

chương 224: trị thương

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trí Tuệ Thẻ nói:

- Chúng ta có tổng cổng có bình dung dịch. Chúng ta sẽ chỉ cần dùng ba bình trong đó cho mỗi người. Hai bình còn lại túc chủ có thể thu vào không gian giới chỉ.

Nhất Thành gật đầu liền thu lại bình dung dich. Trí Tuệ Thẻ nói tiếp:

- Tiếp theo là bước quan trọng nhất, luyện bình chứa ma pháp trong linh hồn tên kia. Cẩn thận một chút, nếu dùng quá nhiều Hắc Hỏa đốt bình chứa ma pháp, có thể là thiêu rụi nó thấm chí đốt luôn linh hồn người này.

Nhất thành giật mình hỏi lại:

- Thật sự luyện bình chứa ma pháp trong linh hồn Nguyệt Nhị.

- Đúng vậy! Nói là tu bổ nhưng thật ra chúng ta phải luyện bình chứa ma pháp trước nến nó trở nên dịu đi lúc đó mới có thể dùng dung dịch tu bổ vết rách. Nếu không thì rất khó để vách ngăn kia tự động hấp thụ dung dịch.

Nhất Thành như đã hiểu ý, nghĩa là phải nung nóng bình chứa ma pháp, sau đó thì lấy dung dịch nổ vào, dung dịch tan ra sau đó sẽ được bình chứa hấp thụ, lúc đó hắn chỉ việc tu bổ vết rách. Nói thì nói vậy chứ việc này rất khó, vì mọi động tác của hắn là đang thực hiện trong linh hồn của Nguyệt Nhị, phải cẩn thận hết mức có thể.

Hắn trầm mặc một lúc, lấy lại tinh thần, thở ra một hơi dài, sau đó bắt đầu hành động. Tay phải của hắn đặc ở ngực Nguyệt Nhị, sau đó nhắm mắt, thần thức phát tán, tiến vào linh hồn của Nguyệt Nhị quan sát bình chứa ma pháp của lão. Lúc này thì Trí Tuệ Thẻ nói:

- Lần này không đốt Hắc Hỏa trên tay mà là dùng thần thức điều khiển hắc hỏa di động trong linh hồn tên kia. Túc chủ nhanh chóng tập trung thần thức lại trước vết rách của vách ngăn bình chứa. Đốt lên Hắc Hỏa, từ từ nung chảy vách ngăn bình chứa xung quanh vết nứt.

Nhất Thành bắt đầu làm theo lời nói Trí Tuệ Thẻ, hắn đã có kinh nghiệm không chế Hắc Hỏa khi luyện dược nên cũng giảm bớt vất vả cho hắn ở bước này. Đầu tiên thì chỉ đột một Hắc Hỏa rất nhỏ cháy ở trung tâm bình chứa ma pháp, sau đó ngọn lửa Hắc Hỏa lớn dần, bắt đầu nung vách ngăn của bình chứa.

Sau một thời gian nung vách ngăn bình chứa ma pháp, tiếng Trí Tuệ Thẻ vang lên:

- Được rồi, thu lại Hắc Hỏa đi. Bước tiếp theo là đổ dung dịch vào miệng tên kia, sau đó dùng thần thúc khống chế chúng tiến vào bình chứa ma pháp, đẩy chúng vào nơi Hắc Hỏa mới nung chảy, sau đó thì liên tục dùng thần thức cố gắng di chuyển dung dịch sao cho lấp đi lỗ thủng. Đừng quá lo lắng, vách ngăn kia đã được Hắc Hỏa nung vì thế nó sẽ tự động hấp thu dược lực bổ sung vào thiếu hụt. Túc chủ chỉ cần cố gắng tác động lên chúng để chúng tự động tu bổ lỗ thủng nhanh hơn mà thôi. Nhanh tay chút nếu không phải nung vách ngăn bình chứa lại nữa đấy.

Nhất Thành vừa nghe hướng dẫn vừa làm động tác tay cũng nhanh hơn. Thần thức cũng nhanh chóng không chế và làm theo lời Trí Tuệ Thẻ. May mắn linh hồn hắn khá mạnh, thân thức vì thế cũng mạnh mẽ, việc này rất hao tổn tinh thần lực nhưng hắn vẫn chéo chống nổi. Nói thì có thể nghe đơn giản, chứ muốn thực hiện được thì lại rất khó, không phải ai cũng dùng được cách này.

Lúc đến giai đoạn đưa dung dịch vào thì Nhất Thành há hốc mồm, không nghĩ đến những nơi bị Hắc Hỏa nung thật sự tự động hấp thu dung dịch, sau đó vách ngăn mọc ra thêm từ từ thu nhỏ vết nứt lớn ở bình chứa ma pháp. Điều này rất kỳ diệu.

- Túc chủ đừng phân tâm, nhanh chóng dùng thần thức không chế lượng dung dịch đưa vào, nếu không vách ngăn ở đó có thể trở nên rất dày và không có đủ dung dịch để tu bổ. Chúng ta chỉ cần vách ngăn đủ dày, chứ không phải xây tường mà càng dày càng tốt.

Nhất Thành nghe thế thì ổn định lại tinh thần, tập trung thực hiện công việc của mình. Việc này nhìn thì rất nhanh nhưng phải mất hết một ngày vết nứt mới được tu bổ. Lúc Nhất Thành thu tay thì ngoài trời tối đen như mực, hắn liền thở ra một hơi thả lỏng nói:

- Thành công rồi sao?

- Đúng vậy, túc chủ lần đầu dùng thần thức làm mấy việc chi tiết và kỳ công như vậy mà hoàn thành rất hoàn hảo thì đúng là rất giỏi. Rất có tài trở thành trị liệu sư đấy.

Nhất Thành nghe khen mà không hiểu sao không vui nổi. Hắn quá sức mệt, tinh thần lực hao tổn quá lớn, trán đã tràn đầy mồ hôi. Hắn đẩy cửa ra ngoài thì ba bóng người xuất hiện trước người hắn. Đó là Hồng Lão, Đa Tác và Viện Trưởng. Hồng Lão vội hỏi:

- Sao rồi? Thành công không?

Nhất Thành gắng nở nụ cười nói:

- Không làm nhục mệnh. Viện Trưởng mang Nguyệt Nhị rời đi đi, ta cần nghĩ ngơi.

Mọi người mừng rỡ, thấy trên trán Nhất Thành lắm tắm mồ hôi nên hiểu hắn đang rất mệt. Viện trưởng vội vàng vào trong nhà ôm Nguyệt Nhị rời đi. Đi đâu thì Nhất Thành không quan tâm, hắn giờ chỉ muốn nghỉ ngơi. Hồng Lão cười nói:

- Vất vã tiểu sư đệ rồi. Nghỉ ngơi cho tốt đi, có gì lúc tỉnh lại chúng ta sẽ nói chuyện tiếp.

Nhất Thành gật đầu nói:

- Việc ta nên làm, Nguyệt Tứ thì chờ ta hồi phục đã rồi giúp hắn trị liệu.

Nói xong, Nhất Thành trở lại trong căn nhà tranh nghỉ ngơi. Đúng là quá hao tổn tinh thần lực, mới trị liệu cho một người mà hắn cảm giác như mới chiến đấu mấy ngày mấy đêm, cơ thể không mỏi mệt nhưng tinh thần cực kỳ mệt mỏi.

- ----------------------------------------------

Hơn một tháng sau,

Không nghĩ đến việc trị liệu cho hai người Nguyệt Tứ và Nguyệt Nhị hơn một tháng, không phải vì trị liệu lâu mà do Hồng Lão không biết dùng thủ đoạn gì mà hai người kia một tháng hơn sau mới tỉnh lại.

Nhất Thành quyết định hôm nay rời đi thư viện, hắn muốn nhanh chóng tăng cấp thì chỉ có thể đi săn quái, lúc đó mới nhanh chóng tăng lên pháp lực được. Nói hắn mạnh thật ra chỉ mạnh so với đám đệ tử chứ so với mấy lão quái vật thì hắn không chả là gì. Đến Đại Pháp Sư cũng chưa đạt đến, nói gì đến cường giả.

Sau khi trị liệu xong hắn đã nghỉ ngơi ở thư viện hơn một tháng trời. Ngày ngày nói chuyện với đám viện trưởng, hắn cũng nghe được một số chuyện thú vị. Nửa tháng trước, nghe nói trung đại lục đang rất sôi nổi, hình như các thế lực lớn truyền ra tin tức gì đó mà làm cho cả trung đại lục sôi sục. Rất nhiều thế lực ở trung đại lục tập trung bồi dưỡng đệ tử, thiên tài xuất hiện lớp lớp. Việc này càng ngày càng ồn ào, một số người còn nghe nói thế lực ở trung đại lục bắt đầu tuyển đệ tử từ các đại lục khác, trong đó có Tây Đại Lục bọn hắn. Việc này chỉ là tin đồn nhưng Nhất Thành đã hiểu sơ sơ chuyện gì. Sợ rằng một số lão quái vật bất tử của thế giới này đã cảm nhận được biến đổi của thiên địa, Diệt Thế đền gần, chắc chắn bọn họ đang cố gắng tìm cách cứu thế. Việc này không có gì lạ, thế giới này có rất nhiều kẻ mạnh.

Sáng sớm, Nhất Thành quyết định hôm nay rời đi chu du thiên hạ. Hắn không muốn ở lì trong thư viện, với lại trăm năm giới hạn và thiên hạ rộng lớn, hắn muốn tham quan thế giới này trước khi Diệt Thế đến gần. Đã quyết định như vậy thì hắn liền cùng Đa Tác đến Huyết Nguyệt Điện chào từ biệt mọi người trước khi đi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio