Quái Phi Thiên Hạ

chương 1177

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Được, muội nơi này cũng không có việc cần dùng đến ta, ta liền trở về báo cho sư phự, đợi sau khi hỏi thăm được tin tức sẽ truyền lại cho muội.” Trường Duyên nhanh chóng hiểu vấn đề, hắn cũng hy vọng Dạ Dao Quang cùng Ninh Anh có thể sớm phân giới hạn.

Dạ Dao Quang nhìn theo bóng Trường Duyên rời đi, thời điểm nàng trở lại Cô phủ, trời đã sáng rõ, vừa mới tiến vào bên trong liền cảm giác được linh khí của tuyết sâm đã tan đi hoàn toàn, bước chân nàng chuyến hướng tới phòng Mộng Tầm, tới sân đình liền gặp Cô Mông vui mừng lộ rõ trên nét mặt đi ra.

“Hầu phu nhân, ngươi trở về vừa đúng lúc, Tầm Nhi nàng……”

“Nàng xuất quan, ta biết.” Dạ Dao Quang vòng qua Cô Mông, hướng tới phòng ngủ mà đi, Mộng Tầm lúc này từ bên trong đi ra.

“Hầu phu nhân.” Mộng Tầm hướng Dạ Dao Quang hành lễ, “Ta tuy rằng chưa tới Thôi thể kỳ, nhưng ta đã có được lực lượng của Thôi thể kỳ, có thể vượt qua nỗi đau dịch yêu cốt.”

Dạ Dao Quang duỗi tay chế trụ mạch đập của Mộng Tầm, khí ngũ hành dũng mãnh tiến vào thân thể của nàng, dò xét từng ngõ ngách trong cơ thể của nàng mới thu hồi tay: “Ngươi nên tĩnh dưỡng thêm hai ngày, nếu không yêu khí trong cơ thể ngươi sẽ bạo động, lúc ta loại bỏ yêu cốt của người, rất dễ dàng làm ngươi bị thương, đến lúc đó ngươi dù có thể thành phàm nhân, cũng chỉ là một phế nhân nằm trên giường.”

Mộng Tầm căng thẳng, cẩn thận gật đầu: “Là ta nóng nảy.”

“Ta biết ngươi đang rất sốt sắng được làm người thường.” Dạ Dao Quang mỉm cười, nàng nói tiếp, “Ngươi nếu thông hiểu y lý, chắc cũng hiểu biết luyện đan chế dược? Ngươi phải biết thân thể của ngươi sau khi loại bỏ yêu cốt còn yếu hơn thường nhân rất nhiều, cần phải bổ sung một lướng lớn linh dược.”

“Ta chỉ hiểu chút y đạo, không biết lĩnh vực luyện chế đan dược.” Mộng Tầm lắc đầu.

“Vậy……”

“Ku ku ku……”

Lời Dạ Dao Quang bị tiếng Bé ngoan trên bầu trời làm ngắt quãng, nàng ngẩng đầu nhìn Bé Ngoan đang phi xuống dưới. Sau khi cùng Trường Duyên trở về, nàng lập tức nhờ nó đưa thư tới đế đô, trì hoãn một ngày, nàng là sợ Ôn Đình Trạm lo lắng, lại không nghĩ đến Bé ngoan nhanh như vậy đã bay trở về.

Nếu không có việc khẩn cấp việc, Ôn Đình Trạm sẽ không bắt Bé ngoan không ngừng nghỉ mà bay xa như vậy, vì thế nàng nhanh chóng vươn cánh tay để Bé ngoan dừng ở phía trên khuỷu tay nàng, vội vàng gỡ xuống phong thư được buộc gọn bên chân nó.

Còn chưa đọc nội dung trong thư, tim Dạ Dao Quang đã rơi lộp bộp. Bức thư này quá mỏng, hoàn toàn không giống những bức thường ngày Ôn Đình Trạm gửi cho nàng, chỉ có thể chứng minh sự tình vô cùng khẩn cấp, khẩn cấp đến mức Ôn Đình Trạm không viết tới những chuyện khác, Dạ Dao Quang trực tiếp dùng ngũ hành chi khí đem dập nát bao thư bên ngoài.

Sau khi đọc được tin, sắc mặt nàng biến đổi, quả nhiên là đại sự. Độc tố của Thái Tử Phi không biết vì sao tốc độ lan tràn tăng nhanh, trong vòng 5 ngày phải có xích vân linh chi, nếu không không kịp luyện chế giải dược.

“Mộng Tầm, ta hiện tại rất cần xích vân linh chi, ngươi có thể giao trước cho ta không?” Dạ Dao Quang sắc mặt ngưng trọng nói với Mộng Tầm.

“Phu nhân ở chỗ này chờ một chút, ta liền đi lấy ngay.” Mộng Tầm cũng biết Dạ Dao Quang có việc cấp bách nếu không sẽ không nói ra chuyện này, hơn nữa Dạ Dao Quang đã cho nàng tuyết sâm ngàn năm cũng là thứ vô cùng quý giá, nàng cũng nên giải quyết việc gấp của Dạ Dao Quang lúc này.

Trong lúc chờ đợi Mộng Tầm, Dạ Dao Quang duỗi tay để trên người Bé ngoan, dùng khí ngũ hành chải chuốt cho nó. Bé Ngoan lâu rồi chưa được hưởng thụ, thích thú híp mắt ngồi im.

Kim Tử đứng một bên lại nổi cơn ghen tức, sư phụ chưa từng ôn nhu như vậy với nó, rõ ràng con chim kia chỉ đẹp hơn nó một tí nhưng làm sao hữu dụng được bằng nó, sư phụ thật là không ánh mắt, hừ!

Xích vân linh chi ở ngay trong phủ, loại dược liệu trân quý này Mộng Tầm chưa bao giờ đặt ở hiệu thuốc, cho nên nàng mang tới rất nhanh. Là một tráp gỗ mở ra trước mặt Dạ Dao Quang, không giống như linh chi, là một đoạn ngắn và còn thô, nhưng thật ra lại giống như một cây nấm màu hồng, bên trên có vân màu đỏ như ngọn lửa.

“Đa tạ, ngươi trước tiên cứ điều dưỡng trong hai ngày. Hai ngày này ta sẽ nghĩ cách tìm cho ngươi một bộ linh dược cường kiện thân thể.” Dạ Dao Quang tiếp nhận xích linh rồi bổ sung một câu sau đó mang theo xích vân linh chi trở về phòng nàng.

Nàng viết một bức thư đáp lại Ôn Đình Trạm, chính là nàng phải tìm linh dược bổ sung cho Mộng Tầm, cho nên sẽ phải trì hoãn mấy ngày, những chuyện khác nàng cũng không có tâm tình viết tỉ mỉ kỹ lưỡng, liền dùng tay nải đem Xích vân linh chi còn có quả đào nàng hái được giao cùng với phong thư, rồi sau đó đưa tay nải cho Bé ngoan mang theo bay trở về Đế đô.

Bé ngoan về Đế đô chỉ cần năm sáu canh giờ, thời gian hoàn toàn đủ. Dạ Dao Quang nhìn thân ảnh Bé ngoan biến mất dần trên không trung, sau đó mới lẳng lặng trầm tư suy nghĩ về việc của Mộng Tầm. Linh dược thực sự rất khó tìm, một khi loại bỏ yêu cốt, thân thể Mộng Tầm chính là phàm thai, cho nên linh dược này không thể quá nặng cũng không thể quá nhẹ. Quá nặng nàng sẽ không tiếp nhận được, quá nhẹ thì lại không đủ hiệu quả.

Vốn là nên tìm Mạch Khâm, nhưng không có Bé ngoan, chưa chắc có thể tìm được Mạch Khâm. Thời điểm nàng cùng Ôn Đình Trạm thành hôn, Mạch Khâm đã tới. Lúc chào từ biệt hắn có nói qua cần đi tìm một vài thứ ở thế tục, lúc này chỉ có thể chờ Bé ngoan trở về mới nói tiếp.

Dạ Dao Quang đi rửa mặt rồi dùng chút thức ăn, sau đó nghỉ ngơi một ngày, đến buổi tối Dạ Dao Quang mới tỉnh lại, thật sự đột phá tâm ma đã hao phí không ít sức lực của nàng. Nghĩ tới tâm ma, Dạ Dao Quang liền nghĩ tới Ninh Anh, Ninh Anh kiến thức rộng rãi, có lẽ có phương pháp cứu được Mộng Tầm.

Vì thế sau khi ăn tối, Dạ Dao Quang để Kim Tử lưu lại Cô phủ, nàng quay lại Trường Thanh Sơn.

“Này, mới qua một ngày ngươi lại tới tìm ta, đúng là làm người ta kinh ngạc. Ngươi nói đi, ngươi có chuyện gì cầu ta?” Dạ Dao Quang vừa tiến vào phạm vi Huyết anh kiếm, thanh âm của Ninh Anh liền truyền đến.

Một ánh sáng màu hồng chợt lóe lên, Huyết anh kiếm lập tức xuất hiện trước mắt nàng, biết Ninh Anh thông minh, Dạ Dao Quang cũng không quanh co lòng vòng: “Ta gặp một chuyện……”

Dạ Dao Quang đem sự tình Mộng Tầm kể vắn tắt lại cho Ninh Anh, cuối cùng liền nói: “Ngươi có biện pháp nào làm căn cốt nàng ấy cứng cáp hơn không?”

Ninh Anh hồi lâu không nói gì, Dạ Dao Quang lại cảm giác được trong Huyết anh kiếm phảng phất có một đôi mắt tìm tòi nghiên cứu nhìn nàng, nàng biết đây là ánh mắt của Ninh Anh, Ninh Anh phỏng chừng cũng cảm thấy nàng không phải người nhàn rỗi tìm việc vào thân.

Một hồi lâu, Ninh Anh mới thu hồi ánh mắt, giọng nói nàng vang lên: “Ngươi làm ta thấy được Ma tộc càng ngày càng sa đọa, dậy lên hy vọng của tông môn tu luyện.”

“Ngươi……” Dạ Dao Quang cả kinh, nàng chưa từng nghĩ đến Ninh Anh chẳng những không cảm thấy nàng tự tìm phiền toái, ngược lại còn như tán dương cách làm của nàng.

“Ngươi nghĩ thế nào, ta là người Ma tộc liền không thể có lương tri cùng nhân thiện sao?” Ninh Anh tựa hồ hiểu tâm tư Dạ Dao Quang, hừ lạnh một tiếng.

Dạ Dao Quang duỗi tay vuốt mũi: “Vậy ngươi có biện pháp hay không?”

“Ngươi từng nghe qua Thôi cốt hoa chưa?” Ninh Anh thật sự nói cho Dạ Dao Quang một phương pháp đơn giản, “Thôi cốt hoa, có thể rèn luyện gân cốt của sinh linh tu luyện. Nàng ta loại bỏ yêu cốt, lúc đó căn cốt bạc nhược, chỉ cần ngươi sau khi loại bỏ yêu cốt của nàng lập tức rót vào Thôi cốt hoa, tự nhiên có thể làm nàng không khác biệt với thường nhân.”

“Thôi cốt hoa có bộ dáng gì, nơi nào có?” Ánh mắt Dạ Dao Quang tức khắc sáng ngời.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio