Quan Bảng

chương 1509: bị lật mặt

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Vấn đề Tô Mộc nói, những thường ủy huyện ủy ở đây không biết sao? Vậy khẳng định là giả dối, tất cả bọn họ đều biết, trong chuyện này có vấn đề gì, bọn họ rõ ràng hơn ai hết.

Nhưng bọn họ cũng không dám đứng ra vạch trần, bởi vì bọn họ biết, nếu thật sự vạch trần, thứ mình cần muốn đối phó chính là một tập đoàn lợi ích. Với lực lượng của mình, muốn đối kháng với tập đoàn lợi ích này tuyệt đối là không đủ tư cách.

Chỉ có điều bọn hắn không nghĩ rằng, Tô Mộc mới đến, lại trực tiếp tập trung vào Hầu Số Căn.

Nhất là câu cuối cùng, Hầu Số Căn rốt cuộc muốn làm gì, lại càng không chút lưu tình chỉ mặt gọi tên tiến hành chất vấn. Chuyện này ý nghĩa như thế nào, trong lòng mọi người đều biết rõ. Cũng bởi vì nói năng như vậy, có ánh mắt của mấy thường ủy huyện ủy, nhìn Tô Mộc đã phát sinh biến hóa.

Trong đó có bí thư ban Kỷ luật thanh tra huyện Cố Diễn Lý!

Trong đó có bộ trưởng mặt trận thống nhất huyện Trương Đạc!

Vẻ mặt Hầu Bách Lương lại càng trở nên âm trầm, phải biết rằng từ khi hắn chủ quản huyện Ân Huyền tới nay, đừng nói là trong trường hợp như vậy, công khai tiến hành chất vấn Hầu Số Căn. Cho dù là ở trường hợp bình thường, cũng không ai dám nói với Hầu Số Căn như vậy.

Ai cũng biết sau lưng Hầu Số Căn, chính là Hầu Bách Lương hắn.

Tô Mộc làm như vậy, rõ ràng là chỉ cây dâu mà mắng cây hòe.

- Tô bí thư, chuyện này có thể có hiểu lầm gì đó. Huyện Nhất Xây là công ty kiến trúc tuyệt đối có tư chất của huyện Ân Huyền chúng ta, đã từng xây dựng rất nhiều công trình, hơn nữa danh tiếng cũng rất tốt.

Ninh Biên Viễn mở miệng nói.

- Danh tiếng tốt?

Tô Mộc hờ hững nói:

- Nếu như thật sự có danh tiếng tốt, sẽ không xuất hiện cái gọi là sự kiện Liêu Khải Sơn. Có lẽ đồng chí sẽ nói, Liêu Khải Sơn chẳng qua là một sâu mọt trong đó. Nhưng biết không? Lúc ấy đi theo bên cạnh sâu mọt, thậm chí có mười mấy người. Cả Huyện Nhất Xây rốt cuộc có bao nhiêu người, mười mấy người đều có tố chất như vậy, đồng chí còn dám nói danh tiếng tốt?

Sắc mặt Ninh Biên Viễn liền đỏ lên!

Lúc này Tô Mộc thật sự không chuẩn bị giữ lại thể diện, lần đầu tiên gặp mặt đã như vậy, đây là công khai muốn quét mặt mũi của tôi mà. Trong lòng Ninh Biên Viễn nghĩ như vậy, nhưng không biết nói tiếp như thế nào. Không có cách nào, ai bảo Huyện Nhất Xây đã làm ra chuyện như vậy? Hơn nữa Ninh Biên Viễn hiện tại mới biết được tại sao lúc trước Tô Mộc lại nhắc tới chuyện của Liêu Khải Sơn, đây rõ ràng là muốn ngăn ngừa lý do Huyện Nhất Xây có danh tiếng này.

- Danh tiếng rất tốt, tôi không biết đồng chí dựa vào cái gì đưa ra kết luận như vậy, tôi chỉ biết, người trong súp dê Ngự Thiện, không có ấn tượng tốt gì với Huyện Nhất Xây là thật. Cho dù là những chủ thầu mua lại công trình kia, bình luận đối với Huyện Nhất Xây cũng không có bất kỳ lời hữu ích nào, đây chính là cái gọi là danh tiếng tốt?

Sau khi Tô Mộc quét qua toàn trường, không để ý đến sắc mặt âm tình bất định của Ninh Biên Viễn, tiếp tục nói:

- Đây chỉ là trạm thứ nhất tôi đi đến, trạm thứ hai chính là xây dựng khu phong cảnh ở sông hộ thành. Từ khi bắt đầu khởi công xây dựng đến hiện tại, đã là mười ngày. Tôi không biết có ai trong các vị đã đi qua nơi đó hay chưa, nhưng tôi vừa mới đi qua. Các đồng chí, ba chiếc xe nâng.

Chỉ có ba chiếc xe nâng ở đó, hơn nữa còn đang tiến hành đánh bạc. tôi thật sự không biết Huyện Nhất Xây rốt cuộc chuẩn bị xây dựng khu phong cảnh gì, chẳng lẽ chuẩn bị định dựa vào đánh bạc xây dựng sao?

Thoáng dừng lại, Tô Mộc tiếp tục nói:

- Xây dựng khu biệt thự bên trong huyện thành, cũng là Huyện Nhất Xây chủ thầu. Ngay cả cái gọi là tòa nhà chính quyền huyện cũng là Huyện Nhất Xây chủ thầu. Các vị nói cho tôi nghe một chút, Huyện Nhất Xây rốt cuộc là công ty kiểu gì, làm sao có thể có nội tình hùng hậu, có thể chủ thầu nhiều hạng mục xây dựng như vậy?

Toàn trường yên lặng!

Không có người nào mở miệng nói chuyện vào lúc này, ai cũng có thể nhìn ra Tô Mộc đang tức giận. Nhưng bọn hắn có thể nói gì, đây chính là sự thật.

Nếu như tiến hành xét duyệt tư chất Huyện Nhất Xây, quả quyết sẽ không có khả năng thỏa mãn điều kiện như vậy. Năm hạng mục xây dựng lớn cùng nhau khởi công xây dựng, tư cách như vậy, cho dù là bên trong thành phố, cũng không có công ty nào có thể làm được.

Tô Mộc rốt cuộc muốn làm gì?

Đây là ý niệm trong đầu tất cả thường ủy huyện ủy hiện giờ, bọn họ thật sự không biết Tô Mộc làm như vậy có ích lợi gì. Chẳng lẽ hắn muốn đánh ngã Huyện Nhất Xây sao? Phải biết rằng cho dù Huyện Nhất Xây không được, thì đó cũng là một công ty lớn, người dựa vào Huyện Nhất Xây sinh sống có rất nhiều. Nếu xóa sổ Huyện Nhất Xây, như vậy vấn đề đến tiếp sau nên giải quyết như thế nào đây?

Tô Mộc không sợ gây ta mầm tôi tai họa sao?

Chỉ có trong lòng Hạ Xuân Mai bốc lên một ý niệm khác thường, nhớ lại những lời nói của Tô Mộc trong phòng làm việc, nhìn khuôn mặt anh tuấn gần trong gang tấc, trong đầu nàng chợt hiện ra một ý nghĩ mình không thể tin được: chẳng lẽ Tô Mộc thật sự dám khai đao với Hầu Số Căn sao?

Bên trong phòng họp xuất hiện bầu không khí trầm lặng ngắn ngủi.

Tô Mộc uống một hớp nước, giống như muốn cho mọi người có thời gian giảm xóc thời gian. Sau đó, hắn mới thản nhiên nói:

- Tôi bất kể ban đầu phê duyệt như thế nào, tóm lại tư chất kiến trúc của Huyện Nhất Xây nhất định có vấn đề, cho nên tôi đề nghị, hủy bỏ tất cả hợp đồng với Huyện Nhất Xây.

Ầm!

Sét đánh giữa trời quang!

Chẳng lẽ đây chính là mục đích của Tô Mộc sao? Muốn hủy bỏ tất cả hợp đồng với Huyện Nhất Xây. Phải biết rằng cho tới bây giờ, Huyện Nhất Xây đã lấy từ tài chính huyện không ít tiền, nếu giải trừ tất cả hợp đồng..., hậu quả thiết tưởng không chịu nổi.

- Tô bí thư, tôi nghĩ chuyện này có phải cần suy nghĩ thêm hay không, phải biết rằng ban đầu khi ký kết hợp đồng với Huyện Nhất Xây, trên văn bản đã nói rõ, bất cứ bên nào cũng không thể đơn phương bội ước, nếu làm như vậy..., chúng ta phải bồi thường cho Huyện Nhất Xây một khoản tiền.

Dư Thuận cau mày nói.

- Đúng vậy, đây là vấn đề nhất định phải suy nghĩ, còn nữa hiện tại hạng mục xây dựng khu biệt thự cũng đã bắt đầu, nếu vào lúc này xé bỏ hiệp ước với Huyện Nhất Xây..., có phải không có lý trí hay không.

Ninh Biên Viễn mở miệng lần nữa.

- Tôi cũng cho rằng cần thận trọng!

Hạ Xuân Mai gật đầu nói.

- Chính sách là thứ không thể tùy tiện thay đổi, nếu không chẳng phải là không có bất kỳ giá trị gì sao.

Mã Văn Tuyển quả quyết nói.

Cho đến lúc này người mở miệng phản đối đều là người bên phía Hầu Bách Lương, bởi vì bọn họ cũng rõ ràng quan hệ giữa Huyện Nhất Xây với Hầu Bách Lương. Nếu thật sự xóa sổ Huyện Nhất Xây, người mất mặt chính là Hầu Bách Lương không nói, chính yếu nhất chính là, nếu có ảnh hưởng ác liệt phía sau, sẽ ảnh hưởng đến quan đồ của Hầu Bách Lương.

Đây là điều bọn hắn không muốn nhìn thấy.

- Không thể nói như vậy, Huyện Nhất Xây rõ ràng là vi phạm hợp đồng trước, là bọn họ đơn phương không tôn trọng điều ước, chúng ta làm như vậy, không có bất cứ vấn đề gì, cho dù là kiện lên tòa án, chúng ta cũng chiếm cứ đạo lý. Nhưng nếu dùng cách này xử lý Huyện Nhất Xây, chẳng phải là lộ ra vẻ huyện chúng ta không có chút chủ trì chính nghĩa.

Mạnh Thường Trực nói.

Mạnh Thường Trực tuyệt đối muốn phản đối lời nói của những người bên phía Hầu Bách Lương.

Không khí phòng họp càng trở nên gay cấn rồi, song phương đều không có thái độ nhượng bộ, còn lại chính là xem Tô Mộc làm thế nào.

- Huyện Nhất Xây rốt cuộc có tư chất hay không, không phải là chuyện tôi và mọi người ở đây có thể định đoạt, mà phải xem rốt cuộc là tình huống gì. Vậy đề tài thảo luận này chúng ta tạm thời để qua một bên không thảo luận nữa. Hầu huyện trưởng, đồng chí thấy thế nào?

Tô Mộc lạnh nhạt nói.

- Tôi nghe Tô bí thư.

Trong lòng Hầu Bách Lương cười lạnh.

Cái gì gọi là tạm thời gác lại qua một bên không thảo luận nữa, đây rõ ràng là ngươi không có cách nào thảo luận, thấy có lực cản, cho nên mới phải gác lại như vậy. Nếu tất cả đều ủng hộ ngươi, ngươi có làm như vậy không?

Đúng là không người đánh đau không biết cái gì gọi là thức thời!

Cũng có một số người nghĩ như Hầu Bách Lương, bọn họ cũng thấy Tô Mộc nói như vậy, cũng biết hắn không phải thật tâm muốn bỏ qua, mà là thật sự không có cách nào, chỉ có thể như vậy. Hắn không biết không sợ sao, sớm biết như vậy hắn còn có thể khẩn cấp triệu tập hội nghị thường ủy huyện ủy sao?

Hiện tại thì tốt lắm, bị hung hăng lật mặt? Phải biết rằng đây mới chỉ là bốn người bên phía Hầu Bách Lương mở miệng nói giúp cho Huyện Nhất Xây, nếu Hầu Bách Lương cũng há mồm..., vậy thể diện của Tô Mộc còn để ở đâu nữa?

Trẻ tuổi, thật sự là bởi vì còn quá trẻ cho nên mới xui xẻo té ngã như vậy.

Ngay cả Mạnh Thường Trực cũng nghĩ như vậy.

Cả trong phòng họp có lẽ chỉ có một người, cho đến bây giờ vẫn mù quáng tín nhiệm Tô Mộc, cho là Tô Mộc nhất định sẽ có hậu thủ, người này chính là thư ký của Tô Mộc, Mộ Bạch. Làm thư ký của Tô Mộc, Mộ Bạch dĩ nhiên có quyền tiến hành tổng kết hội nghị báo cáo này.

Muốn đấu với chúng ta, đấu đến chết ngươi!

Loại ngựa non háu đá, lúc trước còn dám khiêu khích mình, thật sự tưởng mình là quả hồng mềm dễ bóp sao? Tôi nói cho cậu biết, cậu không có tư cách này. Hiện tại biết đau chưa? Sau này xem cậu còn dám không như vậy không.

Mã Văn Tuyển nghĩ như vậy.

- Tô bí thư, không biết đề tài thảo luận thứ ba là cái gì?

Mã Văn Tuyển thị uy hỏi.

- Đề tài thảo luận thứ ba sao?

Tô Mộc tùy ý uống một hớp, quét về phía Mã Văn Tuyển, trên mặt lộ ra một nụ cười thú vị:

- Thật ra đề tài thảo luận thứ ba, mới là đề tài thảo luận trọng yếu nhất trong hội nghị thường ủy lần này, đó chính là tôi muốn thông qua thảo luận với các đồng chí, tiến hành thương lượng năm hạng mục đang phá thổ động công xây dựng trước mắt của huyện Ân Huyền. Ý kiến của tôi là, tạm thời đình chỉ tất cả các hạng mục này!

Lời này nói ra, tất cả mọi người trong phòng họp đều ngạc nhiên.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio