Quan Bảng

chương 594: sáu cuộc điện thoại, uy vũ cỡ nào

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nếu như không phải gặp phải loại chuyện rất khó giải quyết rất nhức đầu, Tô Mộc cũng sẽ không muốn mang tâm tình xấu vào trong công việc. Bởi vì làm một người cán bộ lãnh đạo, nếu quả thật làm như vậy, sẽ mang đến cho người khác một loại áp lực tâm lý không tốt. Thử nghĩ xem tâm tình của lãnh đạo như vậy, nếu người khác lại ở trước mặt anh không thu liễm một chút, vô tâm cười cười nói nói, chẳng phải là muốn xui xẻo?

Bởi vì nguyên nhân của mình, mà liên lụy những người còn lại cũng lo lắng đề phòng, đây không phải là việc Tô Mộc muốn làm. Huống chi hôm nay, tâm tình của hắn thật sự rất vui vẻ, bởi vì trên đường đi làm, Tô Mộc đã nhận được mấy cuộc điện thoại.

Mấy cuộc điện thoại này mặc dù không cùng một người, nhưng nội dung lại làm cho người ta vui mừng khôn xiết.

Người đầu tiên là Từ Long Tước!

Hắn nói sau hôm nay muốn cùng Tô Mộc uống rượu, nhưng ai ngờ đến tối qua sau khi cùng Đệ Ngũ Bối Xác rời đi, liền nhận được nhiệm vụ, muốn hắn ngay lập tức lên đường. Từ Long Tước không chút do dự, quân tình như núi, chỉ cần nhận được mệnh lệnh, Từ Long Tước đều phải phục tùng và thi hành vô điều kiện. Chỉ có điều rạng sáng hôm nay, hắn mới gọi điện thoại cho Tô Mộc.

- Huynh đệ, tôi tạm thời có việc phải đi, dù sao lần này tôi tới đây cũng là vì muốn gặp cậu, nếu gặp rồi, cũng không cần thiết tiếp tục lưu lại nơi này. Tôi nhận cậu làm huynh đệ xuất phát từ trong lòng. Cậu cũng biết, nhiệm vụ của tôi luôn luôn rất nhiều, nếu cậu không có chuyện gì hãy đến kinh thành. Cho dù là chủ nhật hãy qua chỗ gia gia tâm sự cũng có thể khiến ông cao hứng có phải không.

Thuận tiện nói thêm, chuyện đã xảy ra tối hôm qua, nếu không có gì bất ngờ, hôm nay gia gia sẽ biết. Đừng mắng tôi, cậu bị người ta ám sát, chuyện trọng đại như vậy, làm sao tôi có thể không hồi báo, tôi cũng không muốn sau khi trở về, bị gia gia khiển trách. Thuận tiện nhắc nhở cậu. Đệ Ngũ Bối Xác không đơn giản, nếu cậu có bản lãnh, hãy bắt nàng lại. Đây tuyệt đối là chuyện có lợi cho cậu. Ha ha!

Đây chính là điện thoại của Từ Long Tước!

Sau khi Tô Mộc nghe được những lời này của Từ Long Tước, thật sự không biết nói gì, người này rốt cuộc nghĩ thế nào. Tại sao có thể nói chuyện này cho Từ Trung Nguyên? Nếu Từ Trung Nguyên biết chuyện, chắc chắn sẽ lo lắng cho mình. Xem ra nếu không có gì bất ngờ xảy ra, chủ nhật này phải bay đến kinh thành.

Người thứ hai là Từ Trung Nguyên!

Lần này Từ Trung Nguyên không đổ ập khiển trách xuống Tô Mộc, bởi vì sai lầm của chuyện này hoàn toàn không phải từ Tô Mộc. Anh cũng không thể bắt người ta không được động đến anh? Đây rõ ràng là chuyện không thực tế. Nhưng sau khi xác định Tô Mộc không có chuyện gì, hơn nữa lúc ấy nếu như không phải Từ Long Tước xuất hiện, Tô Mộc rất có thể sẽ chết, còn bị đạn sát thương, hắn liền thật sự nổi giận.

Từ Trung Nguyên nổi giận, ý nghĩa có rất nhiều người sẽ gặp xui xẻo!

- Tô Mộc, chuyện này cháu không cần để ý đến nữa. Chẳng phải chỉ là một tên côn đồ nhỏ, chẳng lẽ còn có thể lật lên cuộn sóng kinh thiên gì sao? Nếu là trước kia, ta đã sớm bắt chết hắn rồi. Nhưng cho dù là hiện tại, ta cũng sẽ không để cho ai khi dễ cháu trai của ta. Chuyện này gia gia sẽ lấy lại công đạo cho cháu.

- Cái gì? Long Tước trở về đơn vị rồi, không sao. Trở về thì trở về. Nhưng chủ nhật tới cháu hãy đến kinh thành đi, ta có chuyện muốn phân phó cho cháu. Được, cứ như vậy!

Sau khi Từ Trung Nguyên ngắt điện thoại, nhìn Phương Thạc đứng bên cạnh nói:

- Xem ra lão già này ở ẩn nhiều năm không động đậy, có người thật sự không đặt tôi trong lòng rồi. Ngay cả cháu trai của tôi cũng bị khi dễ, gọi điện cho Địch Vạn Tùng, chuyện này giao cho hắn xử lý. Cậu nói với hắn, nếu hắn có thể làm thì làm, không làm được, tôi tìm người khác làm.

- Lão thủ trưởng, xin ngài bớt giận, chuyện này tôi sẽ sắp xếp.

Phương Thạc vội vàng nói.

- Hừ, một đám không biết sống chết, lại dám làm ra chuyện mưu sát cán bộ quốc gia.

Từ Trung Nguyên hừ lạnh nói....,

Cũng vừa vặn vì Từ Trung Nguyên biết chuyện, kêu Phương Thạc đi xử lý công việc, cho nên sau khi Đậu Long bị mang đi, cả thành phố Cổ Lan lâm vào một cuộc đại bắt bớ. Mặc cho Đậu Long còn dám nghĩ, mặc cho kế hoạch của hắn chu đáo chặt chẽ thế nào, hắn cũng ngờ, đả kích đối với mình và Phi Long bang lại mãnh liệt như vậy, không cho Đậu Long bất kỳ cơ hội thở dốc.

Người thứ ba là Đệ Ngũ Bối Xác!

Đệ Ngũ Bối Xác gọi điện thoại tới nói rất đơn giản, đó chính là nói với Tô Mộc, chuyện của Đậu Long đã giải quyết xong, trước mặt bằng chứng đầy đủ, cho dù Đậu Long không há mồm, hắn cũng đừng hòng rời đi.

- Chuyện của Đậu Long và Ichiro Hashimoto, thật sự là nhờ có anh, nếu như không có anh, chúng tôi cũng không thể phá án nhanh như vậy. Anh yên tâm, tôi đã báo cáo cặn kẽ toàn bộ chuyện này lên cấp trên, đến lúc đó sẽ có kiến giải đối với anh. Cái gì, anh không cần? Không cần cũng không được, đây là phong cách làm việc của cục Quốc an chúng tôi, cũng không thể thua thiệt anh đúng không. Tôi không muốn khi gặp lại Từ Long Tước, bị hắn lấy chuyện này làm điểm yếu.

Khi những lời này của Đệ Ngũ Bối Xác truyền vào trong tai Tô Mộc, là hắn biết, khoa học Phi Long đã hoàn toàn xong đời, cho dù lần này Đậu Long có bối cảnh thông thiên cũng không thể còn sống rời khỏi nhà giam. Ngươi làm chuyện xấu gì không sợ, nhưng nếu trên cơ sở những chuyện xấu đó, ngươi làm chó Hán gian, hành động như quân bán nước, trở thành gián điệp của quốc gia khác, đây chính là tội không thể tha thứ.

Không có quốc gia nào dân tộc nào lại nhân từ với quân bán nước!

Người thứ tư là Lý Hưng Hoa!

Cú điện thoại của Lý Hưng Hoa còn là gọi từ chỗ Diệp An Bang, mặc dù hắn không biết Diệp An Bang làm sao biết được, nhưng trong nháy mắt hắn nghe thấy tin tức kia phía sau lưng liền toát mồ hôi lạnh. Tô Mộc lại bị người ta tập kích, ý đồ mưu sát, nếu chuyện như vậy quả thật sự xảy ra, Lý Hưng Hoa đừng hòng trốn tránh trách nhiệm. Dĩ nhiên đây chỉ là thứ yếu, quan trọng nhất là nếu Tô Mộc xảy ra chuyện, Lý Hưng Hoa làm sao ăn nói với Diệp An Bang?

- Chuyện tối hôm qua tôi đã biết rồi, cậu yên tâm, chuyện này tôi sẽ điều tra rõ ràng. Chỉ cần là người có liên quan, tôi sẽ lập tức tổ chức tổ chuyên án tiến hành điều tra. Đám người này quả thực quá lớn mật, cậu có cần nghỉ ngơi hay không? Không sao, cậu xem làm thế nào thì làm, hiện tại tôi đang xử lý chuyện này, cậu nên nghỉ ngơi đi!

Tâm tình của Lý Hưng Hoa, Tô Mộc có thể cảm nhận được. Nhưng hắn không có tâm tình đi để ý chuyện này, chuyện tối hôm qua thật sự quá hung hiểm, nếu hắn không tránh khỏi, thật sự có thể bị bắn trúng. Chưa nói tổn thương chỗ hiểm, chỉ sợ cho dù là cánh tay này bị xuyên thủng, Tô Mộc cũng chịu đủ hành hạ. Trong tình thế như vậy, nếu Tô Mộc kìm nén bực bội, vậy không phải là hắn.

Người tiếp theo là Đỗ Dã!

Đỗ Dã biết mình làm sao trở thành cục trưởng cục công an hôm nay, tận đáy lòng hắn rất cảm kích Tô Mộc. Vì vậy sau khi nghe chuyện Tô Mộc bị bắn, không chút do dự, ngay tối hôm qua liền hạ lệnh cho đội cảnh sát hình sự, đội phòng ngừa bạo lực và đội đặc công cục thành phố chuẩn bị chiến đấu, quản chế nghiêm ngặt nhân vật chủ chốt của Phi Long bang. Quả nhiên, sáng sớm hôm nay hắn liền nhận được mệnh lệnh kêu hắn động thủ giải quyết.

Thành phố Cổ Lan vì vậy sa vào một cuộc đại lùng bắt!

Những người trước kia thuộc Phi Long bang, bất kể ngươi đang nằm trong chăn, hay là đang ra ngoài ăn sáng, đánh bài, đều bị bắt về quy án. Thủ đoạn lớn như vậy, hành động lớn như vậy, bởi vì bố trí vô cùng nghiêm mật, chặt chẽ, vì vậy tất cả nòng cốt của Phi Long bang đều bị bắt về quy án.

- Tô chủ nhiệm cậu không sao chứ? Không có chuyện gì là tốt rồi, tôi chính là sợ cậu bị thương thế. Hôm nay cậu dứt khoát đừng đi làm nữa, đi kiểm tra một chút đi. Về phần những người động thủ với cậu tối hôm qua, cậu yên tâm, tội danh của bọn chúng chồng chất như núi, lần này đừng hòng trốn thoát. Ừ, được rồi, cậu cứ lo việc của cậu đi, hiện tại tôi phải ra tay xử lý chuyện này....

Đỗ Dã hiện tại vội vàng nhất là lập chính tích!

Chính tích của cục trưởng công an, đơn giản là từ duy trì trị an, mà trong quá trình duy trì, xoá sổ thế lực xã hội đen tuyệt đối là danh tiếng nhất. Chưa nói đến trong quá trình xóa sổ này, trong tay Đỗ Dã còn có những tấm hình Tô Mộc đưa cho Nhâm Lập Quyên. Bên trong cặn kẽ ghi chú lộ tuyến buôn lậu thuốc phiện của khoa học Phi Long, có cái này nơi tay, Đỗ Dã càng có lòng tin đánh thắng trận chiến này.

Đây là một trận chiến đòi công đạo cho Tô Mộc!

Đây là một trận chiến lập uy cho Đỗ Dã sau khi tiền nhiệm!

Đây càng là một trận chiến trả lại bầu trời trong sạch cho thành phố Cổ Lan!

Người thứ sáu là Lý Nhạc Thiên!

Khi Lý Nhạc Thiên gọi điện thoại tới hắn đã ở kinh thành, sau khi trải qua nghiên cứu và suy đoán của nhiều đoàn cố vấn, tất cả mọi người đều cho rằng bản kế hoạch của Tô Mộc hoàn toàn không có vấn đề gì. Đây là một cơ hội để công ty giải trí Lý thị phát triển, nếu có thể nắm chặt, tuyệt đối có thể làm cho công ty giải trí Lý thị bước lên một nấc thang phát triển mới. Mượn nấc thang này, công ty giải trí Lý thị muốn trở thành đầu sỏ giải trí trong Trung Quốc chắc chắn không có vấn đề gì.

Không chỉ như thế, mấy người còn lại cũng thông qua nhân sĩ trong nghề tiến hành nghiệm chứng, cho ra kết luận giống như Lý Nhạc Thiên. Nhưng điều chân chính khiến cho bọn họ cảm thấy hưng phấn là, các chuyên gia và đoàn cố vấn đều rất muốn biết được bản kế hoạch này rốt cuộc do người nào làm ra. Phải biết rằng từ trước đến giờ chưa có một bản kế hoạch nào có thể làm cho tất cả bọn họ đều cảm thấy kinh hãi thán phục, nhưng Lý Nhạc Thiên lại có thể đưa tới một bản.

Tô Mộc có thể đại xuất danh tiếng, điều này đối với Lý Nhạc Thiên mà nói, còn khiến hắn cảm thấy thống khoái hơn hắn kiếm lời vài tỉ!

- Huynh đệ, chớ nói gì cả, tuần này tôi chuẩn bị, thứ hai tuần sau tôi sẽ lập tức đến khu Cao Khai thành phố Cổ Lan, lần này tôi sẽ dẫn đoàn khảo sát thương vụ qua đó, nếu như có thể, chúng ta có thể ký kết hợp đồng ngay lập tức. Ừ, nếu thành phố Cổ Lan các cậu có thể phát ra một lá thư mời đương nhiên là tốt hơn. Còn nữa mấy tên kia đều gật đầu, bọn họ sẽ nhập cổ phần vào trụ sở điện ảnh và truyền hình của tôi, còn những hạng mục đầu tư khác, đến lúc đó chúng ta sẽ cùng nhau bàn bạc.

Sáu cuộc điện thoại, từ khi Tô Mộc tỉnh lại mở mắt cho đến lúc hắn tới quản ủy hội, lần lượt vang lên.

Chính là sáu cuộc điện thoại này, khiến cho Tô Mộc cảm xúc mênh mông.

- Một ngày mới lại tới rồi!

Tô Mộc hít sâu một hơi, kềm chế tất cả cảm xúc phức tạp, cất bước tiến lên.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio