Quân Bộ Phong Hậu Kế Hoạch

chương 56: lớp kiếm thuật

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Tốt, giờ ai tự nguyện lên đây cùng tôi làm mẫu một lần.” Huấn luyện viên vỗ tay nói. Đây là lớp kiếm thuật thứ nhất của bọn Lưu Bình An.

Huấn luyện viên là Lily, người phụ nữ này thân hình nhỏ nhắn nhưng kiếm thuật lại rất lợi hại, ở trong trường quân đội hầu như là không có ai địch nổi. Trước tiên là giảng dạy về đặc điểm của trường kiếm, sau đó là về nguyên nhân lịch sử, cô yêu cầu một học sinh lên đây làm mẫu.

Bởi vì vừa mới bắt đầu đi học, Lily chỉ yêu cầu học sinh của mình lên đây sờ sờ kiếm mà thôi. Làm mẫu gì đó chẳng qua để cho học sinh thấy “Nghịch kiếm nhìn thật là ngầu”, sau đó khiến cho mọi người nhiệt tình học hành hơn.

“Huấn luyện viên.” Annan giơ tay nói.

“Tốt. Vậy mời bạn Annan lên đây làm đối thủ của tôi.”

Annan xuất thân ở danh môn, kiếm thuật phương Tây là môn bắt buộc. Tư thế cầm kiếm toát ra khí chất đẹp trai vô cùng, hơn nữa kiếm pháp lại lăng lệ ác liệt, tốc độ nhanh như chớp, khiến cho Lily cũng phải chăm chú đấu lại.

“Thú vị!” Nữ kiếm khách bị anh ta kích thích ý chiến đấu, nên càng xuất ra hết toàn bộ vốn liếng. Hai người đấu với nhau đều toát ra vẻ đẹp trai. Các học viên cũng không thể không lớn tiếng cổ vũ.

Lưu Bình An không có hứng thú với cái kiếm thuật phương Tây gì đấy. Cái đó là cho người có tiền chơi chơi, ở chiến trường không có công dụng gì nhiều. Hiện giờ chiến tranh đều dùng súng, quân đao và chiến đấu cận chiến đôi lúc cũng dùng, nhưng tuyệt đối không dùng loại như kiếm thuật phương Tây, chiến đấu một cách quy củ như thế.

Chuyên ngành học của bọn họ có rất nhiều lớp kĩ thuật chiến đấu, tuy đều rất vô dụng, nhưng cũng có nhiều chủng loại. Lớp chiến đấu này phần lớn chỉ để nung nấu ý chí và rèn luyện thân thể cho học sinh thôi.

Làm mẫu xong, các học sinh có thể tự do nghiên cứu, thử vung trường kiếm. Lưu Bình An còn đang ngẩn người, liền nghe được Annan trào phúng:

“Aslan, kiếm thuật của mày đã mai một đến độ cả cầm kiếm cũng không nổi sao?”

Lưu Bình An chợt nghe Kỷ Vũ ở kế bên thấp giọng nói: “Trời ơi, lại bắt đầu rồi.”

Trên thực tế, Aslan được xem như là đối thủ của Annan, từ lúc nhập học đến nay, cậu ta không ngừng gây phiền toái với Aslan.

“Đó cũng là một biểu hiện của tình yêu nha.”

Lưu Bình An quay người, thấy Eugene chính là một dạng đang xem kịch vui, nghi ngờ hỏi thăm: “Cậu sao lại ở đây?” Nếu cậu nhớ không lầm, Eugene rõ ràng ở ngành Thông tin mà.

“Chương trình học của tôi ở bên trong cũng có lớp này mà. Trường kiếm ấy hả, đối với tình báo viên cũng có khi dùng tới.” Eugene nháy mắt mấy cái với cậu.

Lưu Bình An nhớ đến Connor, bởi vì ở ngành nghiên cứu vũ khí, nên không có khả năng có nhiều lớp loại chiến đấu như bọn họ. Có chút yên tĩnh nhỉ, cậu bỗng nghĩ, giá như tất cả mọi người đều ở một chỗ.

Lưu Bình An vì ý nghĩ lộn xộn của mình lập tức giật mình. Đám người này cũng không phải lúc nào cũng đi theo mình được mà. Chỉ là lúc nào tụi cậu cũng ở cùng một chỗ nên mới phát sinh ra cảm giác không đúng như thế.

Annan không ngừng khiêu khích, bức Aslan cầm kiếm lên đấu với mình. Mà Lily cũng cùng một bộ dạng hưng phấn, tựa hồ cũng không muốn ngăn cản bọn họ. Lưu Bình An thở dài, đi tới vỗ vỗ bả vai Aslan.

“Đại đội trưởng, cứ để cho chúng ta thấy được tư thế vung kiếm oai hùng của ngài đi.”

“Đúng rồi! Không được thua bọn kia.”

Tiếp lời, những học viên huấn luyện lúc trước từng đi theo Aslan bắt đầu động viên anh. Mà người bên Annan cũng không có chút yếu thế, cao giọng cổ vũ. Aslan thực ra cũng đang rất kiềm chế, biết Tiểu An ủng hộ mình, đương nhiên sẽ không nhẫn nại nữa.

Cầm kiếm lên, Aslan như thay đổi thành người khác. Nếu nói kiếm của Annan là lăng lệ ác liệt, thì kiếm của Aslan là ưu nhã nhưng không kém phần lợi hại.

Dáng thẳng tắp thuôn dài cùng với đường cong của eo, động tác Aslan ưu nhã mà nhanh nhẹn, tóc vàng theo cử động của anh bay lên trong gió khiến cho người ta nghĩ đến những tinh linh xinh đẹp trong truyền thuyết, cả người đều phát ra hào quang chói mắt, khiến cho các nữ sinh lớn tiếng hét lên “Vương tử, vương tử.”

Chiêu thức kiếm của Annan tràn đầy bá khí, khiến cho người ta nghĩ đến vua của bóng đêm, kiếm nhanh như chớp, đánh úp về phía địch thủ. Nói về khí lực, Aslan căn bản không bằng Annan, nhiều lần đều bị sức của anh ta đánh lui về sau. Nhưng kỹ thuật cao của Aslan đều từng bước từng bước hóa giải hết.

Đỡ kiếm của Annan bằng kiếm của mình, buộc tên kia phải lui về phía sau, Aslan linh hoạt xoay người, dùng chân xoay vòng, xoay về sau lưng Annan.

Bốn phía âm thanh cổ vũ hò hết càng lúc càng lớn, tất cả mọi người tập trung tinh thần xem trận đấu mà không ai chú ý tới, lúc này có hai quân nhân đang từ sân luyện tập bên cạnh đi qua.

“Bên kia náo nhiệt nhỉ.”

“Đúng vậy, học sinh mới lúc nào cũng tràn đầy tinh lực mà. Bên kia đang có lớp kiếm thuật, Brian đại nhân có muốn qua xem không?”

Người đến đúng là Brian. Cảnh vệ dẫn đường đối với anh khá là tôn kính, thấy anh hình như có hứng thú nên đề nghị anh đi qua xem. Đại anh hùng như vậy mà lại đến trường học của bọn họ làm giáo viên, quả thực nằm mơ cũng không nghĩ tới.

Hai nguời đi tới hành lang bên cạnh sân luyện tập, tình hình chiến đấu đang căng thẳng, căn bản không có ai chú ý tới bọn họ. Nhưng Brian liếc mắt một cái là nhìn thấy Lưu Bình An.

“Tiểu Ly…”

Lúc này Annan bị đánh trúng tay, trường kiếm trong tay bị văng ra. Kiếm bay thành đường cong trên không trung, mũi kiếm lại rơi ngay đỉnh đầu của Lưu Bình An.

“Tiểu An!” Bên tai truyền đến tiếng kinh hô của Aslan.

Lưu Bình An vô thức dùng hai tay che lại đỉnh đầu, nhưng trường kiếm cũng không rơi trúng. Một bóng người che trước mặt Lưu Bình An, vững vàng bắt được trường kiếm đang bay tới.

“Là Brian Andrew kìa.”

“Anh ấy sao lại ở đây?”

“Nghe nói anh ấy đến trường làm giáo viên đó.”

“Thật sao.”

Các học viên bàn tán xôn xao, thậm chí có nữ sinh thét lên hoan hô. Brian trả lại trường kiếm cho Annan, vẻ mặt nghiêm túc nói với Aslan: “Đao kiếm không có mắt, không thể nhắm mũi kiếm vào bạn học.”

“Vâng.” Aslan áy náy cúi đầu.

Ngay tại thời điểm Brian xoay người muốn tìm thiếu niên lại phát hiện không thấy thân ảnh của thiếu niên đâu.

“Lại để cho em ấy chạy thoát sao?”

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Bổn tác giả cần thêm chút sức lực. Xin hãy comment nồng nhiệt vào đi!

Editor nói ra suy nghĩ của mình: Bổn editor cần chút sức lực. Xin hãy comment và like nồng nhiệt vào đi!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio