" giờ phút giây ngày tháng năm , người bị thương Trưởng Tôn Ngưng cấp cứu không có hiệu quả, xác nhận tử vong." Nam bác sĩ hơn ba mươi tuổi tuyên bố xong, lập tức bước nhanh ra khỏi phòng cấp cứu, tất cả ba hộ sĩ mặt không thay đổi trước sau đi ra ngoài theo bác sĩ.
Bệnh viện nhân dân X thị, phòng cấp cứu thứ nhất lúc trước còn khẩn trương bận rộn, giờ phút này lại là một mảnh tĩnh mịch, phảng phất giống như bị Thần chết bao phủ, dụng cụ lạnh như băng đứng im lẻ loi, giống như sứ giả bị Thần chết sai tới trước dẫn dắt linh hồn người chết.
Đột nhiên, thi thể động.
'Rầm' một cái, 'Thi thể' trên giường bật dậy, đột nhiên mở hai mắt ra, giống như laser bắn càn quét về bốn phía, cho đến khi xác nhận an toàn, mới thu hồi ánh mắt.
Đây là nơi nào? Bệnh viện? bệnh viện chỗ nào mà lạc hậu như vậy? Mình làm thế nào lại có thể ở bệnh viện?
Chẳng lẽ không có bị nổ chết!
Không! Không thể nào! Thuốc nổ cực mạnh ở mỗi điểm nổ đều là do mình tự tay chôn xuống, uy lực nổ tung mạnh như thế nào, cô là người rõ ràng nhất, có thể khiến núi cao m san thành bình địa trong khoảnh khắc, phàm là thứ ở bên trong bán kính sát thương tuyệt đối không có khả năng còn lại.
Coi như, có lỡ như, cũng sẽ không có người đưa cô đi chạy chữa, dù sao cô là cái người khiến người khác không ưa thích. Không chỉ có không ưa thích, hơn nữa còn là người làm người ta chán ghét oán hận cực độ. Mặc dù không có thống kê qua, nhưng cô khẳng định, trên thế giới có thật nhiều người không có lúc nào là mong cô chết, cô bị chết càng thảm bọn họ càng thống khoái.
Bởi vì, chỉ cần cô còn sống, chính là cơn ác mộng vĩnh viễn vẫn chưa tỉnh lại được của bọn họ.
Ngân Nguyệt, là của danh hiệu của cô, cũng là tên của cô. Cô là đặc công vua của quốc gia, là mũi nhọn trên lưỡi dao. Cô cao quý thanh cao, mặt như trăng rằm, giống như Quảng Hàn tiên tử, có gương mặt tuyệt đại xinh đẹp, lại hóa thân thành bỉ ngạn, vừa đến gần là tử vong.
Cô không có bạn bè, không có người thân, trung thành quốc gia, không nên nói không nên hỏi không nên nghe không nên nhìn không nên chất vấn. Thực lực cường đại đến kinh khủng, không ai biết được cực hạn của cô là ở đâu còn thiếu sót là ở chỗ nào.
Bắt đầu từ lúc mười lăm tuổi thi hành nhiệm vụ một mình, ám sát, xúi giục, nằm vùng, phá hư, trộm cắp... , chưa từng thất bại. Cô cũng không phải là 'cỗ máy 'chính trị' chỉ biết lạnh như băng thi hành nhiệm vụ, do dây chuyền sản xuất của đám lãnh đạo cao cấp 'sản xuất' ra, cô có tính tình của mình, an tĩnh, cao ngạo, giảo hoạt, biến đổi thất thường, cho dù không làm cái gì, cũng có thể đạt thành nhiệm vụ, vì vậy lại được gọi là 'Thiên Diện Tử Thần'.
Ba tháng trước, cô biết được mình bị khối u bên trong tuỷ sống, hơn nữa là u ác tính, bệnh ung thư loại này bởi vì sinh trưởng ở trong tuỷ sống, cho dù là lành cũng không có thể cắt bỏ hoàn toàn, chứ đừng nói tới ác tính.
U sẽ ép dây thần kinh xương sống và đưa tới tứ chi vận động cảm giác chướng ngại, cái này không thể nghi ngờ là thông điệp tử vong đối với một đặc công. Không có giá trị đặc công sẽ trở thành đồ bỏ, cô không muốn rơi vào hoàn cảnh bị xử tử bí mật, kết cục thảm đạm biến mất không có tiếng động, cho nên cô tự thân xin thi hành nhiệm vụ ám sát cấp bậc khó khăn nhất, cùng lúc nhận giấy bảo đảm thực hiện quân lệnh.
Tỉ mỉ bố cục ba tháng, lấy mình làm mồi nhử, rốt cục thành công, mà cô cũng sẽ trở thành đặc công vua được giới đặc công vĩnh viễn khắc ghi, là anh hùng vô danh của quốc gia.
Cho nên, giờ phút này cô khẳng định, thân thể của Ngân Nguyệt cô đã chết, chết ở trong trận nổ do mình thiết kế.