Hai đồng chí ủy ban kỷ luật người đầy bụi đất, còn bị chủ nhiệm Long chửi rủa thậm tệ một trận.
Sau khi lên xe, một người trung niên mặc áo jacket nói
- Tôi không hiểu, tại sao cậu lại muốn bắt anh ta trong thời điểm này? tại sao chúng ta không thương lượng tốt kế hoạch rồi mới hành sự?
Một người trung niên khác mặc veston thở dài
- Tình huống khẩn cấp, tôi sợ việc ngoài ý muốn thôi.
Anh ta nhìn đồng nghiệp
- Yên tâm đi, việc lần này, do tôi một mình gánh vác. Trở về tôi viết báo cáo nhận xử phạt.
- Việc này đã không còn là việc của một người, chỉ sợ ngay cả chủ nhiệm Long cũng không thoát khỏi quan hệ. Việc quan trọng nhất bây giờ là tìm được Du Đoạn Dương. Kì thực vấn đề của anh ta cũng không tính là lớn, sao lại muốn chạy?
Người đàn ông mặc áo jacket có chút không hiểu.
- Đi về trước rồi nói sau, chủ nhiệm Long sẽ hạ lệnh, Du Đoạn Dương cũng trốn không được bao lâu?
Người đàn ông mặc veston khởi động xe, hai người trở về ủy ban kỷ luật
Chủ nhiệm Long rất tức giận với việc này, hai người này đều là cán bộ kì cựu, mà lại làm ra việc như này. Ông ta gần như đập bàn chửi người
- Các người lập tức trở về viết kiểm điểm!
Nửa giờ sau, phóbí thư Bàng nhận điện thoại
- Phó Bí thư Bàng, Du Đoạn Dương bị ủy ban kỉ luật tra ra vấn đề, hiện nay đã chạy trốn rồi.
Mặt phó bí thư Bàng lập tức trầm xuống
- Sao lại như vậy? ai hạ lệnh này, vì sao lại không báo cho tôi biết?
- Chúng tôi chỉ là nhận được lệnh của cấp trên, tiến hành cách ly thẩm tra đối với Du Đoạn Dương nhưng tôi đã để anh ta đi rồi
Tiếng nói ngừng một chút
- Vấn đề này cũng không phải là lớn lắm, chính là anh ta lấy chiêu bài của ông can thiệp vào việc bổ nhiệm nhân sự ở cấp huyện, thị. khả năng liên quan đến thu phí hoa hồng người khác. Phỏng chừng là trong này có người bị ủy ban kỉ luật tra ra cho nên lần đến đầu anh ta.
Phó Bí thư Bàng nổi giận đùng đùng nói
- Đã biết!
Ngắt điện thoại, ông ta giận dữ nói
- Lý Hồng này cũng quá không nể mặt, cô ta muốn làm cái gì? ngay cả người của tôi cũng điều tra.
Bang _________một chiếc gạt tàn bị ném bay đi, rơi vào trong góc, vỡ vụn
Phó Bí thư Bàng gọi điện thoại kêu lái xe đến
- Đi biệt thự số
Lửa to rồi, lại có thể đối đãi với thư kí của mình như vậy, đang chuẩn bị ra khỏi của, điện thoại trong nhà lại kêu lên
- Là Đoạn Dương
Phó Bí thư Bàng trở về, tiếp điện thoại
- Sao lại thế này? cậu cũng cho tôi quá trướng mặt đi.
Du Đoạn Dương một bụng ủy khuất
- Phó Bí thư Bàng, ngài nhất định phải làm chủ cho tôi, tôi là bị oan
- Mặc kệ là cậu sai hay không sai. Bây giờ lập tức trở về cho tôi, tôi muốn xem thử, ai dám đem cậu làm gì?
Phó Bí thư Bàng hung hăng ngắt điện thoại, lại ra của lần nữa.
Từ nhà số tỉnh ủy đến nhà số cũng không xa lắm. Phó Bí thư Bàng là ngồi xe đi.
Lái xe đi ấn chuông cửa. Người làm nhà Lục Chính Ông ra mở cửa, tài xế nói
- Bí thư Lục có ở nhà không? phó bí thư Bàng đến đây.
Người giúp việc nhìn thấy sắc mặt rất không tốt của bí thư Bàng, lắc đầu
- Xin lỗi, hiện tại bí thư Lục vẫn chưa trở về, các ngài có muốn vào nhà ngồi một lát không?
Người giúp việc tuy rằng nói như vậy nhưng lại không có ý mở cửa.
Một người giúp việc nhỏ lại dám đối với mình như vậy, trong lòng phó bí thư Bàng rất tức giận. Ông thấy Lục Chính Ông này rõ ràng là ở trong nhà không muốn gặp mình mà thôi. Nhưng giận thì giận ông ta cũng không thể đem người ta làm gì.
Phó Bí thư Bàng mặt đen sì, hung hăng ném lại một câu
- Vậy tôi lại chờ ông ta trở lại rồi đến sau.
Đánh chó còn phải xem mặt chủ, coi như là Du Đoạn Dương có sai lầm chẳng lẽ không nên báo cho ông ta trước tiên? Bọn họ làm như vậy, là muốn làm gì? tạo phản sao? làm đấu tranh giữa các phe phái, bài trừ dị kỉ sao.
Về đến nhà phó bí thư Bàng càng nghĩ càng giận.
Đến vợ ông cũng khuyên
- Ông hiện tại gấp có ích lợi gì? bọn họ đã hạ lệnh bắt người, khẳng định là bọn họ có đạo lí, ông gọi điện thoại cho Đoạn Dương, xem thử có phải là cậu ta thật sự phạm vào tội gì không?
- Còn có thế có chuyện gì chứ, đây rõ ràng là mượn cơ hội báo thù tôi, Lục Chính Ông cũng không phải người tốt gì. Nhiều năm như vậy, tôi không có công lao cũng có khổ lao, không ngờ ông ta lại đối xử với tôi như vậy?
Phó Bí thư Bàng cầm chiếc cốc trong tay ném mạnh xuống đất.
Bạn già nói
- Làm gì phải tức giận như vậy, muốn làm rõ việc này lại đi tìm bí thư Lục. Điều tra thì điều tra, nếu Đoạn Dương thật sự có việc gì, cậu ta cũng chạy không thoát được. Tôi khuyên ông vẫn là khách quan một chút, cẩn thật suy nghĩ xem Du Đoạn Dương có chỗ nào không đúng. Không cần vì sai lầm của cậu ta mà hủy cả một đời danh tiếng của ông, khiến cho tiết khí tuổi già cũng khó mà giữ được.
- Bà có thể nói câu nào hay hơn được không?
Phó Bí thư Bàng thật sự tức chết rồi, còn khí tiết tuổi già khó giữ nữa.
Không biết vì sao nghe đến câu này, trong lòng ông ta càng tức giận, bản thân mình vì đảng và nhân dân làm việc mấy chục năm, cuối cùng liền khí tiết tuổi già cũng khó mà giữ? ông ta lại nổi giận, chiếc cốc trong tay lại lần nữa bị ném bay ra ngoài.
Bang _________tối nay, trong lòng ông ta không sao bình tĩnh được, nghe thấy cái gì cũng đều thấy khó chịu.
Bà xã nhìn thấy ông không thoải mái, cũng không nói nữa, một mình lên lầu.
Phó Bí thư Bàng tìm không thấy Lục Chính Ông liền ngồi nhà sinh bực tức. Nếu Lục Chính Ông dám làm như vậy, ông liền đem tất cả việc này báo lên trung ương, xem ông ta làm sao che đậy được.
Trong cơn tức giận, ông ta lại nắm lấy điện thoại, gọi cho Âu Dương Tam Hào
- Tôi là lão Bàng tìm bí thư Lục.
- Rất xin lỗi, tạm thời bí thư Lục không ở đây, bí thư Bàng, ngài có chuyện gì, có cần tôi chuyển lời giúp không ạ?
- Chuyển cái đầu nhà cậu ấy
Phó Bí thư Bàng không ngờ lại có thể nói thô bạo như vậy.
Còn về việc lệnh thẩm tra Du Đoạn Dương được truyền xuống dưới, chính là do Lục Chính Ông tự mình hạ lệnh.
Ngay cả Trương Nhất Phàm cũng không biết việc này, Lý Hồng cũng không thương lượng với hắn, trực tiếp tìm Lục Chính Ông. Cô ta làm như vậy cũng là vì không muốn Trương Nhất Phàm liên lụy vào chuyện này. Kì thực vào lúc này Lục Chính Ông đang ở tòa nhà số , từ cửa sổ ông có thể nhìn thấy bí thư Bàng, trơ mắt nhìn ông ta tức giận gào thét như sấm rời đi.
Chính trị chính là chính trị, không thể nói chuyện tình cảm.
Lúc trước khi ông đi khảo sát châu âu. Phó bí thư Bàng hắn làm như thế nào? ông luôn mồm dặn dò ông ta, mặc kệ ở nhà phát sinh chuyện gì, đều phải báo cáo trước rồi mới hành động, nhưng bọn họ chính là không nghe lời, thoáng cái đã bắt Lục Thiên Trường và Kim Tử Quang.
Nhìn thấy bộ dạng như vậy của phó bí thư Bàng, trong lòng ông ta đột nhiên có một loại khoái cảm không nói lên lời.
Mặc kệ là vấn đề của Du Đoạn Dương có nghiêm trọng hay không, Lục Chính Ông nhất định phải đi bước cờ này.
Không phải nói đả cẩu phải xem mặt chủ sao. Lúc bọn họ đánh người của ông, có xem qua mặt chủ không?
Nếu như lúc đó, trước khi ủy ban kỉ luật hành động, bí thư Bàng giữ vững nguyên tắc, thông báo với ông rồi mới quyết định bắt hay là không bắt. Nói như vậy, trong lòng Lục Chính Ông sẽ dễ chịu hơn một chút. Nếu bí thư Bàng có xem chừng cảm xúc, hơn nữa ở thời điểm ông bị dồn vào đường cùng, ông ta còn ném đá xuống giếng, báo cáo tình hình với trung ương. Lục Chính Ông ngoài mặt là không trách ông ta, nhưng trong lòng vẫn luôn tìm cách.
Là một đối thủ, Trương Nhất Phàm lại không làm như vậy, trái lại cố gắng hết sức bù đắp ảnh hưởng của việc này đối với Giang Hoài. Phó Bí thư Bàng lại vì trốn tránh trách nhiệm đem việc này báo lên. So sánh hai người lẫn nhau Lục Chính Ông trái lại cảm thấy phong cách của Trương Nhất Phàm có chút quang minh lỗi lạc. Vì vậy Lục Chính Ông quyết định mượn cơ hội châm biếm bí thư Bàng một chút.
Làm một bí thư tỉnh ủy, người đứng đầu, một lão cán bộ lăn lộn ở quan trường ba mươi mấy năm. Ông ta vĩnh viễn tin vào một câu nói. Mặc kệ là có vấn đề hay không thẩm tra tổng sẽ có. Mấu chốt là vấn đề lớn hay nhỏ, còn có cách đối nhân xử thế bình thường của bạn.
Bình thường đối nhân xử thế làm được tốt, người ta có thể việc lớn hóa nhỏ, việc nhỏ hóa không. Nếu nhue bình thường đối nhân xử thế chẳng ra sao, gây thù chuốc oán quá nhiều, mọi người khẳng định sẽ mượn cơ hội đẩy thêm vào, việc bé cũng có thể hóa lớn.
Tỉnh ủy hai vị chính phó bí thư, đã giở thủ đoạn. Trương Nhất Phàm lúc này mới nhận được tin tức, nói Du Đoạn Dương bị ủy ban kỉ luật lập án điều tra. Nhưng việc này Lý Hồng không có báo với mình, nếu không phải Trương Tuyết Phong nghe được từ chỗ một thành viên tổ tia chớp, thì hắn vẫn chưa hay biết gì.
Trương Nhất Phàm rất nhanh hiểu được dụng ý thực sự của Lý Hồng. Vì vậy hắn chỉ giữ thái độ chú ý để hai vị bí thư bọn họ âm thầm đọ sức. Không nghĩ tới lúc này, bí thư Bàng lại gọi điện thoại đến chỗ hắn
Điện thoại là trực tiếp gọi tới nhà Trương Nhất Phàm. Liễu Hồng đem điện thoại đưa qua. Trương Nhất Phàm liền nghe được bí thư Bàng bên kia đang tận lực che dấu tâm trạng cáu kỉnh, bất mãn nói
- Đồng chí Nhất Phàm, công việc này của tỉnh ủy cậu còn nắm hay không? Lục Chính Ông không ngờ lại sai người thẩm tra Du Đoạn Dương, việc này ông ta có ý tứ gì?
Trương Nhất Phàm rất kinh ngạc nói
- Việc này xảy ra khi nào? phó bí thư Bàng.
Trong lòng bí thư Bàng rất không thoải mái, chẳng lẽ không phải là các người đã thương lượng tốt sao? nhưng ông ta vẫn còn lí trí, không đem tất cả mọi người đều đắc tội, chỉ có thể nhẫn nại bình tĩnh
- Chuyện này, ngày mai cậu nhất định phải làm chủ, không thể để Lục Chính Ông ngang ngươc như vậy được. Đồng chí Nhất Phàm, tôi vẫn luôn ủng hộ công việc của cậu, tôi chỉ còn hai năm nữa là về hưu rồi, chẳng lẽ thật sự muốn lão già như tôi không còn mặt mũi?
Trương Nhất Phàm ân vài tiếng
- Ngày mai chúng ta hội ý, cùng đi tìm bí thư Lục thương lượng một chút. Thanh giả tự thanh, trọc giả tự trọc, bí thư Bàng, yên tâm đi! ông cũng không cần quá kích động, tôi tin tưởng bí thư Lục vẫn là có nguyên tắc.
Bí thư Bàng ngắt điện thoại, trong lòng tức giận đến chửi mẹ nó, ông ta có nguyên tắc thì chính là nói tôi không nguyên tắc à! đúng là cá mè một lứa.