Quan Đạo Vô Cương

chương 99: chương 99: thiển cận

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tào Cương thâm trầm đứng cạnh cửa sổ nhìn các cán bộ đang vào vào ra ra trước cơ quan, mãi cho đến đầu thuốc lá làm phỏng tay, anh ta mới theo bản năng xoay người đi đến bàn làm việc đem đầu thuốc lá hung hăng dụi vào gạt tàn thuốc.

Cửa khép hờ, ngoài hành lang truyền đến những tiếng cười nói, tuy rằng nghe không rõ cụ thể họ đang nói gì, nhưng Tào Cương biết chắc chắn không ngoài hai đề tài kia.

Hai ngày nay, các cán bộ trong cơ quan gần như đều điên cuồng bàn tán về hai đề tài, một là ở huyện quyết định mua thêm một chiếc Santana làm xe cho Hội đồng nhân dân huyện công tác, mà việc còn lại là việc thương nhân Hồng Kông đã tới Nam Đàm dự định sẽ khảo sát đầu tư vào đây.

Nếu nói huyện mua một chiếc Santana vốn được cho là sự việc mới mang tính tuyên truyền giác ngộ. Vậy trong thời gian chưa đến một tháng sau, huyện lại quyết định mua thêm một chiếc, hơn nữa là xe dùng cho Hội đồng nhân dân huyện công tác, thì không thể không khiến các cán bộ trong cơ quan kích động mà bàn tán.

Chiếc Santana đầu tiên sau khi mua về vẫn còn để trong ga ra ô tô của cơ quan vẫn chưa được dùng tới. Cơ bản vì lãnh đạo chủ chốt ở Huyện ủy sau khi mua chiếc xe Santana này về đã khiến rất nhiều người chú ý. Nhất là Phó bí thư huyện ủy, Chủ tịch Hội đồng nhân dân huyện Lâm Thuận Lộc công khai nghi ngờ tài chính huyện đang lúc túng quẫn như vậy mà lại bỏ ra hai trăm ngàn mua một chiếc Santana về là xuất phát từ suy nghĩ gì. Tuy rằng cơ quan sự vụ giải thích chiếc xe này không phải là tiền do tài chính huyện bỏ ra, mà là do công ty phát triển khai thác nông nghiệp hiện đại ở huyện bỏ tiền ra mua, tạm thời cho Huyện ủy mượn để sử dụng. Nhưng lời giải thích này hiển nhiên rất khó có thể khiến cho Lâm đại gia vừa lòng.

Tào Cương từ đầu đến giờ vẫn khoanh tay đứng xem vở tuồng đầy náo nhiệt. An Đức Kiện mua xe là do Thẩm Tử Liệt đề nghị, An Đức Kiện rất thông minh, mua về nhưng không dùng tới, hiển nhiên là muốn chờ sau khi sự kiện qua đi mới mang ra sử dụng. Chẳng qua không ngờ Lâm Thuận Lộc lại khó chơi như vậy, quấy nhiễu không ngừng, Tào Cương vui vẻ khi nhìn thấy tình cảnh như vậy.

Không ngờ được, Thẩm Tử Liệt chẳng những trên hội nghị của Ủy ban nhân dân huyện đề xuất mua thêm một chiếc Santana để giúp Hội đồng nhân dân huyện khi tiến hành công tác. Rõ ràng sau khi anh ta đề xuất mua chiếc Santana này, Ủy ban nhân dân huyện vẫn tạm thời không hề mua thêm phương tiện giao thông, vậy chẳng phải đã tỏ thái độ rằng Chủ tịch huyện sẽ không thay đổi phương tiện giao thông. Anh ta làm vậy hẳn là muốn chặn miệng của những người khác.

Chiêu thức ấy rất lợi hại, lập tức làm dịu đi mối quan hệ với Lâm Thuận Lộc, cũng khiến An Đức Kiện có thể an ổn quang minh chính đại ngồi trên chiếc xe Santana mà một tháng nay còn chưa dám động tới. Còn chiếc Volga của An Đức Kiện cũng giao cho Mặt trận Tổ quốc huyện, hoá ra chiếc xe Thượng Hải mà Hội đồng nhân dân huyện và Mặt trận Tổ quốc huyện dùng chung lại được chuyển vào tay văn phòng Huyện ủy, Từ Hiểu Xuân tự nhiên mở cờ trong bụng. Ngay cả Tần Hải Cơ cũng không thể nói lời nào.

Nghĩ đến đây Tào Cương liền không kìm nổi mà thở dài, một phân tiền cũng có thể làm khó được anh hùng hảo hán, có tiền làm chuyện gì cũng dễ, lời này quả thực không sai, dùng hơn hai trăm ngàn mua một chiếc Santana, lập tức đánh vỡ cục diện bế tắc, khiến cục diện ở huyện lập tức thay đổi. Chỉ thoáng một cái Thẩm Tử Liệt đã nhảy ra khỏi cục diện đầy xấu hổ. Có An Đức Kiện trấn giữ, Lâm Thuận Lộc ra trình diễn, đủ để cho Thẩm Tử Liệt thay đổi rất nhiều tình huống ở huyện. Về điểm này, trong lòng Tào Cương và Tần Hải Cơ đều ngầm hiểu, vận mệnh dường như lại lập tức tạo ra thách thức mới.

Lâm Thuận Lộc không dễ dàng bị đánh lừa. Ông ta làm Chủ tịch Hội đồng nhân dân của Phó bí thư phụ trách Đảng và quần chúng cũng nhiều năm, bình thường cũng chẳng có gì nổi bật, nhưng bất kể là các vụ xử lý ở dưới xã, thị trấn, huyện, các cục, không ít người đều phải qua tay Phó bí thư phụ trách Đảng và quần chúng là ông ta mới được đề bạt đi lên, ngay cả không phải là tâm phúc của ông ta nhưng ít nhất ông ta cũng sẽ không tìm cách ngăn cản con đường của họ. Sự phân chia rành mạch đó khiến nhiều người phải ghi nhớ, huống chi là một kẻ đầy khéo léo như An Đức Kiện. Nhưng ông ta lại tỏ thái độ đầy thờ ơ lạnh nhạt.

Lúc này, An Đức Kiện mới chính thức để lộ ra sự cao minh của mình. Tào Cương khi nghĩ đến đây thì có chút bực bội.

An Đức Kiện, tên cáo già này thường ngày cũng rất bình thường, không có gì nổi bật, nhưng thực tế lại nắm giữ mọi thứ trong tay từ trước rồi. Tào Cương và Tần Hải Cơ không hẳn là không biết gì về thủ đoạn nhỏ này của anh ta, nhưng biết được lại vẫn vững như bàn thạch, chẳng hề quan tâm. Điều này làm cho đối phương phải lo lắng. Mà thủ đoạn hóa giải của Thẩm Tử Liệt cao minh như vậy chưa chắc là An Đức Kiện sẽ không nắm lấy.

Mà nếu quả như vậy thật, Tần Cương và Tần Hải Cơ có lòng cũng chẳng thể làm được gì.

Đương nhiên Tào Cương cũng không biết chiêu này là do người thư ký trước kia của Thẩm Tử Liệt gợi ý cho ông ta, nếu không anh ta hẳn sẽ hối hận bản thân mình vì sao trước kia lại chủ động ủng hộ đưa Lục Vi Dân cho tới xử lý ba hạng mục.

Nếu nói sự tình này chỉ khiến Tào Cương phiền lòng, thì kế tiếp đó Mao Dung "lành bệnh" bắt đầu bắt tay vào tiến hành thu hút đầu tư, chuẩn bị xây dựng khu kinh tế công nghiệp mới. Trong hoàn cảnh đó, ngay trước khi diễn ra đại hội đại biểu Hội đồng nhân dân, các thương nhân Hồng Kông đã đến khảo sát đầu tư ở Nam Đàm. Nếu sự kiện trên chỉ làm Tào Cương phiền lòng thì một loạt các sự việc sau này lại khiến Tào Cương không chỉ tâm phiền ý loạn, mà còn cảm giác như đứng ngồi không yên.

Thẩm Tử Liệt là cán bộ điều xuống. Tào Cương chưa từng nghĩ Thẩm Tử Liệt có thể sẽ nán lại lâu ở Nam Đàm. Mặc dù, Tào Cương cho là từ lúc Thẩm Tử Liệt tiếp nhận chức vụ Chủ tịch huyện, một cán bộ điều xuống làm Chủ tịch huyện, giải quyết được chức vụ cán bộ cấp Cục trưởng, thì cũng là bình thường. Nhà Thẩm Tử Liệt là ở Xương Châu. Anh ta đã đến đây hơn một năm mà thậm chí ngay cả mặt mũi người nhà đều không có thấy. Điều này chứng minh nhận xét của Tào Cương là đúng.

Loại cán bộ chỉ luôn đánh bóng tiếng tăm của mình, chỉ sợ nếu muốn anh ta cắm rễ ở Nam Đàm làm Bí thư huyện ủy, anh ta cũng không sẵn lòng. Có thể thu xếp xuống làm một cấp Cục trưởng, lại rèn luyện ở cơ sở một đến hai năm, đối với với việc đề bạt sau này khi trở lại tỉnh là rất có ích lợi. Đây mới hẳn là ý tưởng thực sự của Thẩm Tử Liệt. Hiện giờ Tào Cương hy vọng nhất chính là Thẩm Tử Liệt tiếp tục nán lại huyện Nam Đàm khoảng hơn một năm nữa, cảm thấy công tác tại cơ sở thật sự không tốt, khi đó sẽ tự mình nghĩ cách để được triệu hồi về tỉnh. Thẩm Tử Liệt có thể xin về huyện để công tác, khi mục đích đạt được tự nhiên sẽ dựa vào quan hệ, mà muốn được triệu hồi về. Việc đó hẳn cũng không phải việc khó.

Tào Cương sợ là sợ Thẩm Tử Liệt ngồi mãi ở vị trí Chủ tịch huyện lại đâm ra có hứng thú, có cảm giác nơi này mới chính là mục tiêu thật sự của mình, sau đó lại thật sự muốn tạo dựng sự nghiệp tại đây. Như vậy thì khó mà giải quyết được.

Đương nhiên cũng không phải Thẩm Tử Liệt không đi, thì Tào Cương không có cơ hội lên chức. Nhưng Tào Cương cảm thấy bản thân mình đã quen ở Nam Đàm, lại một mình gây dựng lên, có thể đứng vững ở Nam Đàm thì không còn gì tốt hơn. Nếu anh ta thật sự bị điều đến huyện khác nhậm chức, tự nhiên sẽ cần một quá trình thích ứng, không dễ dàng như khi anh ta bắt đầu tại Nam Đàm.

Chắc chắn sự nương nhờ không thể nghi ngờ của Mao Dung là một tín hiệu không ổn. Hôm nay trong cuộc họp, Lã Ngọc Xuyên đã lên tiếng ủng hộ Chủ tịch huyện càng chứng minh điều này. Thẩm Tử Liệt đang dần dần thích ứng, đang từng bước một khẳng định địa vị của mình, bắt đầu vận dụng quyền lực trong tay, hợp nhất thế lực, bồi dưỡng vây cánh. Hơn nữa theo tình hình hiện tại có thể thấy được hành động của anh ta đã bắt đầu có hiệu quả.

Nghĩ đến đây Tào Cương thấy ức chế không nhịn được mà thở dài, Thẩm Tử Liệt thật sự là chó ngáp phải ruồi rồi, sao có thể vào đúng thời điểm mấu chốt lại lôi kéo được thương nhân Hồng Kông tới đầu tư. Điều đó sẽ là một đề tài nhạy cảm đối với đại hội đại biểu Hội đồng nhân dân. Huyện chắc chắn sẽ lập tức mở cuộc họp. Mà hiển nhiên vì năng lực này mà Thẩm Tử Liệt tăng thêm không ít trọng lượng. Nghĩ đến đây, trong lòng Tào Cương lại thêm buồn bực. Tất cả dường như đều có Lục Vi Dân xe chỉ luồn kim bên trong. Trước kia không hiểu sao bản thân mình không nhận ra lại coi thường anh ta đến như vậy.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio