Quan Gia

chương 1075: anh không có tư cách cò kè!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Quan Gia

Tác giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính

Chương 1075: Anh không có tư cách cò kè!

Nhóm dịch: PQT

Nguồn: metruyen

Hàn Vĩnh Quang không khỏi ngẩn người, trong chốc lát, không hiểu Long Vũ Hiên có ý gì.

-A lô, này…

Điện thoại đã nối máy, trong ống nghe truyền ra giọng nói trong trẻo của một cô gái, nghe giọng nói, có lẽ cũng khoảng mười lăm mười sáu tuổi.

-Dao Dao…

Hàn Vĩnh Quang vốn dĩ rất điềm tĩnh bỗng nhiên kích động, run run gọi một tiếng.

-Ba?

Cô gái ở đầu dây bên kia, hiển nhiên không ngờ có thể nhận được điện thoại của ba, liền hét to lên.

- Ba, ba đang ở đâu?

- Ba…ba đi công tác ở tỉnh.

Hàn Vĩnh Quang do dự một chút, rồi nói, giọng nói rất nhỏ.

Cô gái không yên tâm hỏi:

- Ba, ba đi công tác gì vậy? Họ nói… nói ba bị bắt rồi… phải không? Trong nhà có rất nhiều cảnh sát, chỗ nào cũng là cảnh sát.

- Không, đừng nghe họ nói bậy, ba vẫn rất ổn, vài ngày nữa sẽ về rồi. Cảnh sát đến để bảo vệ các con thôi, em trai đâu?

- Em trai đang ngủ…, ba đợi một chút, mẹ muốn nói chuyện với ba.

Đầu dây bên kia, bỗng nhiên không nghe thấy gì, chỉ có tiếng thở nhè nhẹ, rõ ràng, là vợ Hàn Vĩnh Quang nhận điện thoại. Bà không biết nói gì mới đúng. Hàn Vĩnh Quang có phải đi công tác hay không, bà đương nhiên biết rõ.

- Ở nhà tốt cả chứ?

Một lát sau, Hàn Vĩnh Quang khôi phục tâm tình, chậm rãi hỏi.

Y là trọng phạm, can hệ rất lớn, từ ngày bị bắt, cơ bản không được gặp người nhà. Chỉ có vợ y gửi cho y một ít quần áo và một vài đồ dùng hàng ngày, mà cũng phải chuyển qua tay cảnh sát trông coi, hai vợ chồng không được gặp mặt nhau.

- Cũng tốt…

Vợ Hàn Vĩnh Quang nhỏ giọng nói, rõ ràng có tiếng nức nở.

- Đừng lo, không sao. Trong nhà có nhiều cảnh sát à?

- Ử…

Lúc này, Long Vũ Hiên lấy lại điện thoại.

Hàn Vĩnh Quang hét lớn vào điện thoại:

- Chăm sóc con, đừng lo lắng cho tôi!

Long Vũ Hiên cũng không vội bắt đầu thẩm vấn, chỉ đứng bên cạnh Hàn Vĩnh Quang, nhìn y.

Hàn Vĩnh Quang thở gấp, ngực không ngừng phập phồng, rõ ràng đang rất kích động. Y thật sự không ngờ, Long Vũ Hiên lại để y nói chuyện với người nhà. Hai mươi ngày nay không được nghe giọng của vợ và con, trước đây không nhận ra, bây giờ mới biết rất đáng quý. Có lẽ, y sau này cũng không còn nhiều cơ hội để nói chuyện với vợ con nữa.

- Cho tôi điếu thuốc.

Một lúc sau, Hàn Vĩnh Quang mới dần bình tĩnh lại, nhìn Long Vũ Hiên, nói.

Long Vũ Hiên lấy ra một điếu thuốc, ném cho y, châm lửa cho y, bản thân gã cũng châm một điếu, cứ một ngồi một đứng như vậy, đối diện với nhau mà hút thuốc. Hàn Vĩnh Quang hút rất tham lam, thuần thục, chỉ một lúc đã hút xong điếu thuốc. Long Vũ Hiên lại đưa cho y một điếu nữa.

Lúc rút điều thứ hai, Hàn Vĩnh Quang không vội vàng như trước nữa, hút từng ngụm từng ngụm một, chậm rãi, dường như đang thưởng thức, hút được mấy ngụm, liền chậm rãi nói:

- Cảnh sát đến nhà tôi làm gì? Không liên quan gì đến bọn họ. Đây là chuyện của những người đàn ông với nhau, liên lụy đến phụ nữ và con nít làm gì?

Long Vũ Hiên cười lạnh một tiếng, nói:

- Hàn Vĩnh Quang, ông thật không biết xấu hổ!

Hàn Vĩnh Quang trừng mắt, tức giận nói:

- Tại sao tôi lại không biết xấu hổ?

Hàn thất gia rất thích sĩ diện, mất thế nhưng không mất danh. Tuy rằng bây giờ xui xẻo, nhưng cũng không phải ai cũng có thể bắt nạt được, không thể muốn mắng thế nào cũng được.

Long Vũ Hiên khinh miệt nhìn y, nói:

- ông chính là không biết xấu hổ. ông nói xem, ông làm hại biết bao nhiêu con gái nhà lành? Giết bao nhiêu người, làm bị thương bao nhiêu người? Bây giờ ông nói với tôi đừng làm liên lụy đến phụ nữ trẻ con! ông có tư cách đó không? Dựa vào cái gì mà ông có thể hãm hại vợ con người ta, còn người khác không thể hãm hại vợ con ông? Bây giờ ông nói cái nghĩa khí đó với tôi, quả thật vô nghĩa! ông xứng sao?

Hàn Vĩnh Quang liền cứng miệng, nói không ra lời.

- Hàn Vĩnh Quang, nói thật cho ông biết, chúng tôi hôm nay đến đây, nhất định phải có được thứ chúng tôi muốn có. ông nhất định phải khai báo thật thành thật, ở đây không phải đàm phán điều kiện với ông.

Long Vũ Hiên nói thẳng vào vấn đề.

- Nếu tôi nói không thì sao? Đừng lấy vợ con ra uy hiếp tôi. Các anh là chính quyền, các anh biết luật mà còn phạm luật!

Hàn Vĩnh Quang vẫn cứng miệng.

Long Vũ Hiên cười ha hả, nói:

- Biết cảnh sát đến nhà ông làm gì không? Đi bảo vệ vợ con ông. Nhưng, cảnh sát của chúng tôi đều rất bận, có rất nhiều việc cần phải làm. Hàn Vĩnh Quang, nếu chúng tôi điều hết những cảnh sát đi, ông tự nghĩ đi, vợ con ông sẽ có kết cục như thế nào. Thành phố An Bắc này, muốn tìm Hàn thất gia ông để báo thù, không phải chỉ có một hai người nhỉ? Mấy năm nay, ông đã làm hại bao nhiêu gia đình? Năm xưa ông làm hại người ta thế nào, hôm nay người ta cũng trả lại y như vậy, không tính là quá đáng chứ?

- Các anh không thể làm vậy…

Hàn Vĩnh Quang mặt đổi sắc, vội kêu lên.

- Chỉ cần tôi muốn, thì tôi có thể làm được.

Long Vũ Hiên lạnh lùng nói:

- Bắt ông, chỉ là chuyện một câu nói. Điều hết những cảnh sát trong nhà ông đi, cũng chỉ là chuyện một câu nói. Có lẽ ông cũng hiểu rất rõ, tôi không phải đang dọa ông!

Hàn Vĩnh Quang quả thật hiểu rất rõ, những lời nói này của Long Vũ Hiên không hề giả.

Trước khi bị bắt, Hàn thất gia thật sự tự tin, cảm thấy với mạng lưới quan hệ khổng lồ của mình ở thành phố An Bắc thậm chí ở tỉnh Liêu Trung, không ai có thể đụng vào mình. Cho đến khi Lý Cường cho y một phát súng, Hà Mẫn lại cho y một tát, y mới tỉnh ra.

Cô con gái xinh đẹp của Bí thư Tỉnh ủy nói rất đúng, trong mắt những người có quyền lực thật sự, bản thân y không là cái gì cả.

Nghĩ như vậy, Hàn Vĩnh Quang lập tức nuốt giận, thở dài, nói:

- Trưởng phòng Long, tôi biết, các anh muốn tìm hiểu tình hình về Nhà máy cơ khí hạng nặng 2, được, không sao, tôi sẽ trả lời tất cả, không giấu giếm. Trưởng phòng Long, nói như thế này đi, nếu như tôi quyên 5 triệu để Nhà máy cơ khí hạng nặng 2 tiếp tục sản xuất, có phải tôi có thể giữ lại được mạng sống không?

Nói xong, ánh mắt Hàn Vĩnh Quang lộ vẻ chờ mong.

5 triệu, lúc ấy quả thật là một con số rất lớn, tổng trị giá cả nhà máy, không tính mặt bằng, có lẽ cũng chỉ đáng giá như vậy.

Long Vũ Hiên liền cười, vừa cười vừa lắc đầu, nói:

- Hàn Vĩnh Quang, tôi thấy ông hình như chưa hiểu lắm. Tôi nói thêm với ông một lần nữa, hôm nay tôi đến đây, không phải nói điều kiện với ông, mà là thẩm vấn ông. Tôi hỏi cái gì, ông trả lời cái đó. Hiểu chưa?

- Trưởng phòng Long, nếu 5 triệu không đủ, tôi có thể thêm một chút nữa, mười triệu, thế nào? Xin anh chuyển lời cho Phó cục trưởng Lưu Vĩ Hồng, tôi đồng ý bỏ mười triệu, đổi lại mạng của tôi.

Hàn Vĩnh Quang không chịu thua, tức thì liền tăng gấp đôi ‘tiền mua mạng’

Theo y nghĩ, trên thế giới này, vốn không có việc gì mà tiền không thể giải quyết được. Cái mà y thiếu hiện nay, chỉ là thời gian thong dong sắp xếp cục diện. Đột nhiên Lưu Vĩ Hồng đánh trực diện, khiến y bất ngờ. Sau đó liền bị bắt, hoàn toàn không có thời gian trở tay.

- Nếu không, mong Trưởng phòng Long báo cáo với Phó cục trưởng Lưu, nói rằng tôi rất muốn gặp hắn nói chuyện. Chỉ cần hắn đến, bất luận hỏi cái gì, tôi đều không giấu giếm. Hắn muốn biết cái gì, tôi sẽ nói cái đó, được không?

Hàn Vĩnh Quang cố sức tìm ình một cơ hội.

Có thể gặp Lưu Vĩ Hồng, Lưu Vĩ Hồng cũng không nhất định cho y cơ hội, nhưng nhiều nhất cũng là một sống một chết, nếu chẳng may thật sự thuyết phục được Lưu Vĩ Hồng thì sao? Từ lần nhìn thấy phong thái của Lưu Vĩ Hồng trước cửa khách sạn Xuân Thành đến nay, Hàn Vĩnh Quang đã nhận định, Lưu Vĩ Hồng là người làm việc lớn, không thể tính toán nhỏ mọn với y được. Nếu như y có thể đưa ra được cái gì đó làm Lưu Vĩ Hồng vừa ý, hắn cũng sẽ không so đo với những tội y đã làm.

Nhân vật lớn đều có tính cách như vậy!

Long Vũ Hiên cười lớn, nói:

- Hàn Vĩnh Quang, nói ông ngây thơ, thật sự ông cũng đã lăn lộn trong xã hội bốn mươi mấy năm, chưa ăn thịt lợn cũng đã nhìn thấy lợn qua đường rồi. Nói ông giảo hoạt không ngờ ông lại ngây thơ như vậy. ông dựa vào cái gì mà đòi gặp Phó cục trưởng Lưu? Dựa vào cái gì mà đòi trao đổi điều kiện? Cho dù ông bỏ ra năm triệu cũng được, mười triệu cũng thế, tôi cho rằng, đó không phải tiền của ông? Là tiền Nhà nước. ông lấy tiền Nhà nước, rồi lại cò kè mặc cả với Nhà nước, chẳng phải chuyện nực cười sao? Tôi có thể nói rõ ràng với ông, theo những tội mà ông đã phạm, nhất định phải chết. Không có người nào có thể cứu ông. Bây giờ ông ngoan ngoãn phối hợp điều tra với chúng tôi, sẽ tốt cho vợ và con ông.

- Trưởng phòng Long…

Long Vũ Hiên lập tức duỗi tay, ngắt lời y, nghiêm túc nói:

- Hàn Vĩnh Quang, ông không cần ôm hy vọng gì nữa. Nói cho ông biết, Phó cục trưởng Lưu không thể đến gặp ông. ông không có tư cách đó.

Nói xong, Long Vũ Hiên ngồi vào bàn thẩm vấn, ngồi rất thẳng lưng, hai mắt sáng ngời, nhìn thẳng Hàn Vĩnh Quang lớn tiếng nói:

- Hàn Vĩnh Quang, thành thật khai báo đi.

Hàn Vĩnh Quang nhìn Long Vũ Hiên, thần sắc quật cường.

Nhưng Long Vũ Hiên không hề có ý nhượng bộ.

- Được rồi, hỏi đi!

Hàn Vĩnh Quang rốt cuộc bỏ cuộc, ủ rũ nói, vẻ chí khí lúc này không còn thấy đâu nữa, mà chỉ còn sự uể oải.

Long Vũ Hiên đương nhiên không quan tâm đến trạng thái tinh thần của y. Buổi tra hỏi của Long Vũ Hiên, rất chú ý đến việc khống chế phạm vi, chủ yếu xoay quanh Nhà máy cơ khí hạng nặng 2, Nhà máy nồi hơi Huy Thánh và một vài doanh nghiệp Nhà nước đã phá sản. Hàn Vĩnh Quang cũng rất lưu manh, Long Vũ Hiên hỏi cái gì, y quả nhiên cũng trả lời cái đó, không nói gì thêm. Hàn Vĩnh Quang thật ra khá hay nói, một khi đã mở ra được rồi, thậm chí không cần Long Vũ Hiên thẩm vấn, y đã nói trước.

Nói mãi nói mãi, sẽ nói đến những hành vi phạm tội khác.

Đúng lúc này, Long Vũ Hiên liền mở miệng ‘sửa đổi’ quay về đề tài chính là việc nhúng tay vào vấn đề cải cách doanh nghiệp Nhà nước, cho đến những mối quan hệ về kinh tế với nhóm người xưởng trưởng Đàm Ngọc Trung. Nếu Hàn Vĩnh Quang nói đến những mối quan hệ với các cán bộ phụ trách tòa án, công an, kiểm soát, Đảng ủy và chính quyền thành phố An Bắc, Long Vũ Hiên sẽ bảo trợ lý ghi chép lại trong hồ sơ, nhưng sẽ không truy cứu tận gốc, càng không thẩm vấn Hàn Vĩnh Quang về mối quan hệ cụ thể cùng với những việc khác giữa y và những cán bộ đó.

Hàn Vĩnh Quang cũng là người thông minh, sau vài lần được ‘sửa đổi’, liền ý thức được, Long Vũ Hiên chỉ có hứng thú với những gì liên quan đến việc cải cách doanh nghiệp Nhà nước, còn những phương diện khác, người ta không hứng thú.

Dù sao cục Giám sát Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước Quốc vụ viện, có nhiệm vụ chủ yếu là đôn đốc việc cải cách doanh nghiệp Nhà nước trong cả nước.

Còn về những tình hình khác, là những việc mà các đồng chí thuộc hệ thống Chính trị pháp luật nên quan tâm.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio