Quan Gia

chương 283: có tin tôi còng các ông lại không?

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Anh đây là ý gì? Đồn công an là vua chắc?

Hoàng Hưng Quốc còn chưa mở miệng, một cán bộ kỷ luật kiểm tra phía sau y liền không kìm nổi, hướng về phía Hạ Hàn la lối.

Người này bộ dáng cũng chỉ khoảng hai mươi mấy mấy tuổi, vẻ mặt tràn đầy tự tin, đây cũng là không thể làm giả được, gã ta thật sự là vô cùng tự tin, cảm thấy ở huyện Lâm Khánh, không ai dám không nể mặt sếp gã ta.

Hạ Hàn liếc nhìn gã một cái, rất không tiết nói:

- Có phải hay không, ông thử xem sẽ biết. Mấy ông… tránh ra hết cho tôi, có tin tôi còng các ông lại không!

Hạ Hàn có câu cửa miệng, cứ thỉnh thoảng thì lại thốt ra, hiện tại nói chung cũng là dừng cương trước bờ vực. Đây đã rất nể tình rồi.

- Còng ư? Sở trưởng Hạ, anh dựa vào cái gì mà còng chúng tôi?

Hoàng Hưng Quốc lạnh lùng hỏi ngược lại.

- Tai ông bị điếc hả? Không nghe tôi đã nói qua với ông, tôi đang chấp hành công vụ. Các ông nếu không tránh ra, thì chính là gây trở ngại công vụ, còng các ông lại còn có ý kiến à?

Hạ Hàn căn bản không thèm quan tâm y là ai, thẳng thừng mà nói

Tiêu Du Tình liền nhìn đến hai mắt tỏa sáng.

Chỉ cần là anh em của Lưu Vĩ Hồng, thì không ai là không ngang ngược, đúng là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã.

Hoàng Hưng Quốc quả thực tức muốn bể phổi, cả bản mặt âm trầm đến mức đáng sợ, dường như có nước đọng muốn nhỏ xuống, lạnh lùng nói:

- Đồng chí Hạ Hàn, xin anh làm cho rõ. Hiện tại là chúng tôi đang chấp hành công vụ, mời đồng chí Lưu Vĩ Hồng đến Ủy ban Kỷ luật huyện hiệp trợ điều tra. Anh cứ như vậy, chính là anh gây trở ngại công vụ. Ủy ban Kỷ luật huyện phải xử phạt anh!

- Chỉ bằng ông?

Hạ Hàn mới không sợ cái loại đó, tay đã chuyển qua bên hông, cầm lấy cán súng.

Đồn công an xã, thị trấn, chế độ quản lý súng ống không nghiêm ngặt cho lắm, súng lục Hạ Hàn cũng là mang theo bên người

Lưu Vĩ Hồng giơ tay ngăn y lại. Dù sao Hoàng Hưng Quốc cũng thật sự là Phó Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật huyện, Trưởng đồn công an rút súng chỉ vào nhân viên công tác của Ủy ban Kỷ luật huyện chấp hành công vụ, nói ra ngoài cũng không được tốt cho lắm

- Phó chủ nhiệm Hoàng, quả thật là Huyện ủy Bí thư Chu cho gọi, bảo tôi phải lập tức tới ngay Huyện ủy. Hay là vậy đi, tôi tới Huyện ủy gặp Bí thư Chu trước, sau đó mới tới Ủy ban Kỷ luật huyện hiệp trợ điều tra, có được không?

Lưu Vĩ Hồng bình tĩnh nói.

- Không được, ai biết các anh có thông đồng câu kết với nhau hay không…

Cán bộ kiểm tra kỷ luật vừa nãy lại rống lên.

- Nói hươu nói vượn!

Lưu Vĩ Hồng mặt lập tức nghiêm nghị, rất không vui quát.

- Anh là thân phận gì, dám hoài nghi Bí thư huyện ủy như vậy?

- Tiểu mễ!

Hoàng Hưng Quốc hiển nhiên cũng cảm thấy tên cấp dưới này hơi nông cạn, lập tức quát y ngưng lại.

Tiểu mễ

Xem ra lại cùng nhà họ Mễ có chút quan hệ họ hàng đây. Mễ Khắc Lương đúng là dùng người không tránh người thân à. Đem người của nhà họ Mễ gã ta có chết cũng phải nhét vào đơn vị

Hai chiếc xe jeep ở quốc lộ giằng co quyết liệt, lập tức kinh động tới thôn dân phụ cận, rất nhanh có không ít thôn dân tụ tập lại, vây ở một bên xem náo nhiệt, một vài thanh niên trai trẻ, hai con mắt tựa như bị thứ gì đó giữ chặt, cứ nhìn chằm chằm vào đường cong cơ thể của Tiêu Du Tình dứt không ra

Hoàng Hưng Quốc cũng coi như trấn tĩnh, nói với Lưu Vĩ Hồng:

- Đồng chí Lưu Vĩ Hồng, là Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật huyện Trần Văn Đông cho chúng tôi qua đây, mời anh phải lập tức tới Ủy ban Kỷ luật huyện hiệp trợ điều tra. Tôi thấy, hay là chúng ta trực tiếp đi tới Ủy ban Kỷ luật huyện, bên Bí thư Chu, xin anh gọi điện thoại nói rõ tình hình. Tôi nghĩ Bí thư Chu khẳng định cũng là ủng hộ công tác của Ủy ban Kỷ luật

Lời này nói ra có chút trình độ, mới giống lời của một Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật

Xem ra Trần Văn Đông và Mễ Khắc Lương là muốn nhanh ngọn chặt đay rối đây mà… nhất định bắt lấy Lưu Vĩ Hồng hắn, không cho hắn có cơ hội thở dốc, câu "thông đồng" cũng nói ra được, Mễ Khắc Lương Trần Văn Đông ý chí không nhỏ a. Đương nhiên, trên danh nghĩa, Ủy ban Kỷ luật huyện có quyền giám sát thành viên Đảng uỷ đồng cấp thậm chí là Bí thư Đảng ủy. Nhưng trên thực tế, Ủy ban Kỷ luật huyện tuyệt đối không thể tự tiện ra tay với Bí thư huyện ủy. muốn động tới Bí thư huyện ủy, ít nhất cũng phải thông qua sự ủy quyền của Ủy ban Kỷ luật Địa khu, thông thường mà nói, thì cần phải có Bí thư Địa ủy gật đầu. Mễ Khắc Lương bọn họ là muốn thông qua chỉnh trị Lưu Vĩ Hồng, tiện thể kéo theo cả Chu Kiến Quốc. Cho dù không thể lật đổ Chu Kiến Quốc, ít nhất cũng phải khiến ông ta khó chịu.

Về phần Lưu Vĩ Hồng, là cái thá gì?

Mễ Khắc Lương và Trần Văn Đông thật sự là không hề xem Lưu Vĩ Hồng là nhân vật ra hồn.

Không có Chu Kiến Quốc chống đỡ, thằng nhóc này cũng không là gì cả!

Lưu Vĩ Hồng thản nhiên nói:

- Bí thư Chu khẳng định sẽ ủng hộ công tác Ủy ban Kỷ luật, nhưng Ủy ban Kỷ luật cũng nên tôn trọng Huyện ủy. Mặc kệ nói như thế nào, lãnh đạo Ủy ban Kỷ luật là ở Huyện ủy là ở dưới, tôi nghĩ Phó chủ nhiệm Hoàng hẳn là sẽ không quên chứ?

Thằng nhóc nhà cậu cứ luôn mồm Ủy ban Kỷ luật như thế này như thế kia, đến cả Bí thư huyện ủy cũng phải "Lui tránh"… Không khỏi kiêu ngạo quá mức!

Hoàng Hưng Quốc liền do dự một chút.

Nhưng y hôm nay là mang theo lệnh chết mà đến, bất kể như thế nào, phải đưa Lưu Vĩ Hồng tới Ủy ban Kỷ luật uống trà. Lưu Vĩ Hồng miệng nói là đi gặp Bí thư Chu, ai biết có phải là sự thật hay không? Nếu chẳng may hắn là cảm thấy "Hành vi phạm tội bại lộ", muốn lén lút chạy trốn thì sao? Chẳng phải là không xong! Cho dù hắn không trốn, ở chỗ Chu Kiến Quốc đi một vòng ra, khẳng định cũng có thể có được một số chỉ điểm của Chu Kiến Quốc, đến lúc đó muốn bắt hắn, thì khó khăn càng lớn lớn.

Lưu Vĩ Hồng tuổi trẻ dễ đối phó, Chu Kiến Quốc thì không trẻ trung gì, người có thể làm đến Bí thư huyện ủy, ai mà không phải là cáo già?

- Đồng chí Lưu Vĩ Hồng, mọi việc phải theo trình tự nặng nhẹ, trước sau. Vẫn là anh cùng chúng tôi tới Ủy ban Kỷ luật trước, hiệp trợ điều tra nhanh thôi mà, chúng tôi chỉ là hỏi mấy vấn đề, không làm mất bao nhiêu thời gian, đến lúc đó anh lại tới chỗ Bí thư Chu nghe chỉ thị cũng không muộn. Anh thấy sao?

Lưu Vĩ Hồng liền mỉm cười, nhìn Hoàng Hưng Quốc, nhẹ nhàng lắc lắc đầu, nói:

- Phó chủ nhiệm Hoàng, ông không đi làm diễn viên thật sự là rất đáng tiếc!

- Cái gì?

Hoàng Hưng Quốc ngạc nhiên khó hiểu.

- Tôi bây giờ tới gặp Bí thư Chu trước, các ông nếu không tha, có thể đi theo phía sau. Cứ như vậy đi!

Lưu Vĩ Hồng không thèm dong dài với y, xoay người hướng về xe jeep

Mấy người Hoàng Hưng Quốc bọn họ lại đứng giữa đường cái như trước, không có ý tránh ra

Lưu Vĩ Hồng chân mày chau lại, hướng Hạ Hàn gật gật đầu.

Hạ Hàn cười lạnh một tiếng, nói với Hoàng Hưng Quốc:

- Ông không tránh ra phải không? Không tránh cũng đúng. Bí thư chi bộ Tiết, ông tới vừa đúng lúc, Bí thư Lưu muốn tới huyện gặp Bí thư Chu, mấy tên này không chịu tránh đường, đem xe bọn họ, đẩy xuống mương đi!

Mấy câu sau, lại là nói với thôn dân đang vây quanh xem. Bí thư chi bộ họ Tiết của thôn phụ cận, cũng chạy lại đây xem náo nhiệt, Hạ Hàn đến nhận chức mấy tháng, cùng người phụ trách của thôn trang phụ cận, cũng là rất thân quen

Cũng là bản lĩnh giỏi.

Bí thư chi bộ Tiết kia là xuất ngũ quân nhân, tuổi tác không lớn, bộ dáng khoảng ba mươi tuổi, cũng là người không sợ sự, nghe xong lời Hạ Hàn nói, lập tức liền đáp:

- Được thôi! Sở trưởng Hạ yên tâm, mặc kệ ổng là ai, cũng đừng nghĩ có thể giương oai ở Giáp Sơn chúng ta. Đến đây, mọi người theo tôi, đem xe bọn họ đẩy xuống mương đi!

Nói xong, Tiết Bí thư nhất lấy tay áo, liền hùng hổ đi về phía xe jeep của Ủy ban Kỷ luật huyện.

Bí thư chi bộ Tiết đến được một lát, thấy Hoàng Hưng Quốc ở trước mặt Lưu Vĩ Hồng dài dòng lôi thôi, không chịu dứt, trong lòng sớm có ý không vui. Đừng thấy Lưu Vĩ Hồng điều nhiệm đến Giáp Sơn chỉ có nửa năm, nhưng uy danh trong quần chúng đã được thành lập vững vàng.

Không dễ gì, Giáp Sơn có được một bí thư chịu vì dân chúng làm việc thực tế, mọi người ai không kính trọng?

Bí thư chi bộ cho gọi, mười mấy thằng nhóc vây xem liền ầm ầm hưởng ứng, đều xắng tay áo hung dũng tiến đến.

- Này này, các cậu dừng tay, biết chúng tôi từ đâu tới không? Chúng tôi là Ủy ban Kỷ luật huyện, đến đây phá án, các cậu không thể làm như vậy…

Hoàng Hưng Quốc cũng không thể ngờ rằng Hạ Hàn sẽ tạo ra "Phong trào quần chúng" cho y, dù y có điềm tĩnh hơn nữa, cũng có chút hoảng hốt, vội vội vàng vàng quát to lên, muốn tiến lên ngăn cản đám người Bí thư chi bộ Tiết, nhưng sao có thể là đối thủ chứ?

Bí thư chi bộ Tiết mang theo mười mấy tên nhóc, miệng hô to " một hai ba, hây dô", nhanh chóng dứt khoát đẩy chiếc xe jeep của Ủy ban Kỷ luật huyện xuống cái mương ven đường,

Đám người Hoàng Hưng Quốc gấp đến độ nhảy đông đổng, mắt thấy Hạ Hàn đã khởi động xe jeep, muốn qua đó ngăn cản, liền đụng phải ánh mắt lạnh như băng của Bí thư chi bộ Tiết đối diện, không khỏi âm thầm rùng mình, một cử động nhỏ cũng không dám làm

Khu Giáp Sơn dân chúng cường bạo, động cái là ẩu đả dòng họ có vũ trang, điểm này, đám người Hoàng Hưng Quốc là biết rất rõ. Hôm nay nếu chọc giận bọn thôn dân này, sợ là sẽ có một trận ẩu đả không ổn

Hoàng Hưng Quốc cũng là cán bộ cơ sở lâu năm, căn cứ theo kinh nghiệm của y, khi cảm xúc quần chúng bị vây trong phẫn nộ ngàn vạn lần không thể làm cái việc ngốc tưới dầu vào lửa, bằng không bị quần chúng cách mạng đánh cũng là uổng phí. Ở huyện sẽ không vì bọn họ ra mặt

Lãnh đạo ở huyện, ai cũng sợ xảy ra xung đột quần chúng, nói không chừng ngược lại còn bị bọn họ phê bình một trận

Hạ Hàn đâu vào đấy khởi động xe jeep, chậm rãi từ bên cạnh đám người lấy đi, vẫn không quên nhô đầu ra, cùng Bí thư chi bộ Tiết chào hỏi: Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

- Lão Tiết, anh em tốt, trở về mời ông uống rượu!

Bí thư chi bộ Tiết nhếch miệng cười, giơ giơ tay lên, nói:

- Được thôi, tôi chờ anh đó!

Đợi xe jeep sau khi rời khỏi, Bí thư chi bộ Tiết xoay đầu qua nhìn Hoàng Hưng Quốc, vẻ mặt lại biến thành ý châm chọc, cười lạnh nói:

- Anh bạn, làm cho rõ, đây là Giáp Sơn!

Thần thái kia, nếu Lưu Vĩ Hồng thấy được, nói không chừng sẽ nhớ tới câu nói của vua Leo nói với sứ giả Ba Tư: Đây là Sparta!

- Nhị ca, xem ra đám khốn khiếp này nhất định là muốn làm một trận lớn rồi!

Hạ Hàn vững vàng nắm lấy tay lái, nói với Lưu Vĩ Hồng.

- Cho nên, chúng ta không thể khéo dài xem nhẹ.

Lưu Vĩ Hồng châm một điếu thuốc, rít lấy hai hơi, thân mình từ từ tựa vào lưng ghế dựa, chậm rãi nói.

- Ha ha, em thấy cũng không có gì. Chỉ dựa vào bằng bọn họ, muốn ra làm con thiêu thân, tôi nhổ!

Hạ Hàn đĩnh đạc, chẳng hề để ý.

- Sở trưởng Hạ, phải coi chừng a, tôi nghe nói người của Ủy ban Kỷ luật huyện rất lợi hại, chỉnh trị qua rất nhiều cán bộ. Bọn họ rất thủ đoạn, không giống chúng ta.

Tiểu Trương vẫn luôn yên lặng không lên tiếng bỗng nhiên nói, thanh âm nhỏ giọng điệu thấy, có chút lo lắng.

- Xì! Tôi mà phải sợ bọn họ sao?

Hạ Hàn giơ tay lên, không thèm quan tâm nói.

Tiểu Trương liền không hé răng, nói thật, cô hơi sợ Hạ Hàn. Người này nhìn thì tuổi trẻ, nhưng toàn thân phủ đầy khí tiết mạnh mẽ

- Hạ Hàn, vậy đi, đợi tới huyện rồi, tôi đi gặp Bí thư Chu, cậu tới cục công an một chuyến.

Có một số việc, vẫn phải làm chút chuẩn bị.

Lưu Vĩ Hồng trầm giọng nói.

Hạ Hàn quay đầu liếc mắt nhìn Lưu Vĩ Hồng một cái, Lưu Vĩ Hồng gật gật đầu.

Hạ Hàn cũng gật gật đầu, "Ừ" một tiếng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio