Quan Gia

chương 344: đội viên cứu hỏa

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Bên đây, hai mẹ con Dương Cầm ở trong bếp nổi lên tranh chấp, "giao phong" trong phòng khách cũng dần dần kéo màn

Vân Hán Dân bưng ly trà, từ từ uống trà. Chính diện cũng không nhìn Lưu Vĩ Hồng một cái, chỉ là dư quang của ánh mắt, thỉnh thoảng liếc nhìn trên mặt Lưu Vĩ Hồng, coi phản ứng của Lưu Vĩ Hồng

Nhìn qua, thằng hai khốn khiếp này của Lưu gia cũng khá điềm tĩnh

Giả bộ!

Cậu giả bộ!

Vân Hán Dân ở trong lòng cười lạnh một tiếng. Đánh giá, Lưu Vĩ Hồng đây là được Vũ Thường "chỉ điểm", biết ông ta Vân Hán Dân thích người trẻ tuổi trầm ổn kiên định, cho nên Lưu Vĩ Hồng này nổi tiếng "ăn chơi trác táng" ở Bắc Kinh, cũng ở trước mặt ông giả bộ thâm trầm. Nhưng Lưu Nhị Ca thanh danh bên ngoài, ai ai cũng đã sớm biết. Chẳng những ở Bắc Kinh không yên tĩnh, mà đi đến nông thôn cũng không yên tĩnh, có phải phải gây ra chút động tĩnh hay không. Đã đi hai chuyến Giang Khẩu, thì gây ra hai chuyện, còn đều kéo theo quân đội vào. Điều này những đứa ăn chơi trác táng ở Bắc Kinh cũng không thể so sánh được. Người ta tuy rằng gây sự, nhưng có giới hạn, thông thường đánh nhau gây sự, cũng không khiến trong nhà biết. Còn đằng này, động tĩnh lớn thế nào thì làm thế đó, dường như không làm thiên hạ chấn động, tuyệt đối không bỏ qua.

Nghe nói làm Bí thư Khu ủy, còn tưởng rằng hắn tiến bộ rồi, kết quả không ngờ tát tai Phó Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật huyện! Thật là uy phong!

Lại không biết Lưu gia vì phủi mông cho hắn, rốt cuộc đã tốn bao nhiêu tâm tư khí lực. Lưu Thành Gia nói như thế nào cũng là Quân đoàn trưởng, ngày thường trầm mặc ít lời, vô cùng điềm đạm, một người vô cùng chắc chắn, vì sao trên vấn đề dạy con, lại thất bại đến thế?

Nghĩ đến đây, Vân Hán Dân chẳng những coi thường Lưu Vĩ Hồng, ngay cả đối với Lưu Thành Gia cũng có chút khinh thường

Lưu Vĩ Hồng tự cũng biết Vân Hán Dân suy nghĩ cái gì. Hắn hôm nay lại đây, nguyên bản sẽ không tính toán Vân Hán Dân cho hắn xem sắc mặt tốt. Nhưng nếu cùng Vũ Thường xác định quan hệ, vậy thì cửa này cũng phải qua. Vân gia cũng được, Lưu gia cũng được, đều không phải gia đình bình thường. Lưu Vĩ Hồng và Vũ Thường cũng không thể giống như nam nữ tuổi trẻ bình thường khác, trong nhà phản đối họ kết hôn thì lén lén "bỏ trốn", cắt đứt lui tới với gia đình

Đó cũng thật là gây trò cười rồi

Người ta đám hỏi chính trị, là liên kết mạnh với mạnh, tạo ra đồng minh càng thêm củng cố, tài nguyên bù đắp lẫn nhau, ưu thế chồng chất. Chẳng lẽ đến hắn Lưu Nhị Ca, liền biến thành đứa con bị khinh thường của hai đại gia tộc "công địch"?

Đây khẳng định không phải dễ làm.

Lưu Nhị Ca đem việc này cũng xem thành một vấn đề lớn để xử lý. Vũ Thường nhất định phải cưới, đồng thời cũng nhất định phải vô cùng cao hứng mà cưới, khiến Vân gia vui mừng đem con gái gả cho hắn. Vì đạt tới mục đích này, chịu chút ủy khuất không tính cái gì, khả năng còn phải dùng nhiều tâm tư suy nghĩ, động não một chút, thời điểm tất yếu, còn phải giở chút thủ đoạn

Lưu Vĩ Hồng tính tình là như vậy, thà gãy không cong. Một khi hắn nhận định mục tiêu, sẽ toàn lực ứng phó. Không đạt mục đích thề không bỏ qua.

Lúc này Vân Hán Dân chẳng qua là không để ý tới hắn, đáng là gì?

- Vĩ Hồng, ông cụ sức khỏe thế nào?

Trầm mặc chừng một hai phút, Vân Hán Dân mới chậm rãi mở miệng. Giọng điệu cũng là không kịch liệt lắm, hơn nữa vừa mở miệng là hỏi thăm sức khỏe an khang của ông cụ, cũng đủ lễ tiết.

Mặc kệ Vân Hán Dân coi thường Lưu Vĩ Hồng như thế nào, đối với ông cụ Lưu, đó là tuyệt đối không dám khinh thường. Phóng nhãn toàn bộ nước cộng hoà, lại có ai dám khinh thường vị lão nhân uy chấn Trung Quốc?

Lưu Vĩ Hồng vội vàng hạ thấp người đáp:

- Cảm ơn bác Vân quan tâm, ông nội thân thể khá tốt. Mấy ngày nay, cháu ở Thanh Tùng Viên cùng ông nội nói chuyện phiếm, lần nào cũng nói khoảng một hai tiếng, ông nội tinh thần khá dồi dào

Đây cũng là lời nói thật

Vân Hán Dân hai hàng lông mày không nhịn được hơi hơi dương lên. Nhớ rõ năm trước trước khi ông cụ Lưu tám mươi đại thọ, đều có đồn đại nói ông cụ tinh thần không được tốt, nói chuyện với người khác khoảng nửa tiếng thì bác sĩ bảo vệ sức khoẻ sẽ ra mặt can thiệp. Theo đó suy đoán, ông cụ sợ cũng sắp không được. Hiện tại Lưu Vĩ Hồng lại nói ông cụ tinh thần sức khoẻ dồi dào, xem ra cũng không giống như là giả bộ.

Đây chính là chuyện rất khó lường

Giai đoạn hiện nay, cục diện chính trị của Bắc Kinh phong ba quỷ dị, cho dù "người từng trải" như Vân Hán Dân cũng cảm thấy thế cục thật không tốt Mặt ngoài xem, gió êm sóng lặng, một đoàn hòa khí. Kỳ thật "hung hiểm" của cục diện một chút cũng không thua gì cơn bão chính trị năm trước, thậm chí còn lớn hơn. Bất kể tỏ thái độ như thế nào, đứng thành hàng như thế nào, đều chẳng phải thỏa đáng. Duy nhất cậy vào chính là ông cụ các nhà

Lúc này, ông cụ Lưu thân thể khỏe mạnh, tinh thần tràn đầy, đại diện cho cái gì, Vân Hán Dân trong lòng rất rõ ràng. Chỉ cần ông cụ Lưu một ngày trên đời, Lưu gia liền vững như núi Thái Sơn, ngày càng hưng thịnh. Nghĩ đến điểm này, Vân Hán Dân sắc mặt hơi dịu xuống chút

Chàng trai trẻ trước mắt, cố nhiên không tính một nhân vật, gia tộc khổng lồ sau lưng, cũng là không để cho khinh thường. Cho dù Vân Hán Dân tuyệt đối không muốn con gái đi cùng hắn, nhưng dường như cũng không cần phải đi vào chỗ chết đắc tội Lưu gia

Cho dù Vũ Thường rốt cục gả cho Hạ Cạnh Cường, Hạ gia vẫn là Hạ gia, Vân gia vẫn là Vân gia, không có khả năng thân mật khăng khít. Nếu thật sự nổi lên xung đột với Lưu gia, đa số thời điểm, còn phải là Vân Hán Dân chính mình đi đối mặt.

Lưu Thành Thắng, Lưu Thành Gia làm sao lại dễ chọc?

- Vĩ Hồng, nghe nói cậu hiện tại là Bí thư Khu ủy? Bạn đang đọc chuyện tại Truyện FULL

Vân Hán Dân hỏi, sắc mặt đã hoàn toàn khôi phục bình tĩnh, giống như Lưu Vĩ Hồng thật sự là thế gia tử mà ông coi trọng. Lưu Vĩ Hồng trở thành Bí thư Khu ủy, Vân Hán Dân đã sớm nghe nói. Nếu ở trước kia, ông sẽ hoàn toàn không đi chú ý "con ông cháu cha" này của Lưu gia. Từ khi Lưu Vĩ Hồng chặn ngang tiến vào, cứng rắn đánh trận lôi đài với Hạ Cạnh Cường, Vân Hán Dân liền không có khả năng lại đối với Lưu Vĩ Hồng làm như không thấy nữa.

Tuy nhiên, Vân Hán Dân chú ý Lưu Vĩ Hồng, tất nhiên không có khả năng giống như người của Hạ gia. Về phần Lưu Vĩ Hồng có thể trở thành Bí thư Khu ủy, có "tin tức" gì, Vân Hán Dân ít nhiều cũng có chút tò mò như vậy.

Với xuất thân của Lưu Vĩ Hồng, nếu là ở trong đại nha môn của Bắc Kinh làm cán bộ Trưởng phòng linh tinh, đó là không chút nào ngạc nhiên. Bất kể vị trưởng nào của Lưu gia ra mặt đánh tiếng, chiếc nón ô sa của Trưởng phòng cũng sẽ nhẹ nhàng rơi trên đầu của Lưu Vĩ Hồng, sẽ không khơi dậy một chút gợn sóng. Nhưng Bí thư Khu ủy của cơ sở, lại là một khái niệm hoàn toàn bất đồng. Vân Hán Dân tin tưởng, ở đây hẳn là không có Lưu gia ở phía sau nhúng tay vào

Lưu Vĩ Hồng mới bao nhiêu tuổi? Chưa tới 23 tuổi chăng. Lưu gia cho dù có ý muốn bồi dưỡng hắn, cũng sẽ không mạo hiểm như vậy, đem một người trẻ tuổi như vậy đưa lên vị trí Bí thư Khu ủy. Đó là một khu phải xem thực lực, nói ít thì cũng có mấy cái xã, vài chục ngàn người, ăn ở đi lại, thứ này cũng phải bận tâm. Một quyết định sai lầm, thì có thể tạo thành tổn thất không thể nào cứu vãn, chính là một điểm dơ của chính trị. Thế gia đại tộc bồi dưỡng con cháu đời sau, cũng không có làm như vậy. Đám trưởng bối của Lưu gia, không đến mức "không đầu óc" như vậy. Hạ Cạnh Cường giỏi như thế, cũng đến 27, 28 tuổi, mới được thả ra ngoài làm Bí thư huyện ủy. Lưu Vĩ Hồng có tài đức gì, có thể lợi hại hơn Hạ Cạnh Cường?

Nhưng, nếu nói Lưu Vĩ Hồng hoàn toàn là bằng bản lĩnh của chính mình, tốt nghiệp không đến hai năm thì đi đến cương vị Bí thư Khu ủy, Vân Hán Dân càng không tin. Nếu quả thật là như vậy, thật đúng là phải một lần nữa đánh giá lại người thanh niên trước mắt

Phương diện này, rốt cuộc có cơ duyên trùng hợp gì?

Lưu Vĩ Hồng mỉm cười đáp:

- Đúng vậy, thưa bác Vân. Tháng 3 năm nay, Huyện ủy quyết định cho cháu đi khu Giáp Sơn đảm nhiệm Bí thư Khu ủy.

Vân Hán Dân thản nhiên cười, nói:

- Huyện ủy các cậu, ở phương diện khởi xướng đội ngũ cán bộ tuổi trẻ hóa, thật đúng là rất có quyết đoán

Đối với tâm tư lúc này của Vân Hán Dân, Lưu Vĩ Hồng có thể đoán được đại khái, hẳn là cảm thấy hơi tò mò đối với hắn. Đây là chuyện tốt. Chỉ cần Vân Hán Dân bắt đầu đối với hắn cảm thấy hứng thú, sự tình sẽ có khởi sắc. Mấu chốt phải xem Bí thư Lưu tiếp sau biểu hiện như thế nào. Trận "cạnh tranh" này giữa hắn và Hạ Cạnh Cường, hai bên đều có ưu khuyết. Ưu thế lớn nhất của Hạ Cạnh Cường là thanh danh của y rất tốt, tuổi khá lớn, chức vụ khá cao, sớm đã có được sự khẳng định của Vân Hán Dân và Dương Cầm cùng với các trưởng bối khác của hai nhà Vân gia, Hạ gia. Mà ưu thế lớn nhất của Lưu Vĩ Hồng thì hắn có được "khẳng định" của Vũ Thường. Chỉ cần có thể dần dần đạt được Vân Hán Dân chấp nhận,, như vậy thắng bại liền định rồi.

Lưu Vĩ Hồng cần chính là lấy được toàn thắng, mà không phải chỉ cưới Vũ Thường về nhà

Nếu như thế, chẳng qua là hai thanh niên phản nghịch phản kháng hai gia tộc ép duyên mà thôi, không đáng cười. Trên mặt Lưu Nhị Ca, cũng không có chút vẻ vang gì!

Tư thế ngồi của Lưu Vĩ Hồng càng thêm đoan chính, khiêm tốn nói:

- Bác Vân, đây kỳ thật cũng là cơ duyên trùng hợp. Khu Giáp Sơn chỗ hẻo lánh, dân phong dũng mãnh, dòng họ sống tụ tập, thỉnh thoảng sẽ gây ra chút mâu thuẫn, đầu năm nay, thì làm một chuyện dòng họ đánh nhau bằng binh khí

Lưu Vĩ Hồng đơn giản nói rõ về chuyện dòng họ dùng binh khí đánh nhau, đối với chính mình đảm nhiệm Bí thư Khu ủy Giáp Sơn, cũng cho một giải thích hợp lý.

Vân Hán Dân hai hàng lông mày lại giương lên, không ngờ là nội tình như vậy?

Lưu Vĩ Hồng không ngờ là "đội viên cứu hỏa" do huyện ủy Lâm Khánh phái đi!

Điều này thì không đơn giản rồi. Thông thường mà nói, có thể đảm đương đội viên cứu hoả, đều phỉa có bản lĩnh đặc biệt vượt qua thử thách, năng lực siêu quần, mới có thể vinh dự nhận trọng trách như thế. Thời kì chiến tranh vệ quốc Liên Xô, Nguyên soái Zhukov chính là đội viên cứu hoả nổi danh nhất. Moscow nguy cấp, Stalin sử dụng pháp bảo Zhuko, Stalin nguy cấp, Stalin lại lần nữa sử dụng "chung cực đại sát khí" Zhukov. Mỗi lần đều là ứng nghiệm như thần. Cũng thành Zhukov một thế hệ Chiến thần hiển hách uy danh!

Lưu Vĩ Hồng cố nhiên không thể so sánh ngang hàng với Zhukov, nhưng ở một góc của Lâm Khánh, cũng có tính chất này

Thằng hai của Lưu gia, ở Bắc Kinh thanh danh bê bối, bất hảo không chịu nổi, tới cơ sở tỉnh Sở Nam, không ngờ thành đội viên cứu hoả năng lực siêu quần, quả thật làm người ta ngạc nhiên.

Vân Hán Dân không tự chủ được nhớ tới sự tình "Bí thư Thành ủy Kinh Hoa" năm trước, lúc ấy ông tuyệt đối không tin là Lưu Vĩ Hồng đề nghị, hiện tại xem ra, cũng không thể võ đoán như thế! Lưu Vĩ Hồng cho dù trước kia là con ông cháu cha, dù sao xuất thân nhà chính trị, tầm mắt kiến thức, đều có chỗ không tầm thường. Thời cơ thích hợp, cũng không phải không thể góp lời với trưởng bối của Lưu gia. Người thanh niên này, có lẽ chính mình thật sự đã nhìn nhầm rồi!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio