Quan Gia

chương 588: hướng vân, thằng nhóc này không tồi mà!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương 588: Hướng Vân, thằng nhóc này không tồi mà!

Hiệu suất công tác của Ủy ban nhân dân thị xã Hạo Dương bỗng nhiên liền đề cao không ít, toàn bộ Ủy ban nhân dân thị xã đều công việc lu bù lên.

Chủ tịch thị xã Lưu muốn làm lớn!

Đầu tiên chính là thành lập cục Xúc tiến đầu tư. Tuy rằng nói, nhân viên cục Xúc tiến đầu tư, đa số là từ Ủy ban Ngoại thương và Ủy ban Kinh tế Thương mại điều động, nhưng dù sao mới thành lập một cục cấp trưởng phòng, biên chế vẫn phải tăng vài người, nhất là một chính hai phó 3 cục trưởng, sức thu hút không ít, rất nhiều người đều nhìn chằm chằm vào vị trí này

Chiếu theo kế hoạch của Chủ tịch Lưu, sau khi cục Xúc tiến đầu tư thành lập, sẽ là một bộ phận có rất nhiều tiền. Chủ yếu chính là giao tiếp với ông chủ lớn ngoại thương mà. Hơn nữa chuyện khác không nói, chỉ là đi công tác khắp nơi cũng khá thu hút người ta

Đi công tác, cũng không so với chỗ khác, đều là đi thành phố lớn trong nước, thậm chí còn có cơ hội xuất ngoại. Thu hút đầu tư, cũng không thể đi thâm sơn cùng cốc tìm lão nông dân nói chuyện phiếm.

Danh nghĩa đi công tác, nói là chi phí chung du lịch cũng không quá đáng

Cho nên rất nhiều cán bộ lãnh đạo đều biến đổi biện pháp đề cử người thân cận của mình với Chủ tịch thị xã Lưu, hy vọng có thể ở cục Xúc tiến đầu tư chiếm một vị trí nhỏ nhoi. Báo cáo thành lập cục Xúc tiến đầu tư vừa mới được thông qua trên hội nghị thường vụ Thị ủy, ứng cử viên cục trưởng đã có bốn năm cái tên bày trên bàn

Lưu Vĩ Hồng chưa vội vã triệu kiến những người này nói chuyện khảo sát, lại gọi nhân viên thông tín của hắn Hướng Vân vào đây

- Chủ tịch thị xã?

Hướng Vân khoanh tay đứng ở trước bàn làm việc gỗ lim thật lớn, mắt nhìn Lưu Vĩ Hồng, chờ chỉ bảo.

- Hướng Vân, ngồi đi

Lưu Vĩ Hồng mỉm cười hướng về ghế dựa trước bàn làm việc ra hiệu một cái

Hướng Vân còn có chút nghi hoặc. Thế nào, Chủ tịch thị xã Lưu muốn tìm mình nói chuyện đứng đắn? Hướng Vân đến công tác bên cạnh Lưu Vĩ Hồng cũng sắp một năm, hai người phối hợp dần dần ăn ý, rất nhiều thời điểm, chỉ cần một dấu tay hoặc là một ánh mắt của Lưu Vĩ Hồng, Hướng Vân liền trong lòng biết rõ. Hiện giai đoạn, Hướng Vân đang cố gắng, hy vọng có thể càng hiểu thêm tâm tư của Chủ tịch Lưu, đem rất nhiều chuyện làm đến trước mặt, chỉ kiên định quán triệt ý đồ của lãnh đạo, còn chưa nói tới là cấp dưới tốt, càng chưa nói tới là thư ký tốt.

Lãnh đạo cũng không phải thần, không thể chu đáo, cũng có thời điểm sơ hở. Cấp dưới tốt, thư ký tốt thật sự, phải làm đến những gì lãnh đạo nghĩ, sốt ruột những gì lãnh đạo sốt ruột. Thậm chí lãnh đạo không nghĩ tới, anh cũng phải nghĩ trước cho lãnh đạo, sắp xếp ổn thỏa

Chỉ có làm được điểm này, mới xem như đem "sự nghiệp thư ký " làm đến độ cao tương đối

Bởi vì trong công tác hằng ngày hai người phối hợp ăn ý, cho nên rất ít có thời điểm ngồi xuống nói chuyện đứng đắn. Hiện tại tác phong của Lưu Vĩ Hồng, khiến Hướng Vân trong lòng lập tức khẩn trương lên, đầu óc vận chuyển tốc độ cao, đang kiểm điểm có phải gần đây mình có chỗ nào làm sai hay không

Thấy Hướng Vân dáng vẻ khẩn trương, Lưu Vĩ Hồng còn có chút buồn cười, tuy nhiên vẫn cố nín cười, sắc mặt rất bình tĩnh nói:- Hướng Vân, hỏi cậu chuyện này, con gái của bí thư Uyển là Uyển Hồng Thu, , có phải làm phó chánh văn phòng ban Tuyên giáo hay không?

Hướng Vân trong đầu liền ầm một tiếng, lối suy nghĩ lập tức liền rối loạn, trở nên nôn nao, trên khuôn mặt trắng ửng đỏ lên, nhăn nhó nói:- Chủ tịch thị xã, sao ngài lại hỏi tôi chuyện này?

- Vậy phải hỏi bản thân cậu thôi! Cậu không có việc gì chạy sang ban tuyên giáo làm gì?

Lưu Vĩ Hồng nghiêm mặt, nghiêm túc hỏi

Thấy Lưu Vĩ Hồng dường như hơi tức giận, Hướng Vân lập tức hoảng sợ, không kìm lòng nổi thẳng tắp thân mình, lắp bắp nói:- Tôi... Tôi, đó là công sự, Ủy ban nhân dân thị xã có vài bản thảo, muốn đăng lên “Nhật báo Hạo Dương”

- Vậy sao? Văn phòng ban tuyên giáo dường như không quản chuyện phát bản thảo mà?

Lưu Vĩ Hồng cố nén ý cười, mặt lại nghiêm hơn, đen kịt

- Chuyện này…Chủ tịch thị xã, chuyện này, tôi…

Hướng Vân hoàn toàn rối loạn, không biết nên như thế nào trả lời mới tốt, thật sự chuyện này quá đột nhiên, Hướng Vân hoàn toàn bị đánh cái trở tay không kịp.

Lưu Vĩ Hồng rốt cục không kìm nổi, cười ha ha, nói:- Hay cho cậu Hướng Vân, thủ đoạn còn khá inh, trông rất có vẻ bình thường, muốn đến biệt thự đường Đại Nghĩa số 9 ở sao?

Hướng Vân thế mới biết Lưu Vĩ Hồng cố ý đùa với y, lập tức thở phào một hơi, giơ tay gãi đầu, sau đó cười rộ lên.

- Nói đi, hai ngươi quen với nhau từ khi nào?

Lưu Vĩ Hồng rất có hứng thú hỏi, trong lòng cũng quả thật vui mừng cho Hướng Vân. Uyển Hồng Thu là con gái út của Uyển Trung Hưng, bộ dạng không tồi, tốt nghiệp đại học, trình độ văn hóa cũng khá cao, Uyển Trung Hưng rất yêu thích, nếu Hướng Vân thật sự kết thành đôi với Uyển Hồng Thu, cũng là một đoạn giai thoại.

Hướng Vân lập tức lại vẻ mặt đỏ bừng, ha hả mỉm cười vài tiếng, nói:- Cũng... Cũng còn chưa nói tới, chỉ là, chỉ là nói thêm vài câu

- Vậy sao? Chuyện này, toàn bộ tòa nhà Thị ủy đều truyền khắp rồi, cậu còn giả bộ ngớ ngẩn đánh lừa tôi? Thật sự cho rằng chuyện gì cậu không báo cáo với tôi, tôi sẽ bị che mắt, cái gì cũng không biết phải không?

- Chủ tịch thị xã, thật sự không có ý đó, tôi chỉ là, chỉ là khi đến ban tuyên giáo đưa bảo thảo, giao tiếp với Uyển Hồng Thu hai lần

Hướng Vân sốt ruột, vội vàng thanh minh

- Ha ha, nghe cách xưng hô này, cậu còn dám nói không có gì khác?

Lưu Vĩ Hồng không kìm nổi muốn trêu chọc y. Đối với Hướng Vân, hắn quả thật khá hài lòng, tuổi trẻ có văn hóa, đầu óc linh hoạt, hơn nữa khó được chính là đối nhân xử thế chính trực, hành vi thường ngày rất tốt, rất đúng ý của Lưu Vĩ Hồng, Lưu Vĩ Hồng thực sự xem y như anh em, y có thể tìm được một đồng chí đồng đạo làm bạn gái, Lưu Vĩ Hồng đương nhiên vui cho y

Hướng Vân liền dùng sức gãi đầu, ha hả ngây ngô cười, cũng không "Biện giải" nữa, coi bộ dáng kia, trong lòng rất là vui thích

Mỉm cười một trận, Lưu Vĩ Hồng nói:- Ừ, cậu nói về tình hình căn bản của Uyển Hồng Thu cho tôi nghe xem

- Chủ tịch thị xã?

Hướng Vân còn chưa phục hồi tinh thần lại, kinh ngạc hỏi

Lưu Vĩ Hồng liền gật gật đầu, vẻ mặt dần dần trở nên nghiêm túc.

Hướng Vân trong lòng giật mình, vội vàng thẳng lưng, suy nghĩ, bắt đầu chính thức báo cáo tình hình của Uyển Hồng Thu với Lưu Vĩ Hồng. Uyển Hồng Thu cùng tuổi với Lưu Vĩ Hồng, so với Hướng Vân lớn hơn một chút, xuất thân chính quy, tốt nghiệp khoa chính quy. Uyển Hồng Thu phát triển sớm, thời gian tốt đại học là cùng năm với Lưu Vĩ Hồng, thời gian tham gia công tác cũng khá sớm. Vừa tốt nghiệp đại học, liền đi làm ở ban tuyên giáo thị ủy thị xã Hạo Dương, trước mắt là phó chánh văn phòng ban tuyên giáo thị ủy, Phó phòng cấp bậc hành chính. Chiếu theo văn kiện quy định có liên quan, sinh viên chính quy vừa tốt nghiệp, tiến vào cơ quan chính phủ liền hưởng thụ đãi ngộ cấp Tổ trưởng. Uyển Hồng Thu tốt nghiệp hơn ba năm, cấp bậc hành chính định là Phó phòng, vô cùng hợp lý. Hơn nữa năng lực công tác bản thân Uyển Hồng Thu cũng rất mạnh, đồng sự của ban tuyên giáo, đối với cô đánh giá khá cao

Nghe xong Hướng Vân giới thiệu, Lưu Vĩ Hồng hơi vuốt cằm, nói:- Hướng Vân, có lẽ tôi phải ra một đề tài khó cho cậu

- Đề tài khó?

- Đúng! Tôi tính điều Uyển Hồng Thu đến làm ở Ủy ban nhân dân thị xã, Phó chánh văn phòng, thực tế nắm toàn bộ. Như vậy, cô ấy chính là cấp trên trực tiếp của cậu, cậu sẽ không có áp lực tâm lý chứ?

Lưu Vĩ Hồng nghiêm trang nói, khóe miệng vẫn không kìm nổi mỉm cười.

Hướng Vân lại bất chấp Lưu Vĩ Hồng trêu chọc, lập tức nói:- Hồng Thu đến đây chủ trì công tác văn phòng, vậy… Vương Trác Lập làm sao bây giờ?

- Cậu thấy sao?

Ánh mắt của Lưu Vĩ Hồng liếc qua mấy phần tài liệu nhân sự trên mặt bàn

Hướng Vân lập tức hiểu rõ. Mấy phần tài liệu nhân sự này, là y chính ta đặt trên bàn làm việc của Lưu Vĩ Hồng, đều là ứng cử viên cục trưởng cục Xúc tiến đầu tư mà các vị lãnh đạo tiến cử. Bây giờ Lưu Vĩ Hồng định điều Uyển Hồng Thu qua đây tiếp nhận vị trí của Vương Trác Lập, chẳng phải rất rõ ràng rồi sao?

- Chủ tịch thị xã, sắp xếp như vậy, thích hợp sao? Tuổi của Hồng Thu…

Hướng Vân có chút lo lắng

Uyển Hồng Thu và Lưu Vĩ Hồng cùng năm, Lưu Vĩ Hồng là Chủ tịch thị xã , Uyển Hồng Thu làm Phó chánh văn phòng Ủy ban nhân dân thị xã, Hướng Vân lại lo lắng cô quá trẻ tuổi, không trấn thủ được. Thực tại trong lòng của Hướng Vân, xưa nay cũng không có thực sự coi Lưu Vĩ Hồng là bạn cùng lứa tuổi mà đối đãi. Y thật sự bắt đầu giao tiếp với Lưu Vĩ Hồng, Lưu Vĩ Hồng đã là Trưởng ban tổ chức cán bộ, lãnh đạo huyện chính thức, quyền cao chức trọng. Nhưng Uyển Hồng Thu lại là bạn gái của Hướng Vân, theo Hướng Vân, chính là thích mua quần áo mới, thỉnh thoảng còn bộc phát tính tình cô bé con, sắp xếp như vậy, không biết có phải dẫn đến những lãnh đạo khác bất mãn và phản cảm hay không

- Cậu thấy sao?

Lưu Vĩ Hồng vẫn là câu đó, trong mắt lại có ý cổ vũ, dường như là muốn Hướng Vân tự hỏi một chút, vì sao hắn phải sắp xếp như vậy

Hướng Vân lý giải, điều này kỳ thật cũng là một sự bồi dưỡng của Chủ tịch thị xã Lưu đối với y. Thân tại quan trường, chỉ biết làm công tác, đó là mãi mãi không đủ, muốn học biết cách xử lý các vấn đề phức tạp, nhất là phải học cách xử lý các quan hệ phức tạp giữa người và người

Hơi suy nghĩ, bỏ qua tuổi của Uyển Hồng Thu không nói, Hướng Vân liền suy xét tới chỗ sắp xếp tinh tế này

Không hề nghi ngờ, Lưu Vĩ Hồng là muốn ra sức nắm trong tay cục Xúc tiến đầu tư. Ứng cử viên cục trưởng này, chắc chắn phải là người Lưu Vĩ Hồng tin được, hơn nữa phải có năng lực tương đối mạnh. Mới thành lập một bộ phận, còn là Lưu Vĩ Hồng ký thác kỳ vọng cao, người nhậm chức cục trưởng đầu tiên bản lĩnh không đủ, liền có thể biến thành một trò cười

Vương Trác Lập không thể nghi ngờ có đầy đủ điều kiện. thân là đại quản gia của Ủy ban nhân dân thị xã thực tế, Vương Trác Lập nghênh đón đưa hướng, năng lực xử lý các quan hệ giữa người và người rất mạnh, đạt được đánh giá tốt của lãnh đạo thị xã. Do y đảm nhiệm cục trưởng cục Xúc tiến đầu tư, giao tiếp với các thương gia bên ngoài, phương diện năng lực là không có nghi ngờ

Phương diện kinh nghiệm lý lịch, Vương Trác Lập cũng là đủ rồi. Hai ba năm cấp phó phòng, vốn làm công tác Chánh văn phòng Ủy ban nhân dân thị xã, lần này tiến thêm một bước, lên một bậc thang, có thể nói là thuận lý thành chương. Tương đối mà nói, Vương Trác Lập so với mấy vị đồng chí đặt trên bàn của Lưu Vĩ Hồng cũng xuất sắc hơn

Đem một người như vậy thả tới cục Xúc tiến đầu tư, quả nhiên là bước cờ đẹp, mặc cho ai cũng không có gì để nói

Nhưng càng diệu lại là khiến Uyển Hồng Thu đảm nhiệm Phó chủ nhiệm thường trực văn phòng Ủy ban nhân dân thị xã. Uyển Trung Hưng và Lưu Vĩ Hồng cố nhiên đều là người trên tuyến của Lục Đại Dũng, nhưng mà Lục Đại Dũng điều đi quá nhanh, Uyển Trung Hưng và Lưu Vĩ Hồng kỳ thật còn không có thể xưng là “chiến hữu trong một chiến hào”. Uyển Hồng Thu vừa đến đảm nhiệm tại văn phòng Ủy ban nhân dân thị xã, Lưu Vĩ Hồng coi như là buộc chặt Uyển Trung Hưng trên chiếc xe chiến của mình

- Chủ tịch thị xã, tôi hiểu rồi!

Hướng Vân hơi hưng phấn mà nói.

Lưu Vĩ Hồng mỉm cười gật đầu, nói:- Gọi điện thoại cho Vương Trác Lập, bảo anh ta qua đây một chút (.

- Được

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio