Quan Gia

chương 705: cuộc điện thoại bất ngờ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương 705: Cuộc điện thoại bất ngờ

Không ngồi ở phòng Lý Dật Phong được bao lâu, khoảng hai mươi phút sau, Lưu Vĩ Hồng rời khỏi đó. Cũng không phải vì Lưu Vĩ Hồng không muốn nói chuyện tiếp với Lý Dật Phong, mà là do có khách đến. Một Bí thư Địa ủy của một Địa khu nào đó đến gặp Lý Dật Phong.

Thông thường, những Bí thư Đảng ủy của mười lăm xã huyện trong toàn tỉnh đều đã là đại biểu Đảng toàn quốc.

Lưu Vĩ Hồng đương nhiên cáo từ, quay về phòng của mình.

Vừa mới tắm xong, chưa kịp mở TV, máy nhắn tin liền rung lên. Vì thuận tiện liên lạc những lúc bận họp hoặc bận làm việc công, Lưu Vĩ Hồng đã cài chế độ chờ áy nhắn tin.

Nghe thấy tiếng rung của máy nhắn tin, Lưu Vĩ Hồng hơi kinh ngạc, nhắn tin cho hắn lúc này, không phải trong thị xã lại xảy ra chuyện gì rồi chứ? Trước đó vừa qua một trận, tuy rằng được toàn thắng, nhưng Lưu Vĩ Hồng cũng không nghĩ nhanh như vậy lại có thêm một lần nữa.

Cầm lấy máy, lại là số điện thoại ở Bắc Kinh, hơn nữa còn là số điện thoại lạ, không quen thuộc lắm.

Lưu Vĩ Hồng cầm lấy điện thoại trên đầu giường, bấm số.

-Xin chào, tôi là Lưu Vĩ Hồng!

Điện thoại chỉ đổ một hồi chuông, liền có người cầm máy, có thể thấy đầu dây bên kia đang chờ hắn gọi.

Tuy nhiên trong điện thoại không có thanh âm gì, Lưu Vĩ Hồng không khỏi cảm thấy kỳ lạ.

Là ai vậy?

-Xin chào, em…em là Đào Tiếu Bình…

Đang lúc Chủ tịch Lưu đang suy đoán lung tung, đầu dây bên kia cuối cùng cũng vang lên một giọng nữ, chỉ là có chút lo lắng.

Lưu Vĩ Hồng giật mình, hắn quả thật đã cho Đào Tiếu Bình số máy nhắn tin của mình, nhưng đây là lần đầu tiên Đào Tiếu Bình chủ động liên lạc với hắn.

-Xin chào, có chuyện gì sao?

Đào Tiếu Bình lại không lên tiếng nữa.

Nói câu này, có thể thấy như đang làm việc công.

-Vâng, em muốn gặp anh, được chứ?

Do dự một lúc, Đào Tiếu Bình lại cẩn thận nói.

Lưu Vĩ Hồng cười cười, nói:-Được chứ. Cô ở đâu, tôi đến đó gặp cô.

Bây giờ Đào Tiếu Bình cũng là một nữ minh tinh khá có tên tuổi, đột nhiên xuất hiện ở nhà khách Kinh Tây để tìm Lưu Vĩ Hồng thì không hay lắm. Bây giờ những người ở nhà khách Kinh Tây đều là những Đại biểu Đảng, cũng có không ít Bí thư Tỉnh ủy.

Đào Tiếu Bình vội vàng nói địa chỉ, chính xác hơn là nói cho Lưu Vĩ Hồng tên một con đường, là một nơi cách không xa nhà khách Kinh Tây, nói cô đang đứng bên đường chờ Lưu Vĩ Hồng. Xem ra Đào Tiếu Bình cũng biết rất rõ, lúc này không thể hồ đồ đến nhà khách Kinh Tây tìm Lưu Vĩ Hồng, nhưng lại lo Lưu Vĩ Hồng phải đi một quãng đường quá xa để gặp cô, nên mới đến một nơi gần đó để chờ. Cũng xem như tính toán chu toàn.

-Được, cô đợi một lát, tôi đến ngay.

Lưu Vĩ Hồng cúp máy, thay một bộ đồ tương đối thoải mái, cầm chìa khóa chiếc xe Audi rồi ra ngoài.

Khoảng chừng năm sáu phút sau, xe Audi đã đến con đường mà Đào Tiếu Bình nói, quả nhiên, ở một bồn hoa cách đó không xa, Đào Tiến Bình đang đứng chờ. Mặc dù đã là tháng mười, nhưng thời tiết ở Bắc Kinh vẫn còn hơi nóng. Đào Tiến Bình mặc một chiếc quần tây ống đứng, một áo sơ mi ngắn tay, đeo mắt kính, mái tóc dài được buông ra, che khuất nửa mặt. Vừa nhìn qua, cũng giống một cô gái thành phố bình thường, khiến dung nhan của cô cũng bị che giấu đi phân nửa.

Nói ra, đây cũng là một việc bất đắc dĩ. Mặc dù là buổi tối, con đường này cũng khá hẻo lánh, người đi trên đường cũng rất ít, nhưng Đào Tiếu Bình là một minh tinh cũng có tên tuổi, cũng không thể không cẩn thận hóa trang bản thân một chút, để tránh bị người khác nhận ra, lại nói lung tung. Sự theo đuổi minh tinh thập niên 90, nói về trình độ cuồng nhiệt thì cũng không hề kém những fan hâm mộ của đời sau, thậm chí còn điên cuồng hơn. Nguyên nhân cũng không có gì khác, bởi vì minh tinh thời đại này quá ít. Không như đời sau, các loại scandal tạo minh tinh nổi lên như gió, minh tinh được tạo ra vô số, đương nhiên sẽ bị giảm giá trị. Nếu có một minh tinh nào đó một thời gian quá dài không lộ diện trên truyền thông thì người hâm mộ cũng nhanh chóng quên người đó đi, hơn nữa còn không hề khách khí thêm vào sau tên họ mấy chữ ‘minh tinh hết thời’. Đây cũng là một nguyên nhân khiến cho những minh tinh đã hết thời không thể không dùng scandal để được lên ngôi lại lần nữa.

Không có cách nào khác, nhất định phải thu hút ánh nhìn của người hâm mộ mới được. Diễn trò không được thì đến lượt phơi bày cơ thể!

Lưu Vĩ Hồng chậm rãi lái xe đến, mỉm cười hạ kính xe xuống, chào hỏi Đào Tiếu Bình.

Đào Tiếu Bình lập tức lộ vẻ mặt vui mừng, ngoài ra cũng có chút ngại ngùng. Dù sao người trước mặt này, mọi người đều đang nói, là người đàn ông của cô. Trong nhóm các cô, Đào Tiếu Bình đã được ‘đóng dấu’ Lưu Vĩ Hồng. Nhưng trên thực tế, giữa hai người bọn họ chưa từng xảy ra chuyện gì. Đây là một hiện tượng kỳ lạ. Mặc dù Đào Tiếu Bình là minh tinh, nhưng bản chất vẫn là con gái. Thấy Lưu Vĩ Hồng, đương nhiên sẽ cảm thấy ngại ngùng.

-Anh đến rồi, em…

Đào Tiếu Bình lại mắc lỗi cũ. Trước mặt Lưu Vĩ Hồng, không hiểu vì sao cô cứ vô cớ hồi hộp, nói chuyện cũng không lưu loát. Nếu là nói cho người khác nghe, chỉ sợ người khác còn nghe không kịp.

Minh tinh, trong mắt người thường, có ai mà không duyên dáng, ăn nói rành mạch? Không ngờ cũng có lúc lắp bắp?

Thật lạ lùng!

-Lên xe rồi nói.

Lưu Vĩ Hồng cười lắc lắc đầu.

Tuy nói nam thanh nữ tú đứng dưới ánh đèn đường nhỏ to nói chuyện tình cảm là một chuyện rất bình thường. Nhưng khi việc đó lại xảy ra với một Chủ tịch thị xã và một minh tinh thì không còn thích hợp nữa.

Nơi này dù sao cũng cách nhà khách Kinh Tây không xa, mà cũng không thể đảm bảo, không có một đại biểu nào trong đoàn đại biểu Sở Nam lại không nhân lúc buổi tối mát mẻ đi dạo cảnh đêm. Nếu bị người khác nhìn thấy thì ảnh hưởng không tốt.

-Vâng…

Đào Tiếu Bình vội vàng ừ một tiếng, lên xe, ngồi thật cẩn thận ở ghế lái phụ, tay cầm một cái túi xách nhỏ, tư thế ngồi rất đoan chính. Nhìn nghiêng, thân hình nửa người trên của Đào Tiếu Bình rất đẹp, trên mặt mơ hồ còn sáng bóng, thiếu nữ chưa kết hôn thường có vẻ đẹp tự nhiên, kết hợp với áo sơ mi màu đen, những đường cong trên cơ thể trở nên vô cùng dịu dàng. Ngực cũng không phải thực sự lớn, nhưng là những đường cong phối hợp rất hài hòa.

Có thể thấy được lọt vào mắt Vệ Cường, được chọn làm nữ diễn viên chính trong phim truyền hình, điều kiện bản thân của Đào Tiếu Bình nhất định cũng không kém. Những năm đầu thập niên 90, nam minh tinh của đại lục có thể không được oai phong lắm, nhưng nữ minh tinh thì tuyệt đối không hề xấu. Phần lớn thẩm mỹ quan của người xem đều vẫn còn khá truyền thống.

Đào Tiếu Bình đoan trang xinh đẹp, cũng rất phù hợp với thẩm mỹ của Lưu Vĩ Hồng. So với những minh tinh đời sau chỉ dựa vào mông và ngực để nổi tiếng, hoàn toàn không ở trên cùng một cấp bậc.

Một người con gái đẹp thực sự, bất luận trang điểm thế nào, cũng là một phong cảnh xinh đẹp vô cùng, rất thu hút ánh nhìn.

Lưu Vĩ Hồng cũng không thu ánh nhìn của mình, liếc nhìn Đào Tiếu Bình mấy lần.

Nhìn thôi, lại không phạm pháp!

Cũng không phải thánh nhân!

Đào Tiếu Bình đương nhiên cảm giác được, liền nhẹ nhàng cắn môi, hơi bối rối, không dám nhìn Lưu Vĩ Hồng. Nói ra, cô và Lưu Vĩ Hồng cũng không phải lần đầu tiên ở cùng nhau, nhưng không biết vì sao, lại rất căng thẳng. Cũng có lẽ vì người đàn ông này quá mạnh mẽ.

Trở thành người phụ nữ của Lưu Vĩ Hồng, đối với Đào Tiếu Bình mà nói, trước khi cùng qua đêm ở nhà khách Tùng Đào, là một khái niệm trừu tượng, Đào Tiếu Bình cũng không thể hiểu được rõ ràng. Nhưng sau đêm đó, Đào Tiếu Bình biết rõ ‘thân phận’ này có nghĩa như thế nào. Trong tổ diễn, trong vòng tròn của Vệ Đạo, cô đã trở thành một nữ diễn viên số 1. Bất luận có kịch bản gì, nữ diễn viên chính được nghĩ đến đầu tiên là cô, chỉ qua thảo luận năm lần bảy lượt, cho rằng Đào Tiếu Bình không thích hợp hoặc không sắp xếp được lịch thì cái vai diễn chính này mới đến lượt người khác. Bao gồm những minh tinh ‘lão làng’ phía trên cô, đều bị bỏ sang một bên. Hơn nữa Đào Tiếu Bình còn rõ ràng cảm nhận được, ánh mắt mọi người nhìn cô hoàn toàn khác với trước đây, bây giờ là một vẻ kính sợ.

Nhưng trong lòng Đào Tiếu Bình, những điều này không quan trọng. Quan trọng nhất là, cô biết sự ‘an toàn’ của mình được đảm bảo. Loại tâm lý thoải mái như thế này, cũng không phải điều người ngoài có thể lý giải được.

Giấc ngủ cũng rất ngon!

Hạnh phúc biết bao!

Bình thường cô tự tin bao nhiêu, đối mặt với Lưu Vĩ Hồng, lại càng căng thẳng bấy nhiêu.

Có lẽ, trong tiềm thức của cô cũng thấy sợ. Người đàn ông này có thể cho cô tất cả thì cũng có thể lấy đi tất cả của cô, tất cả cũng nằm trong suy nghĩ của Lưu Vĩ Hồng.

Lưu Vĩ Hồng cười cười, nói:-Tôi có đáng sợ như vậy không?

-Á…không có…

Đào Tiếu Bình hoang mang lắc đầu.

Chủ tịch Lưu liền cười khổ, day day mũi. Người ta mặc dù nói không có, nhưng thực tế hai chữ ‘đáng sợ’ đã khắc lên trán. Chủ tịch Lưu cũng chưa làm chuyện gì ‘trời không dung đất không tha’ đối với Đào Tiếu Bình mà.

-Đến nhà khách Tùng Đào ăn khuya nhé?

Lưu Vĩ Hồng hỏi. Hắn cũng không thể cứng rắn hỏi ‘Cô có chuyện gì’, như vậy cũng quá thiếu hiểu biết, vừa mới đến liền có ý đuổi người ta đi. Thấy bộ dạng này của Đào Tiếu Bình, không biết cô phải lấy bao nhiêu dũng khí, mới gọi được một cuộc điện thoại cho hắn. Nếu thật sự hỏi như vậy, từ nay về sau, Đào Tiếu Bình cũng không dám liên hệ với hắn nữa. Bây giờ trên người người ta, lại bị treo lên cái mác ‘Lưu Nhị Ca’ rồi.

-Được…

Đào Tiếu Bình liên tục gật đầu.

Lưu Vĩ Hồng khởi động xe, lái về phía trước. nguồn

Thật ra Đào Tiếu Bình cũng lái xe đến, nhưng lại không dám nói với Lưu Vĩ Hồng. Đợi lát nữa quay lại lấy. Dù sao cũng không sợ mất, đã mua bảo hiểm rồi.

Chiếc Audi vừa khởi động, Đào Tiếu Bình cắn môi, hạ giọng nói:-Nhà khách có rất nhiều người, Tam ca và bọn Vệ Đạo đều ở đó.

Lưu Vĩ Hồng lập tức hiểu được, thật ra Đào Tiếu Bình không muốn đến nhà khách Tùng Đào. Bọn Trình Sơn đều ở đó, bây giờ Lưu Vĩ Hồng mà đến đó, nếu không phải bị vây lấy, uống một trận thì thể nào cũng không thể thoát ra được. Nếu lỡ uống say rồi, Đào Tiếu Bình lại phải qua thêm một đêm nữa ở phòng 666 với Lưu Vĩ Hồng.

Mặc dù cô đã được gắn cái mác ‘Lưu Nhị Ca’, nhưng vẫn phải chú ý thể diện, nếu không ảnh hưởng không tốt. Mặc dù Đào Tiếu Bình cũng không phản cảm việc qua đêm cùng Lưu Vĩ Hồng, nhưng tâm lý cũng thấy hoang mang. Đặc biệt là trước mặt mọi người, lại ở cùng một chỗ với Lưu Vĩ Hồng, nhưng lại không thể làm gì khác được, thật không được tự nhiên.

Lưu Vĩ Hồng gật gật đầu, không nói gì thêm, lập tức lái xe về phía trước, sau khi qua đường N thì quẹo.

Đào Tiếu Bình liền thở phào nhẹ nhõm.

Đây không phải đường đến nhà khách Tùng Đào.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio