Quan Gia

chương 727: bổ nhiệm và miễn nhiệm cán bộ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Quan Gia

Tác Giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính

-----oo0oo-----

Chương 727: Bổ nhiệm và miễn nhiệm cán bộ

Nhóm dịch: PQT

Sưu Tầm By DoctorCrazy --- 4vn.eu

Bà Vu đã nấu xong hết đồ ăn đang ngồi chờ, thấy hai người chậm như rùa bước tới cửa nhà, rồi lại bỗng nhiên bất động, nói chuyện hăng say, không khỏi vừa buồn cười lại vừa tức giận, kêu lên:

- Lão Chu, Vĩ Hồng, ăn cơm, còn đứng đó làm gì, không đói bụng à?

Chu Kiến Quốc cười ha hả, nói:

- Vĩ Hồng, ăn cơm ăn cơm, lãnh đạo giận rồi.

Lưu Vĩ Hồng cười xác nhận.

Hai người đi vào phòng ăn, bà Vu đích thân nấu cho hai người đủ các món.

Chu Kiến Quốc nói:

- Đem chút rượu, tôi với Vĩ Hồng uống một chén.

Bà Vu vô cùng vui vẻ, vội vàng đi lấy rượu, lại còn muốn đích thân châm rượu cho hai người, Lưu Vĩ Hồng vội vàng nhận lấy, nói:

- Cô Vu, để cháu, sao có thể phiền cô được!

Bà Vu cười tủm tỉm nhìn Lưu Vĩ Hồng, trong đầu khen Lưu Vĩ Hồng có bản lĩnh. Đúng là thần kỳ, leo núi một chuyến, tâm tình lão Chu liền thay đổi một trăm tám mươi độ. Thật không biết tiểu Lưu này trong đầu rốt cuộc chứa cái gì, quá lợi hại!

- Nào, Vĩ Hồng, tùy ý!

Chu Kiến Quốc giơ ly về phía Lưu Vĩ Hồng, cười nói.

- Được, tùy ý!

Lưu Vĩ Hồng cụng ly với Chu Kiến Quốc, nhẹ nhàng nhấp một ngụm.

- Vĩ Hồng à, nghe nói Trưởng chi nhánh ngân hàng Công thương tỉnh Hồ đã đồng ý cho thị trấn cậu vay bốn mươi triệu? nguồn

Chu Kiến Quốc uống rượu, thuận miệng hỏi. Giải quyết được khúc mắc trong lòng, Chu Kiến Quốc lại nhớ tới công tác kiến thiết kinh tế.

Lưu Vĩ Hồng gật đầu, nói:

- Đúng vậy, Chủ tịch Địa khu. Trưởng chi nhánh ngân hàng Hồ trên nguyên tắc đã đồng ý. Tuy nhiên giờ là cuối năm, tình hình tài chính khá căng thẳng, ông ấy chỉ có thể cho tôi vay trước mười triệu, còn lại ba mươi triệu, sang năm sau sẽ đưa xuống. Mười triệu này đã đưa xuống rồi, chỗ tôi còn dư chút tiền gạo, định không đợi đầu xuân năm sau, lập tức khởi công. Con đường này càng sớm kiến thành thông xe càng tốt.

Chu Kiến Quốc hít một hơi, nói:

- Lập tức khởi công?

- Vâng!

Lưu Vĩ Hồng rất chắc chắc nói.

Chu Kiến Quốc dĩ nhiên biết Lưu Vĩ Hồng có thói quen nhanh gọn, dứt khoát, quyết đoán như vậy, chỉ có điều tốc độ thế này khiến ông giật mình, nói:

- Vĩ Hồng à, ở Tỉnh chưa có phê chuẩn chính thức đâu.

Lưu Vĩ Hồng cười nói:

- Có lẽ lý Chủ tịch Tỉnh đang chờ chúng ta khởi công trước, ông ấy mới dễ phúc đáp.

Chu Kiến Quốc cười lắc đầu.

Người này, luôn thích làm chủ lãnh đạo, ngay cả Chủ tịch tỉnh cũng dám làm.

- Chủ tịch Địa khu, bên Địa khu tiến triển thế nào?

Cái gọi là tiến triển của Địa khu, dĩ nhiên là hỏi tình hình tài chính. Chủ yếu là dựa vào tự trù tài chính và cho vay, huyện Lâm Khánh và huyện Hoa Viễn, nhất định không thể làm được, bọn họ không có mạng lưới quan hệ hùng mạnh như Lưu Vĩ Hồng, có thể thu phục được ngân hàng Công thương tỉnh. Vấn đề Tài chính chắc chắn còn muốn Địa khu và Tỉnh ủng hộ nhiều hơn. Nếu Chu Kiến Quốc gom góp tài chính đủ, có thể lấy Địa khu làm chủ quản tiến hành sửa đường, phối hợp với huyện Lâm Khánh và huyện Hoa Viễn. Bất kể là hình thức gì, chỉ cần có thể sửa đường thì đó là chuyện tốt.

- Ha ha, tôi cũng nghĩ được vài cách, Tổng giám đốc Ngô công ty Thiên Bình đã đồng ý tìm cách giúp tôi, cho vay thôi. Hiện nay công ty Sở Thiên phát triển khá tốt, rất nhiều người khá thèm thuồng hai mươi phần trăm cổ phần kia của chúng ta, nói không chừng sẽ đồng ý cho chúng ta vay.

Chu Kiến Quốc cười nói, ánh mắt nhìn Lưu Vĩ Hồng, ra chiều khen ngợi.

Công ty trách nhiệm hữu hạn khai thác mỏ Sở Thiên này, lúc đó cũng do Lưu Vĩ Hồng dốc hết sức thúc đẩy, hiện tại bắt đầu phát huy hiệu quả và lợi ích. Năng lực kiến thiết kinh tế của Lưu Vĩ Hồng quả thật không phải mạnh bình thường. Kỳ thật không chỉ kiến thiết kinh tế, mà đấu tranh trong chốn quan trường, Lưu Vĩ Hồng cũng có phong phạm của cao thủ hạng nhất.

Cháu của chủ tịch Lưu Trung Nguyên, quả nhiên không tầm thường.

- Ha hả, Tổng giám đốc Ngô quả biết ý. Nào, Chủ tịch Địa khu, tôi kính ngài. Chúc tuyến đường Hoàng Kim này sớm hoàn thành.

Tâm tình của Lưu Vĩ Hồng cũng không tệ, lại giơ chén rượu về phía Chu Kiến Quốc.

Hai người vừa uống vừa tán gẫu, trên bàn ăn không khí rất tốt. Cơm nước xong, Lưu Vĩ Hồng và Chu Kiến Quốc ra phòng khách ngồi xuống sô pha, cùng nhau xem “Tin tức thời sự”.

Chu Kiến Quốc thuận miệng hỏi:

- Vĩ Hồng, Quân đoàn trưởng Lưu hiện ở quân khu Đông Nam à?

Lưu Vĩ Hồng gật đầu:

- Dạ, đã qua đó rồi.

- Ha ha, tốt lắm, tốt lắm, trước đó không lâu Nghị Quân có nói với tôi trong điện thoại, sớm biết như vậy, phải đến Bắc Kinh đòi ông ấy chén rượu mừng mới được.

Lưu Vĩ Hồng cười nói:

- Chắc chắn sẽ có cơ hội.

Đang nói chuyện, chiếc điện thoại cạnh sô pha vang lên, Chu Kiến Quốc nhấc máy:

- Xin chào, tôi là Chu Kiến Quốc.

- Ha ha, Chủ tịch Địa khu, là tôi.

Trong điện thoại truyền đến giọng nói rất là khách khí, còn mang theo vài phần thân cận.

- Xin chào, Bí thư Tào. Có chỉ thị gì vậy?

Tào Chấn Khởi bật cười ha hả, càng thêm khách khí, nói:

- Ha ha, Chủ tịch Địa khu khách khí quá, làm gì có nhiều chỉ thị như vậy? Chủ tịch Địa khu giờ có thời gian không? Nếu có thời gian, tôi muốn đến thăm hỏi một chút.

Chu Kiến Quốc vội vàng nói:

- Bí thư, cái này không dám, tôi lập tức qua chỗ ông!

Tào Chấn Khởi cũng nói mấy câu khách khí, Chu Kiến Quốc đương nhiên phải tuân theo quy củ.

- Tốt lắm, tốt lắm, vậy phiền Chủ tịch Địa khu. Tôi quét dọn giường chiếu đón chào!

Gác máy, Chu Kiến Quốc nhíu mày, nói:

- Xem ra Bí thư Tào cũng có chút sốt ruột rồi.

Lưu Vĩ Hồng thản nhiên cười, nói:

- Ông ta không gấp không được, sắp tết rồi, không thể kéo dài được.

Chu Kiến Quốc gật đầu, đứng dậy, nói:

- Ta đi nói chuyện với ông ta.

Lưu Vĩ Hồng và Chu Kiến Quốc cùng đi ra, lái xe đưa Chu Kiến Quốc đến cửa biệt thự số 2 rồi lập tức cáo từ.

Sự việc phát triển, hoàn toàn giống như Lưu Vĩ Hồng đoán trước, giống như hắn thật sự là Bí thư Tỉnh ủy, hết thảy đều tiến hành dựa theo sắp xếp của hắn.

Cuối tháng mười một, Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy cắt cử một vị Phó trưởng ban xuống Địa khu Hạo Dương triệu tập đại hội cán bộ. Phó trưởng ban tuyên đọc văn kiện bổ nhiệm và miễn nhiệm cán bộ của Tỉnh ủy trong đại hội.

Xét thấy đồng chí Đoàn Bảo Thành phạm sai lầm nghiêm trọng, Tỉnh ủy quyết định xử phạt cách chức trong nội bộ Đảng, cách chức Phó chủ tịch thường trực ủy ban nhân dân Địa khu, Ủy viên Địa ủy địa khu Hạo Dương đồng chí Đoàn Bảo Thành, xử phạt hành chính nặng. Hội nghị thường vụ Ủy ban nhân dân tỉnh đưa quyết định, đồng ý miễn nhiệm chức vụ Phó chủ tịch ủy ban nhân dân Địa khu Hạo Dương của Đoàn Bảo Thành, điều đến đảm nhiệm Phó cục trưởng Cục lưu trữ tỉnh Sở Nam.

Xét thấy Vương Ninh phạm sai lầm nghiêm trọng, sau khi nghe Ủy ban Kỷ luật tỉnh và Ủy ban Kỷ luật địa khu Hạo Dương báo cáo, Tỉnh ủy quyết định khai trừ nguyên Phó chủ tịch ủy ban nhân dân Địa khu Hạo Dương Vương Ninh khỏi Đảng, Ủy ban nhân dân tỉnh quyết định miễn chức vụ Phó chủ tịch Địa khu Hạo Dương của Vương Ninh, khai trừ công chức của Vương Ninh. Do viện kiểm sát nhân dân phân viện địa khu Hạo Dương tỉnh Sở Nam phê chuẩn, thực thi bắt giữ Vương Ninh, chuyển giao cho cơ quan tư pháp truy cứu trách nhiệm pháp luật.

Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh quyết định, bổ nhiệm đồng chí Hàn Quân Hạo làm ủy viên Địa ủy Hạo Dương, Phó chủ tịch thường trực ủy ban nhân dân Địa khu Hạo Dương.

Bổ nhiệm đồng chí Đặng Trọng Hòa làm Phó chủ tịch ủy ban nhân dân Địa khu Hạo Dương.

Bổ nhiệm đồng chí Trương Bích Thành làm Phó chủ tịch ủy ban nhân dân Địa khu Hạo Dương.

Sau đó, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Địa ủy Hạo Dương Phương Trung Hàn tuyên đọc văn kiện bổ nhiệm và miễn nhiệm của Địa ủy Hạo Dương.

Lần này, vụ án Tôn Hoành và vụ án Đàm Đức Lâm dẫn đến biến động trong chốn quan trường địa khu Hạo Dương, vài vị cán bộ cấp Cục trưởng bị bắt, cán bộ cấp Cục phó, cấp trưởng phòng dính dáng cũng nhiều. Địa khu Hạo Dương và thị xã Hạo Dương đều tiến hành bổ nhiệm và miễn nhiệm một loạt cán bộ.

Tuy nhiên, thời điểm Tào Chấn Khởi xử lý việc này, thủ pháp tương đối chu đáo. Không xử lý hai vụ án mà tiến hành phân ra phá bỏ triệt để. Đàm Đức Lâm quy về vụ án Đàm Đức Lâm, Tôn Hoành quy về vụ án Tôn Hoành, không sắp cùng một chỗ. Thậm chí vụ án Tôn Hoành lại tiến hành phân chia xử lý cẩn thận, chia ra thành mấy vụ án độc lập để xử lý.

Vụ án Đàm Đức Lâm bị khống chế chặt trong phạm vi thị xã Hạo Dương, và là dao sắc chặt đay rối, trước khi triệu họp đại hội Đảng toàn quốc đã tiến hành xử trí hoàn toàn rồi. Chu Bằng Cử, Lý Thanh Mai và các cán bộ có liên quan đến vụ án đều bị bắt.

Vì vụ án Đàm Đức Lâm dính đến cán bộ cấp bậc không cao, cao nhất cũng chỉ là cán bộ cấp Cục phó như Chu Bằng Cử, cho nên xử lý không khiến các cán bộ tầng cao chú ý. Các cán bộ cấp Cục phó phạm án như vậy, cả nước nhiều vô số kể, hoàn toàn có thể xử lý khiêm tốn.

Nếu đem vụ án Đàm Đức Lâm xử lý sau đại hội Đảng toàn quốc, một là chưa chắc Lưu Vĩ Hồng đồng ý, thứ hai hai án tử xác nhập cùng một chỗ, khiến hiệu ứng chấn động sẽ lớn. Tào Chấn Khởi sẽ không làm việc không có đầu óc như vậy.

Còn vụ án Tôn Hoành, đang tiến hành xử lý phân đoạn còn lại.

Trước Đại hội Đảng toàn quốc, bắt bộ phận cán bộ cấp thấp liên quan tới vụ án, Đoàn Bảo Thành Vương Ninh và vài cán bộ cấp Cục trưởng khác, tạm thời chỉ áp dụng kiểm tra kỷ luật, giám sát, không cho bỏ trốn.

Xử lý mỗi lần một tốp nhỏ như vậy, giảm sự ảnh hưởng của vụ án đến mức thấp nhất, không đến mức gây ra chấn động quá lớn.

Hiện tại vụ án Đàm Đức Lâm bắt đầu bước vào quy trình viện kiểm sát, ắt hẳn xử phạt không nhẹ. Lưu Vĩ Hồng chỉ thị hệ thống chính trị pháp luật thị xã Hạo Dương, nghiêm khắc đả kích. Kết hợp với việc tiến hành chỉnh đốn trị an khoảng thời gian trước, hình thành một cao trào nghiêm trị, làm kinh sợ hết thảy phần tử phạm tội. Theo chỉ thị này, hành vi phạm tội của Đàm Đức Lâm ắt hẳn khó giữ được cái đầu. Về phần Chu Bằng Cử, Lý Thanh Mai và các cán bộ lãnh đạo liên quan sâu tới vụ án, phán quyết cuối cùng như thế nào, hiện nay vẫn chưa biết được.

Còn đương sự mấu chốt nhất của "sự kiện động đất", đại thiếu gia Tôn Hoành, dĩ nhiên cũng ngoan ngoãn ở phòng tạm giam chờ phán quyết. Tuy nhiên Tôn Hoành có công lớn, có khả năng mức hình phạt sẽ được cân nhắc giảm bớt.

Đây cũng là do Quách Lệ Ngọc khéo léo đề xuất thỉnh cầu. Dù thế nào, Tôn Hoành cũng là cháu ngoại của cô ta, vẫn phải cứu.

Kỳ thật không ai để ý đến Tôn Hoành, chỉ là một quân cờ, Tôn Hoành đã hoàn thành "sứ mệnh vinh quang" của mình. Ngay cả Hạ Hàn cũng cảm thấy không nhất thiết phải chỉnh tên đầu đất nà cũng đã bị giáo huấn sâu sắc rồi.

Các cán bộ cấp trung tâng tham gia Đại hội, nhìn Đặng Trọng Hòa và Trương Bích Thành đứng trên đài, trong đầu âm thầm thở dài. Rốt cuộc không ngờ, kết quả đánh cờ cuối cùng lại là hai vị này được lợi. Nhất là Đặng Trọng Hòa, hai năm trước có vẻ tốn thời gian, con đường làm quan không thuận lợi, tranh cái gì cũng đều gian nan vô cùng. Ai ngờ trong nháy mắt, nhảy ba cấp, ngẩng đầu bước vào hàng ngũ cán bộ cấp Phó giám đốc sở.

Chu Kiến Quốc cũng dần dần bắt đầu bày ra uy phong của một Chủ tịch Địa khu.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio