Quan Gia

chương 794: ở đâu mà có nhiều trùng hợp đến thế?

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Quan Gia

Tác Giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính

-----oo0oo-----

Chương 794: Ở đâu mà có nhiều trùng hợp đến thế?

Nhóm dịch: PQT

Sưu Tầm By DoctorCrazy --- 4vn.eu

Nghiêm Như Bồi hấp tấp đuổi tới Hạo Dương, lại không tìm tới Lưu Vĩ Hồng.

Trên mặt bàn, chuyện này cùng Lưu Vĩ Hồng không có lien quan, là cục Công an Hạo Dương tự tiện đi Cửu An bắt người. Lưu Vĩ Hồng nhiều nhất cũng chỉ là có "trách nhiệm lãnh đạo"

Sở Công an tỉnh chỉ là làm hài hòa mâu thuẫn của hai cơ quan công an Hạo Dương và Cửu An mà thôi

Phó giám đốc sở công an tỉnh kiêm chủ nhiệm ban Chính trị tự mình đến đây, đám người Địa ủy Bí thư Đảng ủy Công an Thôi Vân Phong, trưởng phòng Công an Thân Khắc Lễ, Thị ủy Hạo Dương Bí thư Đảng ủy Công an Long Vũ Hiên, Cục trưởng Công an thị xã Hạo Dương Hạ Hàn, là phải ra mặt nghênh đón.

Nghiêm Như Bồi một hàng bốn người, lái xe vào trụ sở làm việc cục Công an địa khu Hạo Dương.

Trụ sở làm việc của phòng Công an Địa khu cũng xây dựng ở khu Tân Phương, cách tòa nhà Địa ủy không xa, một tòa nhà cao tầng và một sân rộng khá uy phong, chỉ nói về điều kiện làm việc, không thua kém gì với sở công an tỉnh

Thôi Vân Phong, Thân Khắc Lễ, Long Vũ Hiên, Hạ Hàn cùng với các Phó cục trưởng phòng Công an, xếp thành hàng đón chào ở cửa trụ sở làm việc.

Nghiêm Như Bồi khoảng bốn mươi tuổi, trang phục cảnh sát chỉnh tề, đeo quân hàm cảnh lam cấp 2, tuy nói là chủ nhiệm ban Chính trị sở công an tỉnh, lại không hề thấy có chút gì ít nhã nhặn, toàn thân tràn đầy một luồng sát khí kinh người. Nghiêm Như Bồi vốn xuất thân từ cán bộ nghiệp vụ, rất được Liêu Trạch Trung coi trọng. Đảm nhiệm chủ nhiệm ban Chính trị sở công an tỉnh, kỳ thật cũng là một loại rèn luyện của Liêu Trạch Trung đối với y. Nghe nói Liêu Trạch Trung rất có khả năng đề cử Nghiêm Như Bồi đảm nhiệm Phó giám đốc thường vụ sở công an tỉnh, rõ ràng là bồi dưỡng cho "Người nối nghiệp" mình

Vì vậy Nghiêm Như Bồi ở toàn hệ thống công an tỉnh rất có uy vọng, người phụ trách cơ quan công an ở dưới tất cả các nơi, ai nấy đều phải cho Giám đốc sở Nghiêm vài phần mặt mũi.

Đám người Thôi Vân Phong hành xử lễ nghĩa chu đáo, Nghiêm Như Bồi vẫn là khá vừa lòng, vẻ nghiêm túc trên mặt lộ ra sự tươi cười, cùng đám người Thôi Vân Phong bắt tay hàn huyên, không khí rất là thân thiện

Thôi Vân Phong mỉm cười nói:

- Giám đốc sở Nghiêm và các đồng chí sở công an tỉnh vất vả từ xa tới, trước tiên mời vào bên trong nghỉ ngơi một hồi

- Được, cảm ơn bí thư Thôi quan tâm

Lập tức Thôi Vân Phong dẫn đầu, đoàn người vây quanh Nghiêm Như Bồi tiến vào trụ sở làm việc phòng Công an địa khu. Thiết kế của trụ sở làm việc này hơi vượt mức quy định, tổng cộng 8 tầng, mỗi gian văn phòng rộng đều rộng rãi sáng sủa, đồ dùng làm việc hoàn toàn mới, nhìn qua rất là thoải mái.

Nghiêm Như Bồi cười nói với Thân Khắc Lễ:

- Bí thư Thân, đây thật đúng là súng ngắn đổi đại bác

Thân Khắc Lễ là Phó bí thư Đảng ủy Công an địa khu, nhưng tất cả mọi người gọi ông ta là “bí thư Thân” mà không phải "Sếp Thân". Bởi vì hai chữ "Sếp Thân" có phát âm giống từ “súc vật”, nếu gọi sếp Thân, Thân Khắc Lễ khẳng định sẽ rất tức giận

Khi mới xây Địa khu Hạo Dương, Nghiêm Như Bồi có đại biểu sở công an tỉnh đến Hạo Dương, an ủi nhóm công an cảnh sát của chiến tuyến địa khu Hạo Dương. Vào lúc đó, ngay cả lãnh đạo Địa ủy cũng phải "Ở nhờ" bên tòa nhà Thị ủy Hạo Dương, phòng Công an địa khu liền cùng chen chúc làm việc với thị xã Hạo Dương, điều kiện dĩ nhiên rất tệ hại, trong một gian văn phòng nho nhỏ, có đôi khi phải chứa đến bảy tám người, thật l,à chật chội. Hiện giờ đúng là thay đổi lớn

Thân Khắc Lễ mỉm cười đáp:

- Đây đều là sự quan tâm trân trọng của lãnh đạo Địa ủy và lãnh đạo sở công an tỉnh, xin hướng lãnh đạo sở công an tỉnh tỏ lòng cảm ơn tận đáy lòng

Ngoại trừ khoản chi xây dựng của tỉnh và địa khu, sở công an tỉnh cũng đã cho cục Công an địa khu Hạo Dương không ít kinh phí, Thân Khắc Lễ nói lời “cảm ơn” này cũng thật sự là lời phát ra tự đáy lòng, không có ý có lệ.

- Ha ha, bí thư Thân quá khách khí. Công an trong thiên hạ là một nhà, cùng với nhau phải có ủng hộ giúp đỡ lẫn nhau, thông cảm cho nhau. Sở công an tỉnh đối với mỗi một đồng chí của địa châu thị, đều là đối xử bình đẳng. Đương nhiên, địa khu Hạo Dương vừa mới thành lập không bao lâu, sở công an tỉnh chú ý nhiều một chút, cũng là điều nên làm

Nghiêm Như Bồi cười ha hả nói, cũng là trong lời nói có hàm ý khác, rất mịt mờ nhắc nhở Thân Khắc Lễ, lãnh đạo sở công an tỉnh quan tâm các ông như thế, thì các ông cũng tuân thủ quy củ, đừng để lãnh đạo sở công an tỉnh phải khó xử.

Thân Khắc Lễ mỉm cười nói vâng, trong lòng lại âm thầm cười khổ. Ông ta nào có không muốn tuân thủ quy củ, nào có nguyện ý gây ra phiền toái như vậy, nào có nguyện ý đắc tội lãnh đạo sở công an tỉnh và đồng nghiệp thị xã Cửu An? Nhưng thị xã Hạo Dương có một “Nhị thiếu gia” cũng không thể dễ dàng đắc tội. Chuyện này, thật đúng là khá đau đầu, đành phải thấy bước nào đi bước đó vậy

Thân Khắc Lễ dẫn một hàng người Nghiêm Như Bồi vào phòng khách.

Phòng khách này là một phòng rất lớn, trải thảm màu đỏ thẫm, bên trong đặt một bộ sô pha bán nguyệt, phía sau sô pha lại có một hình bán nguyệt lớn hơn nữa, bày một vòng tròn ghế. Có thể làm phòng khách, cũng có thể làm phòng hội nghị tọa đàm

Thân Khắc Lễ theo lễ nhường Nghiêm Như Bồi và Thôi Vân Phong ở vị trí chủ tịch ngồi xuống, bản thân ngồi dưới Thôi Vân Phong, chủ và khách ngồi ngang nhau. Nhân viên văn phòng vì các lãnh đạo dâng trà thơm

Thôi Vân Phong cười nói:

- Nghiêm Giám đốc sở, nhiệt liệt hoan nghênh lãnh đạo sở công an tỉnh đến Hạo Dương kiểm tra chỉ đạo công tác.

Đám người Nghiêm Như Bồi vì sao mà đến, Thôi Vân Phong trong lòng biết rõ, nhưng nói vẫn phải nói như vậy. Từ sau khi chuyện “Bắt giữ nơi đất khách” phát sinh, quan trường địa khu Hạo Dương nhìn qua gió êm sóng lặng, không có chút gợn sóng, thậm chí nhóm lãnh đạo chủ chốt đều có chút cố ý lảng tránh đề tài này. Không trốn tránh không được, ai cũng không muốn bị dính líu vào đó

Lưu Vĩ Hồng hiện giờ chẳng những uy phong hiển hách ở thị xã Hạo Dương, cho dù là tại toàn địa khu Hạo Dương, cũng là uy vọng rất cao. Nếu việc này là Lưu Vĩ Hồng sai khiến Long Vũ Hiên và Hạ Hàn bọn họ làm, Thôi Vân Phong mới sẽ không nhúng tay vào, vì một chút lợi lộc cũng không có mà, nếu lỡ chọc giận Lưu Vĩ Hồng, e là hậu quả còn đáng lo ngại hơn, dĩ nhiên thêm một chuyện không bằng ít một chuyện.

Tuy nhiên Thôi Vân Phong cũng biết, chuyện này trước sau cũng phải giải quyết. Cục Công an thị xã bên kia, vẫn giam giữ đám Thiệu Minh Chính là 4 người bị tình nghi phạm tội, đến nay chưa từng đem vụ án chuyển giao cho viện kiểm sát, có thể thấy được đám người Lưu Vĩ Hồng Hạ Hàn, cũng ý thức được án này không thể xét xử ở Hạo Dương. Vụ án xảy ra ở thị xã Cửu An, viện kiểm sát và toà án Hạo Dương bên này, bình thường sẽ không nhúng tay. Đỡ phải vạch áo cho người xem lưng.

Lưu Vĩ Hồng muốn phá quy củ, thì cứ hắn đi mà phá hoại. Những người khác cũng không thể học theo, đó là chơi lửa, rất nguy hiểm.

Muốn giải quyết chuyện này, trước sau vẫn phải cần sở công an tỉnh ra mặt, mà sở công an tỉnh cuối cùng khẳng định cũng sẽ tìm đến trên đầu Thôi Vân Phong, điều này là không có sự lựa chọn, ai biểu ông ta là Bí thư Đảng ủy Công an Hạo Dương nào. Cho dù muốn tránh, cũng tránh không được

Trên thực tế, trong lòng Nghiêm Như Bồi và Thân Khắc Lễ đều rất rối rắm, đang suy nghĩ sách lược ứng đối, trái lại Long Vũ Hiên và Hạ Hàn hai đương sự trực tiếp này, vẻ mặt ngược lại khá thoải mái, dường như hoàn toàn không cảm nhận được áp lực đến từ Nghiêm Như Bồi và sở công an tỉnh

Đây là hai tên "Lưu manh" a!

Ngoại trừ Lưu Vĩ Hồng, trong mắt không có người khác.

- Ha ha, bí thư Thôi, không dám nói là kiểm tra chỉ đạo công tác, tôi lúc này là vâng mệnh mà đến, hy vọng bí thư Thôi và các đồng chí Hạo Dương, phối hợp công tác của sở công an tỉnh nhiều hơn

Nghiêm Như Bồi tiếp tục bật cười ha hả nói, giọng điệu lại hơi trở nên nghiêm túc.

- Mời Giám đốc sở Nghiêm chỉ thị!

Thôi Vân Phong kiên trì đến cùng nói.

Nghiêm Như Bồi phất tay, nói:

- Bí thư Thôi, Bí thư Thân, chúng ta đi thẳng vào vấn đề đi. Cục Công an thị xã Hạo Dương thời gian trước bắt giữ vài người bị tình nghi phạm tội của thị xã Cửu An, mặt trên trình tự, không mấy gì chú ý a. Mấy ngày trước còn có một tên tình nghi phạm tội Thiệu Minh Chính sợ tội tự sát, người nhà Thiệu Minh Chính, rất có ý kiến, đã đến tỉnh gây náo loạn, trực tiếp chặn cửa chính tòa nhà Tỉnh ủy, ảnh hưởng rất không tốt a...

Mặc dù Nghiêm Như Bồi bề ngoài không được nhã nhặn, nhưng nói chuyện vẫn rất chú ý, nói rất là uyển chuyển. Nghiêm Như Bồi là rất mạnh mẽ trong mục đích làm việc, y hiểu được mục đích mình đi chuyến này, chính là phải thuyết phục cơ quan công an Hạo Dương, chuyển giao 4 tên tội phạm tình nghi Thiệu Minh Chính cho cơ quan công an thị xã Cửu An. Dễ dàng tức giận, lấy chụp mũ đè người, hiệu quả sợ là sẽ hoàn toàn ngược lại. Cho dù đồng chí lãnh đạo cơ quan công an Hạo Dương phục tùng mệnh lệnh của sở công an tỉnh, sau cùng đem đám người Thiệu Minh Chính chuyển giao cho thị xã Cửu An, trong lòng cũng sẽ rất có ý kiến. Vô duyên vô cớ, Nghiêm Như Bồi đắc tội đồng chí cơ quan công an Hạo Dương làm cái gì? Vì cục Công an thị xã Cửu An, đắc tội cục Công an địa khu Hạo Dương, có ý nghĩa sao?

- Vậy sao? Ai nha, cái này…

Bộ dáng Thôi Vân Phong làm bộ như rất kinh ngạc, liên tục lắc đầu, giật mình nói. Kỳ thật tin tức người nhà Thiệu gia biểu tình gây náo loạn ở tỉnh thành, sớm cũng đã truyền về Hạo Dương, Thôi Vân Phong làm sao có thể không biết chứ? Nhưng trong lúc này, lại cũng chỉ có thể giả ngu.

- Đúng vậy. Nói ra thì cũng thật sự là khéo, lúc người nhà họ Thiệu ở trước cửa trụ sở Tỉnh ủy gây náo loạn, đúng ngay thời gian buổi sáng vào làm, bọn họ giương ột số biểu ngữ, mấy vị đồng chí lãnh đạo chủ chốt Tỉnh ủy vừa vặn đều thấy hết, lãnh đạo Tỉnh ủy rất tức giận đấy… Bí thư Lâm đích thân cho gọi Chủ tịch tỉnh Liêu, đối với chuyện này rất bất mãn, yêu cầu sở công an tỉnh lập tức phối hợp xử lý. Càng thêm trùng hợp chính là, khi xảy ra chuyện, đúng dịp có phóng viên “nhật báo Sở Nam” ở đấy, còn chụp ảnh, tiến hành phỏng vấn hiện trường...

Nghe xong Nghiêm Như Bồi nói lời này, Long Vũ Hiên và Hạ Hàn liếc mắt nhìn nhau một cái, hai hàng lông mày đều cùng nhếch lên, trong mắt Hạ Hàn hiện lên một chút dáng vẻ giận dữ.

Trên thế giới này, ở đâu mà có nhiều trùng hợp đến thế?

Lãnh đạo Tỉnh ủy vừa đúng lúc vào làm nhìn thấy, còn chấp nhận được, chỉ có thể nói thời gian người họ Thiệu biểu tình được sắp xếp khéo léo. Phóng viên báo tỉnh đúng lúc có mặt tại hiện trường, thì ý vị sâu xa à. Dấu vết cố ý sắp xếp vô cùng rõ ràng. Chỉ có điều, người nhà Thiệu Minh Chính, ở đâu có được năng lực lớn thế, không ngờ có thể mời được cả phóng viên báo tỉnh, phối hợp với bọn họ diễn màn này nhỉ?

Chẳng nhẽ một cán bộ chính phủ bình thường như Thiệu Ngân Yến, lại có thủ đoạn thông thiên như vậy ư?

Chuyện này, nói không chừng mặt sau còn có người.

Diễn một vở kịch hay!

Hạ Hàn phiền nhất chính là người ta giở trò lén lút với cậu ta

Vẻ mặt Long Vũ Hiên và Hạ Hàn, đều bị Nghiêm Như Bồi thu vào mắt, trên thực tế, y vẫn luôn đang chú ý Long Vũ Hiên và Hạ Hàn, hai vị này, mới là “chủ thật sự”. Thấy vẻ mặt hai người không hài lòng, Nghiêm Như Bồi cũng rất là khó chịu.

Sao, rõ ràng là các anh phá hư quy củ trước, các anh còn mất hứng?

Nhất là Nghiêm Như Bồi đã đem ra cả Bí thư Tỉnh ủy và nhật báo Sở Nam, Long Vũ Hiên và Hạ Hàn không ngờ không có chút ý kính sợ, khiến Nghiêm Như Bồi càng thêm thất kinh.

Thanh niên các anh đúng thật là xem mình như cục hành tây? Trong mắt chỉ có một Lưu Vĩ Hồng, đến Bí thư Tỉnh ủy và lãnh đạo chủ chốt sở công an tỉnh cũng không để vào mắt! Long Vũ Hiên còn là người đi ra từ sở công an tỉnh đấy.

Lưu Vĩ Hồng thật sự dữ dằn như vậy phải không?

Dù là con cháu quý tộc, thân trong quan trường, cũng phải tuân thủ quy củ của vòng tròn này!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio