Quan Gia

chương 808: cháu phải cẩn thận suy xét cho rõ ràng

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Quan Gia

Tác Giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính

-----oo0oo-----

Chương 808: Cháu phải cẩn thận suy xét cho rõ ràng

Nhóm dịch: PQT

Sưu Tầm By DoctorCrazy --- 4vn.eu

Ven Dung Hồ khu Dung Hồ, thị xã Đại Trung… Các biệt nhỏ hình dáng khác nhau dựa vào núi và bờ nước mà xây dựng. Cây cối hoa cỏ xanh rì tươi tốt, thỉnh thoảng có vài chú chim nhỏ bay lượn dưới tán cây rất náo nhiệt.

Nơi đây là số 1 đường Dung Hồ, thường được gọi là Viện Thường vụ Tỉnh ủy.

Lý Dật Phong đứng ở cửa biệt thự số 2 cách đó không xa.

Một chiếc Santana chậm rãi chạy vào cửa lớn biệt thự số 2, dừng lại trong sân đầy lá rụng. Chiếc Santana này đeo biển số của thị xã Hạo Dương, từ trên xe bước xuống, đúng là Bí thư Thị Ủy Hạo Dương, Lưu Vĩ Hồng.

Lý Hâm mặc bộ y phục toàn màu trắng, đứng trước cửa biệt thự đón khách. Chiếc Santana dừng lại, Lý Hâm liền mỉm cười bước đến bắt tay Lưu Vĩ Hồng.

- Đến đây, mời vào bên trong, ông già ở trong ấy.

Lưu Vĩ Hồng hôm nay đặc biệt đến thăm Lý Dật Phong, nhưng không phải chủ ý của hắn mà Lý Dật Phong thông qua Lý Hâm mời hắn. Ngay sau khi xảy ra sự kiện “vây đổ” trong Tỉnh ủy, Lâm Khải Hàng đột nhiên phát hỏa trong hội nghị Thường vụ Tỉnh ủy. Lâm Khải Hàng đã đến nhận chức hơn ba tháng, đã quen thuộc tình hình, cũng thường trò chuyện với các lãnh đạo chủ chốt trong bộ máy ở tỉnh. Theo tin nội bộ, Bí thư Lâm khi ở Hà Đông cũng không ôn hòa lắm, nhưng sau khi đến Sở Nam nhận chức thì hòa nhã hơn nhiều, vô cùng nhã nhặn với các đồng chí. Đây là lần đầu tiên Lâm Khải Hàng phát hỏa trong hội nghị Thường vụ.

Trong hội nghị Thường vụ, Bí thư Lâm chỉ đích danh thị xã Cửu An, hơn nữa đầy ý bất mãn với tình hình an ninh trật tự ở Cửu An.

Một trường hợp xúc phạm, vu cáo rõ ràng, chứng cớ vô cùng xác thực. Người bị tình nghi phạm tội cũng không trốn thoát khỏi Cửu An, sao lại làm ra thế này. Các đồng chí ở cơ quan chính trị pháp luật thị xã Cửu An rốt cuộc đã làm gì?

Đây là nguyên văn lời nói của Lâm Khải Hàng ở hội nghị Thường vụ, chính là vụ án Ngũ Bách Đạt.

Những lời này của Bí thư Lâm dường như hoàn toàn quy kết trách nhiệm chủ yếu cho cơ quan chính trị pháp luật Cửu An vì những việc không nên làm.

Không hề đề cập đến chuyện phá án vượt quyền, bắt người nơi đất khách của Cục Công an thị xã Hạo Dương.

Lần này Lâm Khải Hàng nổi giận, chắc chắn có rất nhiều người đứng ngồi không yên.

Những lời nói này của Bí thư Tỉnh ủy, có thể là “kết luận đầy quyền uy” đối với vụ án Ngũ Bách Đạt gây ồn ào huyên náo. Vốn đối với vụ án Ngũ Bách Đạt, các lãnh đạo trên tỉnh cũng có hai ý kiến bất đồng. Một là chỉ trích cơ quan chính trị pháp luật thị xã Cửu An, ý kiến còn lại là nhằm vào Cục Công an thị xã Hạo Dương, cho rằng Cục Công an thị xã Hạo Dương đã phá án vượt quyền, không nên tạo ra một tiền lệ nguy hiểm như vậy. Hai ý kiến này chưa bao giờ công khai bàn luận qua, nhưng lan truyền rất dữ dội. Thậm chí ý kiến trách Cục Công an thị xã Hạo Dương còn chiếm thế thượng phong.

Mũi dùi chĩa thẳng vào Lưu Vĩ Hồng.

Lưu Vĩ Hồng là con cháu họ Lưu, thân phận này tuy không phải toàn bộ những người trên quan trường Sở Nam đều biết, nhưng ít nhất cũng có những cán bộ có thân phận nhất định đều biết. Trường hợp công khai, tất cả mọi người chú ý đến cũng không tùy tiện đàm luận phê bình chỉ trích Lưu Vĩ Hồng, còn thị xã Hạo Dương thì càng không cần phải nói. Đây cũng là “luật bất thành văn”, nhưng bên cạnh đó, các cán bộ lãnh đạo có ý kiến đối với Lưu Vĩ Hồng cũng có khối người.

Thực ra không phải do Lưu Vĩ Hồng xâm phạm quá nhiều lợi ích của người khác, mà thân phận “thái tử” này của Lưu Vĩ Hồng khiến nhiều người khó chịu. Đang có một thế lực khống chế cả quan trường Sở Nam, bỗng nhiên chui ra một tên con ông cháu cha chính hiệu quý tộc, tiếng tăm lừng lẫy, khiến nhiều người không thấy thoải mái. Giống như bộ lạc ăn thịt người ở Châu Phi, đột nhiên xuất hiện một người văn minh lịch sự không ăn thịt người thì dân bộ lạc chính gốc sẽ không thích thấy anh ta.

Dưới tình hình như vậy, cho dù mỗi bước đi của Lưu Vĩ Hồng đều rất cẩn thận, tuân thủ quy tắc, không hề thay đổi lề thói, cũng đã khiến mọi người không quen nhìn, huống chi hắn lại ăn nói mạnh mẽ cứng rắn đập vào mắt người ta như thế.

Lúc này, hai lãnh đạo chủ chốt trên tỉnh là Lâm Khải Hàng và Lý Dật Phong cũng không tỏ thái độ rõ ràng.

Giờ Lâm Khải Hàng nổi giận, phê bình đích danh thị xã Cửu An, sao lại không khiến người người lo lắng?

Đúng lúc này Lý Dật Phong lại ời Lưu Vĩ Hồng đến làm khách. Phải nói là Lý Dật Phong rất chú ý, không triệu kiến ở văn phòng, chỉ tiến hành làm một mối kết giao ngầm. Chủ tịch tỉnh trực tiếp triệu kiến một Bí thư thị xã vào thời điểm nhạy cảm như vậy cũng không thích hợp lắm.

Huống chi Lưu Vĩ Hồng có quan hệ chặt chẽ với công tử của Lý Dật Phong cũng không phải điều bí mật.

Phòng khách rộng rãi u tĩnh mát mẻ, khác hẳn với thời tiết nóng bức bên ngoài như hai thế giới hoàn toàn khác nhau. Lý Dật Phong mặc áo sơ mi trắng dài tay, quần tây đen, ngồi trên ghế sô pha từ tốn uống trà.

- Cháu chào bác Lý!

Lưu Vĩ Hồng bước tới vài bước, cúi đầu chào hỏi.

Trong cuộc gặp cá nhân, Lưu Vĩ Hồng cũng không gọi chức vụ của Lý Dật Phong.

Lý Dật Phong mỉm cười, gật đầu nói:

- Vĩ Hồng, đến rồi hả? Ngồi đi, ngồi đi.

Nhìn qua, tâm tình Lý Dật Phong cũng không có gì không ổn, vui vẻ tươi cười khá tự nhiên. Lưu Vĩ Hồng ngồi xuống một bên, Lý Hâm tự mình rót trà. Toàn bộ phòng khách chỉ có ba người bọn họ. Khi nói chuyện, càng ít người càng tốt.

- Vĩ Hồng, công tác ở khu đã hoàn tất rồi chứ?

Lý Dật Phong đánh giá Lưu Vĩ Hồng hỏi. So với lần gặp trước, Lưu Vĩ Hồng đen hơn rất nhiều. Nghe đồn vị Bí thư Thị ủy này thường xuyên chạy xuống cơ sở, mặc kệ là tháng chạp đông giá hay tháng hè nóng bức cũng không gián đoạn, cứ cách một thời gian là đi xuống xã. Dân chúng thị xã Hạo Dương rất nhiều người biết mặt Bí thư Lưu.

- Dạ đúng, bác Lý, trên cơ bản thì công việc đã hoàn thành. Tiếp đó sát nhập bộ máy và các ban ngành trực thuộc ở các xã mới, thị trấn, cùng với giải quyết các cán bộ công nhân viên chức vượt biên chế.

Lưu Vĩ Hồng đáp rất hàm súc.

Công tác thí điểm xây dựng kết hợp xã và khu là việc lớn đầu tiên Lâm Khải Hàng muốn làm sau khi nhận chức, chẳng những thị xã Hạo Dương toàn lực ứng phó mà các lãnh đạo chủ chốt của ủy ban nhân dân Địa khu Hạo Dương cũng rất ủng hộ. Thị ủy và Ủy ban nhân dân Hạo Dương mỗi tháng đều có báo cáo trình lên Ủy ban nhân dân Địa khu, Tỉnh ủy và ủy ban nhân dân Tỉnh, do Lưu Vĩ Hồng tự tay viết, không phải đóng đấu dự thảo. Vì thế, các lãnh đạo chủ chốt của Tỉnh ủy đều nắm rõ tiến độ công tác thí điểm của việc kết hợp xây dựng xã và thị trấn.

- Ừ, công tác không tệ, tiến độ nhanh, hiệu quả rõ ràng.

Lý Dật Phong gật đầu tán thưởng.

Trước khi tiến hành công tác thí điểm kết hợp xã và khu thành thị trấn, Lâm Khải Hàng đã thuật lại tỉ mỉ với ông ta. Lúc ấy họ nhận thấy công tác này có khó khăn không nhỏ, khiến huyện làm thí điểm sẽ gặp rất nhiều khó khăn, nhất là các cán bộ bị phân tuyến, nhất định sẽ kiện cáo. Vì vậy, họ đã chuẩn bị tốt việc ứng phó, cho dù có bao nhiêu người kiện cáo cũng phải ủng hộ Lưu Vĩ Hồng để làm công tác đó cho rốt ráo.

Không ngờ lúc thi hành thực tế, tình hình lại quá mức đoán trước của họ, không ngờ chỉ nhận được hai ba mươi thư cáo trạng ít ỏi, hơn nữa cơ bản lại là thư nặc danh, theo tình hình phản ánh thì người viết thư chức vụ không cao, hẳn chỉ là cán bộ công nhân viên chức bình thường.

Từ đó có thể thấy được, việc thí điểm của mấy người Lưu Vĩ Hồng vô cùng thành công, đã cẩn thận làm công tác tư tưởng rất thấu đáo.

Trong một cuộc họp quy mô nhỏ, Lâm Khải Hàng đã nhắc đến chuyện này với giọng tán thưởng, xem ra đặt công tác thí điểm ở thị xã Hạo Dương là đúng. Lưu Vĩ Hồng tuy trẻ tuổi nhưng uy vọng ở Hạo Dương rất cao, quả không đơn giản.

Được Bí thư Tỉnh ủy đánh giá sau lưng thế này là cực kỳ hiếm có.

Lúc ấy đám người Lý Dật Phong cũng phụ họa theo, ngay cả phó Bí thư Tỉnh ủy Phương Đông Hoa cũng không ngoại lệ.

Giữa tháng ba năm nay, Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật tỉnh Phương Đông Hoa đột nhiên đề xuất Lưu Vĩ Hồng đảm nhiệm Bí thư Thị ủy Hạo Dương, đám người Hồ Cao Sơn, Lý Dật Phong. Thiệu Lệnh Hồng đều tán thành. Thật ra, lời tán thành này đều là “hơi nước”, chủ yếu nể mặt nhà họ Lưu và Phương Đông Hoa. Chỉ là một vị trí Bí thư Thị ủy, trong mắt các vị lão đại này cũng chẳng là gì. Cho nhà họ Lưu một ân tình, thuận nước đẩy thuyền không tốn chút công sức có gì không thể? Nhưng đối với năng lực bản thân đồng chí Lưu Vĩ Hồng, ngoại trừ Lý Dật Phong, các bô lão này đều không đồng tình.

Nào ngờ người thanh niên này lại có bản lĩnh như vậy, bất luận công tác gì vào tay hắn cũng đều được giải quyết một cách dễ dàng.

Trong vòng ba bốn tháng ngắn ngủi, công tác xây dựng kết hợp xã và thị trấn đã thu được kết quả hoàn mỹ, hiện giờ đã vượt ra ngoài dự liệu của mọi người. Những việc này gần như liên quan đến tất cả các cán bộ công nhân viên chức khu xã, không cần biết đến bảng hiệu vàng của họ Lưu. Các cán bộ cơ sở phía dưới cũng sợ gì hắn.

Chỉ có thể dựa vào uy vọng và năng lực làm việc siêu đẳng của Lưu Vĩ Hồng mới có thể đạt được hiệu quả như vậy.

Các bô lão không khỏi nhìn nhận năng lực của Lưu Vĩ Hồng với cặp mắt khác xưa.

- Cám ơn bác Lý đã khen ngợi.

Lưu Vĩ Hồng vội vàng hạ thấp người, khiêm tốn nói.

- Ha ha… đừng nói khen ngợi, làm việc tốt thì nên khẳng định thôi. Vĩ Hồng này, vụ Cửu An kia, Bí thư Lâm phát hỏa trên hội nghị Thường vụ, phê bình các đồng chí ở Cửu An.

Lý Dật Phong nói xong, sắc mặt dần trở nên nghiêm túc.

Lưu Vĩ Hồng nói:

- Vụ án này, các đồng chí bên Cửu An quả thật phản ứng quá chậm chạp, khiến người khác thương tổn nghiêm trọng. Dân chúng rất phẫn nộ.

Lý Dật Phong liếc mắt nhìn hắn.

Lưu Vĩ Hồng vẫn thản nhiên.

Xem ra Bí thư không cho rằng mình vượt quyền phá án, chỉ huy cơ quan công an bắt người trên đất khách là sai lầm.

Hơi trầm mặc, Lý Dật Phong nói:

- Vĩ Hồng, chuyện này hiện giờ rất ồn ào, tạo ảnh hưởng không tốt trong quần chúng, Bí thư Lâm chắc hẳn sẽ chú ý lâu dài. Cháu phải chuẩn bị tâm lý.

Lý Hâm lộ vẻ sợ hãi ra mặt, lo lắng nhìn về phía Lưu Vĩ Hồng.

Những lời này của Lý Dật Phong cũng đã rất rõ ràng. Cơ hội như vậy, chắc chắn Lâm Khải Hàng sẽ không làm sai. Nhưng đối với Lưu Vĩ Hồng, đây chưa hẳn là chuyện tốt.

Lưu Vĩ Hồng khẽ giương hai hàng lông mày, nói:

- Bác Lý, có phải bác đã nói chuyện với Bí thư Lâm?

Lý Dật Phong nhíu mày nói:

- Đúng là tạm thời chưa liên lạc, nhưng quả là Bí thư Lâm đã biểu lộ ý tứ rất rõ ràng rồi.

Về lý, Lý Dật Phong không nên tiết lộ điều này cho Lưu Vĩ Hồng biết, hơi trái nguyên tắc. Nhưng hôm nay Lý Dật Phong mời Lưu Vĩ Hồng tới, vốn là muốn nói cho hắn biết chuyện này.

Tạm dừng một chút, Lý Dật Phong nói thêm:

- Vĩ Hồng, cháu phải cẩn thận suy xét cho rõ ràng.

Rõ ràng Lý Dật Phong nhắc nhở Lưu Vĩ Hồng, có một số việc đã xảy ra, cháu phải sớm chuẩn bị, nếu không muốn gặp phải thì hiện tại còn kịp.

Hai hàng lông mày của Lưu Vĩ Hồng nhanh chóng giãn ra, chậm rãi gật đầu.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio