Quan Gia

chương 992: cô trộn lẫn vào làm chi?

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Quan Gia

Tác giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính

Chương 992: Cô trộn lẫn vào làm chi?

Nhóm dịch: PQT

Nguồn: metruyen

Buổi tiệc tuy rằng đầy khí thế, nhưng duy trì trong thời gian cũng không dài. Chủ yếu là Lý Dật Phong ra lệnh “hạn chế rượu”, sau ba chén, liền buông chén rượu, bưng bát lên ăn cơm. Lý do của Lý Dật Phong là, buổi chiều còn phải làm việc, giữa trưa không nên uống nhiều rượu. Đương nhiên, Chủ tịch tỉnh Lý “hạn chế rượu” là nhằm vào chính mình, mà không cấm đồng chí khác uống rượu

Vấn đề ở chỗ, Chủ tịch tỉnh Lý buông chén rượu xuống, ai còn dám bưng chén lên mà tuông?

Trịnh Hiểu Yến tư thế nhã nhặn ăn bát cơm nhỏ, ngay tại Thành ủy Cửu An, dưới sự đi cùng của nhân viên công tác bên văn phòng, đến phòng dành cho khách quý của khách sạn Sở Giang nghỉ ngơi. Lần này ở tỉnh và văn phòng quản lý tài sản quốc gia đến khoảng 10 người, đều an bài ở cùng một khu vực. Lý Dật Phong và Phương Lê, được xếp cho phòng đôi, đồng chí khác, là phòng dành cho khách

Trịnh Hiểu Yến từ túi tùy thân lấy di động ra, thuận tay ném túi lên sô pha, cũng không ngồi, cứ thế chống nạnh đứng ở giữa phòng, ấn số gọi cho Lưu Vĩ Hồng

- Nhị thiếu gia, có khách từ xa tới, sao không vui thế?

Điện thoại vừa kết nối, không đợi Lưu Vĩ Hồng tự giới thiệu, Trịnh đại tiểu thư liền cười dài nói.

- Cô muốn tôi vui thế nào đây?

Lưu Vĩ Hồng giọng điệu thản nhiên.

- Hì hì, đừng nóng giận đến phòng tôi ngồi một lát đi…

Trịnh Hiểu Yến nói còn chưa nói xong, hai hàng lông mày liền dương lên.

Hoá ra cửa đã bị đẩy ra, Lưu Vĩ Hồng sa sầm mặt, đi đến, thuận tay đóng cửa lại. Lưu Vĩ Hồng cũng không ngồi, cứ thế đứng ở giữa phòng, trơ mắt ra nhìn cô, dường như muốn ở trên mặt của cô nhìn thấy hoa nở

Trịnh Hiểu Yến không kìm lòng nổi co rút cổ, lại làm cái mặt quỷ.

Kiểu mặt này, lập tức khiến cho Bí thư Lưu hoảng đến choáng đầu hoa mắt.

Trịnh Hiểu Yến tính cách bộc trực, tác phong nhanh nhẹn, lúc nào cũng rất tùy tiện, Lưu Vĩ Hồng không lạ, nhưng Trịnh Hiểu Yến ở trước mặt hắn nhăn mặt, đúng là lần đầu tiên. Báu vật cực kỳ xinh đẹp như thế, bỗng nhiên làm ra vẻ mặt đáng yêu như vậy, thật sự có thể trong phút chốc xuyên thấu tất cả trong ngoài bọc thép của người đàn ông.

Đó là một vẻ quyến rũ cực kỳ nguyên thủy, cũng có thể nói là một trong tất cả sự hấp dẫn trí mạng nhất

Căn cứ tâm lý học đơn giản mà suy đoán, một cô gái, ở tình huống thế nào, mới sẽ tự nhiên mà vậy nhăn mặt với người đàn ông?

Ít nhất, Lưu Vĩ Hồng biết rằng, giờ này khắc này, Trịnh Hiểu Yến ở trước mặt hắn, là không bố trí phòng vệ.

Một báu vật diễm lệ không bố trí phòng vệ!

- Hì hì, Bí thư Lưu, Lưu nhị thiếu gia, à không, Nhị gia, mời ngài ngồi, em đây xin đi lấy trà cho ngài!

Trịnh Hiểu Yến nói xong, thật sự đi pha trà cho Lưu Nhị gia, hơi hoang mang rối loạn. Xem ra Trịnh Hiểu Yến cũng biết, cô lúc này đã thật sự khiến Lưu Vĩ Hồng có chút tức giận.

Lưu Vĩ Hồng “hừm” một tiếng, hiên ngang ngồi xuống sô pha, đem “cục gạch” cực bự đặt lên bàn tròn nhỏ, lấy thuốc lá ra, mồi lửa

- Nhị gia, mời dùng trà!

Trịnh Hiểu Yến pha một ly trà đậm nóng hổi, hai tay trắng như tuyết, dâng đến trước mặt Lưu Vĩ Hồng

- Cô càn quấy cái gì? Cô cảm thấy công tác này, thật sự giỡn chơi đấy hả?

Lưu Vĩ Hồng cũng không nhận lấy nước trà của cô, đen mặt, mới khởi đầu đã là lời răn dạy.

Với tính cách Trịnh Hiểu Yến, không ai có thể quát mắng cô như vậy, bao gồm bố cô tức Trưởng ban Trịnh cũng không thể, ai dám như vậy làm, Trịnh đại tiểu thư khẳng định làm người đó xấu mặt

Nhưng lúc này đây, Trịnh Hiểu Yến lại trở nên ngoan ngoãn, bĩu môi, nói:

- Tôi cũng biết không nên đùa giỡn, chỉ là…

- Chỉ là cái gì? Chỉ là chuyện này có liên quan tới tôi, cho nên cô muốn trộn lẫn vào đúng không? Cô quả thực càn quấy!

Lưu Vĩ Hồng không lưu tình chút nào, tiếp tục sa sầm mặt răn dạy.

Trịnh Hiểu Yến liền mân mê miệng, xoay đầu đi, bộ dáng rất là uất ức

Lưu Vĩ Hồng thật sự bị đánh bại.

Trịnh đại tiểu thư nổi danh Bắc Kinh, ở trước mặt hắn giả bộ uất ức

Biết rõ Trịnh Hiểu Yến là giả bộ, nhưng tâm Lưu Nhị Ca cũng mềm yếu, bản mặt đen rốt cuộc không thể duy trì tiếp, thở dài, nói:

- Cô có biết hay không, hiện tại bác Trịnh cũng tới thời khắc mấu chốt rồi

Bác Trịnh đây chính là chỉnh Bộ trưởng bộ Giao thông Trịnh Quảng Nghĩa, ba của Trịnh đại tiểu thư

Trịnh Hiểu Yến bĩu môi gật gật đầu.

Trong tết, Lưu Vĩ Hồng ở Bắc Kinh chúc tết bác cả, dượng út Mã Quốc Bình cũng từ Ích Đông chạy tới Bắc Kinh, vào lúc đó, cũng cùng nhau “Nói chuyện phiếm”, trong đó liền nhắc tới sắp tới có khả năng điều chuyển vài chức vụ trọng yếu. Một trong số đó là Trịnh Quảng Nghĩa.

Căn cứ lệ thường, trong hai lần đại hội Đảng toàn quốc, sẽ tiến hành điều chỉnh trung kỳ nhất định. Hiện tại điều chỉnh này cũng đã bắt đầu rồi, có Bí thư Tỉnh ủy của mấy tỉnh, có khả năng sẽ bị thay đổi. Trịnh Quảng Nghĩa đang tranh thủ một trong số chức vụ Bí thư Tỉnh ủy đó

Chức vụ Bộ trưởng bộ Giao thông này, luận tầm quan trọng cũng không dưới Bí thư Tỉnh ủy bình thường. Đương nhiên, so sánh với nhân vật số một của một số tỉnh lị trọng yếu mà nói, vẫn còn thiếu độ lửa, nhưng so với Bí thư Tỉnh ủy cũng các tỉnh cực kỳ xa xôi, dường như lại mạnh hơn một hai phần

Trịnh Quảng Nghĩa mưu cầu điều động, chủ yếu vẫn là thời gian ông ta công tác ở các bộ và uỷ ban trung ương quốc gia đã quá dài, cần điều xuống tỉnh, đổi hoàn cảnh. Nói như vậy, tới vị trí cấp tỉnh bộ, muốn lên nữa, khó khăn cực lớn. Tương đối mà nói, không gian tiến lên Bí thư Tỉnh ủy càng nhiều thêm chút.

Trịnh Quảng Nghĩa hiện tại nếu là có thể điều ra ngoài làm Bí thư Tỉnh ủy, vậy sau ba năm, hội nghị đại hội Đảng toàn quốc nhiệm ký mới, ông ta có hi vọng tiến lên một nấc thang cao hơn

Ông cụ Trịnh gia năm đó, từng là lãnh đạo của đồng chí Tùy An Đông. Tuy rằng đã qua đời nhiều năm, nhưng phần tình nghĩa này vẫn còn. Tất nhiên, chỉ có tình nghĩa vẫn chưa đủ. Tuy nhiên, nếu ở thời điểm mấu chốt, Trịnh Quảng Nghĩa có thể đưa ra lựa chọn chính xác, như vậy cũng không phải không có hi vọng. Quốc vụ viện nhân vật số một phòng ban các bộ và uỷ ban trung ương nhiều như vậy, bản thân Trịnh Quảng Nghĩa điều kiện cũng không kém, Trịnh gia không được coi là nhà quyền quý hàng đầu, cấp dưới cũ của ông cụ Trịnh năm xưa cũng có được vài nhân vật thực quyền, cùng Trịnh Quảng Nghĩa quan hệ rất gần.

Nói trắng ra là, Trịnh Quảng Nghĩa cũng là có năng lực, đồng chí Tùy An Đông không có khả năng không nhìn lực lượng này

- Cô tới văn phòng quản lý tài sản nhà nước, bác Trịnh biết chưa?

Lưu Vĩ Hồng lại hỏi.

Trịnh Hiểu Yến bĩu môi nói:

- Đợi ba biết, thì đã không còn kịp rồi, còn mắng tôi một trận, giờ đến anh lại mắng tôi!

Nói xong, Trịnh Hiểu Yến rất là buồn bực, nước mắt không kìm nổi đảo quanh hốc mắt

Xem ra lần này, Trịnh đại tiểu thư quả thật phải chịu oan uất

Nghe ba mắng một trận còn chưa xong, thích thú tới Cửu An, mông còn ngồi chưa nóng ghế, vị này liền mắng tới cửa

- Cô đó cô đó…

Lưu Vĩ Hồng dở khóc dở cười, cũng không biết nói thế nào mới tốt. Phỏng chừng chuyện này, chính là Trịnh Hiểu Yến dấu Trịnh Quảng Nghĩa tự làm, một mình tìm quan hệ, đem mình điều vào văn phòng quản lý tài sản quốc gia, đợi khi Trịnh Quảng Nghĩa biết chuyện, lệnh điều động đã hạ, cũng không thể điều Trịnh Hiểu Yến trở về

Trịnh Hiểu Yến tức giận, ngồi xuống cạnh sô pha, cũng không thèm nhìn Lưu Vĩ Hồng.

Lưu Vĩ Hồng nâng chén trà lên uống một ngụm, đối với vẻ mặt uất ức của Trịnh Hiểu Yến, làm như không thấy. Thật sự Bí thư Lưu cũng không thể có điều tỏ vẻ. “Phòng ngự” của mọi đàn ông đều có cực hạn, lúc này hắn nếu an ủi Trịnh Hiểu Yến hai câu, kế tiếp sẽ không biết phát sinh chuyện gì.

Mạo hiểm quá, không nên dây vào!

Cũng may Trịnh Hiểu Yến dù sao cũng là Trịnh Hiểu Yến, cô bé uất ức không phải là bản tính của cô, giả bộ uất ức chưa được một phút, lập tức liền điều chỉnh lại, cười nói:

- Ấy, tôi chỉ là một chân chạy việc vặt, hẳn là không có gì ảnh hưởng lớn đâu

- Hy vọng là như thế. Nhưng rất nhiều chuyện, không phải do chính cô muốn là được. Cô hiện tại thì thấy không có việc gì, nói không chừng mặt sau không biết sẽ dính líu tới quan hệ dữ dội gì đây. Rất nhiều phản ứng dây chuyền

Lưu Vĩ Hồng rầu rĩ nói.

Trịnh Hiểu Yến lại không hé răng.

Phó thủ tướng Hồng thành lập văn phòng giám sát quản lý tài sản quốc hữu này, người sáng suốt vừa nhìn là biết đây là công việc đắc tội với người. Nói thật, Phó thủ tướng Hồng những gì đã làm đều chính là việc làm đắc tội với người. Thay đổi chế độ doanh nghiệp nhà nước một khi khởi động, trên thực tế chẳng khác nào là mở ra một trận “quyết chiến”, không biết sẽ động đến bao nhiêu ích lợi của đủ tầng lớp giai cấp. Lúc đó mọi người tự động tự giác “Liên hợp” lại, cố gắng trong trận chiến này, lấy được lợi ích lớn nhất

Cửa ải này, Phó thủ tướng Hồng dựa theo đề nghị của Lưu Vĩ Hồng, thành lập văn phòng tài sản quốc hữu, chính là rõ ràng muốn chém đứt một số mắc xích ích lợi trong đó

Từ trung ương đến địa phương, mắc xích ích lợi này kết nói chặt chẽ với nhau, mặc kệ anh cầm đao cắt mắc xích nào, cũng phải huy động toàn lực

Trịnh Hiểu Yến lúc này lại dấn thân vào trong con lốc xoáy, một bước vô ý, liền có khả năng ảnh hưởng đến “Kế hoạch lớn” của bố cô. Bề ngoài, tất cả mọi người sẽ nói lời chính nghĩa, nào là Trịnh Quảng Nghĩa là Trịnh Quảng Nghĩa, Trịnh Hiểu Yến là Trịnh Hiểu Yến, trên công tác không có liên hệ.

Kỳ thật chính là vô nghĩa.

Tình thân cha con, có thể không có liên hệ sao?

Quan hệ lợi hại này, Trịnh Hiểu Yến không phải không biết, mà vẫn cứ trộn lẫn tiến vào, chỉ có thể nói, cô chính là hướng về phía Lưu Vĩ Hồng mà tới, muốn giúp hắn một phen. Vì văn phòng quản lý tài sản quốc hữu đã không thể tránh khỏi cùng Lưu Vĩ Hồng có quan hệ. Phương Lê đích thân đến Cửu An điều tra nghiên cứu, chính là chứng cứ rõ ràng.

Phụ nữ, một khi bị đàn ông mê hoặc tâm hồn, rất nhiều hành vi cũng không thể dựa theo tiêu chuẩn bình thường để phân biệt.

- Thôi đi, điều đã điều rồi, sau này cẩn thận một chút là được

Giọng điệu Lưu Vĩ Hồng, rốt cục đã dịu xuống

Trịnh Hiểu Yến bĩu môi, nói:

- Chính anh cũng phải cẩn thận

Lưu Vĩ Hồng thản nhiên nói:

- Chuyện này, tôi có cẩn thận cũng vô dụng. Trừ phi không muốn thay đổi, cái gì cũng không quản. Dù gì, có một số việc là phải làm, có một số người là phải đắc tội.

Trịnh Hiểu Yến nhìn hắn, ánh mắt dần dần trở nên dịu dàng, bên trong sự dịu dàng, còn kèm theo vài phần thần thái mê ly.

Người đàn ông này biết rõ sẽ có hậu quả nghiêm trọng như vậy, lại vẫn cứ đạo nghĩa không thể chùn bước phát ra thanh âm của chính mình. Có lẽ, đây là chỗ bất đồng của Lưu Vĩ Hồng và những nhân vật chính trị khác

Thời khắc mấu chốt, hắn luôn nghiêm túc.

- Phó thủ tướng Hồng đã nói rõ, chuyện này, do Cửu An của anh bắt đầu, Phương Lê lúc này là mang theo nhiệm vụ mà tới.

Lát sau, Trịnh Hiểu Yến hạ giọng nói

Lưu Vĩ Hồng gật gật đầu, nói:

- Tôi biết. Nếu phải làm, vậy thì làm sớm.

Trịnh Hiểu Yến cắn môi, nhẹ nhàng gật gật đầu.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio