Quân Giáo Sinh

quyển 2 chương 51: thân thế

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Bên ngoài căn nhà của Rawson, Caesar để Bạch Vũ thu nhỏ thể tích, lấy hình dạng cơ giáp nhân hình vững vàng hạ xuống đất, lúc này mới đi tới trước khu kiểm tra khách nhân ở ngoài cửa ngôi nhà. Rất nhanh, trên màn hình trước mắt liền xuất hiện khuôn mặt của một nam tử trung niên, là Valde tiên sinh – quản gia trong nhà Rawson.

Valde mỉm cười hỏi. “Hóa ra là vương tử điện hạ, xin hỏi ngài có chuyện gì sao?”

Caesar cố nén lửa giận trong lòng, tận lực giữ bình tĩnh, nói. “Ta có việc gấp muốn gặp nguyên soái, xin thông báo dùm.”

Trên mặt Valde vẫn như trước là nụ cười kiên trì. “Xin lỗi, điện hạ, nguyên soái ngài ấy đã ngủ. Không bằng ngài ngày mai hãy quay lại? Hoặc là để ngày mai nguyên soái tới vương cung gặp ngài?”

Caesar. “…….”

— Ngủ? Đây rõ ràng là lấy cớ!

Thân là vương tử, Caesar từ nhỏ đến lớn đây là lần đầu tiên bị người ta chặn ở bên ngoài, sập cửa vào mặt như vậy!

Thế nhưng, nguyên soái Rawson thân phận tôn quý, là quân đoàn trưởng quân đoàn Vinh Quang, tướng lĩnh trọng yếu của Quân bộ, nhà riêng của ông ấy cũng trải rộng lưới phòng ngự laser, không có sự cho phép thì không thể tùy tiện tiến vào. Diện tích toàn bộ khu nhà của Rawson có thể so được với một khu công viên cỡ lớn, từ ngoài cửa nhìn vào bên trong, chỉ có thể thấy được từng phiến cỏ lớn, bồn hoa cùng cây cối, đến cả bóng dáng của chủ nhân ngôi biệt thự cũng không thể nhìn đến.

Nhớ tới bộ dáng Lâm Viễn ngủ say trên giường trong phòng ngủ, đáy lòng Caesar lại bốc lên một cỗ lửa giận.

Omega của mình bị Alpha khác mang đi, đây là chuyện không thể nhẫn nhịn được!

Tuy rằng nguyên soái Rawson được xem như trưởng bối, nhưng tại thời kỳ mà tuổi thọ con người đã vượt quá ba trăm tuổi như hiện giờ, niên kỉ của nguyên soái vẫn có thể được xếp trong phạm vi những người đàn ông độc thân hoàng kim, hơn nữa Lâm Viễn vẫn luôn rất sùng bái ông ấy, lấy cá tính đơn thuần của Lâm Viễn, chắc chắn sẽ đối với ông ấy không hề phòng bị, nếu ông ấy có tâm tư gì với Lâm Viễn, hậu quả căn bản là không thể tưởng tượng nổi….

Caesar siết chặt hai tay, ép chính mình tỉnh táo lại, lúc này mới thông qua máy thông tin của Bạch Vũ, đề nghị kết nối với Hắc Long.

Trong biệt thự, đồng tử kim sắc của Hắc Long nhẹ nhàng lóe lên một chút, nói. “Chủ nhân, đề nghị kết nối đến từ Bạch Vũ.”

Rawson nhếch nhếch khóe môi, nhận cuộc gọi.

Bạch Vũ hưng phấn ở một bên ồn ào. “Chủ nhân chủ nhân! Nguyên soái nếu như không cho, chúng ta liền xông vào!”

Đến cả vương cung cũng đã từng cùng chủ nhân xông vào, huống chi là nhà riêng của nguyên soái. Bạch Vũ đột nhiên có cảm giác rất là kiêu ngạo, mình tuyệt đối chính là cơ giáp cấp S oai phong nhất trong lịch sử đế quốc a, xông vào bất cứ nơi nào cũng dễ như ăn cơm! Chiến tích quang vinh này tuyệt đối có thể ghi vào sử sách của hiệp hội cơ giáp! Xông vào nhà của Rawson anh hùng cứu mỹ nhân đem Chu Tước tiền bối cứu ra gì đó quả thật là quá lãng mạng!

So với Bạch Vũ tương đối kích động, Caesar trái lại nhanh chóng tính táo, nhìn nam nhân biểu tình nghiêm túc xuất hiện bên trong màn hình, Caesar thở sâu, ngữ khí bình tĩnh nói. “Nguyên soái, cháu có chuyện muốn nói với ngài, xin ngài để cháu đi vào.”

Rawson nhướn mi một chút, không trả lời.

Caesar vẫn tiếp tục duy trì phong độ, nói. “Kỳ thật cháu hoàn toàn có thể mang theo Bạch Vũ xông vào, lưới laser phía trên ngôi nhà căn bản không làm gì được Bạch Vũ, thế nhưng, cháu cũng không muốn làm như vậy. Bởi vì việc cháu xông vào nhà của nguyên soái một khi bị những tướng quân khác biết, kẻ có mưu đồ mà cẩn thận điều tra, thân phận Tiểu Viễn rất có khả năng sẽ bại lộ.” Caesar dừng một chút, “Cháu nghĩ, biện pháp tốt nhất vẫn là giả vờ rằng cháu có việc muốn tới cửa xin gặp mặt, chúng ta cùng ngồi xuống bình tĩnh nói chuyện, coi như là vì Tiểu Viễn, ngài thấy có được không?”

— Suy cho cùng cũng có chút đầu óc, không dễ xúc động.

— Bất quá, nếu nó dám xúc động, Hắc Long đã sớm chờ ở chỗ này, một cái vẫy đuôi là có thể đem cả người lẫn cơ giáp quét thẳng ra ngoài.

Rawson gật gật đầu. “Được, có chuyện gì đi vào rồi nói.” Nói xong liền trực tiếp dùng quyền hạn tối cao của chủ nhân mở cửa ngôi nhà ra.

Caesar nói một tiếng “Cảm ơn” liền lập tức điều khiển Bạch Vũ tiến vào căn nhà.

Rawson tắt máy thông tin, quay đầu nhìn về phía nhi tử trên giường, thấp giọng hỏi. “Tiểu Viễn, con thích tiểu vương tử này sao?”

Lâm Viễn đang ngủ say hoàn toàn không thể nghe được phụ thân đại nhân đang hỏi cái gì, đem mặt chôn trong gối đầu, nhẹ nhàng ngáy khò khò.

Rawson khẽ cười cười, đưa tay chỉnh chỉnh chăn thay nhi tử, nhẹ giọng nói. “Đừng lo lắng, cho dù nó có đánh dấu con, chỉ cần con không thích, cha tự nhiên sẽ đứng ra làm chủ cho con.”

Những lời này của Rawson, trực tiếp đặt nhi tử bảo bối lên trên tất cả các quy tắc.

— Con ta mất hứng, Caesar ngươi cũng đừng mong vui vẻ.

— Vương tử thì thế nào, đánh dấu rồi thì thế nào? Con ta nếu chướng mắt với ngươi, cho dù là Thiên Vương cũng phải cút qua một bên.

Rawson vừa lên làm cha, lại không biết nên cưng chiều nhi tử như thế nào, để con trai ăn nhờ ở đậu suốt mười tám năm vốn đã khiến Rawson đau lòng đến muốn đòi mạng, huống chi, thân phận nhi tử là Omega đã sáng tỏ, cư nhiên còn bị Caesar bừa bãi vụng trộm đánh dấu?

Caesar xông đến cửa lúc này, tuyệt đối là muốn tìm chết!

Sau khi Caesar tiến vào, liền lấy tốc độ nhanh nhất đi về phía biệt thự.

Ở bên ngoài thu lại Bạch Vũ trên mặt đất, đi đến trước cửa, phát hiện cửa mở ra, hiển nhiên là nguyên soái đang ở trong đó chờ hắn.

Loại tư thái “Mở cửa chờ ngươi đến” này…. hình như có chỗ nào không đúng?

Caesar bỏ qua sự khác thường trong lòng, chầm chậm đi vào phòng.

Vừa vào cửa liền thấy nguyên soái Rawson đang ngồi trên sô pha, tuy rằng không khiến người khác cảm thấy áp bách cường liệt như khi mặc lên bộ quân trang đặc chế kia, nhưng là, nam nhân mặc y phục ở nhà lạnh lùng thản nhiên nhìn quét qua mình vẫn khiến da đầu Caesar nhịn không được run lên một trận.

Cái loại cảm giác “bị xem xét” này quả thực rất khó chịu!

Caesar ở một góc không ai nhìn thấy nhẹ nhàng siết nắm tay, tận lực che giấu phẫn nộ cùng ghen tuông mãnh liệt trong lòng, biểu tình trấn định đi đến trước mặt nam nhân, ngữ khí bình tĩnh hỏi. “Nguyên soái, cháu tới đón Tiểu Viễn về, cậu ấy đâu?”

Rawson thản nhiên nói. “Ngủ.”

“…..” Caesar hơi hơi siết chặt ngón tay, “Nguyên soái, vẫn là để cháu đem cậu ấy về khách sạn thì tốt hơn. Cậu ấy suốt đêm không về, nói không chừng sẽ khiến cho huấn luyện viên cùng các học viên nghi ngờ.”

Rawson vẫn như trước duy trì biểu tình không mặn không nhạt, nhìn Caesar nói. “Tiểu Viễn là ta dặn Valde bí mật đưa đến nơi này, không có bất cứ kẻ nào phát hiện ra. Còn về chuyện nó trắng đêm không về, cậu với nó ở cùng một phòng, cậu không nói ra, ai có thể biết được?”

“………”

Bí mật đưa đến? Ông ấy đến cùng làm muốn làm cái gì?!

Không phải hôm qua vừa mới ăn cơm xong sao? Thân là nguyên soái quân vụ bận rộn lại cư nhiên đặc biệt phân phó quản gia đi đưa một người bí mật đến nhà của mình, lại còn dưới tình huống đã biết đối phương là Omega….

Đây tuyệt đối không phải là chuyện đơn giản đi?!

Caesar trầm mặc một lát, có chút không vui nói. “Nguyên soái, cháu ngay từ ban đầu đã không hề can thiệp vào chuyện ngài muốn tiếp cận Tiểu Viễn, cháu cho rằng ngài chỉ là lấy thân phận trưởng bối mà thưởng thức tài năng của cậu ấy, ngài đồng ý giúp cậu ấy giấu diếm thân thế, cháu đối với ngài vô cùng cảm kích — thế nhưng, nếu ngài có tâm tư gì khác với cậu ấy, cháu khuyên ngài nên sớm từ bỏ thì tốt hơn!”

Chẳng khác nào dã thú đang dùng cái đuôi đem vật sở hữu của mình vây vào lãnh địa, những lời này của Caesar đã đem Lâm Viễn phán định là Omega của mình, nói trắng ra, chính là đang thị uy với Alpha trước mặt!

Khóe môi Rawson hơi hơi giương lên một chút. “Tại sao lại muốn ta từ bỏ?”

Caesar thản nhiên nghênh đón ánh mắt của Rawson. “Bởi vì cháu thích Tiểu Viễn, cháu đã đánh dấu cậu ấy, cậu ấy là Omega của cháu!”

Sắc mặt Rawson bỗng nhiên chuyển lạnh. “Đánh dấu cậu ấy, thì cậu ấy chính là của cậu? Cậu đã đánh dấu hoàn toàn sao?”

Caesar nói. “…. Tuy rằng chỉ là đánh dấu tạm thời, nhưng cháu đối với cậu ấy là nghiêm túc!”

Caesar hẳn là nên tự thấy may mắn vì không có nhất thời xúc động đánh dấu hoàn toàn Lâm Viễn, bằng không, giờ phút này Rawson đã sớm băm hắn thành thịt vụn.

Rawson thản nhiên nói. “Là do cậu ấy tự nguyện sao?”

Caesar. “……”

Vấn đề quả thực là gãi đúng chỗ ngứa.

Đáy lòng Caesar thoáng có chút xấu hổ, lúc đấy khi đánh dấu Lâm Viễn, Lâm Viễn hoàn toàn không biết. Nhưng trong thời khắc đối chọi gay gắt này, hắn tuyệt đối không thể ở trước mặt Rawson biểu lộ ra một chút yếu thế nào.

Caesar mặt dày nói. “Đúng vậy.” (=]])

Rawson thấp giọng hỏi. “Ý của cậu là, Tiểu Viễn cũng thích cậu sao?”

Caesar tiếp tục mặt không đổi sắc nói. “Cậu ấy đương nhiên là thích cháu.” (=]]])

Rawson. “……”

Một khắc kia Rawson đột nhiên rất muốn hỏi, cái loại kỹ xảo nói dối như thật này của cậu là học được từ phụ vương cậu sao?

— Trand dạy dỗ con cái thật tốt!

Đối diện với ánh mắt thản nhiên của Caesar, Rawson có chút không vui nhăn mày. “Cậu hạ quyết tâm muốn cùng Lâm Viễn ở một chỗ?”

Caesar vội vàng nói. “Đương nhiên!”

Rawson nhìn chằm chằm vào mắt Caesar, gằn từng tiếng nói. “Caesar, thân là một vương tử, cậu đã quên khi lựa chọn bạn đời cần phải suy xét đến mấy quy củ kia sao? Lâm Viễn bất qua chỉ là một cô nhi, mà cậu lại là người thừa kế duy nhất của đế quốc, cậu cho rằng, lấy thân phận tôn quý của cậu, cưới một Omega lai lịch không rõ có thể khiến người khác phục sao?”

Caesar nghiêm túc nói. “Ngài nói không sai, Tiểu Viễn cậu ấy là cô nhi, cậu ấy không có gia thế bối cảnh hiển hách gì, nhưng cậu ấy là người cháu thích, không có bất cứ quan hệ gì với bối cảnh và thân phận của cậu ấy. Với cháu mà nói, cậu ấy chính là người bạn đời mà cháu muốn bảo vệ, cháu tin tưởng ánh mắt của mình không sai.”

Caesar nói tới đây, ánh mắt cũng trở nên ôn nhu. “Tiểu Viễn lớn lên trong hoàn cảnh khó khăn, lại vẫn lạc quan và lương thiện như vậy, cậu ấy luôn rất cố gắng, rất kiên cường, cháu thích cậu ấy, lại càng đau lòng cho cậu ấy, cháu có thể cam đoan, cho dù có một ngày vương thất làm khó cậu ấy, cháu cũng tuyệt đối sẽ dùng toàn bộ sức lực của mình, không để cậu ấy chịu một chút ủy khuất nào. Cháu không chỉ cho cậu ấy sự tôn trọng, còn có thể cho cậu ấy sự tự do lớn nhất.”

Caesar ngẩng đầu nhìn Rawson, thanh âm bình tĩnh mà kiên định. “Nếu tương lai có một ngày, cháu trở thành quốc vương của đế quốc, Lâm Viễn sẽ là người đứng bên cạnh cháu, là vương hậu duy nhất.”

— Vương hậu duy nhất đứng bên cạnh? Người bạn đời muốn bảo hộ nhất?

Những lời này Caesar nói ra vô cùng kiên định thản nhiên, hiển nhiên không phải là đang diễn trò. Hắn nếu đã nói như vậy, Rawson cũng không còn lý do gì để hoải nghi tấm lòng của hắn.

Đáy lòng Rawson không khỏi có chút kinh ngạc, ông đích xác chỉ là muốn thử Caesar một chút, không nghĩ tới, tình cảm của Caesar đối với Tiểu Viễn cư nhiên sâu sắc như thế, không chỉ nhận định Tiểu Viễn, mà thậm chí còn có tính toán lâu dài như vậy đối với tương lai của hai người.

— Vương hậu đế quốc sao?

Đứa con ngây thơ kia của mình, giờ phút này lại đang đem mặt mình chôn trong gối đầu ngủ đến đặc biệt say sưa.

Nhi tử vẫn chưa thông suốt, có lẽ còn không biết cái gì là tình yêu, hiển nhiên cũng không hiểu tâm ý của Caesar.

Caesar người này rõ ràng là đang rất sốt ruột.

Rawson nhìn bộ dáng Caesar thề thốt son sắt, đáy lòng nhịn không được có chút buồn cười, thấp giọng nói. “Caesar, cho dù cậu có nhận định Tiểu Viễn, nhưng cũng phải xem ý nguyện của nó. Nếu Tiểu Viễn không muốn đến vương cung, ta tuyệt đối sẽ không cho phép cậu ép buộc nó.”

Caesar ngưng một chút, đáy lòng nhịn không được nghĩ –

Ngài không phải là đang quản quá nhiều đi?

Ta cùng Tiểu Viễn đang tốt đẹp, ngài sao lại nhất định muốn chen một chân? Cậu ấy không muốn đi vương cung với việc ta trói cậu ấy giam lại thì có liên quan gì đến lão nhân gia ngài?

Caesar không vui nhìn về phía Rawson. “Nguyên soái, cháu có thể mang Tiểu Viễn đi không?”

Rawson nói. “Không thể.”

Caesar. “……”

Tức giận trong lòng thật vất vả mới bình ổn được lại một lần nữa dâng lên, làm cho huyệt thái dương của Caesar nảy lên một trận, nếu không phải đối phương là nguyên soái của đế quốc, đến phụ vương cũng phải kính ông ấy ba phần, Caesar đã sớm nhịn không được muốn xông lên mạnh mẽ dẫn người đi.

Nói nửa ngày mà còn không chịu thả người, ông ấy đến cùng là có ý gì?

Đúng lúc này, Rawson đột nhiên mở miệng nói. “Hôm nay sinh nhật của Aston lão tiên sinh, cậu mấy giờ thì đi tham gia yến hội?”

Caesar có chút nghi hoặc, nguyên soái tại sao lại đột nhiên nói sang chuyện khác, nhưng vẫn lễ phép trả lời. “Tám giờ sáng.”

Rawson tiếp tục nói. “Như vậy, cậu mấy giờ mới phát hiện ra Lâm Viễn ở chỗ này của ta?”

“………”

Caesar ngẩn ra, sau lưng bỗng nhiên dâng lên một tia hàn ý!

Là…. mười giờ tối….

Caesar còn chưa kịp trả lời, Rawson liền thay hắn nói ra đáp án. “Cậu tám giờ sáng rời khỏi khách sạn, mười giờ tối mới phát hiện Lâm Viễn bị ta mang đi, sau đó mười giờ một phút linh năm giây nổi giận đùng đùng chạy tới muốn đón nó trở về, ở ngoài cửa lãng phí năm phút đồng hồ.”

Rawson biểu tình lạnh đến đáng sợ. “Tổng cộng mất bao nhiêu thời gian, có cần ta thay cậu tính không?”

Caesar. “…..”

Rawson gọi. “Hắc Long.”

Hắc Long đang yên lặng xem kịch vui, bị chủ nhân điểm danh, lập tức bình tĩnh nói. “Chủ nhân, tổng cộng mất mười bốn giờ lẻ sáu phút linh năm giây.”

Caesar. “……”

Rawson nhìn Caesar, lạnh lùng nói. “Sau khi cậu rời khỏi Lâm Viễn, suốt mười bốn tiếng lẻ sáu phút linh năm giây mới phát hiện được nó bị ta mang đi, nếu ta muốn làm hại nó, trong khoảng thời gian này, cũng đủ để cho nó chết cả vạn lần!”

Caesar. “…….”

Nguyên bản lửa giận cùng ghen tuông, nháy mắt liền bị ảo não và hối hận thay thế.

Đúng vậy, hắn không nên để Lâm Viễn một mình lưu lại khách sạn, đáng lẽ phải đưa cậu ấy đến chỗ bạn học khác hoặc là huấn luyện viên Knox mới đúng. Cho dù có để một mình Lâm Viễn lưu lại, cũng nên xác nhận cậu ấy an toàn bất cứ lúc nào. Nói cho cùng thân phận Lâm Viễn không đơn giản, vạn nhất kẻ nào có mưu đồ muốn gây bất lợi với cậu ấy, hôm nay, mình không ở bên cạnh cậu ấy, chính là cơ hội hạ thủ tốt nhất!

Mình cư nhiên lại xem nhẹ một nguy cơ lớn như vậy….

Caesar nhẹ nhàng siết tay lại, nhất thời không biết nên nói gì mới phải.

Rawson thản nhiên nói. “Caesar, cậu sơ ý như vậy, ta làm sao có thể yên tâm giao con trai cho cậu?”

Caesar đột nhiên ngẩng đầu lên, không thể tin nhìn về phía Rawson, thanh âm cũng có chút run rẩy. “Con… con trai?”

Rawson gật gật đầu nói. “Không sai, ta chính là cha ruột của Lâm Viễn — cậu nghĩ rằng ta dẫn nó về đây để làm cái gì? Cậu không biết bảo vệ tốt cho nó, ta để nó về nhà ở một buổi tối, có vấn đề gì không?”

Rawson dùng ánh mắt như nhìn đồ ngốc hướng về phía Caesar.

Caesar. “………….”

Một tầng mồ hôi lạnh nháy mắt ào ào đổ ra trên lưng, Caesar thậm chí hận không thể quay lại thời điểm vừa rồi để hung hăng cho mình một bạt tai! (chết chửa =)))

— Hắn đang làm cái gì a?

— Hắn vừa rồi là đang ở trước mặt nhạc phụ đại nhân thị uy?

— Hắn còn uy hiếp nhạc phụ đại nhân, nói chuyện Lâm Viễn là Omega của ta không liên quan đến ngươi! Không được có chủ ý gì với Lâm Viễn!

— Hắn….

— Hắn quả thực là muốn chết mà.

Caesar xấu hổ hận không thể chui xuống sàn, lập tức cung kính gục đầu xuống, tràn đầy hối hận nói. “Thật, thật có lỗi, nguyên soái, cháu, cháu nhất thời xúc động, hiểu lầm…. Thật xin lỗi….”

Rawson nhìn tiểu vương tử ngoan ngoãn gục đầu xuống trước mặt, thản nhiên nói. “Cậu xem nhẹ an nguy của nó, một mình đi tham gia yến hội, thẳng đến tận mười mấy tiếng sau mới nghĩ đến chuyện liên hệ với nó, đây là thứ nhất. Luôn miệng nói thương nó, biết nó là Omega lâu như vậy mà cư nhiên ngay cả thân thế của nó cũng tra không được, đây là thứ hai.”

“……..” Mồ hôi lạnh sau lưng Caesar cơ hồ thấm ướt cả áo sơ mi.

Nhạc phụ đại nhân bắt đầu khởi binh vấn tội, mình thật sự xong đời rồi….

Bạch Vũ vừa rồi còn vô cùng hưng phấn cũng nhận thấy không ổn, lui ở trong công tắc không gian không dám ra.

Hắc Long đứng ở bên cạnh tiếp tục xem kịch vui.

Rawson tiếp tục lạnh mặt chất vấn. “Cậu cư nhiên cho rằng Lâm Viễn là cô nhi? Cô nhi ở chiến trường nào có thể tránh được việc đăng kí ở hiệp hội Omega?!”

Nói tới đây Rawson trái lại thực sự có một chút tức giận, chính mình sau khi biết Lâm Viễn là Omega cơ hồ đã lập tức sinh ra hoài nghi tra được toàn bộ chân tướng, mà Caesar đánh dấu Lâm Viễn nhiều ngày như vậy, cư nhiên không đi thăm dò chi tiết thân thế của Lâm Viễn, còn đơn thuần cho rằng Lâm Viễn là cô nhi?

— Thực ngu xuẩn!

Caesar bị nhạc phụ giáo huấn đến mặt đỏ tai hồng, cúi đầu nói. “Cháu, kỳ thật cháu trước kia cũng từng hoài nghi thân thế của cậu ấy, thế nhưng, phụ vương đã dặn cháu không cần đi thăm dò, mẹ nuôi của Tiểu Viễn cũng nói cậu ấy là con trai chiến hữu của Lâm Vĩ Thành, cháu nhất thời sơ ý liền….”

Caesar hướng nguyên soái cúi mình thật sâu. “Thực xin lỗi, nguyên soái, lần này là cháu sơ sót… Mong ngài tha thứ.”

Vừa rồi còn nổi giận đùng đùng nói không được có chủ ý với Lâm Viễn, hiện tại lại cúi đầu nói thực xin lỗi mong ngài tha thứ.

Hành vi tự tát vào mặt mình của Caesar khiến tâm tình Rawson có chút khoái trá.

Thấy thái độ thành khẩn nhận sai của hắn, là một vương tử, bộ dáng ở trước mặt mình cung kính cúi đầu ngược lại có chút buồn cười, Rawson lúc này mới tiêu chút khí, bình tĩnh nói. “Tiểu Viễn là con trai của ta và Lăng Vũ.”

Caesar. “……..”

Caesar trong lòng kinh hãi.

Tiểu Viễn cư nhiên lại là con của nguyên soái và Lăng Vũ! Hắn nghĩ nát óc cũng không thể nghĩ đến được khả năng này, bởi vì hắn cho rằng Lăng Vũ đã sớm qua đời, hắn còn chính mắt ở trong hậu hoa viên của Rawson nhìn thấy mộ bia của tướng quân Lăng Vũ….

Chẳng trách Tiểu Viễn lại ưu tú như vậy, được các học viên gọi là tiểu quái thú, trình độ điều khiển cơ giáp cũng mạnh như thế….

Phải biết rằng, nguyên soái cùng Lăng Vũ đều sở hữu cơ giáp cấp S! Giá trị tinh thần của cả cha lẫn mẹ đều có thể khống chế được cơ giáp cấp S, gen hai người kết hợp cùng một chỗ, tuyệt đối sẽ sinh hạ ra đời sau có huyết thống tinh thuần nhất, mang gen ưu tú nhất!

Bối cảnh gia đình của Lâm Viễn cư nhiên cường đại như vậy, Caesar nhất thời cảm giác con đường phía trước của mình thật gian nan….

Rawson tiếp tục không vui nói. “Phụ vương của cậu không để cậu tra, cậu liền không tra? Vạn nhất có một ngày phụ vương cậu vì lợi ích chính trị muốn hi sinh Tiểu Viễn, cậu cũng sẽ vui vẻ đáp ứng?”

Caesar vội vàng nói. “Đương nhiên là không….”

Rawson nhíu mày nói. “Phụ vương cậu đã sớm biết hết tất cả. Nếu không phải ta phát hiện đầu mối trí năng của Hắc Long có chút không đúng, ta thiếu chút nữa cũng bị ông ấy lừa gạt. Ta vẫn cho rằng mười chín năm trước Lăng Vũ điều khiển Hắc Long táng sinh trong đống phế tích kia, cho rằng thứ mình đánh thức chính là thể phục chế của Hắc Long, mãi cho đến gần đây ta mới phát hiện, đầu mối trí năng của Hắc Long bị người khác động qua.”

Rawson đưa mắt nhìn cơ giáp hắc sắc trong phòng, Hắc Long rất phối hợp lóe cặp đồng tử kim sắc lên một chút.

Rawson tiếp tục nói. “Qua vài lần phối hợp tinh thần với ta, Hắc Long cư nhiên tìm về được một chút ký ức vụn vặt, nó chính là bản thể của Hắc Long, căn bản không phải thể phục chế, chẳng qua, một phần kí ức lúc Lăng Vũ điều khiển nó chạy trốn đã bị trung tâm số liệu của hiệp hội cơ giáp loại bỏ.”

Caesar khiếp sợ nói. “Loại bỏ số liệu? Đây là do phụ vương làm?”

Rawson lạnh mặt gật đầu. “Không phải phụ vương cậu thì còn có thể là ai? Rõ ràng, năm đó bệ hạ một mình cứu Lăng Vũ, tạo ra giả tượng Hắc Long táng sinh, sau đó đem bản thể của Hắc Long về, tẩy bớt một phần số liệu rồi đặt trở lại hiệp hội cơ giáp. Lăng Vũ ở đâu, phỏng chừng cũng chỉ có ông ấy mới biết được, bất quá, ta cũng vừa mới biết được toàn bộ chân tướng, ông ấy hôm nay đến thọ yến của Aston tiên sinh, ta còn chưa kịp liên hệ với ông ấy.”

Caesar mang tâm tình phức tạp trầm mặc.

Chẳng trách trong tay Lâm Viễn lại có thẻ vàng quyền hạn tối cao do phụ vương ban tặng, hóa ra là bởi vì phụ vương đối với cha mẹ cậu ấy cực kỳ coi trọng, cho nên lúc cậu sinh ra liền đưa tấm thẻ này cho cậu. Phụ vương thích Lâm Viễn như vậy, hiển nhiên cũng vì biết Lâm Viễn chính là đứa trẻ kia.

Nhìn nguyên soái trở nên trầm mặc, Caesar nhất thời không biết nên nói gì mới phải.

Thật lâu sau, Rawson mới thản nhiên nói. “Caesar, ta sở dĩ đem chân tướng nói cho cậu, là muốn cậu về sau ở trường học bảo hộ Lâm Viễn thật tốt, ta chung quy không thể lúc nào cũng trông nom nó được, có cậu ở bên cạnh nó, ta sẽ yên tâm hơn một chút.” Rawson dừng một chút, “Tình huống giống như hôm nay, mười mấy tiếng không hề quan tâm đến nó, ngay cả nó bị người khác đưa đi đâu cũng không biết, ta hi vọng sẽ không xảy ra lần thứ hai.”

Caesar lập tức gật đầu. “Cháu cam đoan, tuyệt đối sẽ không phạm phải sai lầm này lần nữa! Sau khi về trường cháu nhất định sẽ chăm sóc tốt cho cậu ấy!”

Rawson lúc này mới vừa lòng gật gật đầu, đứng lên khỏi sô pha, nói. “Được rồi, cậu về đi. Tiểu Viễn đã ngủ, không nên quấy rầy nó. Buổi sáng ngày mai ta sẽ đem nó đuổi về khách sạn.”

Việc này Caesar một chút ý kiến cũng không dám có.

Đừng nói là đêm nay, cho dù nguyên soái có muốn để nhi tử ở lại một tuần, hắn cũng không dám có bất cứ ý kiến gì.

“Vậy…. cháu đi trước, nguyên soái ngủ ngon.”

Caesar mang theo nụ cười vô cùng thành thật, cung kính cúi mình chào, lúc này mới mang theo Bạch Vũ xoay người rời khỏi nhà Rawson.

Nhất thời tức giận, ghen tuông ngập mắt xông đến đây, lại ủ rũ, xám xịt xoay người rời đi.

Caesar cảm giác mình từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ ngu ngốc như hôm nay.

Hết chương .

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio