Sau vài ngày cả nhà vất vả chuẩn bị mọi thứ chu toàn thì đám cưới của Minh Tiên cũng diễn ra,thứ bảy là ngày làm lễ và ăn tiệc ở nhà gái nên Minh Tiên được anh trai chở ra tiệm trang điểm làm tóc ở đầu làng từ lúc sáu giờ sáng sau đó anh trở về nhà nhìn thấy Ngọc Lam đang chỉ đạo các cô các dì nấu ăn dưới gian bếp mà phải nể phục.
Ở nơi đây mỗi khi nhà ai có đám tiệc thì bà con hàng xóm sẽ xúm lại mỗi người một việc để chuẩn bị các món ăn và nhà đám sẽ mổ lợn giết gà khiến cho không khí rộn ràng và mọi người vui vẻ nói cười cứ như tết.
Mà mẹ anh cũng ngồi xe lăn tham gia câu chuyện với mọi người nhìn thấy cũng đã gần mười giờ rồi mà Ngọc Lam vẫn chưa trang điểm và thay quần áo nên nói:
- Ngọc Lam con mau vào thay đồ đi còn lại mọi việc đã có các bác các cô ở đây phụ rồi,con nhanh lên đàng trai họ sắp qua rồi mà con là chị dâu nên cũng sẽ dắt Minh Tiên từ trong nhà ra để chào quan viên hai họ đấy.
Ngọc Lam nghe mẹ nói còn chưa kịp trả lời đã bị cô Tư đẩy vào trong nhà nói:
- Cháu đứng ngây ra làm gì mau vào trong nhà trang điểm mặc đồ đẹp cho ra dáng vợ của một quân nhân đi chứ cứ mặc đồ bộ tóc tai bù xù như thế thì Minh Lãm sẽ chê cháu đấy Ngọc Lam.
Vì chẳng thể cãi lời người lớn nên Ngọc Lam đành vào phòng lấy hộp phấn dặm lên mặt rồi lấy cây son tô lên môi mà tất cả mỹ phẩm này đều là do tối qua Minh Tiên đưa cho cô, sau đó cô lấy kẹp tóc anh tặng kẹp lên đứng nhìn mình trong gương thấy cũng ổn rồi cô lấy áo dài lần trước mẹ anh nói Minh Tiên may cho mặc vào khi cô đang lúi húi gài cúc thì giọng của Minh Lãm vang lên:
- Em có cần anh gài cúc cho không?
Ngọc Lam bị tiếng nói của anh làm.
cho giật mình ngẩng đầu lên nói:
- Không cần, tôi tự làm được.
Minh Lãm đi đến ngắm nhìn cô chằm chằm khiến cho Ngọc Lam thấy lạnh sống lưng vội gài áo cho xong đang định đi ra ngoài thì anh đưa caravat đặt vào tay cô nói:
- Em giúp anh đeo vào vì lát anh phải đưa mẹ lên sân khấu.
Với lí do chính đáng như vậy Ngọc Lam buộc phải giúp anh deo caravat nhưng giữa hai người chiều cao khá chệnh lệch nên cô phải kiễng chân lên còn anh thì cũng tinh ý cúi xuống để cho cô dễ làm,với khoảng cách gần như vậy cô thấy hơi khó xử nhưng tay cô lại không chịu linh hoạt nên thắt caravat mãi cũng không xong nên giọng gắt gỏng nói:
- Tôi không làm được anh tự làm đi.
Minh Lãm đang đắm chìm trong mùi hương bồ kết trên tóc của Ngọc Lam thấy cô tức giận thì nói:
- Em cứ từ từ mà làm anh đợi được mà.
Thật ra là anh đang lợi dụng chiều cao của mình để ngắm nhìn cơ thể của Ngọc Lam,anh không ngờ sau một năm mà dáng người của cô vợ nhỏ lại hấp dẫn anh đến vậy giống như từ cơ thể của cô tỏa một lực hấp dẫn hút anh lại gần cô nay cô còn mặc áo dài nữa lại càng tôn lên vòng một căng tròn làm cho đầu óc như mê muội chỉ muốn ngay lập tức đè cô ra để ôn lại kỉ niệm trước đây của những đêm hai người cùng nhau đến đỉnh dc vọng, nhưng anh phải kiềm chế lại vì nay là ngày trọng đại của em gái mà hơn nữa anh vẫn chưa tìm ra nguyên nhân vì sao Ngọc Lam lại giận dỗi và xa cách với anh giống như cô không muốn có bất kì mối quan hệ gì với anh đôi khi anh lại cảm thấy cô xem anh như là tội phạm nữa.
Cuối cùng Ngọc Lam.
cũng thắt caravat cho anh xong nói:
- Được rồi,tôi ra ngoài đây.
Thấy cô vợ nhỏ sắp rời đi Minh Lãm vội giữ tay cô lại nói:
- Em đứng yên đây đợi anh một lát.
Minh Lãm thấy cô hòa hoãn đứng im thì vội đi đến tủ lấy gì đó đi đến sau lưng Ngọc Lam đeo vào cổ của cô một sợi dây ngọc trai rồi ngắm nhìn cô nói:
- Sợi dây ngọc trai này anh đã chọn rất lâu mới quyết định mua để tặng em và anh không ngờ sợi dây lại rất hợp với bộ áo dài em mặc hôm nay,em thật đẹp Ngọc Lam à nay có rất nhiều khách đến em cũng phải trau chuốt một tí để ra dáng vợ của thiếu tá tuy giản dị nhưng nhìn kĩ lại rất quý phái.
Ngọc Lam cũng chẳng muốn đôi co với anh làm gì nhiều nên chỉ nói:
- Lát tan tiệc tôi sẽ cởi trả anh bởi những thứ này không phải của tôi.
Thật ra Ngọc Lam muốn ra ngoài xem ba mẹ cô có đến để tham dự hôn lễ ngày hôm nay không? Vì dù gì giữa hai nhà tình sui gia thì trở nên như một với nhà Minh Lãm nhưng khi cô ra ngoài nhìn khắp mọi nơi chẳng thấy bóng dáng ba mẹ của mình đâu thì thất vọng đi đến bên mẹ anh nói:
- Con xin lỗi vì hôm nay ba mẹ của con đã không đến tham dự hôn lễ của Minh Tiên nhưng chính con đã đưa thiệp mời tận tay mẹ của con rồi con không hiểu sao ….
Truyện Quan Trường
Mẹ anh nhận ra Ngọc Lam lo lắng sợ bà sẽ buồn rồi nghĩ ngợi lung tung thì nói:
- Con không có lỗi gì hết con đã vất vả lo lắng mọi việc cho đám cưới của Minh Tiên rồi mẹ cám ơn con còn chưa hết thì sao lại có thể trách mắng gì con,còn chuyện ba mẹ của con không đến thì cũng không có gì lạ đâu bởi ba năm con ở đây với mẹ mà ba mẹ ruột của con không được lấy một lần qua thăm con hay hỏi han gì con nên con đã là con của mẹ rồi.
Mà sợi dây ngọc trai này hợp với bộ áo dài lắm con mua khi nào vậy?
Ngọc Lam ngập ngừng trả lời:
- Là …là anh Minh Lãm đeo cho con đấy mẹ.
.