Editor: Bánh Tai Heo
Ngồi trong phòng ngủ, Tư Dao tìm cách mày mò phiên bản máy tính của địa cầu, lý giải hệ thống máy tính, đem số liệu của nó truyền vào cơ sở dữ liệu trong não.
Lợi dụng kỹ thuật hiện đại có được từ Tinh tế, Tư Dao thay đổi cấu trúc máy tính, làm mới dữ liệu của hệ thống. Tuy rằng bên ngoài vẫn nhìn như máy tính bình thường, nhưng dữ liệu cùng cấu trúc mới được cải tạo này dư sức áp dụng dùng vào lĩnh vực quân sự.
Tư Dao đem số liệu trong mắt phóng ra, tất cả phòng ốc của ngôi nhà được trình chiếu trước mắt dưới dạng thực tế ảo, Tư Dao khống chế được hình chiếu, có thể nhìn rõ ràng nhất cử nhất động trong phòng bếp của Tào Nguyên Huy.
Đôi mắt xanh lam của Tư Dao lộ ra nét vừa lòng, hiện tại cả căn nhà đều bị cô theo dõi, cuối cùng cô cũng có cảm giác an toàn hơn rồi.
Hệ thống khoa học kỹ thuật lạc hậu ở nơi này cùng với cơ thể hiện tại đều thực phiền toái, nếu cô còn cơ thể cũ, cô liền có thể trực tiếp kết nối internet, có thể dùng dữ liệu được mã hóa theo dõi toàn bộ Liên Bang, đâu cần phải phiền toái đến như vậy.
Tào Nguyên Huy bưng đồ ăn ra khỏi phòng bếp, Tư Dao vội tắt hình ảnh thực tế ảo đang trình chiếu từ mắt, đứng dậy chuẩn bị xuống lầu ăn cơm.
Tư Dao xỏ dép lê mới mua rồi thong thả xuống phòng, liền gặp Tào Nguyên Huy đang trong tư thế lên lầu, anh bất ngờ nhìn Tư Dao "Anh đang tính đi lên kêu em ăn cơm đấy."
"Tôi biết mà." Tư Dao xuống lầu đi vào toilet, khi đi ngang qua Tào Nguyên Huy, mặt cô vô cảm nói "Nếu anh còn dám tắt mạng, tôi liền đánh anh cho xem."
Tào Nguyên Huy gãi gãi đầu, khuôn mặt lạnh nhạt mặt như muốn bị méo. Tư Dao rửa tay xong liền ngồi vào bàn ăn, nhận lấy chén đũa từ Tào Nguyên Huy.
Ôm máy tính xem xong trăm tập mẹ chồng nàng dâu, cả ngày Tư Dao lại chỉ ăn ngủ, cảm giác thực nhàm chán. Nhai sườn heo chua ngọt, Tư Dao nhìn bàn đầy đồ ăn đột nhiên nói "Tôi có phải cũng nên tìm một công việc không?"
Tào Nguyên Huy đang đưa đồ ăn đến miệng, nghe cô nói thì rớt bộp vào chén, mắt nhìn chằm chằm Tư Dao, như là đang nhìn người ngoài hành tinh. Tư Dao nhả xương sườn vừa gặm sạch, nhớ tới vài ngày trước gặp được Phong Thần, bộ não đang nghĩ không biết ném danh thiếp của anh ta đi đâu rồi.
"Đừng suy nghĩ lung tung nữa, em cứ ăn cơm cho ngon là được." Tào Nguyên Huy kỳ thật rất muốn nói chỉ cần cô dưỡng bệnh tốt là anh mừng rồi.
Tư Dao giọng mũi ' ừ ' một cái, vùi đầu vào tiếp tục lùa cơm, dự tính chờ sau khi ăn xong thì đi tìm danh thiếp của Phong Thần. Để lại Tào Nguyên Huy lo lắng, cảm thấy bệnh tình Tư Dao vẫn còn nghiêm trọng, không uống thuốc mà được sao?
Sau khi ăn xong, Tào Nguyên Huy vào phòng bếp rửa chén, Tư Dao chạy về lục tung khắp phòng, cuối cùng nhìn thấy danh thiếp nằm dưới chân giường. Nhìn dãy số trên đó, Tư Dao lấy di động ra bấm gọi.
Phong Thần bên kia bắt máy thật lẹ, trong giọng mơ hồ còn nghe ra sự gấp gáp. "Alo tôi là Phong Thần đây." Phong Thần thanh âm nhanh nhẹn quyết đoán, không có một chút lả lơi đùa cợt như thường ngày.
"Tôi là Tư Dao, tôi muốn làm việc." Tư Dao so với Phong Thần còn nhanh gọn hơn nữa.
Phong Thần quỷ dị trầm mặc một lát, Tư Dao bên đầu dây này lắng nghe tần suất hô hấp của anh ta, sau đó nghe được Phong Thần nói "Đến công ty giải trí Tinh Thế chờ anh đi, anh sẽ đến liền."
Cuộc trò chuyện kết thúc, Tư Dao bỏ điện thoại di động xuống bàn, chuẩn bị đi báo cho Tào Nguyên Huy.
Ngồi trong phòng nghỉ sau khi quay chụp cả buổi trời, đầu Phong Thần như bắn pháo hoa, cảm giác hạnh phúc lâng lâng bay bổng. Phong Thần rất muốn cười ha hả, nhưng nhìn đến gương mặt gượng gạo trong gương, thôi bỏ đi.
Bên ngoài vẫn còn tiếng cãi nhau, Phong Thần mặt hầm hầm, xoay người đẩy cửa bước ra. Ở khu để máy móc đang quay chụp, nam chính lại đang cùng đạo diễn tranh cãi đến mặt đỏ họng đau.
Nhìn nam chính đầy chán ghét, Phong Thần cầm lấy cốc cà phê đã lạnh đặt mạnh xuống đạo cụ, tiếng vang trực tiếp làm chấm dứt cuộc cãi vã, Phong Thần lạnh lùng nói "Nếu không nghe lời, vậy đổi người đi."
Nam chính sửng sốt, đạo diễn cũng trong phút chốc còn chưa hoàn hồn. "Dựa vào cái gì mà dám đổi tôi!" Nam minh tinh nghe thấy, khuôn mặt nháy mắt trở nên xanh tím.
Không để ý đến câu hỏi của nam minh tinh, Phong Thần nhìn đồng hồ "Ba giờ chiều nay, sẽ có nam và nữ chính đến đây báo danh."
Phong Thần nói xong liền xoay người rời đi, Mạc Thanh Thần cầm kịch bản đi tới, chẳng buồn để ý đến tên điên còn đang phát hỏa, tới gần đạo diễn cười nói "Phong Thần đã nói như vậy, hơn phân nửa là người anh ta đang phụ trách rồi."
Ánh mắt đạo diễn sáng lên, Phong Thần là người đại diện số của giới giải trí, trong tay tuy quản lý ít minh tinh, nhưng mỗi người anh ta phụ trách đều là hàng khủng. Nếu anh ta nguyện ý hỗ trợ, còn phải lo vấn đề doanh số album bán ra sao?
Sau khi Tư Dao báo cho Tào Nguyên Huy rằng cô muốn nhận lời mời, Tào Nguyên Huy liền như rơi vào ảo giác. Tư Dao hành sự quá nhanh, căn bản không cho Tào Nguyên Huy thời gian để ứng đối, đợi hoàn thì đã vào guồng.
Tư Dao chuẩn bị quần áo, Tào Nguyên Huy do dự không biết nên gọi Diêm Tử Ký hay không, anh ta cảm thấy Diêm đội sẽ đem anh ta băm làm đồ ăn cho cá.
Bên này Tào Nguyên Huy rối rắm muốn chết, bên kia Tư Dao đã chuẩn bị xong xuôi để ra ngoài, Tào Nguyên Huy chạy qua chắn trước mặt Tư Dao nói "Em muốn đi thật sao?"
Tư Dao đôi mắt trong suốt nhìn chằm chằm Tào Nguyên Huy, Tào Nguyên Huy đột nhiên cảm giác được không khí âm trầm quen thuộc. Tào Nguyên Huy bất đắc dĩ, chuyện của Tư Dao đợi buổi tối lại báo cho Diêm Tử Ký sau vậy, trước mắt anh ta vẫn nên đi cùng Tư Dao đi, tốt nhất phải bảo vệ cô chu toàn đã.
Tào Nguyên Huy cởi tạp dề, lau lau tay, kêu Tư Dao "Anh đi cùng với em."
Tào Nguyên Huy đi theo Tư Dao ra cửa, bắt xe taxi đến công ty giải trí Tinh Thế, đến khi đứng trước cửa công ty Tinh Thế, đầu Tào Nguyên Huy ong ong vang lên. Anh ta biết Tư Dao muốn làm việc, nhưng lại không hỏi cô là làm cái gì.
Tinh Thế không thiếu mỹ nữ, nhưng nhan sắc tinh xảo đến hoàn mỹ của Tư Dao vẫn đưa tới vô số ánh mắt. Tư Dao đi vào bên trong công ty Tinh Thế, lễ tân lễ phép chào hỏi "Xin hỏi tiểu thư tìm ai?"
Tư Dao còn chưa kịp lên tiếng, liền nghe âm thanh cao vút của Phong Thần "Tư Dao."
Tư Dao xoay người nhìn thấy Phong Thần đứng ở cửa thang máy, cô đi qua. "Thật trùng hợp."
Trùng hợp cái rắm, Phong Thần âm thầm mắng. Khi Tư Dao chưa tới anh ta đã đến rất lâu rồi, ngồi chờ trong phòng đến héo cả ruột, WC cũng không dám đi, cứ đứng thủ ở cửa sổ nhìn ra ngoài cửa.
Có thể sinh tồn ở Tinh Thế thì đều đã thành tinh, nữ lễ tân kinh nhìn tâm tình Phong Thần phá lệ tốt, xem ra giới giải trí lại sắp có thêm một đóa hoa rồi.
Phong Thần dẫn Tư Dao đến văn phòng, vừa vào đến nơi, Tào Nguyên Huy liền chen vào giữa Phong Thần cùng Tư Dao, tạo ra một cái khoảng cách, mắt nhìn chằm chằm Tư Dao nói "Công việc em nói muốn làm là tiến vào giới giải trí á?"
"Người này là gì của em vậy?" Phong Thần rót trà cho Tư Dao và Tào Nguyên Huy.
"Đây là anh Nguyên Huy." Tư Dao giới thiệu.
Phong Thần lễ phép gật đầu chào hỏi, nhưng nếu không nhìn đến nét cao ngạo trên mặt thì tốt hơn. "Rất vui được gặp anh."
"Ai là anh của cậu chứ!" Tào Nguyên Huy trừng mắt đằng đằng sát khí nhìn Phong Thần, không hề cho Phong Thần chút mặt mũi. "Tư Dao không thể tham dự giới giải trí được."
"Tuổi anh so với tôi lớn hơn nhiều." Phong Thần đối với địch ý của Tào Nguyên Huy làm như không thấy, đôi mắt đen nhánh nhìn Tào Nguyên Huy từ trên xuống dưới "Là quân nhân sao? Ở cánh tay trái còn có vết thương cũ, vậy chắc là cựu binh xuất ngũ rồi."
Tào Nguyên Huy nhíu mày, Phong Thần xua xua tay nói "Tôi tung hoành trên thương trường đã nhiều năm, chút ít mắt nhìn người như này vẫn phải có chứ."
Tào Nguyên Huy tận tình kiềm chế không nổi đóa, vô cùng lý trí nói chuyện với Phong Thần. "Tư Dao không thể làm việc được đâu, tình huống đặc thù của cô ấy không cho phép."
"Tình huống đặc thù là như thế nào?"
Tào Nguyên Huy trầm mặc, Tư Dao là người bệnh tâm thần , hắn không thể nào nói thẳng với Phong Thần việc Tư Dao có bệnh được. "Tôi không thể nói rõ, tóm lại Tư Dao không thích hợp để làm việc đâu."
"Tôi làm người đại diện đã nhiều năm, đối với một minh tinh, tôi chỉ cần quét mắt liếc nhìn một cái liền có thể biết tiềm năng người đó có thể tiến bao xa." Phong Thần chỉ vào Tư Dao, trong ánh mắt có tia sáng lấp loé. "Cô ấy, tiền đồ vô hạn đấy."
"Tào lao." Tào Nguyên Huy tức giận nói.
"Anh này, anh lại không phải cô ấy, không thể thay cô ấy đưa ra quyết định được." Phong Thần đem Tư Dao kéo vào tranh luận giữa anh ta với Tào Nguyên Huy. "Có tiến vào giới giải trí hay không, tôi muốn nghe Tư Dao tự mình quyết định."
Tào Nguyên Huy đem tầm mắt chuyển dời đến trên người Tư Dao, mặt lạnh lùng nói "Tư Dao, đợi bàn bạc cùng Diêm đội rồi mới đưa ra quyết định chứ?"
Tư Dao do dự chống cằm tự hỏi, Phong Thần đã lấy ra hợp đồng sớm được chuẩn bị, ngầm trách Tào Nguyên Huy phá hỏng chuyện tốt của hắn. "Hợp đồng này xem ra tạm thời chưa dùng đến rồi."
Phong Thần đứng dậy đi đến trước mặt Tư Dao "Buổi chiều có quay một mv đấy, anh nghĩ em nên đi xem thử, xem xem có thích đóng phim hay không."
Không chờ Tào Nguyên Huy lên tiếng, Tư Dao đã gật đầu. Anh biết thuyết phục được Tư Dao không ký hợp đồng đã là may mắn lắm rồi, nếu là lại được nước lấn tới, làm Tư Dao bực lên thì toang.
Tư Dao đồng ý làm Phong Thần thực vừa lòng, móc ra thỏi chocolate đưa cho Tư Dao "Vậy anh đi chuẩn bị một chút."
Ngồi trên chiếc xe chở đến nơi quay mv, còn có nam minh tinh trẻ tuổi đi cùng, cậu ta lúc cười lên sẽ có hai má lúm đồng tiền, nhìn qua trông thanh tú sạch sẽ.
"Chào cô, tôi tên Lê Tinh." Lê Tinh cười chào Tư Dao. Lê Tinh là minh tinh mới nhất mà Phong Thần đang nâng đỡ, đã đóng hơn hai bộ phim thần tượng, fans của cậu đa số là nữ sinh.
"Tôi tên Tư Dao." Cảm giác được thiện ý của cậu nhóc trước mặt, Tư Dao đem kẹo chia cho hắn một viên.
"Cô là minh tinh mới mà anh Phong Thần ký hợp đồng sao? Tôi cũng vậy đấy." Lê Tinh lảm nhảm cùng Tư Dao nói chuyện. "Mv lần này là ca khúc chính trong album của Mạc Thanh Thần đó, tôi vậy mà lại có thể diễn vai chính, thật là quá may mắn."
"Mạc Thanh Thần là ai?" Tư Dao mặt ngơ ngác hỏi.
"Cô thế nhưng không biết Mạc Thanh Thần á?" Lê Tinh trừng mắt, phảng phất như đang nhìn sinh vật lạ. "Anh ấy chính là đại thần đã từng đoạt liên tiếp giải sáng tác thần khúc đấy!"
"Vậy à, tôi không nghe nhạc." Tư Dao biểu tình nhàn nhạt tiếp tục ăn.
Phong Thần liếc mắt nhìn Lê Tinh, mặt lạnh lùng răn dạy "Đừng cứ nâng người khác lên rồi hạ thấp bản thân, cố gắng làm theo những gì anh bảo đi, thẳng lưng lên."
"Vâng, em biết rồi!" Lê Tinh dựng thẳng thân thể.
Tào Nguyên Huy đảo mắt nhìn Phong Thần, thoáng thu hồi chút khinh bỉ, cậu bé này nhìn còn thuận mắt hơn hắn ta. (Ý nói nhìn Lê Tinh ít ra đỡ chướng mắt hơn nhìn Phong Thần.)
Không khí trong xe quá an tĩnh, huống chi Phong Thần và Tào Nguyên Huy nhìn nhau không thuận mắt, Lê Tinh khó chịu nhích mông, tiến lại gần Tư Dao nói chuyện. "Tư Dao, cô ngày thường thích làm gì a."
Tư Dao nhai kẹo cao su ngẫm nghĩ "Xem TV, chơi máy tính." Những sở thích này đều là từ lúc Tư Dao đi vào thế giới này mà hình thành, còn trước kia, cuộc sống chỉ xoay quanh huấn luyện rồi trốn chạy, nào có tâm tình mà đi chơi.
"Vậy cô có đặc biệt thích thể loại phim truyền hình nào không?"
"Tôi thích Mẹ chồng nàng dâu là oan gia, con dâu quyến rũ, vợ trước muốn báo thù." Tư Dao.
"......" Lê Tinh kinh ngạc đến ngây người.
"......" Phong Thần sặc nước.
"......" Người hứng trọn tra tấn bằng phim ảnh Tào Nguyên Huy.
Tào Nguyên Huy yên lặng che mặt, cùng Tư Dao cùng ở chung một nhà, Tào Nguyên Huy cả ngày xem các loại phim ngược tâm tê tâm liệt phế. Ngày trước, anh nằm mơ đều mơ thấy những hồi ức bên nhau cùng chiến hữu, hiện tại thì đều là tai nạn xe cộ, phá thai, đủ các loại đánh ghen bắt gian tại chỗ.
Lê Tinh liếm môi, đầu gật gù "Tư Dao, khẩu vị của cô thật sự rất...... đặc biệt."
"Thật ra không phải phim truyền hình nào cũng đều là thể loại này đâu." Phong Thần muốn bẻ thẳng lại tam quan cho Tư Dao.
"Tôi có thể diễn mấy vai con dâu đó đúng không?" Tư Dao vô cùng chờ mong hỏi.
"......" Bỏ qua ánh mắt uy hiếp của Tào Nguyên Huy, Phong Thần biểu tình vặn vẹo "Có cơ hội thì sẽ cho em diễn."
"Tôi rất mong chờ đó."
"Ừ." Anh một chút cũng không muốn! Những minh tinh mà anh chiếu cố đều là thượng đẳng, sao có thể đi diễn cái loại phim cẩu huyết drama này đâu!!