Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đoan Mộc cũng không để ý, còn ra vẻ thâm tình nói: "Nhà họ Vũ là một đại gia đình.
Cô sinh ra con gái, người ta chưa hẳn là đã cao hứng.
Nhà của tôi đây thật sự là rất thoải mái, sinh con trai hay sinh con gái đều giống như nhau."
Mục Vũ Phi nhéo nhéo các đốt ngón tay, vẻ mặt không thay đổi nói với Đoan Mộc: "Gần đây tôi cảm thấy ngứa tay, tôi cũng không cần thiết để ý chuyện luyện tập với anh một trận đâu."
Đoan Mộc vội xin khoan dung.
Anh nói lần này là có chính sự, không phải là đến để vui đùa.
Mục Vũ Phi tiếp tục bẻ ngón tay, ý bảo Đoan Mộc tốt nhất là nói nhanh lên một chút.
"Trò chơi của bên công ty cô đã đưa ra thị trường rồi, tôi thấy hiệu quả tốt lắm.
Cô có muốn hợp tác cùng với tôi hay không? Tôi cam đoan, trong vòng một tháng sẽ đưa ra thị trường ở nước Mĩ."
Mục Vũ Phi nghĩ nghĩ, nói vẻ có chút khó xử: "Anh có biết là chúng tôi đã hiệp đàm cùng với một công ty trò chơi ở nước Mĩ rồi hay không? Bọn họ đã mở ra một cái giá nghe cũng thật là mê người." Dừng một chút, lạnh mặt xuống, lại nói tiếp, "Anh có thể bảo đảm trong vòng một tháng đưa ra thị trường được, xem ra anh đã mổ tài liệu đối với trò chơi của chúng tôi không ít.
Anh có biết, tôi là người không thích giữ nguy hiểm ở bên người hay không?"
Đoan Mộc lại xin được khoan dung lần nữa, "Sớm biết rằng sẽ không thể gạt được cô như vậy rồi.
Lúc trước quả thật là tôi có hợp
.