Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vũ Thiên dựa người vào ở trên thân cây thở dài vẻ rất là ưu tư và bi thương.
Lương Ngọc Phi thấy vậy bộ dạng tỏ vẻ không hiểu lứm.
"Không phải là mùa thu, cậu vậy mà liền bi thương cảm thu như vậy hả ?"
"Cậu không biết đâu.
.
." Giải thích đi nào.
Lương Ngọc Phi đợi nửa ngày cũng không thấy câu tiếp theo, chỉ một thoáng liền xù lông rồi !"Chà mẹ nó chứ, cậu còn không nói tớ sẽ giải thích cái P!"
Vũ Thiên ngẩng đầu nhìn trời, mặt nghiêng một góc °, gương mặt hoàn mỹ giống như một vị thần, mơ hồ khẽ thở dài.
Vũ Thiên hỏi Lương Ngọc Phi : "Cậu không phát hiện ra là tớ bị mập ra hay sao?"
Sấm sét chớp giật đùng đùng.
.
.
giờ phút này Lương Ngọc Phi có cảm giác mình thật sự là bị sét đánh trúng khiến ngoài khét trong sống!
Ngăn chặn lại cảm xúc kích động mình muốn hộc máu, Lương Ngọc Phi run rẩy khóe miệng, phối hợp hỏi lại đại thần: "Vậy xin hỏi ngài, tại sao ngài lại bị mập ra?"
"Ai dà ~" Vũ Thiên tiếp tục ngửa đầu nhìn trời, "Về sau rồi cậu sẽ biết!"
Tiếp đến Lương Ngọc Phi nhận được một tin nhắn giống như bị sét đánh, Thượng Duyên xoay trở thân thể Mục Vũ Phi xoay đi xoay lại ngắm nghía hết làn này đến làn khác.
Mục Vũ Phi bị ngắm nhìn như vậy, cả người liền sợ hãi.
Đột nhiên cô liền hiểu ra, liền nắm giữ hai tay của Thượng Duyên nói đầy vẻ kích động: "Duyên Duyên! Rốt cục là cậu đã phát hiện ra tớ cực kỳ đẹp trai, cho nên cậu muốn đi theo tớ có phải hay không hả? ! Yên tâm đi! Tớ sẽ không cô phụ cậu đâu!"
"Cút ngay!" Thượng Duyên vùng thoát khỏi tay của Mục Vũ Phi, "Tại sao gần đây cậu lại buồn bã ỉu xìu như vậy?"
"À, " nói đến đây, Mục Vũ Phi liền trở nên ỉu xìu, không có lấy một chút sức sống nào, "Gần đây tớ trở nên mập quá.
.
."
Khóe miệng của Thượng Duyên co giật! Những lời này thế nào mà có vẻ như vừa rồi đã từng nghe thấy người nào đó nói ra thì phải?
"Cho nên?"
"Cho nên tớ muốn giảm béo!"
"Không đúng!" Thượng Duyên nghĩ tới điều gì, nhìn Mục Vũ Phi vẻ hồ nghi, "Cậu không phải là loại người dễ dàng béo lên đâu, thế nào đột nhiên liền mập ra nhỉ? Chẳng lẽ… quả thật là cậu đã mang thai? !"
"Cả nhà cậu ấy! Cậu mới mang thai ấy!" Mục Vũ Phi nghiến răng nghiến lợi rống lên với Thượng Duyên.
Tiếp theo sau đó, lại Mục Vũ Phi ỉu xìu ngồi dựa vào trở lại trên ghế so pha, "Gần đây mỗi ngày tớ đều phải ăn bữa cơm, cho nên mập ~ "
Hả! Ngài muốn thành heo luôn hay sao? ! Thượng Duyên rất là kinh ngạc nhìn Mục Vũ Phi hỏi: "Vậy cậu muốn giảm béo thế nào đây? Ăn bớt đi mấy bữa là được?"
"Không được ! Tớ mỗi ngày đều phải ăn bữa cơm."
Thượng Duyên xù lông rồi ! Vậy mà cậu còn đòi giảm béo sao? ! Giảm béo cái lông ấy!
Sự thực chứng minh Mục Vũ Phi đúng là gầy xuống một chút rồi.
Thế nhưng mà mọi người lại không thể tưởng được phương thức giảm béo thành công của Mục Vũ Phi.
Bất quá vào dịp này Vũ Thiên lại mập lên không ít.
Đối với sự kiện này, mọi người phỏng đoán không giống nhau.
Cuối cùng, một câu nói được mọi
.