Quân Hôn: Ông Xã, Không Có Việc Gì Đừng Giả Bộ Đáng Yêu

chương 412: trung với cách mạng trung với đảng

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Xuân Nguyệt nghe thấy anh ta nói như vậy, khóe miệng đều muốn co rút lại.

Cho dù là đã vượt qua thời kỳ nguy hiểm, nhưng dù sao Âu Văn Phú cũng đã bị trọng thương! Bọn họ tại sao có thể nói nhẹ nhàng như vậy được chứ?

Người đàn ông kia thở dài.

Anh ta vốn dĩ muốn an ủi chị dâu một chút, nhưng mà nhìn biểu cảm của chị dâu thì lại giống như là nhìn thấy quái vật vậy.

Chả trách đội trưởng Âu vẫn luôn luôn nói với đám người bọn họ là đồ đầu gỗ, ngay cả cái việc dỗ dành một người phụ nữ thôi mà cũng không biết cách dỗ cho tốt! Nhưng mà nếu để cho chị dâu tức giận, sau này khi tỉnh lại đội trưởng Âu thì cuộc sống của bọn họ lại sẽ càng khổ sở hơn rồi.

Cho nên anh ta chỉ cố gắng kiên trì nói: "Ấy ấy! Chị dâu ạ, ý của em là, đội trưởng Âu đã từng trải qua không biết bao nhiêu sóng to gió lớn như vậy, nhưng anh ấy đều xuất sắc vượt qua..."

Xuân Nguyệt đau đầu cắt ngang lời của người đàn ông kia.

Không phải là cô không biết anh ta đang muốn an ủi cô, nhưng mà chiếu theo cái cách an ủi này của anh ta, thì Xuân Nguyệt thế nào cũng sẽ bị nổi điên lên mất! Xuân Nguyệt xoa xoa nước mắt, hỏi thẳng anh ta một câu: "Vậy rốt cuộc các anh đang làm nhiệm vụ gì? Thuộc ngành nào quản lý vậy?"

Cả một đám người đều yên lặng.

Tuy rằng bọn họ cũng có thể coi như là bộ đội đặc chủng, thế nhưng mà bọn họ trực thuộc bộ phận mà công việc cũng không thua kém gì bộ đội trong binh chủng đặc biệt tinh nhuệ.

Hơn nữa chức trách của bọn họ chính là bảo vệ an toàn cho thành phố A.

Thành phố A có được an toàn hay không đều nằm trong phạm vi giám sát quản lý của bọn, có quan hệ mật thiết với bên quân đội.

Cuối cùng có một người trả lời với Xuân Nguyệt vẻ khó khăn: "Chị dâu, công việc ngành nghề của bộ phận chúng em là phải giữ bí mật..."

Xuân Nguyệt yên lặng rồi.

Dù là cô chưa ăn thịt heo, nhưng mà cũngđã từng nhìn thấy heo chạy rồi.

Ngành nghề có thể gọi là giữ bí mật kia, sợ là không phải bình thường.

Mà ông xã của cô vậy mà lại đang giữ chức vị quan trọng trong cái ngành này.

Như vậy có nghĩa là cá nhân anh phải thuộc hạng nào, gia thế có thân phận như thế nào, thì mới có thể quản lý một nhóm người như vậy ở thành phố A này! Xuân Nguyệt quét mắt nhìn cả đám người có vẻ ngạc nhiên, thậm chí còn nhìn ở phần eo của bọn họ kia, cô có thể toàn ý đoán được bọn họ hiện tại đều đang đeo súng!

Xuân Nguyệt thực hoài nghi bản thân mình, có phải là cô đã xuyên qua, một thế giới khác rồi hay không! Không hiểu tại sao, cô có cảm giác ông xã của mình hiện tại dường như không phải là người đàn ông mà cô đã quen biết ngày trước chút nào?

Âu Văn Phú lúc này đang phát sốt, trong miệng anh vẫn còn không ngừng gọi tên của Xuân Nguyệt.

Khi thì anh tỉnh lại một chút liền nhìn cô cười cười, rồi sau đó anh lại tiếp tục mê man không biết gì hết.

Xuân Nguyệt đến hỏi Tư Tư.

Vừa được trả lời thì cô mới giật nảy mình, thì ra Xuân Nguyệt cô vậy mà lại đã gả cho một nhân vật không thể nào tưởng tượng được! Trước kia Xuân Nguyệt chỉ biết được thân phận của Vũ Thiên đã chói mắt đến cỡ nào thôi.

Thế nhưng mà, ông xã của cô không ngờ lại là một người nổi tiếng nhiều người không theo kịp! Xuân Nguyệt vẫn không cam lòng.

Cô lại đi sưu tầm liệu của Âu Văn Phú từ khắp nơi.

Đến khi cô điều tra ra được tiểu sử của anh thì liền rơi lệ rồi.

Thì ra, đức ông chồng của cô không chỉ là người có thân thế không thể nào tưởng tượng được, mà đến ngay cả trang tình sử cũng trong quá khứ của anh cũng tương đối không thể nào tưởng tượng được!

"Âu Văn Phú! Em nghĩ muốn ly hôn!" Cô nắm lấy tay của Âu Văn Phú nói vẻ đây bi thương thống thiết.

Âu Văn Phú không dễ dàng gì mới tỉnh táo lại, tinh thần vừa tốt lên, hoàn toàn bị một câu nói này của Xuân Nguyệt làm cho tức giận, liền ho ra một búng máu!

Xuân Nguyệt thấy Âu Văn Phú bị hộc máu như vậy, vội lắc lắc cái đầu giống như trống lắc vậy, nói: "Kỳ thực là em chỉ nói đùa như vậy thôi, anh cũng đừng nóng giận!"

Âu Văn Phú lườm Xuân Nguyệt một cái.

Thân thể này của anh còn chưa khỏe lại, cô vợ nhỏ của anh liền muốn ly hôn với anh như vậy, đây mà là chuyện đùa giỡn hay sao? Đây quả thực là muốn mưu sát chồng mà! Âu Văn Phú bĩu môi, nói vẻ rất khinh thường: "Cũng may là anh vẫn còn chưa kịp lập di chúc, bằng không bị em làm cho tức chết rồi, sau đó chẳng phải là em sẽ mang theo gia sản của anh mà xa chạy cao bay hay sao hả?"

Xuân Nguyệt nhìn Âu Văn Phú khổ sở tràn ngập trong miệng, nhưng lại không thể nói nên lời một câu nào! Cô thật sự đã kiểm tra một chút số tài sản riêng của Âu Văn Phú trong chiếc thẻ kia.

Lúc nhìn thấy dãy con số ở trong đó cô đã đếm đi đếm lại đến hơn hai mươi lần.

Có một lần cô còn nghĩ rằng số tiền bên trong thẻ đó đều là tiền âm phủ! Nghĩ đến bản thân mình lúc trước còn nói lời thề son sắt và cương quyết rằng muốn bao dưỡng anh, Xuân Nguyệt cảm giác mình cũng sắp hộc máu ra đến nơi rồi!.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio