- Có bao nhiêu người tới vậy bí thư Vương?
Lý Vô Úy cũng thật không ngờ sẽ có nhiều người tới như vậy.
Vương Trạch Vinh nói:
- Việc này cũng khó mà nói. Dù sao các thường vụ huyện ủy sẽ đến đầy đủ. Còn lãnh đạo thành phố, đài truyền hình, các nhân viên liên quan cũng không thiếu.
Tiểu Giang ở bên cạnh nói:
- Cũng may bọn họ chỉ đến tham gia lễ truy điệu rồi sẽ lập tức về huyện. Nếu không chỗ ở cũng không có.
Tiểu Giang vừa nói đến đây thì đằng trước có một chiếc xe chạy tới.
Sau khi xe dừng lại, trưởng ban Tuyên giáo Huyện ủy Chu Lâm cười cười từ trong xe đi ra.
Vừa nhìn thấy lãnh đạo huyện đến, Vương Trạch Vinh vội vàng đi lên bắt tay Chu Lâm mà nói:
- Lãnh đạo tự mình đến đây, tôi thay mặt người nhà đồng chí Phó Kiến Quân cảm ơn.
Chu Lâm cười nói:
- Làm phiền các đồng chí xã Hoàn Thành rồi.
Khi hai người nói chuyện thì bên trong xe lại có mấy nhân viên của ban Tuyên giáo đi xuống.
Vương Trạch Vinh vội vàng đi tới bắt tay những người này.
- Bí thư Vương, ban Tuyên giáo nhận được chỉ thị của Huyện ủy phải tiến hành thu thập và chỉnh lý tư liệu về đồng chí Phó Kiến Quân. Mời anh bố trí một đồng chí quen thuộc tình hình phối hợp với chúng tôi.
Chu Lâm nghiêm giọng nói.
Vương Trạch Vinh xoay người nói với Lý Vô Úy:
- Bí thư Lý, anh là người trong thôn nên hãy tìm một đồng chí có năng lực mạnh và am hiểu chuyện này phối hợp với lãnh đạo.
Lý Vô Úy nói:
- Việc này không có vấn đề gì. Văn thư Triệu Anh của thôn hoàn toàn có thể đảm nhiệm.
Thấy đám người Chu Lâm dự định ở lại đây, Vương Trạch Vinh liền nói với Tiểu Giang:
- Tiểu Giang, cô đại biểu xã toàn lực phối hợp với trưởng ban Chu.
Thấy Tiểu Giang gật đầu đồng ý, Vương Trạch Vinh lại nói với Lý Vô Úy:
- Bí thư Lý, đưa các đồng chí lãnh đạo đến nhà khách thôn nghỉ ngơi.
Lý Vô Úy có chút khó xử mà nói:
- Bí thư Vương, nhà khách thôn chỉ có mấy phòng hơn nữa cũng không tốt lắm. Hay là mời lãnh đạo đến khu du lịch của thôn. Như vậy vấn đề ăn ở đều thuận tiện.
Không ngờ đầu óc tên này cũng linh hoạt như vậy, Vương Trạch Vinh đồng ý nói:
- Cứ quyết định như vậy đi.
Đang khi Vương Trạch Vinh nói chuyện thì lại một chiếc xe con chạy tới.
Người xuống xe là chánh văn phòng Huyện ủy Cổ Kiến Quân.
Vương Trạch Vinh thầm than một tiếng. Chuyện hôm nay càng lúc càng phức tạp. Lãnh đạo huyện đúng là lạ, từng tên từng tên đến.
Cổ Kiến Quân từ xa đã đưa đến bắt tay Chu Lâm, sau đó bắt chặt tay Vương Trạch Vinh. Cổ Kiến Quân nói:
- Tiểu Vương, Huyện ủy rất coi trọng lễ truy điệu của đồng chí Phó Kiến Quân. Lần này đài truyền hình thành phố cũng sẽ xuống tiến hành phỏng vấn. Bởi vì lo lắng các đồng chí không có kinh nghiệm trải qua việc lớn như vậy, tôi đến chủ trì.
Thái độ này của Cổ Kiến Quân khác hẳn lần trước gặp Vương Trạch Vinh ở trụ sở Huyện ủy.
- Cảm ơn chánh văn phòng Cổ đích thân đến chỉ đạo. Chúng tôi nhất định sẽ hoàn thành tốt công tác dưới sự lãnh đạo của Huyện ủy.
Đi theo Cổ Kiến Quân cũng có vài người nữa.
Vương Trạch Vinh liền bảo Lý Vô Úy bố trí đám người Chu Lâm và Cổ Kiến Quân đến khu du lịch trong thôn mà nghỉ ngơi.
Ngay sau đó bí thư đảng ủy Công an huyện Quách Khải Quốc lại đến.
Quách Khải Quốc vừa đến liền nói với Vương Trạch Vinh:
- Tiểu Vương, cậu dẫn tôi đến nhà đồng chí Phó Kiến Quân, tôi muốn thắp nén hương.
Dẫn Quách Khải Quốc đến trước linh vị của Phó Kiến Quân và thắp hương. Quách Khải Quốc cầm tay người nhà Phó Kiến Quân mà nói:
- Mọi người có gì khó khăn xin mời nói với tổ chức.
Vợ Phó Kiến Quân là một người phụ nữ nông thôn nên đã bao giờ được bắt tay lãnh đạo huyện. Điều này làm chị rất hoảng hốt:
- Lão Phó nhà chúng tôi đã nói không được làm tổ chức thêm phiền phức.
Quách Khải Quốc khen:
- Đúng là đồng chí tốt.
Quách Khải Quốc quay đầu lại nói với Vương Trạch Vinh:
- Tuy người nhà của đồng chí Phó Kiến Quân không tự đề xuất nhưng xã Hoàn Thành các cậu nhất định phải hiểu rõ hoàn cảnh gia đình họ. Trong phạm vi chính sách pháp luật phải dồn hết khả năng giúp đỡ bọn họ.
Cho dù Quách Khải Quốc không nói thì Vương Trạch Vinh cũng định làm như vậy. Vừa nghe thấy đối phương nói như vậy, Vương Trạch Vinh vội vàng gật đầu nói:
- Xin lãnh đạo yên tâm. Xã Hoàn Thành nhất định làm tốt việc này.
Nghe nói lãnh đạo huyện ủy sẽ đến thôn Sa Thổ tham gia lễ truy điệu của Phó Kiến Quân; quần chúng nhân dân thôn Sa Thổ rất vui mừng. Điều này thể hiện Huyện ủy rất kính trọng Phó Kiến Quân.
Sau đó các đồng chí đài truyền hình huyện, thành phố đều đến. Trưởng đài truyền hình huyện – Lưu Côn vừa xuống xe đã hỏi:
- Trưởng ban Chu ở đâu, tôi muốn báo cáo công việc.
Khi Vương Trạch Vinh chỉ cho hắn chỗ mà Chu Lâm ở, tên này liền dẫn người chạy đến đó.
Nhìn Lưu Côn béo mập mà phải chạy thật nhanh, thịt béo lắc lư, Vương Trạch Vinh không khỏi buồn cười.
Từ Vinh Hoa đi tới nói với Vương Trạch Vinh:
- Bí thư Vương, có chuyện này tôi muốn xin ý kiến của ngài.
Từ Vinh Hoa sau khi đến đây cũng rất bận rộn. Lúc đầu chỉ tùy tiện dựng một linh đường nhưng bây giờ xem ra quá nhỏ. Hắn liền chỉ huy người tìm một chỗ rộng rãi lập linh đường mới. Các loại đồ dùng trong lễ truy điệu hắn cũng chỉ huy người chạy lên xã mua cho đủ.
- Chuyện gì?
Vương Trạch Vinh nói.
- Bí thư Vương là như thế này, người dân xã chúng tôi đều có một tập tục đó là phải làm cơm mời những người đến phúng viếng đám tang ăn. Nhưng nhà đồng chí Phó Kiến Quân căn bản không có tiền để làm cơm. Tôi nghe nói người nhà bọn họ đang đi vay tiền người dân trong thôn. Vì việc này, nhiều người trong thôn đã chủ động tỏ vẻ sẽ bỏ tiền ra làm. Nhưng người nhà đồng chí Phó Kiến Quân nói gì cũng không muốn, bây giờ đang đùn đẩy.
Vương Trạch Vinh lại cảm thấy xúc động, giọng hắn như nghẹn lại mà nói:
- Lão Từ, việc này không nên để người nhà đồng chí Phó Kiến Quân đi làm. Do xã làm việc này, anh đi thực hiện đi.
Từ Vinh Hoa gật đầu nói:
- Như vậy là tốt nhất.
Chuyện của Phó Kiến Quân truyền đi rất nhanh. Ngoại trừ người trong thôn Sa Thổ ra, quần chúng nhân dân mấy thôn gần đó cũng lục tục chạy tới tham gia lễ truy điệu của lão.
Người của đài truyền hình thành phố đến cũng không thông báo với ai. Lần này đến xã Hoàn Thành do phó giám đốc đài dẫn theo mấy người tới. Sau khi tới nơi liền bắt tay vào công việc, vừa hỏi những người tham gia lễ truy điệu về tình hình của Phó Kiến Quân, còn có vài người đi đến các nhà người dân trong thôn Sa Thổ để hỏi rõ tình huống.
Nghe được tin đài truyền hình thành phố tới, Vương Trạch Vinh lập tức gọi điện thông báo cho Chu Lâm.
Nghe nói người trên đài truyền hình thành phố tới, Chu Lâm vội vàng dẫn người của đài truyền hình huyện đi tìm bọn họ.
Bọn họ sẽ phỏng vấn như thế nào thì Vương Trạch Vinh không quá quan tâm. Tình huống ở ngay trước mặt, càng phỏng vấn thì càng có thể thấy rõ sự tích huy hoàng của Phó Kiến Quân.
Lễ truy điệu được quyết định diễn ra vào giờ sáng hôm sau. Vương Trạch Vinh một lần nữa xin chỉ thị của Cố Hồng Quân. Cố Hồng Quân nói với Vương Trạch Vinh, bí thư thị ủy Lý Gia Hòa sau khi hiểu rõ chuyện của Phó Kiến Quân liền quyết định sẽ đích thân đến thôn Sa Thổ tham gia lễ truy điệu.
Nghe thấy bí thư thị ủy sẽ đến, thôn Sa Thổ lại trở nên náo nhiệt. Đầu tiên là đám người Trịnh Thu Lực xã Hoàn Thành chạy đến, sau đó rất nhiều lãnh đạo các phòng ban trên huyện cũng đi xe đến. Chỉ trong nháy mắt khiến cho các khu giải trí trong thôn kín khách, người đến trễ trên căn bản không tìm được chỗ ở.
Quần chúng nhân dân thôn Sa Thổ coi như mở rộng tầm mắt, các loại xe con đỗ thành một hàng dài. Bởi vì không có chỗ đỗ xe nên xe dừng hết ở bên đường tạo thành một con rắn rất dài.
Vương Trạch Vinh đi xung quanh kiểm tra các công tác chuẩn bị. Biết tin bí thư thị ủy sẽ tới nên Vương Trạch Vinh đâu dám coi nhẹ.
Bí thư thị ủy Lý Gia Hòa và bí thư huyện ủy Cố Hồng Quân cùng lúc tới. Bởi vì không nói cho bất cứ ai, nên khi Lý Gia Hòa đến xã Hoàn Thành thì mới thông báo cho Vương Trạch Vinh. Cố Hồng Quân yêu cầu Vương Trạch Vinh lập tức quay lại trụ sở xã, sau đó trực tiếp báo cáo tình hình với bí thư Lý.
Vương Trạch Vinh gọi thêm Tiểu Giang, hai người lập tức mang theo tài liệu quay về chính quyền xã.
Lý Gia Hòa là một người cao gầy và đeo kính. Sau khi nghe Cố Hồng Quân giới thiệu Vương Trạch Vinh là bí thư đảng ủy xã Hoàn Thành, Lý Gia Hòa cười nói:
- Đồng chí Tiểu Vương, tôi hiểu tình hình công tác của cậu. Cậu làm rất tốt. Lần này xã Hoàn Thành xuất hiện đồng chí xuất sắc như đồng chí Phó Kiến Quân, điều này nói rõ công tác xây dựng Đảng của xã Hoàn Thành đã đạt được thành tích. Tôi muốn hiểu rõ thêm tình hình về đồng chí Phó Kiến Quân.
Vương Trạch Vinh vừa nghĩ liền hiểu rõ Lý Gia Hòa có lẽ sợ chuyện của Phó Kiến Quân là được thổi phổi phồng. Vì thế Vương Trạch Vinh liền nghiêm giọng nói với bí thư thị ủy:
- Bí thư Lý, bí thư Cố, tôi lấy tư cách Đảng của mình đảm bảo sự tích về đồng chí Phó Kiến Quân là thật. Chúng tôi đã thu thập được rất nhiều tư liệu.
Nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy, Lý Gia Hòa gật đầu nói:
- Tư liệu phải thật tường tận mới có thể đáng tin.
Vương Trạch Vinh trình một tập tài liệu dày lên rồi nói:
- Xin mời bí thư Lý và bí thư Cố xem tài liệu.
Lý Gia Hòa cầm lấy tài liệu mà đám người Tiểu Giang đã thu thập được, từ từ đọc.
Cố Hồng Quân gật đầu khen ngợi Vương Trạch Vinh. Trong lòng Cố Hồng Quân rất hài lòng với công tác của Vương Trạch Vinh, tài liệu này rất đầy đủ.
- Đúng là đồng chí tốt.
Bỏ tài liệu xuống, Lý Gia Hòa không khỏi than thở một câu.
- Đồng chí Tiểu Vương, lễ truy điệu ngày mai chuẩn bị như thế nào rồi?
Nghe bí thư thị ủy hỏi như vậy, Vương Trạch Vinh liền yên tâm. Hắn vội vàng nói:
- Theo chỉ thị của Bí thư Cố, lễ truy điệu ngày mai sẽ được tiến hành từ giờ sáng.
Lý Gia Hòa nói với Cố Hồng Quân:
- Huyện Khai Hà rất có sức chiến đấu.
Lời này của Lý Gia Hòa chính là khẳng định năng lực công tác của Cố Hồng Quân.
Cố Hồng Quân vội vàng nói:
- Chúng tôi làm vẫn còn chưa đủ.