Đầu óc Hác Duệ Bân bây giờ đang trống rỗng, ai gặp việc này cũng thấy kỳ quái. Một cô gái xinh đẹp đột nhiên cởi quần áo nhào vào lòng mình, nói yêu mình, việc này quá lạ.
Hác Duệ Bân theo phản xạ nhìn quanh rồi đột nhiên nhớ đây là nhà mình, không biết sao y lại thở phào nhẹ nhõm.
Sau khi thở dài một tiếng, Hác Duệ Bân vẫn không biết nên làm gì. Nói thật Hác Duệ Bân không phải là người đàn ông có quan hệ lăng nhăng, y không có người phụ nữ nào khác bên ngoài. Bây giờ cô em vợ cũ lại làm như vậy khiến hắn rất ngạc nhiên.
Thấy Hác Duệ Bân không có động tĩnh, Dương Thủy Tú cũng đã có quan hệ nên mặc dù làm việc này thì đỏ mặt, nhưng nghĩ tới lời chị phân tích, ả cắn răng mà chen sâu vào lòng Hác Duệ Bân.
Dương Thủy Tú khác với người không biết gì về xã hội, bởi vì Dương Thủy Tiên ly hôn với Hác Duệ Bân khiến cho ả ở đơn vị không tốt. Ả vốn đẹp nên được lãnh đạo chú ý. Theo những gì nghe và thấy thì Dương Thủy Tú biết trong cơ quan có một vài người vì công việc mà không ngừng quan hệ với lãnh đạo. Mặc dù đây chỉ là đoán nhưng thấy đám người đó có biến hoá, ả biết lời đồn là thật.
Hôm nay Dương Thủy Tiên nói với Dương Thủy Tú như vậy, ả cũng rất đồng tình. Hác Duệ Bân bây giờ đã là Bí thư huyện ủy và còn có thể lên nữa. Bây giờ nếu có thể dựa vào thì sẽ rất tốt với gia đình bọn họ.
Dương Thủy Tú cũng đã quan hệ với người yêu trước đây nên không quá ngại việc có quan hệ với người đàn ông khác. Hơn nữa ông anh rể của ả cũng đẹp traii, lại là quan to, hiến thân cho Hác Duệ Bân thì tốt hơn cho mấy ông lão nhiều. Cho nên Dương Thủy Tiên khuyên một phen, ả cũng đồng ý.
Dương Thủy Tú cọ xát vào cơ thể khiến cho Hác Duệ Bân đã lâu không quan hệ nam nữ thấy ham muốn.
Thấy cơ thể Hác Duệ Bân thay đổi, Dương Thủy Tú cười thầm trong lòng, chút xấu hổ ban đầu đã biến mất, ả cũng thấy động tình.
Đúng lúc Hác Duệ Bân sắp lạc lối thì điện thoại di động vang lên.
Nghe tiếng điện thoại di động làm Hác Duệ Bân chấn động, hắn tỉnh táo lại nhiều và đẩy Dương Thủy Tú ra ngoài. Chẳng qua dù sao Dương Thủy Tú khác Dương Thủy Tiên, hai người quan hệ vẫn tốt nên Hác Duệ Bân đẩy không quá mạnh.
Mặc dù Hác Duệ Bân đẩy ra ngoài nhưng khi cảm thấy cú đẩy không mạnh làm cho Dương Thủy Tú mừng thầm. Xem ra việc hôm nay có thể thành công. Đối với động tác này của Hác Duệ Bân, Dương Thủy Tú nhìn hắn đầy âu yếm và khiêu khích.
Hác Duệ Bân rút điện thoại ra thấy là Vương Trạch Vinh gọi.
Thấy Vương Trạch Vinh gọi, bao ham muốn nhục dục trong đầu Hác Duệ Bân liền biến mất. Hắn cung kính nói:
- Bí thư Vương, tôi là Tiểu Hác.
Vương Trạch Vinh gọi đến chỉ là hỏi thăm tình hình của Hác Duệ Bân. Nghe Hác Duệ Bân nói, Vương Trạch Vinh cười ha hả nói:
- Tiểu Hác, cậu bây giờ đã thành Bí thư huyện ủy, sao, công tác có gì khó khăn không?
- Bí thư Vương, tôi hôm nay chủ yếu là nói chuyện với các đồng chí cấp dưới để chuẩn bị cho công tác tiếp theo.
Ngay khi Hác Duệ Bân nói chuyện, Dương Thủy Tú liền động tâm. Bây giờ Hác Duệ Bân đang nói chuyện với Vương Trạch Vinh thì sao dám lộ có phụ nữ bên cạnh, đây có phải cơ hội của mình không?
Nghĩ vậy Dương Thủy Tú liền đưa tay xuống quần Hác Duệ Bân, nhẹ nhàng vuốt ve.
Bị Dương Thủy Tú làm như vậy, Hác Duệ Bân có chút đau đầu. Bây giờ hắn đang nói chuyện với Vương Trạch Vinh, chẳng may để Bí thư Vương biết mình đang chơi gái thì Bí thư Vương sẽ nghĩ như thế nào?
Hác Duệ Bân trừng mắt nhìn Dương Thủy Tú ra hiệu cho ả không được làm loạn.
Dương Thủy Tú lại cố ý không thấy, cầm tay đặt tay Hác Duệ Bân lên vú mình.
Hác Duệ Bân vừa nói chuyện với Vương Trạch Vinh, vừa sợ Dương Thủy Tú phát ra tiếng động, bên dưới lại cứng lên.
Cảm thấy được bên dưới Hác Duệ Bân cương lên, Dương Thủy Tú cầm tay Hác Duệ Bân đưa vào chỗ kín của mình.
Dương Thủy Tú có dáng người đẹp, bởi vì không dám làm gì nên Hác Duệ Bân đành chấp nhận mặc Dương Thủy Tú.
Ngửi thấy mùi hương trên người Dương Thủy Tú truyền tới đầy sức hấp dẫn, Hác Duệ Bân cũng thấy cả người ngây ngất.
Vương Trạch Vinh lúc này nói:
- Tiểu Hác, cậu bây giờ đã là Bí thư huyện ủy thì nhìn nhận vấn đề phải khác, phải có cái nhìn đại cuộc, không được dùng ánh mắt của thư ký mà nhìn vấn đề. Huyện phát triển thì quan trọng nhất là bồi dưỡng và tuyển dụng cán bộ. Ở việc này cậu phải chú tâm nhiều.
- Xin Bí thư Vương yên tâm, tôi nhất định làm theo chỉ thị của ngài.
Đang khi nói chuyện thì tay Hác Duệ Bân đã được đưa đến chỗ quan trọng nhất của Dương Thủy Tú.
Dương Thủy Tú đang liều hết sức, ả biết thành hay không là ở lần này. Nhân lúc Hác Duệ Bân phải nói chuyện với Vương Trạch Vinh, ả liền cởi áo Hác Duệ Bân, bắt đầu hôn ngực hắn.
Vương Trạch Vinh lúc này đổi đề tài và nghiêm túc nói:
- Tiểu Hác, hôm nay tôi gọi tới là muốn nhắc cậu một chút. Cậu phải đặt tâm trí vào công việc, không được suy nghĩ việc không liên quan. Tôi nghe nói gần đây có người giới thiệu bạn gái cho cậu, tôi phải nhắc cậu. Cậu đã ly hôn, khi lựa chọn bạn gái và vợ phải rất nghiêm túc. Đôi khi việc này sẽ diệt cậu, nếu là do nguyên nhân này thì không ai cứu được cậu.
Vương Trạch Vinh nói xong liền dập máy.
Vương Trạch Vinh dập máy là vì Hạng Nam tìm hắn nói chuyện. Chẳng qua Vương Trạch Vinh dập máy lại khiến cho Hác Duệ Bân cảm thấy có sấm nổ bên tai. Hắn nghĩ Vương Trạch Vinh biết chuyện mình đang làm nên tức giận.
Lời này làm bao lửa dục trong lòng Hác Duệ Bân mất hết, giống như Bí thư Vương đang ở đây nhìn chằm chằm vậy.
Hác Duệ Bân không để ý Dương Thủy Tú đang dùng miệng giúp mình, hắn đẩy Dương Thủy Tú rồi chạy ra ngoài.
Nhưng Hác Duệ Bân vừa ra khỏi cửa phòng thì thấy Dương Thủy Tiên ăn mặc rất gợi cảm đứng đó.
Thấy thế Hác Duệ Bân liền hiểu ra. Hắn đang định nói chuyện thì Dương Thủy Tiên đã yểu điệu đi vào trong, cười nói với Hác Duệ Bân:
- Em sớm biết anh có ý với em gái, hôm nay em cố ý sắp xếp như vậy.
Ả nói rất rõ ràng là việc do mình bố trí.
- Tại sao?
Hác Duệ Bân bây giờ đúng là không thể hiểu Dương Thủy Tiên. Sống chung với nhau mấy năm, hắn vốn nghĩ mình rất hiểu người phụ nữ này, nhưng mấy việc gần đây, nhất là việc hôm nay làm hắn không thể hiểu.
- Em biết mình có lỗi với anh nên bù đắp lại cho anh. Chỉ cần anh đồng ý là có thể lấy em gái em, đến lúc đó em cũng thầm quan hệ với anh, cứ như vậy anh cũng không mất mặt mà còn được chị em em phục vụ, đây là việc tốt với mọi người mà.
Hác Duệ Bân nghe vậy liền nhìn Dương Thủy Tiên, lại nhìn Dương Thủy Tú. Hắn cảm thấy Dương Thủy Tiên điên rồi, trước kia hắn chỉ là nhìn Dương Thủy Tú nhiều một chút thì Dương Thủy Tiên đã không vui. Hôm nay sao lại đồng ý cả hai chị em quan hệ với mình.
Lời này của Dương Thủy Tiên đúng là có sức hấp dẫn quá lớn. Dù là Dương Thủy Tiên hay Dương Thủy Tú đều đẹp, nếu có thể cùng quan hệ với hai người thì ai chẳng muốn.
Dương Thủy Tiên nhìn Dương Thủy Tú rồi nói:
- Duệ Bân, em biết anh đau lòng việc em phản bội anh, đây là do em hồ đồ. Anh yên tâm, chỉ cần anh bỏ qua thì muốn em làm gì cũng được, dù anh có quan hệ như thế nào ở ngoài thì em cũng không can thiệp, em sẽ hết sức ủng hộ anh, về nhà em và em gái sẽ phục vụ anh. Dương Thủy Tiên nói xong liền tự cởi quần áo của mình và đứng bên cạnh Dương Thủy Tú.
Dương Thủy Tiên hiểu rõ tính cách của Hác Duệ Bân. Hác Duệ Bân đừng nhìn có năng lực mạnh nhưng lại mềm lòng. Ả hôm nay đã rất nhẹ nhàng, đưa ra điều kiện quá hấp dẫn, không những đưa em gái mà còn chấp nhận hắn chơi gái bên ngoài. Điều kiện như vậy thì Hác Duệ Bân nhất định chấp nhận.
- Anh rể, em và chị đã nói chuyện với nhau, về sau chúng ta là người một nhà, bọn em sẽ phục vụ anh tốt.
Dương Thủy Tú đi lên dịu dàng ôm tay Hác Duệ Bân, còn cố ý dùng cơ thể mình cạ cạ vào Hác Duệ Bân.
Nhìn Dương Thủy Tiên, nếu Dương Thủy Tiên không cởi quần áo thì còn đỡ, nhưng Dương Thủy Tiên vừa cởi quần áo, Hác Duệ Bân lại nghĩ tới cơ thể này đã bị thằng khác chơi.
Hác Duệ Bân tránh khỏi tay Dương Thủy Tú, cầm lấy vali rồi nói:
- Dương Thủy Tiên, cô nghĩ tôi là người như thế nào? Chẳng lẽ tôi chưa từng thấy gái sao?
Hác Duệ Bân mở cửa phòng và đi nhanh ra ngoài.
Hác Duệ Bân đi ra thì mới hoàn toàn khôi phục, trong lòng cũng rất sợ hãi. Nếu vừa nãy hắn nhận lời đề nghị của Dương Thủy Tiên, hắn đúng là một lần nữa rơi vào tay Dương Thủy Tiên. Hác Duệ Bân thầm nghĩ sao trước đây không nhìn ra người phụ nữ này có mưu kế như vậy?
Đi được vài bước Hác Duệ Bân mới phát hiện bên dưới lành lạnh, hắn cúi đầu thì thấy khóa quần đã bị kéo xuống. Hác Duệ Bân nóng mặt rồi kéo lên và đi ra ngoài.
Một cơn gió thổi qua làm Hác Duệ Bân cảm thấy rất thoải mái. Bao áp lực trong lòng đã bay biến.
Hác Duệ Bân cũng hiểu góc độ của hắn bây giờ đã khác. Chỉ cần có sự nghiệp thì điều gì chẳng có. Bí thư Vương chú ý đến công tác của mình, mình phải toàn tâm công tác mới được.
Nhìn vali trong tay, Hác Duệ Bân biết điều quan trọng nhất đối với mình là đi theo Bí thư Vương. Mình đã được lên trở lại chiếc xe cao tốc của Bí thư Vương.
Ngồi trong xe, Hác Duệ Bân nhìn về phía căn nhà mình sống vài năm, trong lòng không hề có ý trả thù Dương Thủy Tiên. Hác Duệ Bân thở dài một tiếng và thương thay cho Dương Thủy Tiên. Hắn nghĩ Dương Thủy Tiên cũng không làm gì sai, ả chỉ theo đuổi ước mơ của mình mà thôi.