Cô gái chết không phải tin tốt đối với Hướng gia.
Từ bệnh viện về nhà, Hướng Minh Chí rất mệt mỏi. Y biết bây giờ giữ được Hướng Xung càng lúc càng khó khăn.
Hướng Minh Chí hiểu rõ tình hình Hướng gia. Trước kia khi lão gia tử còn thì có ai dám làm gì y. Nhưng lão gia tử mất thì mọi người đều định động Hướng gia. Cũng may y nhanh chóng dựa vào Chu Thế Khánh, được Chu Thế Khánh bảo vệ thì mới giữ tốt Bắc Cát.
Tất cả đều do có Chu Thế Khánh ủng hộ. Chẳng qua Vương Trạch Vinh xuất hiện làm Chu Thế Khánh có vẻ lùi bước. Ở tình hình này nếu Bắc Cát mà còn xảy ra chuyện gì thì đúng là cơ hội để đám người chống đối nhảy dựng lên.
Bây giờ Vương Trạch Vinh ở Bắc Cát, hắn dù không ra tay nhưng đám người kia đâu có bỏ qua.
Lần này Hướng Xung đâm chết người, đó là nguy cơ lớn. Mình có thể qua cửa hay không cũng khó mà nói.
- Ông, sao bây giờ?
Lý Lâm Phương bây giờ rất lo lắng, người chết và không chết là hai việc rất khác nhau.
- Còn có thể làm gì chứ, thằng ranh này không trốn được rồi.
Nói xong Hướng Minh Chí đi vào thư phòng. Y muốn yên tĩnh để suy nghĩ.
Hướng Minh Chí vừa vào trong, Lý Lâm Phương đã kéo Hướng Xung lại mà nói:
- Con, thằng Vương Trạch Vinh đang rất chú ý việc này, bố con cũng không có cách. Mẹ thấy con nên sang bên chị tránh một chút, chờ qua chuyện rồi trở lại.
Ả bây giờ đã nhìn ra Hướng Minh Chí không thể giải quyết việc này. Vương Trạch Vinh chú ý việc này, Bắc Cát dù xử lý yên thì Trung ương cũng khó có thể để yên. Vậy biện pháp tốt nhất chính là Hướng Xung rời khỏi Bắc Cát. Với thế lực của Hướng gia ở Bắc Cát thì để Hướng Xung thầm rời khỏi là không khó.
Con gái lớn của Hướng Minh Chí đã lấy chồng người nước ngoài và ở Mỹ, lần này Lý Lâm Phương định để Hướng Xung sang Mỹ.
Hướng Xung vâng một tiếng rồi vào phòng.
Sau khi vào phòng, hắn nghĩ mọi việc đều do thằng Vương Trạch Vinh gây ra. Hắn nghĩ nếu Vương Trạch Vinh mất thì việc này sẽ được giải quyết.
Hướng Xung được nuông từ bé nên đâu biết luật pháp là gì. Theo hắn nghĩ chỉ cần giết Vương Trạch Vinh, Bắc Cát này không có việc gì bố hắn không giải quyết được.
Từ cuộc nói chuyện của bố mẹ, Hướng Xung ít nhiều nghe ra đây là vấn đề khó khăn đối với ông bố. Có lẽ đám người Vương Trạch Vinh sẽ khiến bố hắn mất chức.
Nghĩ đến bố mình mà mất chức thì sao, Hướng Xung rất sợ hãi. Nếu là như vậy thì hắn sẽ phải ra nước ngoài ư?
Hướng Xung không hề nghĩ tới. Chị gái hắn lấy người nước ngoài, nhưng tính cách các nước khác nhau. Lần đó cả nhà sang Mỹ, ông anh rể khi ăn chỉ thanh toán tiền vợ chồng bọn họ. Hắn mà sang Mỹ thì không thể ở với chị gái, vậy hắn sẽ sống ra sao?
Hướng Xung là thằng rất kích động, hắn vừa nghĩ đến đây liền đứng dậy đi ra ngoài.
- Con đi đâu thế?
Lý Lâm Phương lớn tiếng nói.
- Buồn quá, con ra ngoài đi dạo một chút.
Hướng Xung nói xong và đi thẳng ra khỏi nhà.
Lý Lâm Phương chạy nói với theo:
- Đi sớm về sớm, đừng gây chuyện đó.
Hướng Xung vừa lái xe vừa gọi điện.
Là con của chủ tịch tỉnh, Hướng Xung có một vài quan hệ ở ngoài. Sau khi gọi mấy cuộc điện, hắn đã hẹn được hơn thằng thanh niên vào một nhà hàng.
Cùng lúc này Cao Cách Ninh đã đến nhà hàng do tình nhân bí mật mở ra để tiếp đón Vương Trạch Vinh và Uông Nhật Thần.
- Bí thư Uông, Bí thư Vương, đồ ăn ở đây khá ngon, đầu bếp đều được giải trong cuộc thi ở Trung Quốc.
Cao Cách Ninh cười ha hả nói.
Tâm trạng Cao Cách Ninh hôm nay khá tốt. Sau khi biết cô gái kia đã chết, tuy y đau lòng vì người chết, nhưng y biết chỉ như vậy thì đám người Vương Trạch Vinh mới càng hận Hướng Xung. Hướng Xung xảy ra chuyện thì Hướng Minh Chí còn không ngã sao?
- Thiết kế ở đây rất được.
Vương Trạch Vinh vừa nói như vậy thì một người phụ nữ rất quyến rũ đi vào. Ả nhìn Cao Cách Ninh rồi nói:
- Bí thư Cao, chúng tôi đã bố trí đầu bếp tốt nhất để làm món ăn, nhất định làm mọi người hài lòng.
Đây là tình nhân của Cao Cách Ninh, chẳng qua Cao Cách Ninh không tỏ vẻ thân mật gì mấy mà bảo người phụ nữ ra ngoài. Cao Cách Ninh nghiêm túc nói:
- Thưa hai Bí thư, tình hình Bắc Cát rất phức tạp. Tôi nghĩ các vị đến Bắc Cát thì cũng biết một chút tình hình địa phương. Hướng Xung đã đâm chết người, tôi đã yêu cầu Sở công an nghiêm túc xử lý. Nhưng Hướng Minh Chí nhiều lần ngăn cản, bây giờ Hướng Xung vẫn ở trong Hướng gia.
Cao Cách Ninh biết đây là cơ hội quá tốt, chỉ cần mượn lực lượng của Vương Trạch Vinh thì đánh ngã Hướng Minh Chí không hề khó. Y cũng không hề dấu diếm mà tỏ vẻ luôn.
Uông Nhật Thần trầm giọng nói:
- Anh làm gì vậy hả. Là Bí thư tỉnh ủy mà nói không ai nghe. Bắc Cát thành như vậy thì có một phần trách nhiệm của anh.
Tuy Cao Cách Ninh là Bí thư tỉnh ủy nhưng Uông Nhật Thần không thèm để ý địa vị của đối phương, nói chuyện cũng không hề khách khí.
Vương Trạch Vinh mặc dù không nói gì nhưng trong lòng cũng có suy nghĩ như Uông Nhật Thần. Bắc Cát này dù như thế nào thì Cao Cách Ninh là Bí thư tỉnh ủy mà không thể chỉ huy người bên dưới, vậy Cao Cách Ninh làm Bí thư tỉnh ủy như thế nào?
Cao Cách Ninh nói:
- Lão thủ trưởng phê bình rất đúng, tôi không làm tôt công tác của mình. Chẳng qua tôi cũng có chỗ khó xử của mình, Hướng gia có thế lực rất lớn.
Nói lời này Cao Cách Ninh cũng rất buồn bực. Từ trước đến giờ y ngoài mặt vẫn tỏ vẻ hợp tác với Hướng Minh Chí nên mới không bị đẩy đi. Cao Cách Ninh cũng biết Chu Thế Khánh quá mạnh thì kiểu gì trước khi Đại hội diễn ra, y cũng bị điều khỏi Bắc Cát. Hướng Minh Chí sẽ lên làm Bí thư tỉnh ủy.
Vương Trạch Vinh thấy Cao Cách Ninh như vậy thì có chút cảnh giác với đối phương.
Đây là người biết nhẫn nhịn, trong chốn quan trường thì không sợ người chính trực, sợ là kẻ có thể đổi mặt rất nhanh. Cao Cách Ninh có thể làm như vậy là muốn mượn lực lượng của hắn.
Rượu và đồ ăn được mang lên, có bà chủ nhà hàng ở đây nên không khí khá vui vẻ.
Vương Trạch Vinh ít nhiều nhìn ra được người phụ nữ này có quan hệ kia với Cao Cách Ninh, chẳng qua Vương Trạch Vinh cũng không để ý đến.
Ăn cơm xong, Cao Cách Ninh cười nói:
- Bắc Cát cái khác không có nhưng ngâm chân thì không ít, tôi đã bố trí. Chúng ta đi ngâm chân với thuốc của người Miêu, cách này sẽ rất có lợi cho người cao tuổi.
Vương Trạch Vinh nhìn Uông Nhật Thần rồi nói:
- Vậy thì chúng ta đi ngâm chân một chút.
Cao Cách Ninh chỉ vào bà chủ mà nói:
- Nhà hàng do cô ấy mở, đầu bếp, nhân viên đều là tốt nhất, để cô ấy đi bố trí.
Uông Nhật Thần cũng cười nói:
- Đã sớm nghe thuốc của người Miêu rất được, chúng ta thử một chút.
Mấy người vừa từ nhà hàng đi ra thì đột nhiên xảy ra chuyện. Chỉ thấy hai mươi mấy tên thanh niên tay cầm đao, gậy từ trong ba chiếc xe lao về phía đám người Vương Trạch Vinh.
Hơn tên này đều uống nhiều rượu nên mặt đỏ bừng.
Chuyện đột nhiên xảy ra làm cho mọi người đều rất giật mình. Cao Cách Ninh không ngờ nơi này lại xảy ra chuyện như vậy.
Vương Trạch Vinh rất tự nhiên ngăn Uông Nhật Thần ở sau lưng.
Chỉ trong nháy mắt Cao Cách Ninh đã bị một tên trọc đầu dùng côn đánh ngã xuống mặt đất. Ả phụ nữ còn thảm hơn, bị một con dao đâm trúng và ngã xuống.
Đám bảo vệ lúc này mới có phản ứng mà liều mạng lao tới. bọn họ đương nhiên biết thân phận của Cao Cách Ninh. Vừa nãy Cao Cách Ninh bị đánh ngã xuống, bà chủ cũng bị giết nên bọn họ rất sợ hãi.
Vương Trạch Vinh lúc này đã đánh ngã mấy tên lao tới. Hắn nhìn thì thấy bà chủ cửa hàng người đầy máu mà ngã xuống đất.
Vương Trạch Vinh phát hiện một việc đó là đám thanh niên này hầu hết là lao về hắn. Bọn chúng đều vung dao, gậy đánh hắn.
Mặc dù nghĩ việc này có thể do Hướng Xung làm ra, nhưng Vương Trạch Vinh thấy trong đám này không có Hướng Xung thì chỉ có chút ngạc nhiên mà thôi, sau đó đối phó đám thanh niên này là không khó.
Chỉ cần là người lao tới trước mặt hắn đều rất nhanh bị đánh ngã.
Cao Cách Ninh thảm hơn, sau khi ngã xuống mặt đất thì không biết sao lại bị một thằng dùng dao chém một phát trên chân, máu chảy ròng ròng.
Cảnh sát đến rất nhanh, hơn thằng thanh niên chỉ có vài thằng chạy thoát còn đâu bị bắt hết.