Mọi người đều biết trước khi Đại hội Đảng diễn ra thì sẽ tổ chức hai hội nghị quyết định. Thực ra hai hội nghị này chính là xem ai lên ai xuống trong Đại hội Đảng.
Đại hội Đảng diễn ra coi như một lần thay đổi. Thể chế chính trị của Trung Quốc khác các nước trên thế giới nên do Đảng lãnh đạo tập thể.
Đương nhiên đối với người trong vòng tròn trung tâm thì nhân sự trúng cử đã sớm được lựa chọn.
Làm Ủy viên trung ương, Vương Trạch Vinh dẫn đoàn tham đại biểu Nam Điền tham gia hội nghị.
Mới sáng Lữ Hàm Yên đã cẩn thận chỉnh quần áo cho Vương Trạch Vinh. Nhìn Vương Trạch Vinh mặc âu phục, đeo cà vạt, cô cười nói:
- Chồng em đẹp trai quá.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Anh thực ra không quen mặc âu phục.
Lữ Hàm Yên nói:
- Anh là người trẻ nhất trong Bộ Chính trị đó.
Nghĩ đến đoạn đường mình đã đi qua, Vương Trạch Vinh không khỏi thầm than. Lần này hắn đã thành Ủy viên Bộ Chính trị, tuổi đã phát triển như vậy, đây quả thực là một giấc mơ.
Máy bay vừa hạ cánh xuống Bắc Kinh, Vương Trạch Vinh vừa đi ra thì đã thấy một loạt phóng viên đang đứng chờ.
Là ứng cử trẻ tuổi nhất cho chức Ủy viên Bộ Chính trị, Vương Trạch Vinh chính là người được chú ý nhất.
Cũng may hội nghị tổ chức rất chi tiết, đám người Vương Trạch Vinh cũng không bị phóng viên ngăn cản mà trực tiếp lên xe, xe cảnh sát đi trước mở đường và chạy thẳng tới khách sạn.
Mấy hội nghị thủ tục thực ra chỉ cho có, Vương Trạch Vinh ngồi một lát rồi lên xe do Hạng Nam phái đến mà chạy về Hạng gia.
Đến Hạng gia, Vương Trạch Vinh thấy đám người Hạng Thành, Hạng Kiền cũng đang ở đây.
Một lát sau Hạng Nam cũng vội vàng về.
Thấy Vương Trạch Vinh đã đến, Hạng Nam gật đầu nói:
- Con vừa đến ư?
- Vâng, các đại biểu Nam Điền đã vào khách sạn, con tranh thủ chút thời gian về đây.
Vương Trạch Vinh nói.
- Rất tốt, Trạch Vinh, con mới đã thành Ủy viên Bộ Chính trị, đây là điều rất hiếm ở Trung Quốc, tin rằng chỉ cần ổn định phát triển thì cháu sẽ phát triển hơn nữa.
Hạng Nam nói.
- Trạch Vinh, sau này Hạng gia dựa vào cháu chống đỡ. Bố cháu sẽ lui, lúc ấy chỉ mình cháu lo đại cuộc.
Hạng Kiền nghiêm túc nói.
Hạng Thành cũng nói:
- Sau này lão Tam lui, cháu sẽ không có chỗ dựa nào nữa, mà tất cả mọi người đều là chỗ dựa của cháu. Trọng trách không hề nhẹ.
Hạng Nam cười nói:
- Rèn luyện ở nhiều nơi nên tôi tin Trạch Vinh có thể xử lý tốt mọi việc. Mọi người không nên quá lo.
Sau đó mọi người nói mấy điểm cần chú ý trong Đại hội Đảng với Vương Trạch Vinh.
Vương Trạch Vinh có thể nhìn ra vẻ mất mát thi thoảng hiện lên trong mắt Hạng Nam. Dù sao ông vốn có quyền lực rất lớn mà phải về hưu, sao không có tâm trạng được.
- Trạch Vinh, sau hội nghị lần trước của Trung ương thì mọi việc đã được quyết định, Đại hội Đảng lần này chỉ là biểu quyết mà thôi. Chỉ cần Đại hội Đảng có quyết định, Đại hội đại biểu nhân dân và Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân sẽ theo quyết định mà làm. Con lần này vào Bộ Chính trị, Trung ương rất nhanh sẽ bổ nhiệm con đến Hải Đông. Vậy con đã bố trí xong công việc ở Nam Điền chưa?
Hạng Nam quan tâm mà nói.
Vương Trạch Vinh gật đầu nói:
- Trong thời gian này con vẫn làm, chủ yếu là các Thường vụ tỉnh ủy chưa được quyết định.
- Lần này Nam Điền sẽ biến hoá lớn. Vệ Đào Hải đến Nam Điền đã không vấn đề gì, Vệ Hồng Lâm làm rất nhiều công việc ở chuyện này. Văn Hồng Quân sẽ điều khỏi Nam Điền, làm Chủ tịch một tỉnh. Nghe nói Văn gia cũng hài lòng, coi như thừa một vị trí.
Sau khi mọi người nói chuyện xong về Nam Điền, Vương Trạch Vinh nói:
- Lần này Hoa Thái Tường lên chức sẽ ảnh hưởng đôi chút đến công việc của con.
Hạng Nam xua tay nói:
- Chuyện chính trị con hiểu đó, chuyện cũng không như người ngoài nghĩ. Con có thể lên chức nhanh như vậy, người ngoài thấy chủ yếu là do con có chỗ dựa mạnh. Thực ra không phải như vậy, mà là do con làm ra không ít thành tích. Một quan chức nếu muốn lên thì nếu không có thành tích đặc biệt thì không thể được. Cho nên con phải nhớ bất cứ lúc nào cũng cần làm ra thành tích.
Hạng Nam sau khi nói chuyện xong liền vội vàng rời đi.
Thấy Hạng Nam đã đi, Hạng Thành và Hạng Kiền cũng lần lượt rời khỏi nhà Hạng Nam.
Sau khi bọn họ đi, Hạng Định cẩn thận đi lên rồi nói:
- Chúc mừng Vương ca, anh bây giờ đã là Ủy viên Bộ Chính trị. Không ai lên chức nhanh như anh.
Hạng Định mặc dù trong lòng cũng kính sợ dp nhưng y muốn dùng cách này để tạo quan hệ sâu sắc với Vương Trạch Vinh.
Hạng Định thực ra bây giờ có chút đắc ý. Khi người khác không coi trọng Vương Trạch Vinh, mình đã không ngừng tạo quan hệ với Vương Trạch Vinh. Bây giờ hiệu quả đã rất rõ ràng. Vương Trạch Vinh đã vào Bộ Chính trị, Hạng Định biết chỉ cần Vương Trạch Vinh còn đương chức một ngày, mình sẽ đầy oai phong.
Nhìn Vương Trạch Vinh trẻ như vậy, Hạng Định thầm nghĩ cuộc sống hạnh phúc đã tới.
Thấy Hạng Định vui mừng như vậy, Vương Trạch Vinh cũng cuối cùng ngồi nói chuyện một chút rồi về khách sạn.
Dẫn đoàn đại biểu Nam Điền tiến vào Đại lễ đường nhân dân, Vương Trạch Vinh có thể cảm nhận được không khí hôm nay rất trang nghiêm. Nhìn cánh cửa, Vương Trạch Vinh có cảm giác một khí tức rất mạnh đang tản ra từ đó.
Sau khi vào trong, Vương Trạch Vinh phát hiện tán ô quan khí của mình vận chuyển rất nhanh.
Tán ô rất nhanh bay lên không trung, hòa hợp với các loại quan khí trên đó.
Đây là cảm giác rất kỳ lạ. Tán ô quan khí của hắn không ngừng tăng lên, không ngừng dày và nồng nặc hơn.
Đây là Đại hội Đảng của cả Trung Quốc, có mặt hơn Ủy viên trung ương, Ủy viên dự khuyết có người, các Ủy viên Ủy ban kỷ luật Trung ương cũng tới tham gia.
Đây là hội nghị đầy quan khí ở khắp nơi. Ở trong này, Vương Trạch Vinh thấy đủ màu quan khí, đương nhiên quan khí màu tím nhiều nhất.
Bí thư Lâm chủ trì hội nghị và phát biểu.
Tất cả tiến hành theo quy định, hội nghị như thế này căn bản không có vấn đề gì. Vương Trạch Vinh ngồi rất chăm chú, hắn biết có nhiều máy quay nhìn thẳng vào mình.
Khi tuyển cử Ủy viên Bộ Chính trị, nghe thấy tên mình trong danh sách, Vương Trạch Vinh không khỏi run lên, hít sâu một hơi.
Khi có kết quả, mặc dù sớm biết không có bất ngờ xảy ra nhưng Vương Trạch Vinh vẫn cảm thấy tảng đá trong lòng đã rơi xuống.
Ngay khi tuyên bố danh sách Ủy viên Bộ Chính trị, Vương Trạch Vinh cảm thấy quan khí của mình đột nhiên sinh ra một vòng kim quang rất lớn, nó giống như vầng sáng sau lưng đức phật.
Chẳng qua vầng kim quang này rất nhanh đã biến mất.
Tuy nói là biến mất nhưng Vương Trạch Vinh vẫn có thể cảm nhận được nó đúng là tồn tại phía sau mình.
Sau đó hội nghị chọn ra Thường trực Bộ Chính trị, Trịnh Ân Bảo được bầu làm Tổng bí thư, Thủ tướng Lý điều sang làm Ủy viên trưởng Đại hội đại biểu nhân dân, Hoa Thái Tường, Chu Trạch Cương, Tiếu Chính Xương, Lý Kiền Ý, Vương Triêu Chính, Nhâm Hạo Khải, Trương Tân Xuyên tạo thành chín vị thường trực.
Trong chín người này hầu hết Vương Trạch Vinh đã biết từ trước. Chỉ có hai người tiến vào Bộ Chính trị là có chút ngạc nhiên. Đầu tiên là phó Ủy viên trưởng Đại hội đại biểu nhân dân Nhâm Hạo Khải, ngoài ra là Trương Tân Xuyên. Vương Trạch Vinh trong lúc nhất thời không nghĩ ra sau lưng bọn họ có thế lực gì.
Hội nghị diễn ra rất khẩn trương. Sau đó phê chuẩn nhân viên của Quân ủy Trung ương, các Chủ nhiệm, Phó chủ nhiệm của Ủy ban kỷ luật Trung ương.