Quan Khí​

chương 1572: đi đường nào

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Từ hôm ngồi trong nhà thảo luận, mọi người cũng bắt đầu hành động. Vương Trạch Vinh về Hải Đông cũng có bố trí của mình.

Mấy ông lão như trẻ lại vài tuổi, không ngừng chạy đi các nơi làm Vương Trạch Vinh cũng có chút ngạc nhiên. Ngoài ảnh hưởng của bản thân bọn họ ra còn kéo theo vài gia tộc ở Bắc Kinh. Lực lượng tập hợp lại lớn đến mức Vương Trạch Vinh cũng giật mình.

Vương Trạch Vinh chủ yếu phụ trách ở mấy tỉnh hắn đã từng công tác, các chuyện khác do ba ông lão làm.

Vương Trạch Vinh cũng biết nếu muốn chính thức đả kích hoàn toàn lực lượng của Lô Ninh Quốc ở Hải Đông, vậy Hồ Bảo Tài quyết không thể bỏ qua.

Theo hắn nghĩ trước đây Hải Đông có thể không dính đến mấy vấn đề hủ bại ở Hải Đông thì có thể bỏ qua. Nhưng cuộc nói chuyện với Hạng Nam làm Vương Trạch Vinh thay đổi suy nghĩ.

Hạng Nam đã nói rõ với hắn, trong chính trị bất cứ biến số nào cũng phải nằm trong tay mình. Nhiều chuyện thường do một số chuyện vốn nghĩ không ảnh hưởng mà nó lại mang tới hậu quả rất nghiêm trọng.

Vì thế về đến Hải Đông, Vương Trạch Vinh đã cẩn thận suy nghĩ hai ngày. Sau đó hắn biết Hồ Bảo Tài này mặc dù không dính tới hủ bại nhưng y dù sao cũng có khuynh hướng nghiêng về Lô Ninh Quốc. Hắn và Lô Ninh Quốc sẽ khai chiến, tin tưởng sau đây sẽ kéo theo đám người Hoa Thái Tường. Đây chính là cuộc chiến tranh chính trị, lúc ấy sẽ kéo theo rất nhiều người. Lúc ấy Hồ Bảo Tài còn đâm sau lưng sẽ không phải là việc nhỏ.

Bởi vì nghĩ đến khả năng này nên Vương Trạch Vinh mới bắt buộc Hồ Bảo Tài phải lập tức tỏ thái độ.

Hải Đông bây giờ cũng có một vấn đề đó là muốn những người như Hồ Bảo Tài phải có sự lựa chọn.

Sau khi Hồ Bảo Tài vào, Vương Trạch Vinh vẫn nhìn chằm chằm y.

Hắn không tỏ vẻ thân thiết như trước, đây là điều Vương Trạch Vinh muốn nói với Hồ Bảo Tài, cần quyết định rồi.

Hai người không nói gì, Vương Trạch Vinh càng dùng quan khí của mình gây áp lực.

Khi Hồ Bảo Tài còn chưa hiểu rõ tình hình thì đã bị quan khí của Vương Trạch Vinh đánh cho một trận.

Nhìn quan khí của đối phương không hề có chút sức chống cự nào, ngay cả Vương Trạch Vinh cũng có chút xấu hổ.

Lúc này trên người Hồ Bảo Tài đang đổ mồ hôi.

Y không rõ sao hôm nay vừa vào văn phòng Vương Trạch Vinh mà mình đã thấy khó chịu.

Y đây là không biết trước khi mình vào, Vương Trạch Vinh đã chọn một nơi làm quan khí suy yếu nhất nên sớm di chuyển ghế sô pha. Vì vậy Hồ Bảo Tài ngồi vào vừa vặn đúng vị trí đó.

Đứng ở đó, bản thân Hồ Bảo Tài không có cảm giác gì vì y đâu có nhìn thấy quan khí.

Tình hình bình thường quan chức chỉ cần hốt hoảng là quan khí trên người không thể khống chế được nữa. Còn nếu anh không hốt hoảng thì sẽ khống chế được, dù vị trí có thể làm quan khí suy yếu cũng không quá nhiều mà chỉ mất đi từng chút một.

Hồ Bảo Tài bây giờ đúng là đang hoảng hốt nên mới khiến quan khí không thể khống chế.

Từ lúc vào, Hồ Bảo Tài rõ ràng cảm nhận áp lực vô hình từ trên người Vương Trạch Vinh. Y cảm thấy mình như trẻ con đối mặt với người lớn.

Một loại áp lực chưa từng có xuất hiện trong lòng. Đây là lần đầu tiên Hồ Bảo Tài cảm thấy mình dù cố gắng như thế nào cũng không thể đạt được đẳng cấp như Vương Trạch Vinh. Hơn nữa y nghĩ tới Lô Ninh Quốc thì thấy dù Lô Ninh Quốc có Hoa Thái Tường ủng hộ cũng không đấu lại Vương Trạch Vinh.

Sao lại như vậy?

Hồ Bảo Tài cũng không hiểu sao mình nghĩ như vậy?

Dù sao y cũng là Phó bí thư Thành phố Hải Đông, sau một lúc khẩn trương, Hồ Bảo Tài vì thế phá vỡ không khí này:

- Bí thư Vương có chuyện gì không?

Vương Trạch Vinh khá khen biểu hiện của Hồ Bảo Tài. Người này đúng là lợi hại, bảo sao y không dính tới vấn đề về kinh tế.

- Ngồi đi.

Vương Trạch Vinh chỉ ghế và nói.

Hồ Bảo Tài thở dài một tiếng rồi ngồi xuống.

Vị trí Hồ Bảo Tài ngồi xuống cũng đúng là nơi mà Vương Trạch Vinh đã bố trí. So sánh với chỗ vừa đứng thì chỗ ngồi này càng làm quan khí giảm nhiều hơn.

Ở vị trí này, quan khí của Hồ Bảo Tài gặp áp lực từ Vương Trạch Vinh càng nhiều hơn.

Nhìn Hồ Bảo Tài, Vương Trạch Vinh nói:

- Trung ương đã nhiều lần đề cập việc trẻ hóa cán bộ, các nơi đã triển khai nhưng chưa quá hoàn toàn. Công tác Hải Đông cũng đã bị phê bình. Mặc dù các nơi đều đang làm nhưng tiến triển không nhanh. Lần này tôi lên Bắc Kinh đã trao đổi ý kiến với lãnh đạo chủ yếu các tỉnh, thành phố, còn đến gặp Trưởng ban tổ chức cán bộ Trung ương và quyết định do mấy tỉnh thành dẫn đầu tiến hành công việc này.

Vương Trạch Vinh nói rất chậm, nhấn mạnh từng câu, đồng thời cũng nhìn chằm chằm vào Hồ Bảo Tài.

Nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy, Hồ Bảo Tài rất nhanh phân tích mấy điều. Đầu tiên việc này nhất định được Tổng bí thư tán thành. Trưởng ban tổ chức cán bộ Trung ương là người Trịnh hệ. Ở chuyện này Tổng bí thư đã đứng về phái Vương Trạch Vinh. Thứ hai chính là lần này không chỉ làm ở Hải Đông mà tiến hành ở các nơi mà Vương Trạch Vinh có thể ảnh hưởng tới, đây là cuộc đả kích toàn diện nhằm vào Lô hệ. Thứ ba Vương Trạch Vinh đã nói việc này ra tưc là Hải Đông sẽ phải tiến hành toàn diện.

Đặc biệt câu đầu tiên của Vương Trạch Vinh “Công việc của Hải Đông bị phê bình”, Hồ Bảo Tài là Phó bí thư Thành ủy, Vương Trạch Vinh nói là bị Trung ương phê bình như vậy không phải thành lý do để Vương Trạch Vinh đề nghị với Trung ương điều chỉnh y sao?

Việc này rất có thể.

Sau khi phân tích xong câu này, Hồ Bảo Tài không khỏi run lên. Vương Trạch Vinh hôm nay bắt buộc mình phải tiến hành lựa chọn.

Vương Trạch Vinh nói xong liền nhìn thẳng vào Hồ Bảo Tài, hắn tin Hồ Bảo Tài nghe ra ý của mình.

Quan khí của hắn chuyển động càng thêm lợi hại, từng đạo quan khí không ngừng đánh về phía Hồ Bảo Tài.

Hồ Bảo Tài đâu biết mình bị Vương Trạch Vinh gài bẫy. Thấy Vương Trạch Vinh nhìn chằm chằm vào mình, trong lúc nhất thời y cảm thấy đầu óc mình rất nặng nề.

Vương Trạch Vinh không nói mà móc thuốc ra từ từ hút.

Đối với việc làm như thế nào để xử lý Hồ Bảo Tài, Vương Trạch Vinh đã nghĩ kỹ. Hồ Bảo Tài này dù sao cũng là lực lượng của Lão bí thư ở Hải Đông. Nếu y có thể dựa vào hắn là việc tốt. Đương nhiên nếu Hồ Bảo Tài vẫn quyết tâm đi theo Lô Ninh Quốc thì hắn sẽ không nương tay.

Sau khi hút vài hơi thuốc, Vương Trạch Vinh nói:

- Lần này Hải Đông chúng ta sẽ hành động gần như nửa thành phố. Trung ương cũng rất quyết tâm với vấn đề này. Hải Đông cần phải đi trước các tỉnh, thành phố khác, phải có tác dụng làm mẫu. Tôi nói trước với anh mà thôi, đây là việc lớn quan hệ đến tương lai của Trung Quốc. Thành ủy Hải Đông phải hoàn toàn nhất trí với Trung ương Đảng.

Hồ Bảo Tài càng nhận ra Vương Trạch Vinh nhìn mình với một tia sát khí. Đây là hắn cho mình một cơ hội cuối cùng. Nếu bây giờ không nói rõ thái độ thì hoàn toàn có thể hắn sẽ ra tay đầu tiên với mình.

Mồ hôi bắt đầu đổ ra, Hồ Bảo Tài không nhịn được nữa.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio