Quan Khí​

chương 1575: nhân tâm

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hành động bên Vương Trạch Vinh lần này có thể nói rất mạnh. Các tỉnh đều giơ cao ngọn cờ chống hủ bại. Nhân viên Lô hệ cùng Triệu hệ có một loạt người bị bắt, có người bị điều khỏi vị trí. Lợi ích do hai nhà nắm giữ dần rơi vào tay gia tộc thân Vương Hệ.

Trong hành động lần này, bên Vương Trạch Vinh đạt thành quả rất lớn. Các nơi đều truyền đến tin tức đả kích không kiêng nể Lô hệ cùng Triệu hệ. Lúc này ở một câu lạc bộ đề phòng nghiêm ngặt tại Bắc Kinh, Hoa Thái Tường đuổi nhân viên phục vụ ra ngoài.

Cầm cốc trà, Hoa Thái Tường nhấp một ngụm và thấy cả người thoải mái. Y thấy chuyện vẫn chưa ra khỏi tính toán của mình. Nhìn người đang ngồi đây, Hoa Thái Tường có chút đắc ý.

Ngô Tán Lâm thở dài một tiếng và nói:

- Phó chủ tịch Hoa, tôi thấy tình hình hiện nay ngài cũng nên ra mặt. Cứ tiếp tục như vậy sẽ khiến dân chúng oán thán.

Nói xong câu này, y lắc đầu nhìn Lô Ninh Quốc, Triệu Cao Cường ngồi bên.

Lần này lực lượng Vương Trạch Vinh đả kích Lô hệ cùng Triệu hệ quá mạnh, hai người có lẽ không duy trì được bao lâu nữa.

Hoa Thái Tường nói:

- Đây là trà dưỡng sinh từ đời nhà Thanh, rất tốt cho sức khỏe.

Triệu Cao Cường hôm nay là bị Lô Ninh Quốc kéo tới. Đây là lần đầu y tham gia vào vòng tròn của Hoa Thái Tường nên không được tự nhiên.

Triệu Cao Cường trước có địa vị không kém Hoa Thái Tường, bây giờ y lui, Hoa Thái Tường làm Phó chủ tịch nước nên địa vị đã thay đổi.

Hoa Thái Tường nhìn Triệu Cao Cường rồi nói:

- Lão Triệu thấy sao về việc này?

Triệu Cao Cường nói:

- Nếu quả thật nhân viên ở địa phương tham ô thì tôi thấy cũng nên rửa sạch. Trung Quốc muốn phát triển thì không thể có sâu mọt.

Biết Triệu Cao Cường đang mạnh miệng, Ngô Tán Lâm cười nói:

- Lão Triệu vẫn tính cách như vậy. Ha ha, lần này nghe nói Vương Trạch Vinh đã nắm được Hồ Bảo Tài ở Hải Đông. Nghe nói Hồ Bảo Tài làm quân tiên phong.

Nghe Ngô Tán Lâm nói, cả Triệu Cao Cường, Lô Ninh Quốc đều tái mặt. Ngay cả Hoa Thái Tường cũng phải nhướng mày.

Ai cũng hiểu tình hình Hải Đông, Vương Trạch Vinh sau khi xử lý xong Lô hệ thì có nhằm vào tập đoàn lợi ích ở đây hay không?

Ngô Tán Lâm vừa nói vừa quan sát mọi người. Y cười thầm trong lòng, lần này xem bọn họ có đấu với Vương Trạch Vinh hay không?

Đối với việc Hồ Bảo Tài dựa vào Vương Trạch Vinh, hơn nữa còn nhằm vào người của mình, Lô Ninh Quốc rất khó chịu. Bây giờ Lô hệ ở Hải Đông gần như bị Vương Trạch Vinh xử lý xong hết. Mình mất bao năm tạo thế lực ở Hải Đông về cơ bản coi như xong.

Lô Ninh Quốc vốn hy vọng có một số cán bộ qua được cửa này, nhưng kết quả lại khác. Đã làm quan có mấy ai được sạch sẽ. Do Vương Trạch Vinh, Hồ Bảo Tài hợp tác nên những người Lô hệ cốt cán ở Hải Đông coi như xong hết.

Trong mọi người ở đây, người tức tối nhất chính là Lô Ninh Quốc. Y nhìn Hoa Thái Tường rồi nói:

- Lần này có phạm vi rất rộng, không chỉ ở Hải Đông mà các nơi đều như vậy. Phó chủ tịch Hoa, việc này ngài phải nói vài câu mới được. Cứ để bọn họ làm loạn thì còn có biết Trung ương là gì không?

Hoa Thái Tường sao không rõ suy nghĩ của mọi người. Ai cũng hy vọng mình đứng lên để mọi người cùng đánh Vương Trạch Vinh. Hoa Thái Tường đương nhiên cũng nghĩ sẽ làm như vậy nhưng y không thể làm. Lần này bên Vương Trạch Vinh thể hiện quá mạnh. Nếu thật sự đánh với Vương Trạch Vinh, tuy không phải không có phần thắng nhưng kết quả cuối cùng là điều y không thể chấp nhận.

Đây không chỉ là một cuộc chiến nhỏ mà liên quan đến việc làm Tổng bí thư của mình. Trung ương không chỉ có một mình Hoa Thái Tường có lực lượng mạnh, đầy người nhìn chằm chằm vào vị trí đó.

Sau khi Vương Trạch Vinh ra tay trong cả nước, Hoa Thái Tường đã cùng người của mình phân tích qua việc này. Mọi người đều nhất trí cho rằng đám người Vương Trạch Vinh cho rằng bên Hoa hệ không dám buông tay đánh một trận nên mới nhằm mạnh vào hai nhà Lô, Triệu.

Đương nhiên Hoa Thái Tường không hy vọng lực lượng của Lô Ninh Quốc, Triệu Cao Cường bị Vương Trạch Vinh đánh tan hết. Nhất là Hoa Thái Tường cực coi trọng Triệu Cao Cường, y hy vọng Triệu Cao Cường có thể như Lô Ninh Quốc mà hoàn toàn dựa vào mình.

Hoa Thái Tường lúc này đang chờ Triệu Cao Cường tỏ thái độ.

Những người ngồi đây ai cũng thông minh, chút tâm tư này của Hoa Thái Tường thì đều biết. Ngô Tán Lâm nhìn Triệu Cao Cường rồi nói:

- Lão Triệu, con của anh ở Hải Đông quá kiêu ngạo, Vương Trạch Vinh có vẻ đang nhìn chằm chằm vào.

Càng là người lui ra thì càng quan tâm người nhà mình. Bây giờ Vương Trạch Vinh muốn động tới con của Triệu Cao Cường, còn liên quan đến rất nhiều thành viên Triệu gia, việc này sẽ khác.

Triệu Cao Cường đương nhiên hiểu vấn đề trong đó vì thế y mới đến đây.

- Phó chủ tịch Hoa, việc này còn cần ngài đứng ra làm chủ.

Triệu Cao Cường nói.

Nghe câu này, Hoa Thái Tường cuối cùng đã nở nụ cười. Triệu Cao Cườngq nói như vậy tức là đồng ý làm đồng minh của y.

Đặt chén trà xuống bàn, Hoa Thái Tường cười nói:

- Lần này các nơi rất náo nhiệt, chuyện đã xảy ra không chỉ tôi mà ngay cả các Lãnh đạo trung ương đều giật mình. Lực lượng của đồng chí Vương Trạch Vinh rất lớn.

Nghe Hoa Thái Tường nói, mọi người đều có chút ngạc nhiên nhưng lập tức hiểu ra.

- Vương Trạch Vinh còn trẻ.

Lô Ninh Quốc nhíu mày nói.

Mắt Ngô Tán Lâm sáng lên nói.

- Ai nói còn trẻ là không có hy vọng.

Hoa Thái Tường gật đầu đồng ý.

Triệu Cao Cường lúc này cũng nói:

- Đúng là Phó chủ tịch Hoa thấy rõ ràng.

Lô Ninh Quốc cười nói:

- Họa phúc đan xen.

Ném mỗi người một điếu thuốc, Hoa Thái Tường châm hút một hơi:

- Yên tâm, không cần chúng ta làm gì cả, tự nhiên có người đứng ra xử lý.

Lô Ninh Quốc nghĩ đến lực lượng của mình cứ như vậy bị Vương Trạch Vinh đánh tan nên vẫn có chút khó chịu nói:

- Phó chủ tịch Hoa, ngài không biết các đồng chí bên dưới có rất nhiều ý kiến.

Hoa Thái Tường chưa lên tiếng, Ngô Tán Lâm đã nói trước:

- Lão Lô, lúc cần bỏ phải bỏ, đừng chỉ nhìn việc được mất ở vài nơi.

Hoa Thái Tường nói:

- Đồng chí Ninh Quốc, Tán Lâm nói đúng, phải nhìn xa vào. Đường chúng ta đi là quanh co. Các đồng chí bên dưới có ý kiến là tốt, có thể phản ánh lên lãnh đạo cấp trên mà.

Nhìn Triệu Cao Cường, Lô Ninh Quốc rời đi, Hoa Thái Tường khẽ gõ gõ lên thành ghees.

Ngô Tán Lâm lúc này vẫn chưa đi. Y cười nói:

- Phó chủ tịch Hoa đúng là rất cao, việc lần này là như thế nào thì mọi người đều rõ.

Hoa Thái Tường cười nói:

- Lão Ngô, anh đừng có đội mũ to quá cho tôi. Thực ra anh cũng đã sớm thấy.

Ngô Tán Lâm cười nói:

- Việc này mọi người đều ở trong cuộc.

Hoa Thái Tường gật đầu nói:

- Nhân tâm ai có thể hiểu rõ.

Ngô Tán Lâm uống xong cốc nước rồi mới rời đi.

Ngồi trong xe, Ngô Tán Lâm khẽ lắc đầu. Y coi như hiểu tại sao Hoa Thái Tường mãi không ra tay.

Nguyên nhân chính khiến Hoa Thái Tường không ra tay chính là không hy vọng phải đánh với Vương Trạch Vinh. Ở chuyện này Hoa Thái Tường cũng có kế hoạch của mình. Thấy lực lượng bên Vương Trạch Vinh mạnh như vậy, Hoa Thái Tường hy vọng Vương Trạch Vinh càng thể hiện mạnh thì càng tốt. Chỉ khi lực lượng Vương Trạch Vinh đủ mạnh, mạnh đến độ uy hiếp một số người, khiến người ta đề phòng thì mới càng nhiều người nhảy ra chèn ép Vương Trạch Vinh.

Đây là vấn đề nhân tâm. Khi lực lượng Vương Trạch Vinh chưa đủ mạnh thì có thể mọi người không coi trọng hắn, cho rằng hắn không đủ uy hiếp đến mình. Nhưng khi thấy lực lượng của Vương Trạch Vinh đủ để hắn tiến lên, một số người vốn đang ủng hộ Vương Trạch Vinh lại phải suy nghĩ một lần nữa.

Lần này bên Vương Trạch Vinh đả kích các nơi với lực lượng quá mạnh, không nói ai khác mà ngay cả Ngô Tán Lâm cũng có chút giật mình. Không ngờ còn có vài vài lực lượng không ai nghĩ tới tiến vào hành động lần này.

Làm Ngô Tán Lâm càng sợ hơn chính là lực lượng quân đội cũng tham gia.

Có lực lượng mạnh như vậy, các Ủy viên Bộ Chính trị sẽ không thay đổi suy nghĩ sao? Cục diện Bộ Chính trị có thay đổi không?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio