Mạc Chính Quý về văn phòng rồi cẩn thận suy nghĩ ý mà Vương Trạch Vinh gọi mình tới. Vương Trạch Vinh xem ra rất bất mãn với bệnh viện, đây là chuyện lớn, phải cẩn thận giải quyết. Nếu không Vương Trạch Vinh mà nổi giận thì người đầu tiên bị nhằm vào chính là mình. Đương nhiên nếu làm tốt thì sẽ được Vương Trạch Vinh coi trọng, cũng là cơ hội khiến mình có thể tiến bộ.
Việc này nhất định phải làm tốt.
Nghĩ xong việc này, Mạc Chính Quý lại nghĩ đến nữ bác sĩ mà Vương Trạch Vinh nói tới. Việc này đúng là làm Mạc Chính Quý có chút khó hiểu. Vương Trạch Vinh cả ngày nhiều việc như vậy sao lại nhắc đến một bác sĩ, việc này nhất định là có vấn đề.
Nữ bác sĩ.
Mạc Chính Quý xoa xoa thái dương và thầm than phụ nữ bây giờ không thể coi thường. Chỉ cần quan chức dính vào phụ nữ thì nhất định phải chú ý.
Cầm điện thoại, Mạc Chính Quý gọi cho giám đốc sở Y tế Tạ Hồng Lâu.
- Hồng Lâu, gần dây Bệnh viện nhân dân số bốn có tình hình gì đặc biệt không?
Hai người từng là bạn học hồi cấp ba, Tạ Hồng Lâu lại là người theo Mạc Chính Quý nên Mạc Chính Quý nói khá trực tiếp.
Tạ Hồng Lâu lúc này đang ngồi trong văn phòng uống trà với nữ Chánh văn phòng xinh đẹp.
Nhìn thoáng qua nữ Chánh văn phòng, Tạ Hồng Lâu cười nói:
- Ông bạn, có phải xảy ra chuyện gì không?
Hai người đều biết rõ về nhau, hơn nữa Mạc Chính Quý tuy là Phó chủ tịch thành phố nhưng thực quyền không nhiều bằng Tạ Hồng Lâu nên hai người thường nói chuyện khá ngang hàng.
- Hồng Lâu, ông đừng hỏi tôi trước, tôi muốn biết tình hình về bệnh viện số .
Cảm thấy Mạc Chính Quý khá chú ý, Tạ Hồng Lâu suy nghĩ một chút rồi nói:
- Lão Mạc, gần đây tôi không đến bệnh viện này nên không rõ đã xảy ra chuyện gì.
Mạc Chính Quý thầm nghĩ chắc là không có việc gì rồi.
Nhưng Vương Trạch Vinh khen nữ bác sĩ Lý Xảo Xảo kia chẳng lẽ là thuận miệng sao?
Mạc Chính Quý đang suy nghĩ, Tạ Hồng Lâu cũng có chút khẩn trương. Nếu Mạc Chính Quý hỏi việc này thì bệnh viện số bốn nhất định đã xảy ra chuyện.
- Hồng Lâu, bệnh viện số bốn có một bác sĩ tên Lý Xảo Xảo. Cô ta gần đây có làm việc gì không mà ngay cả Bí thư Vương cũng nhắc đến.
- Bí thư Vương hỏi một nữ bác sĩ?
Tạ Hồng Lâu thầm nghĩ mình là giám đốc Sở y tế mà chưa từng có thể làm Bí thư Vương nhớ đến, vậy nữ bác sĩ kia là ai?
- Ông chờ chút, tôi gọi điện hỏi xem sao.
Tạ Hồng Lâu không thể ngồi yên. Bây giờ các hạng mục công việc của thành phố bắt rất chặt. Bí thư Vương là người chỉ nhìn công việc, không nhìn người. Chẳng may có chuyện thì xong đời.
Lúc này trong văn phòng Viện trưởng bệnh viện số bốn – Viện trưởng Cổ Thạch Tam đang nhìn Lý Xảo Xảo.
Hai người đã nói chuyện được một lúc.
Lý Xảo Xảo cắn môi nói:
- Tôi ly hôn thì sao chứ, Hồ Ngậm Sơn hắn chẳng lẽ muốn ăn hiếp tôi sao?
- Tiểu Lý, nói không thể nói như vậy. Phó giám đốc Hồ cũng thích cô, vợ y cũng đã mất một thời gian. Cô nếu có thể lấy y sẽ có lợi cho sự phát triển của cô. Dù sao phó giám đốc Hồ là phó giám đốc Sở y tế chúng ta, các điều kiện đều tốt. Cơ hội này cô nên nắm bắt mới được.
- Tôi không muốn chẳng lẽ hắn còn đình chỉ công tác tôi sao?
Nghĩ đến vẻ háo sắc của Hồ Ngậm Sơn, Lý Xảo Xảo đã không vui.
- Lý Xảo Xảo, cô có thái độ gì thế?
Nghĩ đến chuyện Hồ Ngậm Sơn nhờ mình, Viện trưởng Cổ Thạch Tam có chút nóng nảy.
Đúng lúc này Tạ Hồng Lâu gọi điện tới.
Thấy là giám đốc sở gọi tới, Cổ Thạch Tam vội vàng đứng lên cung kính nói:
- Giám đốc Tạ, chào ngài, tôi là Tiểu Cổ.
Tạ Hồng Lâu nói:
- Bệnh viện các anh có xảy ra chuyện gì không mà ngay cả Bí thư Vương cũng biết.
Bí thư Vương biết chuyện gì?
Lời này làm Cổ Thạch Tam run lên. Bí thư Vương sao lại biết chuyện của bệnh viện số bốn?
- Giám đốc Tạ, ngài còn không biết chuyện bệnh viện chúng tôi sao? Chẳng qua chỉ là mấy việc đó, chúng tôi đâu có thể làm ra việc gì lớn.
Cổ Thạch Tam một bên suy nghĩ chuyện ở bệnh viện, một bên nghĩ xem mình có sai lầm gì không?
- Quái lạ.
Tạ Hồng Lâu lẩm bẩm một tiếng.
- Giám đốc, chẳng lẽ có chuyện gì quan trọng sao?
Cổ Thạch Tam thử hỏi.
- Hỏi anh một chút, bệnh viện anh có một nữ bác sĩ tên Lý Xảo Xảo không?
Nghe hỏi đến chuyện của Lý Xảo Xảo, Cổ Thạch Tam nhìn sang Lý Xảo Xảo và thầm nghĩ đúng là hồng nhan gây họa. Ả này rất đẹp nên làm Hồ Ngậm Sơn chú ý, bây giờ Tạ Hồng Lâu cũng chú ý là sao?
- Hừ, có, cô ta đang ngồi nói chuyện trong văn phòng tôi.
Cổ Thạch Tam vội vàng nói.
- Anh đưa điện thoại cho Lý Xảo Xảo.
Cổ Thạch Tam mặc dù có chút khó hiểu nhưng vẫn nói với Lý Xảo Xảo:
- Là giám đốc Tạ muốn nói chuyện với cô.
Lý Xảo Xảo còn tưởng là Hồ Ngậm Sơn nhờ giám đốc Tạ đến nói giúp nên cầm máy đã lớn tiếng nói:
- Giám đốc Tạ, mời ngài nói với Hồ Ngậm Sơn là tôi cảm ơn ý tốt của hắn. Tôi bây giờ chưa muốn lấy chồng.
Lý Xảo Xảo nói như vậy làm Cổ Thạch Tam đổ mồ hôi. Y không ngờ Lý Xảo Xảo lại dám nói như vậy với giám đốc Tạ.
Cổ Thạch Tam đoạt lại máy rồi vội vàng nói:
- Giám đốc Tạ, Tiểu Lý có chút hiểu lầm.
Tạ Hồng Lâu lúc này lại đang nghĩ quả nhiên có chuyện rồi.
Lúc này nữ Chánh văn phòng ngồi đối diện với y cũng nhỏ giọng nói:
- Tạ ca, em nhớ ra rồi. Bệnh viện số bốn đúng là có một nữ bác sĩ tên Lý Xảo Xảo. Thời gian trước cô ta đã ly hôn. Lý Xảo Xảo này rất đẹp.
Tạ Hồng Lâu không khỏi suy nghĩ:
- Chẳng lẽ nói Bí thư Vương…
Càng nghĩ y càng thấy có thể. Nếu như Lý Xảo Xảo có quan hệ kia với Bí thư Vương thì mình phải chú ý mới được.
Đúng, vừa nãy Lý Xảo Xảo nói với giọng khó khó chịu, rốt cuộc là chuyện gì mình phải hỏi mới được.
Nghe Cổ Thạch Tam nói, Tạ Hồng Lâu trầm giọng nói:
- Đồng chí Cổ Thạch Tam, đồng chí Lý Xảo Xảo rốt cuộc có chuyện gì, anh phải nói thật.
Cổ Thạch Tam lắc đầu không biết nên nói như thế nào nhưng cũng không thể giấu:
- Giám đốc Tạ, cũng không có chuyện gì. Lần trước phó giám đốc Hồ Ngậm Sơn đến bệnh viện số bốn chúng tôi kiểm tra công việc thì gặp đồng chí Tiểu Lý nên thích. Vì thế nhờ tôi làm mối, phó giám đốc Hồ muốn lấy Tiểu Lý…
- Cái gì?
Tạ Hồng Lâu đau đầu, việc không ngờ lại là như vậy.
Tạ Hồng Lâu tự nhận mình đã rõ tình hình nên càng sợ hơn. Y không khỏi thầm mắng Hồ Ngậm Sơn, Hồ Ngậm Sơn này đúng là to gan dám tranh phụ nữ với Bí thư Vương.
- Đồng chí Cổ Thạch Tam, anh làm gì vậy hả. Công việc không làm lại đi làm mối là sao? Hôn nhân là tự do, anh có hiểu không? Lý Xảo Xảo không muốn anh không thể ép. Tôi nói với anh đó, đừng có quản chuyện của đồng chí Lý Xảo Xảo, Bí thư Vương đánh giá rất cao Tiểu Lý đó.
Gọi điện xong, Tạ Hồng Lâu nhìn nữ Chánh văn phòng và nói:
- Em nói Lý Xảo Xảo rất đẹp?
Nữ Chánh văn phòng này cũng thông minh nên đoán ra được đôi chút:
- Dù sao cũng đẹp hơn em.
Tạ Hồng Lâu cười nói:
- Anh thấy em cũng đẹp mà.
Hai người sớm có quan hệ kia nên không ngại.
Trêu chọc vài câu, Tạ Hồng Lâu nhíu mày nói:
- Chuyện của Tạ Hồng Lâu nhất định phải chú trọng mới được, phải biến thành điển hình tiên tiến. Nếu xử lý tốt Bí thư Vương nhất định sẽ cảm ơn.
Nghĩ đến họ Hồ, Tạ Hồng Lâu cười nói:
- Mẹ nó chứ, lão Hồ lần này xem ra qua cửa như thế nào.
Nữ Chánh văn phòng cũng nở nụ cười. Họ Hồ dạo này chạy quanh để mong thay vị trí của Tạ Hồng Lâu, nghe nói đã dựa vào Phó chủ tịch thành phố - Điền Thành Quốc.
- Lão Mạc, có thể là thật đó.
Tạ Hồng Lâu gọi cho Mạc Chính Quý rồi nói những gì mình biết ra.
Mạc Chính Quý nghe xong liền nói:
- Rất có thể, chẳng qua chuyện này phải giữ bí mật, không thể để lộ.
Tạ Hồng Lâu cũng biết nếu lộ ra thì không chừng mình bị Vương Trạch Vinh hận, vì thế y nói:
- Người ngoài còn chưa biết tình hình.
- Hồng Lâu, nếu đã biết thì không thể coi đây là việc nhỏ. Bí thư Vương đã nói y đức của Lý Xảo Xảo rất tốt, đây là ám chỉ, ông chắc cũng biết nên làm như thế nào chứ?
- Vậy còn chuyện của Hồ Ngậm Sơn kia thì sao bây giờ?
- Đối với người như vậy tôi thấy phải kiên quyết xử lý, một phó giám đốc sở lại đi ép hôn có ra thể thống gì nữa?
- Tôi có chút tài liệu về y, chỉ lo người sau lưng y mà thôi.
- Lúc cần ra tay nhất định phải ra tay, anh phải biết đứng sau lưng anh là Bí thư Vương đó.
Tạ Hồng Lâu nghe thế không khỏi run lên. Đúng thế, Bí thư Vương nếu đã nhắc tới Lý Xảo Xảo, có lẽ cũng biết hành vi của họ Hồ, đây là Bí thư Vương đang tức giận. Mình nhằm vào họ Hồ, Bí thư Vương sẽ tăng điểm cho mình.